Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Nửa

Tiểu thuyết gốc · 1451 chữ

Cuối hạ nguồn của con sông lớn một thiếu niên nằm trên cát nơi bờ sông hắn là Thiên Tâm sau khi bị truy sát rơi xuống dòng sông men theo nguồn nước từ thượng nguồn xuống đến hạ nguồn rồi bị nước tạt lên bờ vỗn nghĩ bản thân sẽ bỏ mạng nhưng không ngờ ông trời vẫn cho hắn cơ hội sống tiếp.

Thiên Tâm lim dim mở mắt liền cảm thấy toàn thân đau nhức dữ dội không thể cử động nằm trên bờ cát trắng bàn tay nắm chặt giận dữ nói.

"Ta vậy mà còn sống! Ông trời không phụ lòng mà cho ta cơ hội rửa hận báo thù"

Thiên Tâm sinh ra ở long cung sở dĩ bị truy sát là do cha hắn là người Long tộc còn mẹ hắn là người bình thường mà quy định của long cung không cho phép kết hôn với ngoại tộc.

Nên bị long cung truy lùng tiêu diệt cha hắn vì bảo vệ hai mẹ con nên đã bị long cung bắt giữ nhốt lại, hai mẹ con nhân cơ hội tẩu thoát khỏi long cung nhưng cuối cùng giờ đây chỉ còn mỗi hắn.

Thiên Tâm nghiễn răng ken két "ngoại tộc thì sao chứ không phải Lạc Long Quân cũng do kết hôn với ngoại tộc mà sinh ra sao?, và cũng là người đưa long cung bước lên đỉnh cao thì vì sao cha mẹ mình lại không thể".

Thiên Tâm hắn không thể hiểu nổi nhưng chắc chắn một điều hắn phải báo thù hai tay Thiên Tâm bám chặt vào cát kéo bản thân lê đi một cách chậm chạp hai chân hắn không thể cử động như mất đi cảm giác.

Bò trên mặt cát Thiên Tâm cố gắng dù cho tay đang rỉ máu lúc này phía trước một ánh sáng lấp lóe dọi vào mắt hắn làm Thiên Tâm chú ý bò lại đó là một lưới kiếm gãy trong suốt như vô hình trong vô thức tay hắn chạm vào đoạn kiếm thì bàn tay hắn liền bị cứa cho chảy máu.

"Thật sắc bén " Thiên Tâm cảm thán mặc cho tay đang bị lưới kiếm cắt sâu vào da thịt.

Những giọt máu trên tay hắn rơi xuống lưới kiếm thì dị biến phát sinh lưới kiếm phát sáng bao chùm lấy Thiên Tâm những vết thương trên cơ hắn cũng đang được chữa trị làm Thiên Tâm thoải mái ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Phía tinh vân học viện lúc này nhóm năm người Ly Tịch, Kim Liên, Ngọc Mai, Phong Quân và Triệu Tử Trận có mặt tại một sân nhỏ phía sau trường phía đối diện cũng là nhóm năm người đều là học viên năm ba.

"Bắt đầu" tiếng của viện trưởng vang lên.

Lúc này hai bên liền có hành động xếp hình tạo ra một thế trận chiến đấu Phong Quân hai tay giơ lên phong hệ triển khai làm đấu trường bị bụi mù bao quanh như hiểu ý nhau chỉ thấy lúc này Kim Liên tạo ra hàng chục quả cầu lửa hướng năm người kia bắn đến.

Năm người kia cũng không dễ xơi chỉ thấy một tên thanh niên nhảy ra đặt tay xuống đất từ dưới đất vô số đất cát bay lên tạo thành một màn chắn vững chắc bao chùm lấy năm người, Kim Liên nhìn sang phía Ngọc Mai ra hiệu nàng cũng hiểu ý dường như đã tập luyện nhiều nên rất hiểu ý nhau tay nàng kết ấn tử vong hệ liền xuất hiện ngay dưới năm người kia làm cho bức tường suy yếu vài phần nhưng thế là đủ.

Còn Triệu Tử Trận lúc này đứng phía sau bốn người không chút động tĩnh nhưng xung quanh hắn mơ hồ nhìn thấy những tia lửa điện vây quanh, những quả cầu lửa lúc này bay đến đâm vào màn chắn làm màn chắn đất vỡ vụn.

"Ngay lúc này" bốn người Phong Quân, Ly Tịch, Kim Liên, Ngọc Mai đồng thanh nói.

Lúc này Triệu Tử Trận người không chút động tĩnh từ đầu giờ bắt đầu hành động chỉ thấy hắn nhảy lên trên bầu trời lôi thuộc tĩnh ngưng tụ hóa hình thành một cây thương dài đứng trên cao cầm cây thương ném về phía năm người bên kia.

