Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 5: Sáng sớm đến đây?

Phiên bản Dịch · 1846 chữ

Tiếng chấn động ong ong truyền đến, làm Cố Thành từ trong giấc ngủ tỉnh lại.

Ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào, lưu lại trên lớp chăn của Cố Thành một màu vàng nhạt, khí lạnh ở cửa điều hòa dọng từng giọt nước trắng tinh, hết thẩy đều yên bình một cách chân thật, Cố thành đã lâu không ngủ thoải mái như vậy.

Nhắm mắt lại và mò mẫm tìm điện thoại di động của mình nhìn vào đồng hồ trên màn hình, ngày 21 tháng 8 năm 2016, 8 giờ sáng.

Nhớ lại ngày hôm qua sống lại, sau khi tỉnh táo Cố Thành vẫn cảm thấy như là giấc mơ.

Trên QQ, trong một nhóm tên là “Bộ phận tiếp nhận Đại Học Kim Lăng” không ngừng có tin nhắn, tiếng động ong ong phát ra từ điện thoại Cố Thành chính là do tin nhắn của nhóm này.

Thẳng đến khi nhìn thấy những tin nhắn này, Cố Thành mới hoàn toàn tỉnh táo, tất cả không phải là năm mơ.

Cố Thành mơ hồ nhớ rõ khi vừa mới vào đại học đã theo phong trào gia nhập hội sinh viên trường.

Nhưng có một câu nói hay, trường học chính là một xã hội thu nhỏ, mà hội sinh viên là một tổ chức nho nhỏ như vậy, nhưng vẫn tràn ngập hơi thở quan lieu.

Cho nên Cố Thành tuy rằng thông qua phỏng vấn gia nhập vào hội sinh viên, nhưng không có tiền nên hắn được phân cho bộ phận tiếp nhận nhiều công việc phức tạp nhất, sau một năm làm lao động giá rẻ mới lăn lộn được một chức vụ ở cuối năm nhất.

Trong nhóm có một tin nhắn đang chờ xử lý nhắn cho chính mình.

“Xin các thành viên bộ phận tiếp nhận chủ động liên lạc với thứ trưởng Diêu Sâm, để anh ấy phân công công việc mới cho mọi người”

Tuy rằng Cố Thành tiếc nuối ở kiếp trước không có trải nghiệm trọn vẹn khoảng thời gian học đại học, nhưng mặc kệ nói như thế nào thì anh cũng đã lăn lộn không ít năm trong xã hội, thật sự không còn hứng thú đi làm một lao động miễn phí như thế này nữa, trực tiếp giả mù bỏ qua tin nhắn, rời khỏi giao diện QQ.

Về phần sau đó bị truy cứu trách nhiệm hắn cũng không them để ý, chỉ là cạn bộ phá vụ mà thôi, ai nguyện ý làm thì làm.

Dựa theo thói quen, sau khi mở Wechat, Cố Thành đầu tiên dạo vòng kết bạn một chút, nhìn một vài cái tên quen thuộc trong nhóm bạn bè, Cố Thành có chút cảm khái, vùng tròn xã hội của anh năm 20 tuổi cũng không lớn, trong này phần lớn đều là bạn học đại học, kiếp trước mihf chình là vì không chịu nổi ánh mắt khinh bỉ của người khác mới lựa chọn bỏ học, những người này trong mấy năm sau đó, tự nhiên không còn liên lạc qua lại, tất cả đều từ từ rời khỏi cuộc sống của Cố Thành.

Cho đến khi Cố Thành nhìn thấy vòng tròn bạn bẻ của cha mình, Cố Kiến Quốc, cả người trực tiếp choáng váng.

Vòng tròn bạn bẻ của Cố Kiến Quốc rất đơn giản, dưới văn bản “hợp tác vui vẻ” cũng chỉ có một tấm ảnh chụp chung trên bàn ăn, Cố Kiến Quốc mặc âu phục giày da, khí thế hiên ngang đối mặt với ống kính, mấy người đàn ông trung niên bên cạnh ăn mặc giống Cố Kiến Quốc, đều là trang phục của người thành đạt, nhưng chính cảnh tượng như vậy, Cố Kiến Quốc vẫn vững vàng ở vị trí trung tâm, mấy người khác chỉ làm nền.

