Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mai Phục

Tiểu thuyết gốc · 1889 chữ

Luyện bảo sư được xem là nghề cao quý nhất của Việt Nam vì để trở thành luyện bảo sư cần có một kiến thức khổng lồ và thiên phú siêu việt, luyện bảo sư chia làm năm bậc từ cấp một đến cấp năm. 

Mỗi bảo vật được các luyện bảo sư chế tạo ra cũng được phân lớp cấp bậc khác nhau chia làm năm cấp.

Tiên bảo - đế bảo - tôn bảo - thánh bảo - thiên bảo. Mỗi cấp chia làm ba cấp nhỏ từ sơ-trung-cao cấp.

"BÁO MỚI! BÁO MỚI!".

Tiếng một cậu bé chạy dọc khắp khu phố đông người rao báo vừa chạy vừa hô to.

"Báo mới tinh tú chi chiến khép lại số người trở ra chỉ có hai người"

Nghe vậy đám đông liền ùa vào xúm lại đặt mua báo, cầm tờ báo trên tay nhiều người thốt lên kinh ngạc.

"Cái gì! Sau tinh tú chi chiến chỉ có Bất Bại và Thủy Nguyệt hai hạng đầu chở ra"

Có người reo lên "có khi nào hai người bọn họ liên thủ diệt sạch không".

Có tiếng đáp "không thể nào? Hai người bọn họ như chó với mèo sao có thể hợp tác được chứ!"

"Hơn nữa còn ba hạng sau cũng không dễ xơi cho dù đánh không lại nhưng nếu muốn chạy hai người bọn họ cản được sao"

Đám người bàn tán xôn xao rôm rả cả một khu phố không chỉ riêng nơi đây mà cả toàn miền bắc lúc này đều xôn xao.

"Hai người bọn họ rời khỏi tinh tú chi chiến không nói gì sao?" Có người hô to.

Cậu bé bán báo liền đáp "nghe nói bên trong tinh tú chi chiến xảy ra biến cố toàn bộ đều bị diệt sạch chỉ có hai người bọn họ trở ra và một người sống sót bí ẩn"

Đám đông bất ngờ "hả còn có người thứ ba sống sót rời đi sao", ngoài đám đông đang bàn tán bóng hình một thiếu niên lặng lẽ bước là Phi Long sau khi thoát ra khỏi tinh tú chi chiến mặc dù bị thương khá nặng nhưng sau một thời gian điều trị kèm uống thuốc cơ thể hắn đã hoàn toàn khỏe mạnh dự định là sẽ trở về học viện hắn cũng cảm thấy vui khi biết tin Thủy Nguyệt vẫn an toàn.

Trên dọc đường đi Phi Long di chuyển liên tục không ngừng hắn muốn trở về học viện sớm nhất, biến mất gần bốn tháng hắn thật sự rất nhớ mọi người.

Vừa di chuyển vừa trò chuyện cùng đoạn kiếm.

"Ngươi đã từng nghe về thuận thiên kiếm  chưa?"

Phi Long nghi hoặc thuận thiên kiếm theo truyền thuyết thế giới cũ của hắn đó là thanh kiếm do rùa thần trao cho vua Lê Lợi giúp ngài dẹp tan quân xâm lược và sau đó lại được đưa lại cho rùa thần để trả lại cho Lạc Long Quân.

"Biết một chút rồi sao nữa" Phi Long đáp.

Đoạn kiếm trầm ngâm đáp "Việt Nam từ xưa đến này được thủ hộ bởi hai thiên bảo một là thiên kiếm thuận thiên hai là thiên ma cơ đồ và kể từ khi Đức Long Quân hy sinh qua bao năm tháng loạn lạc hai loại bảo vật này thất lạc theo đó"

"Chuyện này liên quan gì đến ngươi và bức tượng"

Như để giải đáp thắc mắc đoạn kiếm nói tiếp "thế gian này phân rõ thiện ác có thuận sẽ có nghịch và ta là phần đối lập của thiên kiếm hắc kiếm nghịch thiên"

"Vậy còn bức tượng đó là thứ gì?"

