Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm quen nhóm người giàu có

Phiên bản Dịch · 1783 chữ

Nghĩ đến Tiêu Nhược Vũ.

Trần Viễn có phần cảm khái lắc đầu.

Hắn cầm điện thoại trả lời Tiểu Mễ một tin nhắn.

“Được thôi! Tiểu Mễ muốn du lịch ở Hán Thành thì nhất định mình dẫn ngươi đi, bảo đảm sẽ cho ngươi một chuyến đi không uổng công!”

“Vậy thì chốt như thế nhé, Yên Tổng ca ca!”

“Ngươi chọn được ngày rồi thông báo cho ta là được!”

“Thứ bảy tuần này thì sao, Yên Tổng ca ca thấy thế nào?”

“Không có vấn đề!”

“Vậy có được gửi trước một tấm ảnh không, ta sợ đến lúc đó không nhận ra ngươi!”

“Gửi ảnh thì cũng không cần đâu, cứ đến lúc đó là ngươi sẽ biết ta trông thế nào thôi!”

Sau khi hẹn Tiểu Mễ thành công.

Trần Viễn có phần cảm thấy khó tin.

Hắn thật sự không ngờ cô gái phát trực tiếp ở trên mạng này lại dễ hẹn đi chơi đến thế.

Và cô ấy còn từ Ma Đô bay đến Hán Thành để tìm gặp hắn.

Đúng là có tiền có thể khiến ma quỷ phải nghe lời mình!

Sau khi trả lời tin nhắn WeChat.

Trần Viễn lại mở ứng dụng phát sóng trực tiếp Sa Ngư.

Hắn muốn xem Tiểu Thâm Thâm có nhắn tin riêng cho mình không.

Cũng là một phát trực tiếp ở trên mạng nổi tiếng, nhan sắc, vóc dáng và tài năng đều đủ, cũng có thể xem xét làm đối tượng để liếm.

Tiền đều đã chi hết rồi.

Kệ đi, dù cuối cùng có thể lội ngược dòng thành công hay không thì cũng ít nhất phải thử xem sao.

Biết đâu cuối cùng lại thành công thì sao?

Quả nhiên.

Trần Viễn mở hộp thư đến, chẳng mấy chốc đã thấy tin nhắn riêng của Tiểu Thâm Thâm.

“Cảm ơn Yên Tổng đại ca đã trở thành người theo dõi ta nhiều nhất, mau chóng kết bạn trên WeChat với ta!”

Ngoài tin nhắn riêng của Tiểu Thâm Thâm.

Còn có tin nhắn riêng của một người khác cũng đã thu hút Trần Viễn.

“Ngươi thật sự là Yên Tổng à, ta là Long Hoàng, chúng ta kết bạn đi, cùng trong một giới nên kết thêm bạn thêm đường đi, ta có một nhóm WeChat, đều là các hoàng đế quý tộc trong Sa Ngư, toàn là tinh hoa trong từng lĩnh vực, sau này hễ có gì liên quan đến công việc thì chúng ta có thể chiếu cố được lẫn nhau, Yên Tổng cho ta chút thể diện đi nào?”

Tài khoản của Long Hoàng cũng đạt đến cấp độ 120.

Đã chắc chắn phải là người giàu có.

Trần Viễn suy nghĩ một chút, thêm vào một nhóm đại gia cũng chả có gì xấu cả.

Hắn trực tiếp gửi số WeChat của mình.

Đồng thời cũng không quên thêm bạn WeChat của Tiểu Thâm Thâm.

Một lát sau, Trần Viễn đã được kéo vào một nhóm WeChat.

Số lượng người trong nhóm này không nhiều, tổng cộng chỉ có hơn ba mươi người.

Trần Viễn vừa vào nhóm.

Cả nhóm đã nổ tung.

“Má ơi, Yên Tổng, thực sự là Yên Tổng đích thân tới đây à?”

“Long Hoàng, ngươi giỏi quá luôn, thật sự kéo được Yên Tổng vào nhóm này rồi, ta thấy địa vị của toàn bộ nhóm này đã tăng cao!”

“Sau này ta có thể nói rằng ta quen Yên Tổng, có đủ sĩ diện không này? Ha ha!”

