Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Là Ngón Tay Vàng Của Nhân Vật Chính

Phiên bản Dịch · 1347 chữ

Lâm Bắc Phàm không ngờ rằng sẽ có một ngày hắn lại xuyên việt.

Xuyên đến một thế giới huyền huyễn vô cùng to lớn, trở thành đệ tử chân truyền của Đại trưởng lão ở một Thánh địa. Và cũng là đệ tử duy nhất của lão, thân phận hắn vô cùng hiển hách, thiên phú trác tuyệt, được mọi người chú ý.

Tuy nhiên, đây không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất chính hắn đã xuyên việt và có được một cái hệ thống tên là Thần Cấp bật hack hệ thống, nó là một cái hệ thống dành riêng cho nhân vật chính hay được gọi bằng cái tên khác là ngón tay vàng.

Khi đối phương tiếp nhận [ ngón tay vàng] của Lâm Bắc Phàm cho, tất cả những thứ mà đối phương sở hữu như thiên phú tu luyện, huyết mạch, kinh nghiệm, tu vi, công pháp tuyệt học, mệnh cách, dị bảo..v.v.. đều sẽ được đồng bộ trên người Lâm Bắc Phàm.

Nói cách khác, nhân vật chính có thứ gì, Lâm Bắc Phàm sẽ có thứ đó, nhưng thứ nhân vật chính không có, chưa chắc Lâm Bắc Phàm đã không có.

- Không nghĩ tới có một ngày ta lại trở hành ngón tay vàng, điều này thật sự thú vị!

Lâm Bắc Phàm cười khúc khích:

- Hệ thống, bắt đầu quét !

- Đing ! Hệ thống bắt đầu quét, bán kính quét 100.000 dặm!

- Đinh! Tìm được nhân vật chính!

Sau đó, thông tin cơ bản của nhân vật chính được truyền tới tâm trí của Lâm Bắc Phàm.

Tính danh : Tiêu Hàn

Tuổi : 16

Thân Phận : con trai gia chủ Tiêu gia

Tu Vi : Phàm Nhân cảnh tam giai

Thể chất: Hỏa Thần thể

Thiên Phú : Luyện Đan

- Nên cho hắn ngón tay vàng nào đây? A có rồi!

Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc

……………………………………..

Hạ Viêm thành, Tiêu gia.

Có một thiếu niên khoảng chừng 16 tuổi đang liều mạng đánh vào một cây đại thụ.

Đến khi cả hai tay hắn đều thương thì hắn mới chịu ngừng lại, gầm lên giận dữ : ‘’ Vì sao! Vì sao ta đã cố gắng như vậy, mỗi ngày tu luyện hơn 8 canh giờ nhưng sức mạnh vẫn không có tiến triển gì hết? Chẳng lẽ ta thật sự là một kẻ tầm thường? Chẳng lẽ ta không có thiên phú tu luyện, cả đời này chỉ có thể sống một cuộc sống tầm thường vô vị?

Hắn tên Tiêu Hàn, là con trai của tộc trưởng Tiêu gia, một trong ba đại gia tộc ở Hạ Viêm thành.

Mặc dù Tiêu gia không phải là gia tộc lớn gì nhưng cũng không quá yếu.

Theo lý mà nói, có bối cảnh như vậy, hắn đã sớm tu luyện tới siêu phàm cảnh . Vả lại hắn cũng tu luyện vô cùng chăm chỉ thế nhưng thiên phú lại không tốt, vô cùng kém cỏi, đến bây giờ vẫn là Phàm Nhân cảnh tam giai, không mạnh hơn người trưởng thành là bao.

Cả gia tộc vô cùng thất vọng về hắn.

Rất nhiều người có ý kiến, không nên cho hắn tài nguyên tu luyện làm gì nữa.

Vì thế ở trong một hội nghị , gia tộc đã quyết định, nếu hắntới năm 18 tuổi mà chưa đột phá Siêu Phàm cảnh , hắn sẽ bị bãi bỏ tư cách thiếu tộc trưởng.

Vì không muốn hổ thẹn với phụ thân, những ngày này hắn đều cố gắng gấp bội.

Đáng tiếc, trời vẫn không toại nguyện lòng người.

- Ông trời ơi vì sao lại đối với ta làm như vậy? Vì cái gì!

Tiêu Hàn vô lực ngồi xuống dưới gốc đại thụ, từ trong ngực lấy ra một cái nhẫn cổ xưa.

Đó là di vật duy nhất mà mẹ hắn để lạ cho hắn, hắn vẫn luôn mang theo nó bên mình. Mỗi lần hắn cảm thấy buồn tủi và đau khổ sẽ lấy nó ra xem, lúc đó trong lòng mới cảm thấy dễ chịu hơn.

