Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn Cờ

2077 chữ

Người đăng: thanhkiemtuthan

Bốn quân cờ đen hình dạng vô cùng kỳ dị, quân hậu cũng không biết ai thiết kế ra, mặc dù nhìn vào tượng cũng có thể cảm nhận được một vẻ đẹp phi phàm, đủ để người ta cảm thấy xay mê.

Tuy nhiên trên gương mặt nàng lại lộ ra cực độ sợ hãi, hơn nữa trên thân mặc một bộ mỏng áo lụa, lộ ra từng đạo hoàn mỹ đường cong, bất quá trên tay lại cầm thánh kiếm, nhìn thế nào cũng thấy không phù hợp.

Quân xe cũng mười phần kỳ lạ, cưỡi một cỗ cũ nát chiến xe, trên xe mọc ra từng cái đầu lâu cùng cánh tay người, trên thân nam giới bị che kín mặt, bất quá nếu nhìn kỹ có thể phát hiện nó đang nở một nụ cười, không đúng càng giống là loại kia vừa khóc vừa cười khuôn mặt, nhìn kinh dị đến cực hạn.

Hắn thật không biết hoàn toàn đen diễn tả như thế nào, bất quá chỉ cần nhìn vào quân xe này, sẽ không tự chủ rùng mình rét run.

Quân mã cũng không hề thua kém, thậm chí càng kinh khủng, quân mã vị trí mức tượng là một cái nữ bán nhân mã người, bất quá trên thân lại mọc ra tám cái chân nhện, giữa bụng mở ra một cái to lớn tràn đầy răng nhọn miệng.

Còn phía trên phần thân thì vẫn là một cái xinh đẹp dung mạo nữ tử, tay cầm trường cung, miệng mỉm cười hòa ái, tuy nhiên hai hốc mắt lại trống không, nếu phối hợp phía dưới cơ thể nữa, hắn thật không biết diễn đạt như thế nào.

Quân tượng có thể nói nhẹ nhàng nhất, thế nhưng cũng chỉ nhẹ nhàng so với đám còn lại thôi, quân tượng hình dạng là một con cự tượng, phần bên trên thì bình thường, chân đạp xuống đất còn làm người ta có cảm giác nặng nề như núi.

Phần dưới thì hoàn toàn đối ngược, chỉ còn trơ trọi một bộ xương, thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy trên xương còn lưu lại từng khối chưa lìa ra máu thịt.

Đặc biệt là cự tượng hai con mắt, hoàn toàn trống không, tựa như vô hồn.

Bốn bức tượng hắn thật không thể diễn tả nhưng là bọn chúng đều chân thật đến cực hạn, chân thật đến mức làm cho người ta rùng mình, nếu không phải hiện tại là bức tượng đen, hắn còn thật có áo tưởng những thứ này sẽ sống dậy đây.

Hắn nhìn ngằm một chút nữa lại phát hiện thêm một đặc điểm, chính là bàn cờ xếp quân cờ vị trí, quân vua trắng hoàn toàn bị ép vào một góc của bàn cờ, phía bên trên vua trắng một ô chính là quân xe đen, ngay bên cạnh theo chiều ngang xe đen một ô, hợp với vua trắng thành đường chéo thì là quân hậu, ngựa cùng tượng thì ở vị trí khác tuy nhiên theo bàn cờ này, nhìn thế nào cũng là phía quân trắng tử cục.

“ Quân Thần, ngươi xem, bọn hắn đang tập trung xem cái gì đó! “

Dương Quân Thần đang suy nghĩ, đúng lúc này Lâm Khả Như giọng nói vang lên khiến hắn tỉnh lại, nhìn sang liền thấy một đám người đang coi một thứ gì đó, nhìn như một tấm bia.

“ Qua xem sao! “

Dương Quân Thần mở miệng, ba người cùng nhau tiến đến để xem tấm bia nội dung, đến gần mới nhìn ra, đây dường như là một bài thơ, chữ trên bia rất cũ kỹ, tuy nhiên vẫn nhìn ra được.


Đế QuốC MạNh NhẤt MọI ThỜI ĐẠi

Dưới sỰ ChÚc Phúc CủA CáC vỊ tHầN

NhÀ VuA ĐượC bAn ChO Trí TuỆ Và SỰ tHÔng ThÁi

VưƠnG Hậu ĐưỢc NhậN Sự DũnG CẢm CùnG SứC MạNh Phi PhàM

NhÂn Mã ĐượC BaN Cho NhỮng BưỚc ChâN TiNH Xảo CùnG tỐc đỘ

Cự TƯợnG Thì Như ThầN Thú dŨng mãNh Phi pHàm

NhữnG Cỗ Xe NhAnh NhƯ Sấm SéT Giữa TrờI

Họ TrÊn ChiẾn TrưỜng BẤt Khả cHiến Bại

Một Đế cHế TưỞng Như TrườNG Tồn VĩNh Cửu

TuY Nhiên Lòng ThaM củA Con NgưỜi Là Vô Hạn.