"Thiên ma cơ đồ là một bảo vật phong ấn 12 luồng sức mạnh mỗi luồng sức mạnh tương ứng với một cấp bậc của người tu luyện"

"Khoan" Phi Long bỗng dưng cắt ngang lời nói đoạn kiếm.

"Ta thấy ngươi lừa ta hơi nhiều rồi đấy trước kia rõ ràng ngươi nói chỉ có chín bậc tu vi từ hắc khí đến hắc thiên giờ chui đâu ra 12 hai cấp vậy?"

Đoạn kiếm nhẹ nói "thế giới này rộng lớn đối khi biết ít cũng là một điều tốt"

"Mười hai luồng sức mạnh bị phong ấn cần 12 chìa khóa khác nhau để mở ra và thứ ngươi đang cầm là một trong số đó"

Phi Long móc trong túi ra một bức tượng nhỏ nhìn ngắm một hồi theo như hắn thấy thì bức tượng chả có vẻ gì là đặc biệt cả nhẹ nhàng cất đi bức tượng Phi Long lại móc tay từ trong túi ra một quả cầu tròn to bằng nắm tay được tìm thấy trong một gian phòng cổ.

Sau khi tạo ra vết nứt và chui vào hắn cũng không có thật sự thoát ra mà tiến vào một không gian bí ẩn trong đó ngoài quả cầu này ra thì không có gì cả thuận tay Phi Long liền hốt luôn sau đó tạo ra một vết nứt khác trốn đi.

" nếu vậy ngươi chắc hẳn mạnh lắm chứ" Phi Long nói với đoạn kiếm.

"Tất nhiên" đoạn kiếm nói với giọng nói đầy sự kiêu ngạo.

"Hắc kiếm giúp người sở hữu có thể sử dụng được một phần nhỏ của ma lực ta đánh giá cao bản thân còn lợi hại hơn thiên kiếm một bậc"

Phi Long nhếc mép đáp lời "mạnh vậy mà giờ tàn thế này à"

Nghe những lời của Phi Long hắc kiếm rung lên kịch liệt có vẻ rất tức giận, Phi Long thấy vậy còn tưởng mình nói quá lời thì đoạn kiếm nói tiếp.

"Nếu không phải vì những kẻ phản bội ta và người đó đã đập banh mỏ lão già đó rồi"

Hắc kiếm nói đồng thời nhớ về một kì ức xa xưa một kẻ thanh niên tay cầm lấy mình ngước nhìn lên trời chỉ thẳng mũi kiếm lên cao đồng thời sóng gió nổi lên biển khơi dậy sóng sấm chớp xé trời mưa rơi tí tách một đoạn kí ức đầy hào hùng chí khí.

Phi Long không hiểu đoạn kiếm đang nói gì chỉ đành tiếp tục di chuyển với tốc độ của một ngụy thần thân hình Phi Long như lấp lóe xuyên qua khu rừng.

Dù cho đã hấp thụ cực nhiều máu huyết mà bức tượng tỏa ra nhưng dù vậy cũng chỉ giúp bản thân đạt đến ngụy thần vẫn chưa thể đột phá nhưng cũng không còn xa nữa đây một phần là do hỗn độn tuy không cần khó khăn đột phá nhưng lại cần nguồn năng lượng cực lớn cực nhiều.

Đi về phía trước thêm một đoạn Phi Long rời khỏi khu rừng tiến vào một lối mòn hạ chân xuống nghỉ ngơi theo như hắn tính đã là khoảng 6 tháng kể từ khi mình biến mất, trong lòng háo hức vui mừng và hồi hộp khi sắp gặp lại những người bạn có lẽ họ rất lo lắng cho mình.

Phi Long đứng dậy tiếp tục đi hắn muốn trở về càng sớm càng tốt.

"Ủa..." Phi Long gãi đầu nhìn về hai hướng đi không biết chọn bên nào.

"Đường nào mới đúng a hay chọn đại, mà sai thì ăn cứt"

Đang lúc loay hoay thì hắn phát hiện phía xa có một nhóm người đang đi đến khoảng sáu bảy người toàn bộ đều là tu sĩ đi đầu là một thanh niên trẻ tuổi đoán chừng là nguyên anh sơ kì dù vậy khí tức yếu ớt khả năng vừa mới đột phá không lâu, theo sau là đám người tu vi chỉ vẻn vẹn trúc cơ sơ đến trung kì khá là yếu.

