Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật Đúng Là Vô Cùng Xấu Hổ

Phiên bản Dịch · 1922 chữ

Triệu Ngọc Kỳ là ai, Trần Viễn tự nhiên biết.

Toàn bộ học viện văn của đại học Hồ Đại, người không biết Triệu Ngọc Kỳ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Đây là một nữ nhân xuất sắc có hơi quá phận.

Nàng ta không chỉ là Phó chủ tịch Hội Sinh viên, còn là chủ tịch Câu lạc bộ múa, từng làm người dẫn chương trình trong một số buổi biểu diễn nghệ thuật, giọng hát của nàng ta rất êm tai, còn từng cầm chứng chỉ piano cấp độ 10.

Tuy nhiên đó còn chưa phải là trọng điểm.

Trọng điểm là, dung mạo của nàng trông rất đẹp.

Ở trong suy nghĩ của rất nhiều nam sinh, nàng ta còn nữ sinh xinh đẹp hơn Cổ Lệ Na minh tinh đang hót.

Ở trước khi nhìn thấy Triệu Ngọc Kỳ, ngươi khả năng không biết cái gì gọi là vừa gặp ái mộ.

Nhưng là ở sau khi nhìn thấy bản thân nàng, ngươi thật không cách nào lừa gạt mình.

Không chỉ có như thế, gia thế của Triệu Ngọc Kỳ dường như cũng rất không bình thường.

Có thể chính bởi vì như vậy mà nam sinh trong trường học dám theo đuổi Triệu Ngọc Kỳ không được nhiều.

Bởi vì chính ngươi đều sẽ cảm nhận được rằng bản thân mình không xứng với đối phương.

Hào quang trên người Triệu Ngọc Kỳ quá chói mắt!

Thật ra thì Trần Viễn có tự mình hiểu lấy mình.

Lúc trước lúc hắn theo đuổi Lâm Thư Đồng cũng cảm thấy có hơi trèo cao.

Triệu Ngọc Kỳ kai với hắn mà nói căn bản là tồn tại không dám trèo cao.

Tuy nhiên bây giờ thì, liếm một cái dường như cũng không sao cả phải không?

Dù sao cũng không phải là tiêu tiền của mình!

Khoảng tám giờ sáng.

Trần Viễn đi tới phòng học mở.

Hôm nay, Trần Viễn mặc vào chính là bộ quần áo mà hôm qua Từ Nhạc Nhạc mua cho hắn.

Mái tóc cũng không lộn xộn chút nào.

Không thể không nói, ánh mắt của Từ Nhạc Nhạc rất tốt, quần áo mà nàng ta chọn lựa cho Trần Viễn, có thể làm nổi bật lên khí chất của Trần Viễn một cách hoàn mỹ.

Trông đẹp trai mà sáng sủa sạch sẽ.

"Ồ! Nam sinh này là ai a, trông rất đẹp trai a, trước kia làm sao mà ta chưa từng thấy?"

"Không biết, tuy nhiên trông có vẻ như hơi quen quen!"

"Trần Viễn, ông trời của ta ơi, hắn đúng là Trần Viễn, trước kia làm sao không phát hiện hắn lại có thể đẹp trai tới như vậy?"

"Thật ra Trần Viễn vốn không xấu, chỉ là kiểu tóc trước đó của hắn quá nhà quê, quần áo mặc trên người cũng không có gì đặc biệt, hơn nữa ngày nào cũng chạy tới ký túc xá nữ quỳ liếm Lâm Thư Đồng, mang tới cảm giác rất chi là điếu ti cho người khác, không nghĩ tới sau khi bị Lâm Thư Đồng đá, hắn lại biến hóa tới lớn như thế này!"

"Xem ra chia tay sẽ làm cho con người trưởng thành!"

Mấy nữ sinh tập trung một chỗ bàn tán sôi nổi, thi thoảng đưa ánh mắt nhìn về phía chỗ Trần Viễn ngồi.

Lúc này, Lâm Thư Đồng và Tôn Nhuế cũng tay nắm tay đi vào phòng học.

Hai nữ sinh này quần áo rất thời trang lại trẻ trung.

Đặc biệt là Lâm Thư Đồng, với kiểu tóc đuôi kia kiểu mới, đeo một chiếc giày thể thao màu trắng, quần tây bó sát người bao quanh hông tôn lên vóc dáng của nàng ta một cách vô cùng tinh tế.

Trông vừa trẻ trung lại vừa xinh đẹp!