Cố Thành nuốt nước miếng, có chút không thể tin vào mắt mình.

Trong ảnh ngồi ở vị trí trung tâm chính là ba mình không sai, nhưng trong ấn tượng của Cố Thành, cha mình bởi vì quanh năm làm công trường cường độ cao tuy rằng mới hơn bốn mươi tuổi, nhưng thân hình đã bắt đầu có chút già yếu, làm sao giống như trong ảnh, tinh thần rạng rỡ, một bộ dáng của người thành công?

Lúc này Cố Thành cũng có chút hoài nghi…

Cha mình ruốc cuộc có phải là cha của mình….

Mở giao diện trò chuyện riêng tư của hai người ra, do dự nhiều lần, Cố Thành vẫn không thể hạ quyết tâm gọi một cuộc gọi video.

“Vẫn là đợi qua hai ngày tự mình trở về nhà một chuyến đi….”

Cố Thành thì thào tự nói, anh thật sự lo sợ sau khi mình ước sống lại, cha mình lại đổi thành một người khác, tuy rằng hiện tại Cố Kiến Quốc ở trong lòng hắn đã là một người khác.

…………………

Chờ Cố Thành vốn chỉ định lơ Liễu Tinh thêm một chút, nhưng tối qua sau khi xem xong danh sách điều ước liền trực tiếp quên cô.

Vừa nghĩ đến đây, Cố Thành tự giễu cười: “Xem ra kiếp trước sở dĩ hận cô ấy như vậy, vẫn là bởi vì vị trí của mình quá thấp kém”

Sở dĩ con người đối với một thứ nào đó đặc biệt để ý, đơn giản là vì mình không có, ví dụ như câu nói kinh điển của Jack Ma “Tôi không có hứng thú với tiền”, người ngoài nghe thì cảm thấy buồn cười, nói không chừng bản thân hắn chính là cảm thấy như vậy bời vì hắn quả thật có rất nhiều tiền, mười đời tiêu không hết.

Nếu như kiếp trước Cố Thành giống như bây giờ, trong thẻ ngân hàng có 10 triệu, vậy cho dù bị Liễu Tinh lừa hơn mười vạn, thì có làm sao? Tuy rằng không có khả năng chỉ cười cho qua, nhưng tuyệt đối không đến mức luôn canh cánh khó chịu trong lòng.

Trong suy nghĩ nhảy nhót, Cố Thành đã sao chép thông tin liên hệ của Liễu Tinh, trực tiếp thêm bạn.

Không đợi Cố Thành tắt giao diện, đã nghe thấy tiếng “ting..ting..”, kết bạn đã được xác nhận.

Hắn có chút kinh ngạc, hiện tại mới 8h sáng, ngoại trừ những người vất vả cần đi làm, điểm này thường là những người thanh niên đầy mùi mô hôi lăn lộn trong xã hội hiện đại, còn lại thường vẫn là còn nằm trong mộng?

“Cố Thành ca ca?”

Vừa thông qua xác nhận kết bạn, tin nhắn của Liễu Tinh theo đó mà đến.

Cố Thành bây giờ còn nhớ rõ, kiếp trước mình thêm Liễu Tinh Wechet cũng bắt đầu bằng 4 chữ này, chẳng qua khi đó mình kích động đến nửa ngày không biết nên trả lời thế nào, mà hiện tại, hắn lại nhìn thấy 4 chữ này, chỉ cười khẽ một tiếng, trả lời “ừ”.

Bên kia điện thoại, Liễu Tinh mới chạy bộ buổi sáng về, quần áo thể thao màu xám nhạt ướt đẫm mồ hôi, quần áo thể thao bị dính trên người, phác họa một đường cao hoàn mỹ đầy gợi cảm.

Vóc người Liễu Tinh tuy rằng không phải cực phẩm như Phù Phù Đoàn, nhưng cũng vượt qua đại bộ phận nữ sinh khác, đây cũng là hiệu quả mỗi ngày kiên trì rèn luyện mà có.

