Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biển Khơi Dậy Sóng

Tiểu thuyết gốc · 1694 chữ

Xin lỗi! mọi người vì sự chậm trễ này do tác thật sự quá bận trong công việc nên chương ra không được nhanh.

Chương 45: Biển Khơi Dậy Sóng

Trong một hang động tối om ánh đèn dầu sáng sáng mờ mờ huyền ảo có hai bóng đen đứng trong góc khuất không rõ là ai chỉ thấy giống như có âm thanh thi thoảng vang lên.

"Ngươi muốn đưa hắn đi luôn sao?" Giọng nói trầm phá chút thần bí vang lên.

Người kia gật nhẹ đầu " Con đường của hắn không cho phép có sự yên bình"

Người kia lắc đầu thở dài sau đó biến tăm mất tích không chút dấu vết, thấy vậy kẻ kia nhìn sang đối diện một thiếu niên nằm trên giường sau đó biến mất.

Ở một nơi khác một tên thanh niên đứng trên ngọn núi ánh mắt sắc bén nhìn xuống vùng biển khơi hắn là Thiên Tâm, từ sau khi thoát chết cùng với việc trải qua muôn vàn thử thách hắn hiện tại đã trưởng thành hơn rất nhiều giơ tay lên nắm chặt hét lớn.

"Long Cung ta đã trở về" giọng nói có tức giận có yêu thương.

Trở lại với Tinh Vân học viện sau cuộc thi chỉ có ba đội tham gia do một đội thiếu thành viên ra thì chả có gì đặc sắc, Tinh vân học viên dễ dàng đoạt chức vô địch với tỉ số nghiền ép tuyệt đối trước ba đội còn lại.

Cũng vì thế mà đêm nay Tinh Vân Học Viện náo nhiệt hơn bao giờ hết nào là pháo hoa, bóng bay đủ mọi loại hình thức ăn mừng cho chiến thắng trong đó có thể thấy Ngọc Mai, Ly Tịch, Kim Liên và Phong Quân đang là tâm điểm của buổi lễ khi được mọi người vây quanh và tung hô như một vị thần.

Về phần Triệu Tử Trận vì nhà hắn có việc nên sớm đã rời đi từ trước, dù buổi tiệc có vẻ rất náo nhiệt nhưng tại một góc khuất nào đó lại xuất hiện một cô gái ủ rũ ngồi một mình, ánh mắt nàng luôn hướng về một nơi như chờ đợi điều gì đó.

Nàng không ai khác chính là Tiểu Kim từ sau khi chia tay với Phi Long nàng liền trở về Tinh Vân Học Viện chờ đợi hắn.

"Tên khốn khiếp! Xấu xa đã hữa sẽ trở về gặp ta..."

Đôi mắt nàng ngấn lệ đỏ ửng dù lời nói mang vài phần tức giận nhưng cũng không thể nào khiến nàng quên được hắn, không thể khiến nàng giảm bớt lo lắng.

Đang ngồi ủ rũ một mình thì ngay sau đó liền có tiếng bước chân tiến lại, nàng giật mình hướng ánh mắt lên mong chờ là hắn, nhưng sự thật chẳng hề phải hắn.

"Tiểu Kim em sao vậy?... từ lúc đến đây em thay đổi rất nhiều" người vừa nói là Ly Tịch

Tiểu Kim đứng dậy ôm chặt lấy Ly Tịch nước mắt tuôn rơi...

"Hắn...hắn ...đi rồi...hắn quên mình đã hứa gì rồi"

Ly Tịch hai mắt có chút bất ngờ nhưng lập tức nói lời an ủi "nói chị nghe đã xảy ra chuyện gì?"

Nàng ngập ngừng khóc thút thít "tên xấu xa đó...đã hứa sẽ trở về mà"

Tuy không hiểu Tiểu Kim đã xảy ra chuyện gì nhưng trong lòng nàng lại có chút đồng cảm không phải trong lòng nàng cũng mong chờ một người trở về sao, nàng ngửa mặt nhìn lên những ánh sao hy vong một điều gì đó.

"Ly Tịch! Hiệu trưởng cho gọi bốn người chúng ta"

Giọng nói của Kim Liên vang vọng từ xa truyền tới nàng không đành lòng để em gái một mình chỉ đành cúi xuống nói nhỏ vào tai Tiểu Kim "Chỉ cần hy vọng thì tất cả sẽ ổn thôi"

Nghe được lời này trong lòng Tiểu Kim như vơi đi phần nào lo lắng lau đi những giọt lệ nàng nói "thật sự hắn sẽ về sao?"

"Đúng vậy, ta cũng luôn hy vọng một người sẽ trở về..."

Nói xong nàng liền xoay người rời đi.

...

Trở lại hang động Phi Long lúc này đang bắt đầu tỉnh giấc dù không biết đã qua bao lâu chỉ thấy từng ngón tay hắn dần động nhẹ hai mắt khẽ mở ra, ngay lập tức từng cơn đau đớn liền kéo đến tàn phá cơ thể hắn.

Phi Long nằm trên một chiếc giường làm bằng đá hắn nheo mắt cố gắng chống chịu cảm giác đau đớn, trên cơ thể từng dòng năng lượng màu xanh xuất hiện dần dàn chữa trị cơ thể tàn tạ của hắn.

Thời gian dần trôi Phi Long cũng đã hồi phục phần nào thương thế của mình hắn lặng lẽ bước ra ngoài ngắn nhìn tia nắng ban mai đây có lẽ là một sự sống mới chăng.