Khi ánh mắt của nàng ta lần đầu tiên nhìn thấy Trần Viễn trong ngày hôm nay.

Sửng sốt trọn vẹn tới hai giây.

Giống như không thể nào mà tin được, gia hỏa lôi thôi lếch thếch ngày nào, hơi chỉnh trang một chút trông rất đẹp trai!

Lâm Thư Đồng: Độ thiện cảm +10.

Lâm Thư Đồng: Độ thiện cảm +10.

Lâm Thư Đồng: Độ thiện cảm +10.

Trần Viễn có chút không nói nên lời, ngay từ cái nhìn đầu tiên gặp lại, độ thiện cảm của Lâm Thư Đồng đối với hắn lập tức tăng lên 30 điểm.

Trước đó hắn nỗ lực cố gắng ròng rã 3 năm đều không thể để cho Lâm Thư Đồng đối với hắn nhìn với một con mắt ngác, ngược lại càng ngày càng chán ghét.

Bây giờ chỉ đổi một bộ quần áo, cắt một kiểu tóc mới.

Khiến cho hơi đẹp trai một chút.

Thế mà độ thiện cảm lập tức tăng lên tới 30 điểm?

Trần Viễn tâm lý bùng nổ, có chút muốn mắng người!

Quả nhiên nữ nhân đều là sinh vật nông cạn.

Sau vài giây, Lâm Thư Đồng và Tôn Nhuế ngồi vào chỗ ngồi sau lưng Trần Viễn.

Nếu là trước đây, Lâm Thư Đồng chắc chắn sẽ không chịu ngồi gần hắn như vậy.

Xem như ở trong lúc bọn họ xác định quan hệ, Lâm Thư Đồng cũng sẽ tận lực ngồi cách xa Trần Viễn một khoảng cách.

Thế nhưng là bây giờ, nàng ta thế mà lại chủ động tới ngồi sau lưng hắn!

Lúc này, mấy nam sinh xung quanh lại bắt đầu xì xào bàn tán.

"Hôm qua các ngươi có xem Shark Live không? Đậu xanh rau muống, phòng livestream của Tiểu Mễ Nhi hôm qua, độ hót lập tức đột phá hai tỷ, có một tên nhà giàu bào đó bắn 5000 phát Hỏa Tiễn siêu cấp trong suốt nửa giờ, quả thực là bùng nổ!"

"Hôm qua không xem trực tiếp, có điều sáng hôm nay ta nhìn từ khóa tìm kiếm nóng hổi trên Weibo sáng nay, quả thực là giàu tới vô nhân tính!"

"Năm ngàn phát Hỏa Tiễn siêu cấp, đó không phải là 10 triệu đồng sao? Nhiều tiền như vậy là đã có thể mua được một cái biệt thự rồi đi, thế mà cứ ủng hộ cho nữ streamer như vậy, ngay cả sợi lông cũng không chiếm được! Chỉ có thể nói, nghèo khó đã làm hạn chế sức tưởng tượng của ta a!"

"Ha ha! Ngươi cho rằng những kẻ lắm tiền kia thật là đồ ngốc sao, từng tên đều đốt tiền luộc trứng sao? Không có chỗ tốt ai lại đi ủng hộ cho ngươi nhiều tiền như vậy, hoặc là giao dịch PY, hoặc là chính quản lý phòng tạo thế, cái này thì có gì hiếm lạ đâu!"

Nghe thấy lời bàn tán của các bạn học xung quanh.

Trần Viễn sửng sốt một chút.

Kẻ lắm tiền thần bí trong miệng các ngươi đang thảo luận, không phải đang ngồi ở bên cạnh các ngươi đây sao?

Không nghĩ tới bắn vài ngàn phát Hỏa Tiễn thế mà cũng lên được bảng xếp hạng từ khóa tìm kiếm.

Xem ra cũng không có phí công ngồi quẹt!

Loại cảm giác được người bàn tán ca tụng, được người sùng bái này rất chi là thoải mái!

Khiến cho hắn đều muốn lớn tiếng nói một câu: "Ta ngả bài, ta chính là kẻ lắm tiền thần bí trong miệng các ngươi đây, Tịch Mịch Nhất Căn Yên là ta, ha ha ha!"

Không biết lời này mà nói ra sẽ có hiềm nghi cưỡng ép trang bức hay không?

Lúc này.

Lại có hai nữ sinh, từ cửa phòng học đi vào.