“Đại lão ơi, sau này chiếu cố anh em nhiều nhiều nhé!”

Mặc dù những người trong nhóm WeChat này đều là hoàng đế.

Nhưng hoàng đế cũng có cấp bậc khác nhau.

Những đại lão như Trần Viễn, có thể tặng quà hàng chục triệu tiền quà trong một lần, thì ngay cả trong đám đông hoàng đế này cũng thuộc tầng lớp cao nhất!

“Chào buổi tối mọi người, ta là Tịch mịch một điếu thuốc, mong các vị đại lão quan tâm chiếu cố!”

Trần Viễn rất lịch sự, gửi một tin nhắn.

“Yên Tổng đừng có như thế, trước mặt ngươi thì ai dám xưng là đại lão cơ chứ!”

“Yên Tổng lịch sự quá!”

“Yên Tổng lịch sự quá!”

“Yên Tổng có ở Hán Thành không? Ta có một biệt thự đang định bán, Yên Tổng có hứng thú hay không?”

Một người bạn trong nhóm tên là ‘Thanh Phong Từ Lai’ đột nhiên hỏi.

“Thanh Hoàng đừng đùa nữa, Yên Tổng là cỡ nhân vật gì chứ, có thiếu mấy cái biệt thự của ngươi đâu mà?”

“Cũng chẳng biết làm sao, mọi người đều biết ta làm dịch vụ khách sạn, chịu ảnh hưởng của thời gian trước, ngành du lịch trong nước, khách sạn cũng đều ế ẩm cả, ta không đủ tiền xoay sở, nên bây giờ đang thua lỗ, chỉ đành bán biệt thự, cầm cự một thời gian, chờ ngành khách sạn hồi phục!”

“Nhưng phải nói, bây giờ ngành nghề nào cũng bị ảnh hưởng, quỹ tiền của mọi người đều không mấy dư giả!”

“Hay ngươi thử tìm Lam Hoàng xem, năm ngoái Lam Hoàng đã mua một nhà máy sản xuất khẩu trang, chẳng khác gì giành tiền của người ta, giờ thì mập như cái thùng!”

“Nhưng Lam Hoàng không còn ở Hán Thành nữa!”

Trần Viễn nhìn tin nhắn trong nhóm, lập tức nheo nheo mắt.

Biệt thự đang bán, mà lại ở Hán Thành nữa hả?

Là bạn trong nhóm thì ít nhiều gì cũng phải ưu tiên chứ?

Tất nhiên, Trần Viễn không có tiền mua biệt thự.

Nhưng hắn có thể mua cho người khác!

Lâm Thư Đồng, Từ Nhạc Nhạc, Triệu Ngọc Kỳ hoặc các cô gái khác.

Chỉ cần gắn kết mối quan hệ với liếm chó, chứng nhận quyền sở hữu ghi tên người khác, biệt thự không đứng tên hắn, tự nhiên sẽ coi là dùng tiền của liếm chó.

Đến lúc đó, tự mua biệt thự ở, dù không đứng tên hắn thì cũng chẳng sao!

Nghĩ đến đây, Trần Viễn liền trả lời một tin nhắn.

“Cùng một nhóm với nhau, giúp đỡ một chút cũng chẳng sao, ngươi hãy thêm ta vào danh sách bạn bè, nhắn riêng đi!”

Trần Viễn bấm bàn phím rồi nhấn gửi trả lời.

“Cảm ơn Yên Tổng, Yên Tổng thật là hào phóng!”

Rõ ràng, trong suy nghĩ của đám người này, một đại gia ở cấp bậc Yên Tổng như vậy, chắc chắn sẽ không thiếu một hay hai biệt thự.

Sở dĩ hắn chịu mua biệt thự của ‘Thanh Hoàng’, hoàn toàn là nể mặt bạn trong nhóm, chỉ là giúp đỡ một chút thôi.

Một người bạn vừa hào phóng vừa sảng khoái như thế này, rất đáng kết giao.

Chỉ cần tạo dựng mối quan hệ tốt, sẽ không thiếu lợi ích trong tương lai.

“Đinh đông!”

“Thanh Phong Từ Lai xin thêm ngươi vào danh sách bạn bè, xin hỏi ngươi có đồng ý không?”