Mà khi đám người này nhìn thấy Phi Long cũng tỏ vẻ bất ngờ kèm chán ghét đặc biệt là thanh niên đi đầu hắn móc trong túi ra vài viên linh thạnh ném xuống đất tại nơi Phi Long đứng nói.

"Cút đi tên ăn mày!"

Phi Long thì nhiu mày quả thật bản thân hắn hiện giờ trông không khác gì ăn mày quần áo rách nát khuôn mặt lấm lem khó nhìn đến cực điểm.

Tên thanh niên thấy Phi Long đứng im thì càng tỏ vẻ khinh thường nói.

"Nghèo còn bày đặt sĩ diện đúng là tên ăn mày"

Đám đông Phía thì gật đầu phụ họa, Phi Long thì vẻ mặt càng khó coi ngay lúc này trong đám người một thiếu nữ bước ra nhẹ nhàng móc trong túi một chiếc bánh mì đưa cho hắn.

Hắn nhìn kĩ nàng tuy bé hơn hắn vài tuổi nhưng lại cực kì xinh đẹp, đặt bánh mì lên tay hắn trong vô thức bản thân hắn cảm thấy có vô số sát ý hướng mình mà đến.

"Vân là Tiểu Kim tốt a thấy người khó khăn liền giúp đỡ"

"Đúng vậy! Đúng vậy"

Đám đông lúc này xì xào bàn tán, cầm ổ bánh mì trong tay Phi Long cảm thấy vui vẻ phần  nào đã rất lâu không được ăn no rồi tuy tu sĩ có thể nhìn đói rất lâu nhưng với Phi Long cuộc sống đã quen với ba bữa thì thấy hạnh phúc rất nhiều.

"Đã muộn rồi nên đi thôi" tên thanh niên đi đầu nói.

Mà lúc này Tiểu Kim cũng trở về đám người bước đi vừa đi được vài bước thì Phi Long lên tiếng.

"Khoan đã"

Tiếng nói vang lên làm cả đám người nhìn lại mà trong số đó có người lên tiếng.

"Tên ăn xin còn không biết tốt xấu đã cho thức ăn rồi còn đòi gì nữa"

Lúc này Tiểu Kim cắt ngang "cữ để hắn nói trước đã".

Nghe vậy Phi Long liền nói không ngừng gãi đầu.

"Ta chỉ muốn hỏi về tinh vân học viện đi lỗi nào".

Đám người lúc này cũng khó hiều chỉ có Tiểu Kim nhẹ trả lời "chúng ta đang hướng tinh vân học viện đến "

"Vậy ta có thể đi theo không ta đang bị lạc"

Tên thanh niên đi đầu lúc này bước lên nói.

"Không được"

Trước câu nói đó chỉ thấy Tiểu Kim nàng bước lên nói "có thể".

Mà tên thanh niên lúc này nhìn sang mặt đen lại sau đó cũng liền quay lừng bước đi không nói gì hết, Phi Long thì vui vẻ theo sau.

Sau khi đi khoảng nửa ngày trời thì nhóm người tìm một gốc cây dừng chân nghỉ ngơi lấy sức Tiểu Kim thì lấy bánh ra  phát cho từng người một lúc sắp sửa đi đến chổ Phi Long thì Phía sau xuất hiện một mũi tên bắn đến.

Mũi tên bay cực nhanh xoáy mạnh về phía Tiểu Kim ngay lúc này Phi Long rất nhanh đứng dậy đẩy Tiểu Kim ra một bên .

Bàng rầm.

Mũi tên bắn mạnh vào gốc cây cổ thụ sau đó nổ tung đồng thời từ phía xa hàng chục mũi tên tiếp tục bắn đến lúc này đám người mới kịp nhận biết liền nhìn sang sau đó tất cả đứng chụm lại vào nhau tạo thành tình tròn bên trong là Tiểu Kim.

Bạn đang đọc Ta Chinh Phục Thế Giới Mới sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.