Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Cổ gia, Thái Cổ Tinh

Phiên bản Dịch · 1565 chữ

"Chủ nhân, thế kế tiếp ngài cần ta làm việc gì ?" - Chu Ân lúc này bỗng lên tiếng, đôi môi anh đào nhỏ nhắn như mị người, thêm cả vóc trích tiên trích tử của nàng thật khiến người ta không khỏi có một chút suy nghĩ điên cuồng.

Đối với người khác cảm nghĩ là như vậy, nhưng Thiên Huyền thì khác, hắn cả đời kiếp trước đều là truy cầu đại đạo, kiếp này cũng thể. Thể xác đối với hắn cũng chỉ là khô lâu hồng phấn, đại đạo mới là chân trường thể thực.

"Được rồi, trước ngươi ở bên cạnh đi theo ta là được rồi. Mà về sau đừng gọi ta là chủ nhân, gọi thiếu chủ." - Thiên Huyền nói, xem ra tạm thời chỉ có thể an bài nàng bên cạnh, trước mắt là cùng hắn đi về Cổ gia.

Tiếp đến, Thiên Huyền bắt đầu dùng Hỗn Độn Điểm Thưởng, mua về Khôi Lỗi, bắt đầu rót pháp lực vào.

Quá trình này diễn ra cũng không quá lâu, sở dĩ Khôi Lỗi chân chính cũng tính là một kiện Pháp bảo hoàn chỉnh, việc sử dụng cũng không quá khó khăn.

Một nén hương sau, trước mặt Thiên Huyền hiện ra một nam tử, tóc bạc trắng, khuôn mặt tang thương, mặc một bộ đạo bào màu trắng, ra dáng dấp đại lão tu đạo. Đây chính là hắn hình tượng kiếp trước, Khôi Lỗi cho phép người sử dụng có thể tuỳ chỉnh diện mạo. Khiến hắn cảm thấy hài lòng vậy mà có thể trực tiếp điều chỉnh giống y như diện mạo của hắn ở kiếp trước. Nhìn lại thân thể 15 tuổi này, khiến nhắn có chút nuối tiếc quá khứ, nhưng cũng là nuối tiếc.

Người tu đạo ngoại hình không quan trọng, huống chi giới đại năng thường xuyên là đoạt xác chuyển sinh, nên ngoại hình cũng là một thứ gì đó không đáng kể tại Tu Chân Giới.

Dáng dấp đẹp mà không có thực lực, cũng chỉ là túi da cho người khác đoạt xác. Một số văn minh tu tiên hình thành, mà trực tiếp coi trọng ngoại hình, cũng chỉ là Nguỵ tu. Vì vốn dĩ, người tu tiên không coi trọng hình thức bên ngoài. Tu luyện đến chí cao, cũng là không còn thân thể phàm nhân, mà là đại đạo ý chí.

Xong hết tất cả, Thiên Huyền cũng là lập tức điều khiển Khôi Lỗi cùng Chu Ân, trực tiếp thuấn di.

Thuấn di đối với Thánh Nhân cấp trở lên, cũng chỉ như là một cái chớp mắt, một chớp mắt, chính là ngàn tỷ dặm.

Không mất quá lâu, chỉ hơn một canh giờ sau, Thiên Huyền đã dịch chuyển đến địa bàn của Thượng Tiên giới.

--

Thượng Tiên giới, Cấm khu giới vực

Nơi đây là một mảnh tinh không màu đen, có vô số tinh cầu trôi nổi, trong vô số tinh cầu này, chỉ một số ít là có người sống, còn lại đều là phế tinh. Phế tinh tức là vì một vài điều kiện gì đó, mà tinh cầu không thể diễn sinh ra Linh khí, không có linh khí, tức là không có người tu luyện, thì gọi là Phế tinh.

Chu Ân nhìn thấy nơi này, cũng là trầm trồ một tiếng. Thiên Huyền cũng chỉ nói là đến Cổ gia, nhưng nơi này nhiều tinh cầu như vậy, tất cả đều gần như giống nhau, làm sao phân biệt tìm ra Cổ gia ?

Có hàng vạn phế tinh trước mắt, nếu người không biết, cả đời cũng không bao giờ đến được Cổ gia.

Nhưng Thiên Huyền thì khác, tìm được đến Cổ gia, chỉ là chuyện không đáng nhắc tới.

Thiên Huyền sau đó hai tay kết ấn, vô số linh lực lưu chuyển vào hai đôi bàn tay, khiến pháp quyết sáng lên. Càng lúc càng nhiều, như là đại đạo thuỷ triều, trực tiếp tuôn ra. Tạo thành một con đường bằng ấn quyết, tạo thành bởi ký tự cổ xưa, hoang cổ. Đường ấn quyết vừa tạo ra, Thiên Huyền vừa ra lệnh cho Chu Ân, Khôi Lỗi đi theo.

Nơi đây đích thị là một trận pháp, nếu không biết cách giải trận, phi hành thông thường, thì sẽ bị kẹt bên trong trận pháp mãi mãi. Cho nên đây được gọi là Cấm khu giới vực.

Thiên Huyền điều khiển khôi lỗi, cùng Chu Ân, phi hành trên đường ấn quyết, rất nhanh thì thoát ra khỏi được mảnh phế tinh. Trước mắt bọn hắn là một tinh cầu khổng lồ màu tím. Có thể đây là tinh cầu to nhất mà bọn hắn nhìn thấy bên ngoài không gian từ Tiểu Tiên giới đến đây.