Ác Quỷ Đã TìM Đến Họ

NHà Vua Bỏ đI Sự Thông Thái Của MÌnh Để Lấy SỰ bất Tử

GiỜ Chỉ còn Là MộT Kẻ Ngu ngốC trướC Thời Gian Bất tận

VưƠng Hậu Xin DUNg Mạo Tuyệt TrầN

Giờ CHỉ Còn cÁnh tay Mềm yếu VÔ LựC

NhâN mã Mong Mình CànG NhAnh Hơn nữA

VậY hãy Mọc Thêm Nhiều cHÂn mà Chạy ĐI

tHầN TưỢNg MuốN ĐượC Giết ChóC NhiềU Hơn NữA

MáU Thịt cỦA NgưƠi Là máu Thịt CủA QuâN Thù

ChiếN Xe Mong Được Ăn ChơI HưởNg lạC

NhỮng Quan HỒn NgươI GiẾt vẫN Còn Đầy dƯỚI châN nGươI

MộT Đế Chế Bất Tử giờ Chỉ Còn Lụi tàN

QuAng miNh Không Bao Giờ Là Vĩnh Cửu.


“ Bài thơ này là chỉ những bức tượng kia sao? “

Dương Quân Thần đọc bài thơ này sau đó lại nhìn xung quanh bức tượng không nhịn được nhíu mày, trong câu thơ cùng mấy bức tượng kia miêu tả y hệt, không phải người ngu đều có thể nhìn ra.

“ Nhưng mà chỉ để tả thôi sao? :

Dương Quân Thần trong đầu suy nghĩ, cả một cái rộng lớn xa mạc, cũng chỉ có khu vực này mới có kiến trúc đồ xộ như vậy, hắn đương nhiên không nghi ngờ đây chính là khảo nghiệm lấy ma pháp bí thuật vị trí.

“ Khoan đã, không đúng, quân vua đâu?! “

Đúng lúc này Dương Quân Thần đột nhiên nhận ra quan trọng sự việc, chính là bàn cờ này không có quân vua đen, rốt cuộc là vì sao?

Xung quanh tất cả mọi người cũng hầu hết đều nhận ra việc này, bất quá bọn hắn cả đến sớm đến muộn, ở đây đều mấy tiếng thời gian vẫn không nghĩ ra nguyên do.

“ Chẳng lẽ muốn giải được khảo nghiệm bàn cờ này thì phải tìm ra quân vua đen? “

Dương Quân Thần trong lòng phỏng đoán, cái này khả năng rất cao, bất quá tìm vua đen ở chỗ nào, không lẽ phải như mấy bức tượng kia, phải tìm lấy cao hai mươi mét khối đá, bê dựng đặt vào bàn cờ?

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy việc này không khả thi, khối đá kia cao hai mươi mét, hơn nữa bằng đặc thì chất liệu đá chế tạo, trọng lượng có thể như sắt thép, ít nhất phải mấy trăm tấn đến ngàn tấn, hợp tất cả những người ở đây cũng không bê được, chứ đừng nói dựng lên.

“ Xem ra là muốn bắt buộc ta phải mở conan mode trạng thái a! “

Dương Quân Thần tay xoa cằm, muốn tìm trên bia đá cùng khắp nơi manh mối, đúng lúc này một đám người tiến đến, hắn quay nhìn lại vô cùng bất ngờ, đây không phải một đám thiên tài nhóm sao, Trịnh Nhạc, Phạm Tiểu Thanh, Trần Thiên cũng có, liền các thành khác thiên tài cũng có không ít.

Bọn họ đáng lẽ phải xuất hiện ở đây từ lâu rồi mới đúng, vì sao bây giờ mới đến?

“ Ây, các ngươi xem, thiên tài nhóm người đã quay trở lại a, vừa nãy không biết bọn họ bị cái gì, lại giữa bão cát xa mạc xông vào, dẫn đến tất cả đoàn diệt! “

“ Ân, ta cũng không biết bọn họ định làm gì? “

Dương Quân Thần nghe xung quanh đám người nói chuyện hai mắt liền lóe lên

“ Nhảy vào giữa bão cát, chẳng lẽ là đã tìm ra manh mối ? “

Một đám kia đều là thiếu niên thiên tài, hắn tin bọn họ sẽ không làm chuyện ngu ngốc, khẳ năng đã tìm được ra manh mối, gần đây mấy chục mét cũng có một địa điểm trú ẩn, nếu như bọn họ giữa bão cát thoát ra, hắn nghĩ chín thành là chạy đến bàn cờ này vị trí.