Hai nữ sinh này, một nữ sinh trong đó để tóc ngắn như nam sinh ăn mặc rất trung tính, cao khoảng 1m72.

Nữ sinh còn lại thì có chiều cao 1m8, ngay khi nàng ta vừa bước vào phòng học, hơn hai trăm học sinh bên trong phòng học lớn, tất cả đều yên tĩnh trở lại.

Đặc biệt là nam sinh, từng con mắt đều nhìn thẳng!

Nữ sinh này không chỉ có vóc dáng đẹp ra, mà còn rất có khí chất.

So với nữ sinh bình thường thì quả thực rất khác nhau.

Giống như một con thiên nga trắng đi vào trong đàn vịt con xấu xí vậy.

Mọi cử động đều thu hút sự chú ý của người khác.

"Triệu Ngọc Kỳ thực sự rất đẹp a, cảm giác cách ăn mặc cũng bình thường không đẹp lắm, nhưng vẻ đẹp vẫn nổi lên."

"Làn da của nàng ta rất tốt, dáng người đẹp, khuôn mặt xinh, ngoài ra còn rất có tài hoa, nữ sinh như thế này, đừng nói nam sinh, nữ sinh cũng sẽ thích đi."

"Nhưng ta nghe người ta nói Triệu Ngọc Kỳ đã được người bao nuôi, lần trước ta tận mắt nhìn thấy nàng ta leo lên một chiếc Rolls-Royce."

"Ngươi để ý người ta lên xe làm gì, chuyện không có căn cứ thì đừng có mà nói lung tung!"

Ánh mắt nam sinh đầy vẻ chờ mong.

Giống như hy vọng Triệu Ngọc Kỳ có thể ngồi vào vị trí bên cạnh mình.

Coi như không thể ngồi cùng bàn, chỉ cần khoảng cách với nữ thần gần một chút thì cũng tốt a!

Ngay vào thời khắc làm cho người ta mong đợi này.

Một nam sinh cao lớn có tướng mạo anh tuấn đột nhiên đứng lên.

Hắn đi thẳng tới trước mặt Triệu Ngọc Kỳ.

"Triệu chủ tịch, ta ... ta có thể kết bạn wechat với ngươi không?"

"Đậu xanh, Lý Kiếm Phong lá gan cái tên này quá lớn, thế mà dám hỏi phương thức liên lạc ở trước mặt người ta!"

"Móa nó, da mặt còn chưa đủ dày a, sớm biết ta lên trước."

"Lý Kiếm Phong trông cũng đẹp trai, chơi bóng rổ lại giỏi, còn biết hát rap, hắn thế nhưng thật ra cũng rất có ưu thế!"

Trong lúc nhất thời, tất cả bạn học ăn dưa có mặt ở đây, tất cả đều chờ đợi phản ứng của Triệu Ngọc Kỳ.

Tuy nhiên Triệu Ngọc Kỳ còn chưa lên tiếng thì nữ sinh ăn mặc trung tính với mái tóc ngắn ở đằng sau nàng chẳng mấy chốc dừng ở trước mặt Trần Viễn.

"Ngươi làm gì?"

"Ách ... là như thế này, ta tên là Lý Kiếm Phong, muốn xin gia nhập Hội sinh viên, vừa đúng bạn Ngọc Kỳ là Phó chủ tịch Hội sinh viên, cho nên ta muốn hỏi một chút!" Lý Kiếm Phong nói lời giải thích.

"Muốn gia nhập vào Hội sinh viên thì tự mình đi làm đơn xin vào a, với cả Hội sinh viên hàng năm đều tuyển nhận sinh viên mới, ba năm qua ngươi đều không gia nhập vào Hội sinh viên, bây giờ có được cơ hội gặp Ngọc Kỳ đòi kết bạn Wechat, ngươi đến cùng là muốn gia nhập Hội sinh viên hay là còn có mục đích gì khác? Hả?"

Nữ sinh tóc ngắn, đã phủ nhận lời bào chữa của Lý Kiếm Phong một cách trần trụi.

Trong lúc nhất thời, tình cảnh trở nên hết sức khó xử!

"Ta ... ta ..."

Lý Kiếm Phong ấp úng, khuôn mặt đẹp trai dưới ánh nắng mặt trời chợt đỏ bừng.

Thật đúng là vô cùng xấu hổ!

P/S: Ta thích nào ... chương 8 ...

Bạn đang đọc Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu (Bản Dịch) của Phiên Gia Đệ Nhất Soái Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhưuNguyệtCát
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 719

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.