"Đây là Thái Cổ Tinh, địa bàn của Cổ gia" - Thiên Huyền nói, nơi này nhìn bên ngoài cơ bản cũng không có thay đổi gì so với nhiều vạn năm về trước.

Chu Ân nghe vây gật một tiếng, Thái Cổ Tinh, cũng có phần hoành tráng. Nàng từ xa cũng cảm nhận được, nơi đây hẳn là từ thời đại Thái Cỗ đến bây giờ, linh khí dày đặc, nồng nặc.

Thiên Huyền đứng bên trên, nhìn một lúc rồi xác định phương hương, sau đó nói "Đi thôi, theo ta", nói xong, hắn cũng phi người lao xuống bên dưới Thái Cổ Tinh, Chu Ân nối bước theo sau.

--

Vừa đặt chân xuống Thái Cổ Tinh bên dưới, nơi đây là một rừng rậm hoang vu, khắp nơi đều là sương mù dày đặc, không phân biệt được phương hướng.

Chu Ân phát hiện, cho dù nàng thôi động Linh Thức, cũng không xác định được toạ độ vị trí xung quanh

Thiên Huyền cảm nhận được nàng, chậc lắc đầu nói "Vô ích thôi, nơi này có Toả Linh Đại Trận, ngươi cấp bậc là Thiên Tôn, nhưng Linh Thức chỉ mới là Đế Cảnh, Toả Linh Đại Trận, là Thượng cổ trận pháp, Linh Thức dưới Thiên Tôn, là vô dụng."

Nghe được, Chu Ân cũng có chút xấu hổ, nàng linh thức đích thị chỉ có mới đạt được tới Tiên Đế Cảnh, chưa đồng nhất với thực lực Thiên Tôn Cảnh. Nhưng tại vị diện của nàng, đạt linh thức đến Đế Cảnh, cũng là không thể tăng lên nữa ah.

Thiên Huyền lúc này là điều khiển khôi lỗi, khôi lỗi cấp bậc pháp lực chính là Hỗn Độn Đại Đạo Thánh, nên Toả Linh Đại Trận hoàn toàn không có hiệu quả. Rất nhanh, khôi lỗi mở ra một con đường bên trong rừng rậm sương mù.

Không lâu sau, Thiên Huyền theo đó thoát ra khỏi được mê vụ, trước mắt hắn là một đại điện cổ kính khổng lồ, toả ra hơi thở xa xưa, thái cổ.

Đi sâu vào bên trong đại điện, hai bên khắp nơi đều là những bức tượng khổng lồ, hình thù kì dị, đổ nát.

Cung điện khổng lồ, càng đi là càng xa thẳm, nơi đây thiết lập vô số cấm chế, khiến không gian xung quanh không nhận pháp lực phi hành, người chỉ có thể từng bước đi vào.

Chu Ân theo sau Thiên Huyền, nàng hai mắt cũng nhìn xung quanh, theo nàng cảm thấy, những bức tường này cũng không có đơn giản như vậy. Nàng dừng lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của một bức tượng, cảm giác như nó đang chuyển động, nhìn nàng.

"Đừng nhìn nó" - Thiên Huyền lúc này lên tiếng, Chu Ân như chợt tỉnh lại, những bức tượng này quá quỷ dị, nàng chỉ nhìn một chút, nhưng như lại lạc vào mộng cảnh. Bên ngoài là Thượng cổ đại trận, linh thức Tiên Đế Cảnh càng là vô dụng, tiến vào sâu bên trong, trận pháp càng lúc càng lợi hại hơn.

Thiên Huyền vừa lên tiếng, không gian xung quanh như có phần quỷ dị ở những bức tượng khổng lồ, nhưng cũng không có động tỉnh. Chỉ chốc lát sau đó, mọi thứ yên tĩnh lại.

Đến cuối cùng, Thiên Huyền cũng đi đến được phía cuối của đại điện, trước mặt hắn là một người nữ tử, thân mặc chiến giáp màu vàng. Hai tay đặt trên đầu ghế ngậm rồng, mái tóc đen huyền, khuôn mặt có phần băng lãnh. Nhưng đôi mắt lại vô hồn, hiển nhiên đây là một cổ thi thể, không phải người sống.

Nhìn nữ tử trước mắt, Chu Ân cảm nhận được một uy áp khổng lồ, khiến nàng cảm thấy có phần hơi ngột ngạt. Đây chỉ là tử thi, nếu lúc còn sống, không biết người này còn mạnh đến mức nào.

Thiên Huyền không để ý Chu Ân, mà từ từ, từng bước tiến lại gần bên trên nử tử.

Mỗi bước đi của hắn, tựa nặng ngàn cân.

Mỗi bước đi của hắn, như xuyên qua vạn giới.

Mỗi bước đi của hắn, mang theo vô số hối tiếc.

Đến cuối cùng, Thiên Huyền đặt chân đến trước mặt nữ tử, xác thịt tiêu tán, cũng chỉ còn lại một bộ xương trắng.

Lúc này, Thiên Huyền bộ xương, bàn tay sờ lên đầu nữ tử, nói một câu

"Ta trở lại rồi"

Bạn đang đọc Ta Chuyển Sinh, Hệ Thống Cấp Hỗn Độn Thánh Mở Ra của Bạch Phát Tình Si
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nathanphan0812
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.