Tay của hắn bị thương, máu nhỏ trên mặt nhẫn.

Đúng lúc này, chiếc nhẫn tỏa sáng rực rỡ.

- Chuyện gì đã xảy ra?

Tiêu Hàn giật mình , hắn vội ném chiếc nhẫn xuống đất và bỏ chạy ra xa 10m, trốn dưới gốc cây nhìn chằm chằm.

Từ chiếc nhẫn xuất hiện một cái bóng như linh hồn, đó là một nam tử trưởng thành, mặc trường bào trắng bạc, với khuôn mặt như ngọc, nét mặt góc cạnh, lông mày sắc bén, tóc trắng như tuyết, trông rất phong độ , nhanh nhẹn, bất phàm.

Tiêu Hàn cảm thấy ghen tỵ, người này , dù lão đã già rồi nhưng vẫn trông soái hơn hắn!

Người này, chính là do Lâm Bắc Phàm biến ra.

- Ngươi, ngươi….ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện từ nhẫn của mẹ ta?

Tô Hàn hoảng sợ hỏi.

- Ngươi có thể gọi ta là Dược lão!

Lâm Bắc Phàm mỉm cười :

- Linh hồn của ta ngủ say trong chiếc nhẫn này, không biết đã bao nhiêu năm rồi, máu của ngươi đã thức tỉnh ta!

- Linh hồn? Vậy ngươi đã chết?

Tiêu Hàn phản ứng nhanh chóng.

-Không sai, ta đã chết, chết không biết đã bao nhiêu năm. Thế giới thay đổi, vạn vật thay đổi, mọi thứ đã thay đổi! Chính là ngươi ngươi đã đánh thức ta, ta thiếu nợ ngươi một cái ân tình!

Lâm Bắc Phàm cảm khái, nói:

Trong lòng Tiêu Hàn vừa sợ vừa vui mừng, đây là một cơ duyên to lớn!

Người trước mắt đã chết nhưng linh hồn vẫn có thể sống lâu như vậy, chắc chắn là một lão tiền bối thâm sâu khó lường!

Có lẽ người này có thể giải quyết được vấn đề tu luyện của hắn!

Tiêu Hàn quyết định thăm dò một lát:

- À…lão tiền bối, ta có thể mạo muội hỏi ngài một vấn đề không?

- Hỏi đi, ta đã không nói chuyện trong một khoảng thời gian dài!

Lâm Bắc Phàm vẫy tay, mười phần tiêu sái.

Tiêu Hàn hỏi một cách thận trọng:

- À thì lão tiền bối, trước khi ngài vẫn lạc, ngài có tu vi gì thế?

Lâm Bắc Phàm cười nhưng lại ginh2 như không cười giống như một con mồi nào đó đã sa vào lưới của hắn, hắn với nói :

-Thần Thánh cảnh !

Trên thế giới này, cảnh giới tu luyện được chia thành Phàm Nhân cảnh, Siêu Phàm cảnh, Ngự Không cảnh,Thiên Nhân cảnh,Niết Bàn cảnh, Trường Sinh cảnh, Đại Năng cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Thánh cảnh cuối cùng là chí cao vô thượng Chí Tôn cảnh, đây chính là mười cái địa cảnh giới ở thế giới này.

Tiêu Hàn hít vào một hơi.

Cường giả Chí Tôn cảnh đã mấy chục vạn năm không xuất hiện, tạm thời không nói tới.

Thần Thánh cảnh, chính là cảnh giới phía dưới Chí Tôn , trên vạn năm mới có một người, người ấy ắc hẳn là một nhân vật phong vân trong thời đại của họ, họ vô cùng thưa thớt, toàn thế giới cũng không có bao nhiêu người.

Còn về Thần Thông cảnh, hay đươc gọi là đại thần thông, ngàn năm mới có một người, số lượng không nhiều, chỉ có người đứng đầu các Thần giáo hoặc Thánh Địa mới đạt tới, bình thường các môn phái, không dễ có.

Hiện nay các đại Thần giáo, Thánh Địa bộc lộ chiến lực mạnh nhất cũng chỉ là Đại Năng cảnh.

Ví dụ như Tiêu gia bọn hắn, một trong tam đại gia tộc ở Hạ Viêm thành, người mạnh nhất chiến lực cũng chỉ đạt tới Ngự Không cảnh. Trước đây nguyện vọng của hắn cũng chỉ trở thành một tên cường giả Ngự Không cảnh mà thôi.

Tiêu Hàn không ngờ được người trước mặt lại có lai lịch lớn như vậy!

Bạn đang đọc Ta Chính Là Ngón Tay Vàng Nhân Vật Chính ( Dịch ) của Thủy Chử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Henrycobi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.