“Đồng ý!”

Trần Viễn bấm chấp nhận yêu cầu kết bạn của đối phương.

Rất nhanh sau đó, tin nhắn của đối phương đã gửi đến.

“Yên Tổng, ta tên là Hồng Viễn Kiều, ngươi cứ gọi ta là Tiểu Hồng là được, thời gian gần đây ta thực sự có hơi eo hẹp về mặt tài chính, không biết ngươi có thời gian rảnh để đến xem nhà không nhỉ?”

“Hôm nay ta không có thời gian, không thì mai hoặc hôm kia đều được, mà nhà ngươi ở đâu?” Trần Viễn bấm phím hỏi.

“Ở đường Giang Khẩu, ta mua biệt thự này vào năm 2018, Biệt thự hướng ra sông, thực ra mới trang trí lại cách đây một năm rưỡi thôi, diện tích 980 mét vuông, có ba tầng, có sân vườn, bãi đậu xe, bãi cỏ, bể bơi ngoài trời, rạp chiếu phim riêng!”

Giới thiệu tới đây.

Hồng Viễn Kiều còn gửi qua một số hình ảnh về biệt thự.

Có ảnh trong nhà, có ảnh ngoài trời, phải nói từ khâu trang trí, thiết kế đều đẹp lung linh.

Nhất là đứng từ cửa sổ phòng khách nhìn ra có thể thấy khung cảnh hết sức nên thơ hữu tình của sông Trường Giang.

Vị trí này…

Diện tích này…

Trang trí này…

Trần Viễn suýt nữa đã giật mình.

Dãy biệt thự ven sông đó đương nhiên Trần Viễn biết.

Được ca tụng là một trong những khu biệt thự đắt nhất Hán Thành.

Giá cả 1 mét vuông ở đó hơn cả năm vạn (50.000).

Căn biệt thự này của Hồng Viễn Kiều, ít nhất cũng phải năm mươi triệu trở lên.

Xét về tổng thể, đây chắc chắn là một trong những căn biệt thự hàng đầu của Hán Thành.

Nhưng dù sao cũng không phải là thành phố hạng nhất, giá cả ở đây so với Ma Đô hay Kinh Đô thì vẫn là phải chăng, sẽ không đột nhiên xuất hiện mấy căn biệt thự hàng trăm triệu như thế.

“Ừ, không tệ, căn nhà của ngươi ổn đấy, gửi ta định vị, khi nào có thời gian rảnh ta sẽ qua xem!”

“Vâng, Yên Tổng, chỉ cần ngài muốn tai xem nhà, ta lúc nào cũng rảnh!”

Hồng Viễn Kiều trả lời ngay tức khắc.

Sự thật là một căn biệt thự giá cao như vậy thì không phải dễ bán.

Có khả năng đăng tin bán cả nửa năm, thậm chí cả năm trời cũng chẳng bán được, chẳng dễ bán chút nào so với những căn nhà ở bình thường!

Nhất là gần đây kinh tế không được mấy náo nhiệt lắm.

Muốn bán được một căn biệt thự có giá tới năm sáu mươi triệu trong thời gian ngắn, quả thật khó khăn vô cùng.

Lần này có thể vô tình quen biết với Yên Tổng được thì quả là vô cùng may mắn.

“Yên Tổng đích thị là Yên Tổng, ăn chơi thế này, mua biệt thự giống như mua đồ chơi vậy!”

“Yên Tổng thưởng cho mấy cô phát sóng trực tiếp hàng chục triệu mà không nháy mắt một cái, mua biệt thự chắc cũng chẳng thấm vào đâu đúng không?”

“Ta ngày càng muốn biết tung tích của Yên Tổng rồi, chẳng lẽ không phải là tài khoản phụ của Mã Tổng ư?”

“Đản Hoàng, ngươi không phải mới vào nhóm đấy chứ, có một số quy tắc ngươi không biết à? Đừng lúc nào cũng hỏi đến mấy chuyện không nên hỏi!” Long Hoàng lên tiếng cảnh cáo.

Bạn đang đọc Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu (Dịch) của Phiên Gia Đệ Nhất Soái Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi azlii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.