Thời gian lại tiếp tục trôi nhanh đã gần một tháng kể từ khi hắn tỉnh lại cơ thể cũng đã khôi phục hoàn toàn sau trận chiến sinh tử với một tên chơi bẩn cắn thuốc.

Hắn hiện tại đã đạt đến hắc thần cảnh cũng xem như trong cái rủi lại có cái may, hắn từng nghe hắc kiếm nói chỉ cần đạt đến cấp độ này sẽ mở ra một bước tiến triển lởn chỉ là không biết đó là thứ gì, Phi Long vốn định gọi hắc kiếm ra để nói rõ nhưng lại sợ làm ảnh hưởng đến nó.

Sau trận chiến đó hắn biết đoạn kiếm đã trở nên rất yếu khi giúp hắn đột phá vậy nên cữ để nó nghỉ ngơi đi.

Thời gian lại dần trôi đi những ngày này không có chuyện gì mới mẻ cả khi ngoài ăn và ngủ ra thì Phi Long chả làm gì khác. Đứng cạnh một gốc cây hắn lại tự nghĩ về từng người mà mình quen biết , hắn chỉ mong sớm ngày trở về mà thôi.

"Ai ya...những ngày sống thiếu ta cảm thấy buồn chán chứ"

Nghe được câu nói này dù có chút giật mình nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng vui vẻ.

"Ngươi tỉnh rồi sao,ta còn tưởng..."

"Tưởng cái gì chứ!? vì ngươi mà ta đã bỏ ra biết bao công sức mới có thể khiến ngươi đột phá đấy"

"Tuy hiện tại vấn còn khá yếu nhưng vẫn miễn cưỡng xuất hiện được"

"Vậy sao? Nhưng ta thấy ngươi chả có gì là mệt mỏi cả có khi ngươi lại lười biếng không chịu ra ngoài chứ gì" Phi Long xụ mặt nói.

"Ngươi...haizz...không rảnh ganh đua với ngươi, à phải rồi nếu ngươi đã đạt đến hắc thần thì cũng nên hiểu một chút về cảnh giới này"

Nghe vậy hai mắt Phi Long liền sáng lên đây chả phải là thứ hắn muốn biết sao.

"Như ngươi đã biết khi đạt đến hắc khí đây là cảnh giới đầu tiên trong việc tu luyện, hắc khí cảnh thiên về tăng trưởng sức mạnh của cơ thể, hắc cơ cảnh cũng như vậy nhưng khác ở chỗ cho phép ngươi tiếp xúc được với các loại nguyên thuộc tính, đạt đến hắc anh thì cho phép ngươi dễ dàng sử dụng các loại thuộc tính, nhưng hắc thần thì khác nó trực tiếp để ngươi biến thuộc tính của mình thành Thần khí"

"Thần khi sao? Đó là thứ gì có lợi hại không"

"Tất nhiên phải lợi hại rồi, thần khí dựa theo cách chiến đấu cũng như cách sử dụng của mỗi người mà hóa thành vậy nên thần khi của mỗi người sẽ luôn luôn khác nhau"

"Vậy còn đợi gì nữa mau dậy ta đi"

Phi Long không thể chờ đợi được nữa bản thân hắn có tới mười loại nguyên tố vậy nên chả phải một mình hắn sở hữu mười loại thần khí sao quá là hời.

"Này này này ngươi hay quên cái suy nghĩ đó đi thần khi không phải rau cải ngoài chợ đâu việc tạo ra thần khí còn phải dựa vào khả năng sử dụng thuộc tính nữa vậy nên cũng lắm ngươi chỉ có được ba cây là cùng"

Nghe đến đây sự hưng phấn trong lòng hắn liền giảm xuống.

"Chỉ có ba cây thôi sao"

Đoạn kiếm nghe vậy tức giận nói "hừ lời ngươi nói nếu như truyền ra ngoài chỉ sợ có không ít kẻ tìm đến mà vặt đầu ngươi, người bình thường nhiều nhất là một đến hai cây mà ngươi có thới tận ba cây hơn nữa chắc chắn một điều sẽ không dừng lại ở con số đó vậy mà còn dám chê ít"

"Được rồi ta hiểu vậy mau dạy ta đi"...

Tại một ven biển của đảo Phú Quốc nơi đây hôm nay tấp nập người đa phần đều là ngươi tu luyện nếu xếp thành một dài chỉ sợ có thể kéo dài vai cây số, người xung quanh ai nấy đều hừng hực khí thế vì hôm nay là ngày thiên cảnh mở ra.

Chỉ thấy trên bầu trời lúc này mây đen dần kéo đến bao phủ cả bầu trời có từng dòng tia sét rạch ngang trời kem theo tiếng nổ vang dội, ngoài biển khơi vô số những loài sinh vật biển ào ào nhảy nhót, có sóng biển dâng trào.

Rồi từ giữa biển khơi tưng dòng nước cuộn tròn phóng thẳng lên cao tạo thành một con rồng nước uốn lượn trên không trung sau đó co quắp người lại thành hình tròn tạo nên một cánh cổng rộng lớn.

Đám người vây quanh bên ngoài không ngừng hò hét trực tiếp xông vào cánh cổng một cách lộn xộn từ báo hiệu một cuộc chiến sắp sửa bắt đầu.

Từ trong dòng người một người bí ẩn toàn thân khoác một chiếc áo bào màu tím bao bọc bởi một luồng tử khí xung quanh nhẹ nhàng bước qua cánh cổng.

Bạn đang đọc Ta Chinh Phục Thế Giới Mới sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.