Mũi giáo đi đến đâu liền tạo thành những cơn gió mạnh nó xoay tròn tạo thành cơn lốc lớn khói bụi cũng đã tản đi nhìn mũi giáo lao về phía năm người cùng lúc đó một cô gái trong nhóm bước lên khuôn mặt không hề lo sợ nhìn lấy mũi giáo xung quanh cô gái lúc này nếu nhìn kĩ có thể thấy không gian đang bị bóp méo.

Đoàng ầm ầm .

Mũi giáo đâm thẳng xuống làm cho mặt đất rung chuyển tạo thành những vết nứt khói bụi mịt mù, khói bụi tản đi chỉ thấy nơi đang đứng của năm người đã biến mất nhìn về phía xa thì lại thấy năm người bọn họ bình yên vô sự.

Đó là khả năng cơ bản của không gian hệ có thể di chuyển mọi thứ xung quanh nhờ bóp méo không gian mà thành giờ đây cuộc chiến lại trở về vạch xuất phát.

Quay lại với Phi Long lúc này lí trí của hắn đang bị thứ gì đó chi phối không kềm lòng được mà lao vào thân thể của Thủy Nguyệt mà lần mò, đè Thủy Nguyệt xuống xuống dưới cơ thể hai người nằm đè lên nhau môi hôn tay sờ.

Hôn chặt đôi môi của Thủy Nguyệt không rời mặc cho cơ thể nàng dãy dụa không thôi lưỡi hắn tiến vào quấn chặt lấy lưỡi nàng mà trao đổi hương vị mật ngọt, một lúc lâu mới tách ra nơi hai đôi môi tạo thành một sợi tơ dài.

Thủy Nguyệt sau khi tách ra thì thở hổn hển cơ thế vẫn uốn éo tìm cách thoát ra nhưng hiện tại nàng như cá nằm trên thớt chỉ chờ Phi Long thịt mà thôi.

"Tên bỉ ổi...vô liêm xỉ mau thả ta ra" Thủy Nguyệt hét lên trong vô vòng.

Phi Long dường như chả quan tâm tay hắn vẫn tiếp tục nắm lấy bầu vũ nàng nhào nặn.

"Ưm..tên xấu xa mau thả ra"

Đáp lại lời nàng chỉ là sự im lặng của Phi Long, Thủy Nguyệt nhìn sự vô thức của Phi Long cũng bắt đầu hoài nghi, Phi Long cúi mặt xuống cổ nàng cắn nhẹ.

"Ưm...đừng cắn..ưm..tên bỉ ổi"

Nhả miệng ra Phi Long lại ngẩn đầu lên trên cổ nàng lúc này có thể nhìn rõ vết đỏ ửng khi bị cắn nhìn Thủy Nguyệt bằng đôi mắt đỏ ngầu rồi tiếp tục hôn lên môi nàng lần này còn mãnh liệt hơn khi lưỡi hắn đảo quanh miệng nàng không ngừng.

"A... t..giê..ngư...ơi"

Sờ chán bầu ngực nàng tay Phi Long bắt đầu tiếng xuống dưới vuốt ve chiếc đùi thon dài của nàng làm cả cơ thể nàng run lên cả đời nàng cũng không nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay.

Bị Phi Long hôn môi nàng muốn nói cũng không thành chỉ có thể uốn éo cơ thể, làm hoài một việc cũng chán Phi Long trườn xuống tìm kiếm cảm giác mới mẻ hơn.

Hai tay hắn bắt lấy đôi chân của nàng chuẩn bị cho những việc làm táo bạo hơn còn nàng thì lo sợ kẹp chặt đùi mình lại không cho Phi Long nhìn dù vậy chùm lông đen tuyết của nàng vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt của hắn.

Tay Phi Long dùng lực tách đôi chân nàng ra làm Thủy Nguyệt giật mình quơ tay không biết vô tình hay may mắn nàng vớ được cây đàn của mình đập thẳng vào đầu Phi Long.

Cú đập tuy không mạnh nhưng đủ giúp Phi Long lấy lại ý thức và lí trí nhưng đã quá muộn tay hắn đã tách đôi chân nàng ra nhìn vào nới tư mật của nàng.

Phi Long lấy lại lý trí đôi mắt cũng trở lại bình thường nhìn hoàn cảnh trước mắt hai người Phi Long và Thủy Nguyệt nhìn nhau ngơ ngác không biết nói gì.

Thủy Nguyệt khuôn mặt đỏ ửng e thẹn hét lên.

"Không được nhìn!!!"

Phi Long giật mình thu tay lại Thủy Nguyệt thoát ra được liền lùi ra góc đôi tay che ngực hai chân khép chặt nhìn Phi Long vô cùng hoang mang lo sợ đến tột độ.

Bạn đang đọc Ta Chinh Phục Thế Giới Mới sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.