Nhìn chứ “Ừ” lãnh đạm của Cố Thành trên màn hình di động, Liễu Tinh nhíu mày, tuy rằng tay bị mồ hôi thấm ướt không dễ thao tác trên di động, nhưng cũng dùng tốc độ nhanh nhất trả lời tin nhắn của Cố Thành, không khác gì đang theo đuổi một nữ thần.

“Cố Thành ca ca vì sao bây giờ mới thêm Wechat của em nha?”

Liễu Tinh tận lực làm cho ngữ khí của mình có vẻ dịu dàng đáng yêu một chút.

Loại cách tiếp cận này Cố Thành đã trải qua một lần, không có khả năng tin tưởng lần thứ 2.

“Tối hôm qua có viêc.”

Cố Thành cố ý lãnh đạm tự nhiên cũng giống như Liễu Tinh, giao lưu giữa người với người tràn ngập mùi thủ đoạn, ai nghiêm túc trước người đó sẽ thua.

Liễu Tinh không ngốc, ngược lại còn rất thông minh.

Cô không tin người có thể tặng cho mình 10.000 NDT lại không hề có hứng thú đối với mình, cho nên cô cũng nhìn ra Cố Thành đang cố ý biểu hiện sự lạnh lùng với mình, nhưng bởi vì mục đích, mình muốn bám lên đùi Cố Thành, muốn Cố Thành đến livestream của cô để tặng quà, phải làm bộ như không biết, giữa 2 người quyết đấu, ngay từ đầu Liễu Tinh đã thua.

“Cố Thành ca ca, huynh bây giờ ở đâu?”

“Kim Lăng”

“Wow! Thật trùng hợp, em cũng ở Kim Lăng, nếu không tối nay tôi mời anh ăn cơm được chứ? Để cảm ơn anh đã tặng tôi 20 tên lửa ngày hôm qua.”

“Lần sau đi, mấy hôm nay không có thời gian.”

Trả lời xong câu cuối cùng, Cố Thành liền ném điện thoại lên giường , chuẩn bị lơ Liễu Tinh thêm mật trận nữa.

Rửa mặt trong phòng vệ sinh, điện thoại di động trên giường không ngừng rung lên, Cố Thành ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt 1 cái.

Liễu Tinh chờ thật lâu không thấy hồi âm có chút sốt ruột, bởi vì đổ mồ hôi mà dính quần áo trên người cũng làm cho nàng vô cùng khó chịu, bỗng nhiên “quần áo ướt dính lên người”, ánh mắt Liễu Tinh sáng ngời, vội chạy đến trước gương soi thật lớn trong phòng chụp hai tấm ảnh.

“Vừa chạy xong trở về…. Trên người mồ hôi, thật khó chịu a…”

Nói xong, liền đem hai tấm ảnh vừa chụp trực tiếp gửi cho Cố Thành.

Liễu Tinh trong ảnh, áo thun thể thao xám dán sát vào người, phảng phất như đem núi non ẩn nấp trong tầng mây mù, thế núi không phải cao chót vót hiểm trở nhưng lại có 1 phen ý vị khác, mồ hôi lại giống như dòng suối, xuyên qua cổ như ẩn hiện chảy về 2 ngọn núi kia.

Cố Thành rửa mặt xong vừa vặn nhìn thấy hai tấm ảnh này, cũng nhìn không được mà nhìn lại mấy lần.

Luôn nghe người khác nói có tiền thật tốt, Cố Thành trước kia không biết tốt ở chỗ nào, hiện tại hắn biết, chỗ tốt của có tiền chính là phong cảnh khi nghèo trước kia cả đời không thể trải nghiệm được, hiện tại không cần mở miệng, người khác lại chủ động cho ngươi thưởng thức.

Chỉ là mới sáng sớm đã ngắm cảnh này, có chút làm cho người khác nóng trong người a….!

Bạn đang đọc Ta Chính Là Phú Nhị Đại của Nhất Khối Ngạnh Bản Sàng

Truyện Ta Chính Là Phú Nhị Đại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenqvu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.