“ Một chút nữa đi theo bọn họ vào bão cát xem sao? “

Đám thiên tài lúc này đều hồi sinh trở lại đây, mỗi cái khuôn mặt đều khó chịu, hiển nhiên là biết được manh mỗi tuy nhiên vẫn chưa tìm ra điều gì, khả năng bọn họ sẽ trở lại khá cao.

Dương Quân Thần lúc này điểm tích lũy đã đầy đủ để hắn vào vòng sau, cho nên hắn cũng không sợ chết đi bị giam cầm, trọng tâm lúc này là phải lấy được ma pháp bí thuật.

“ Ca ca, chúng ta phải làm gì bây giờ? “ Dương Nhã nhìn bia đá cũng không suy nghĩ ra cái gì, đành phải hỏi ca ca mình phương hướng.

“ Hai người thực lực vẫn còn rất kém, tranh đoạt ma pháp bí thuật hiển nhiên không thể nào, cho nên một chút nữa cứ tiến vào một cái cách đây khoảng một km điểm trú thoát, đợi đến hết giờ thì được.

Còn ta sẽ vào cái kia cạnh bàn cờ điểm trú thoát, trong lúc bão sa mạc nhảy vào bên trong bàn cờ, xem có tìm ra cái gì không! “

Lâm Khả Như cùng Dương Nhã nghe liền gật đầu, ba người lúc này điểm tích lũy đã đủ, cho nên cũng không lo lắng, vừa rồi các nàng cũng nghe mọi người nói chuyện, biết được đám thiên tài nhóm hành động, cho nên cũng không ngăn cản Dương Quân Thần.

Chính mình thực lực yếu kém, rất có thể là Dương Quân Thần vướng bận, cho nên vẫn ngời một chỗ đợi thi đấu kết thúc là được rồi.

Hai người rời đi xong một lúc bão cát lại bắt đầu nổi lên, Dương Quân Thần trước vẫn nhanh chóng tiến vào né tránh khu vực, đơi hành động theo thiên tài nhóm, bất quá hắn vừa tiến đến khu vực này xong liền bị ngăn cản.

“ Tiểu tử, ở đây hết chỗ, ngươi vẫn là rời khỏi đi! “

Ngăn chặn hắn là một nhóm người, đi ra đứng đầu nói chính là hắn gặp lúc đầu Mạc Trung, lúc này miệng đang mỉm cười, đối với Dương Quân Thần xua đuổi.

Mạc Trung mặc dù không đụng được Lâm Khả Như, nhưng cũng không có nghĩ là không được đụng tiểu tử này, lúc trước Dương Quân Thần hành động làm hắn rất ngứa mắt, lại dám thẳng thừng từ chối hắn, hiện tại phải giáo huấn một chút.

Cho dù tiểu tử này là Lâm Khả Như thân quen thì đã sao, hắn cũng không có động thủ, chỉ là ngăn cản đối phương mục đích, cho nên cũng không lo sợ cái gì.

“ Không phải mới chỉ có ba mươi người sao, các ngươi được vào tìm bí pháp tung tích, ta làm sao lại không được vào? “ Dương Quân Thần nhíu mày, quả thực đi đâu cũng gặp phiền phức.

“ Ngươi điếc sao, chỗ này đã đủ người, cho nên biến đi! “

Đúng lúc này một giọng nói vang lên, chậm rãi đi ra chính là đeo kiếm sau lưng Trịnh Nhạc, Dương Quân Thần lúc trước chửi hắn, hiện tại hắn đương nhiên cũng không muốn bỏ qua.

Mạc Trung nhìn Trịnh Nhạc cũng đứng ra trong lòng liền âm thầm mừng rỡ, liền cả Trịnh Nhạc cũng dám trêu chọc, tên tiểu tử này quả thực là muốn chết.

Dương Quân Thần cũng không nghe Trịnh Nhạc nói, tự mình tiến vào bên trong, tuy nhiên Trịnh Nhạc làm sao lại để hắn qua, tay giữ lại Dương Quân Thần vai, híp mắt nói

“ Ta không phải nói hết chỗ rồi sao? “

“ Ồ! “ Dương Quân Thần lúc này hai mắt cũng biến thành lạnh lẽo, bàn tay cầm lấy Trịnh Nhạc đang để trên vai mình tay, dùng sức bóp mạnh một cái, khiến cho Trịnh Nhạc khuôn mặt biến sắc, miệng lạnh lùng nói

“ Ngươi thật muốn ngăn cản ta?! “

Bạn đang đọc Ta Có Cái Cô Đọng Năng Lượng Máy của thanhkiemtuthan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.