Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn Cờ Bí Mật

2346 chữ

Người đăng: thanhkiemtuthan

Cả bàn cờ trong phút chốc phát sáng rực rỡ, theo đó đột nhiên âm thanh chói tai vang lên, để Dương Quân Thần không nhịn được phải bịt tai lại, dưới hắn cảm nhận, âm thanh này giống như phát ra từ bốn bức tượng đen, giống như tiếng gào khóc, để cho người ta rợn người kinh dị.

Bên cạnh quân vua trắng hai mắt sáng rực, nâng lên khổng lồ thanh kiềm chém xuống Dương Quân Thần vị trí, bất quá hắn vẫn đứng một chỗ, một chút cũng không di chuyển, quả nhiên khổng lồ thanh kiếm chém đến sát trán hắn liền dừng lại.

Dương Quân Thần ngẩng đầu lên chỉ thấy trên đầu hắn lúc này bỗng nhiên xuất hiện một cái to lớn hư ảnh, dung mạo cùng vua trắng giống y hệt, tuy nhiên toàn thân màu đen, lúc này đang ôm bị chém đứt đôi cơ thể, điên cuồng dãy dụa đau đớn, dần giữa không trung tan biến.

Xung quanh bốn quân cờ đen tại vua đen biến mất, cũng trong phút chốc trên thân thể xuất hiện vô số vết rạn nứt, vỡ nát trở thành một đống đất đá sụp đổ.

Vua trắng tại sau khi chém xong, to lớn thanh kiếm liền thu lại cắm xuống đất, trở về nguyên trạng hình dáng, tuy nhiên trên thân vẫn phát ra một cái uy nghiêm giọng nói vang vẩn trong không gian.

“ Kẻ trinh phục đầy trí tuệ, nhận lấy phần quà của ngươi! “

Vua trắng tử trên ngực hiện lên một chùm sáng, trong tức khắc bay vào Dương Quân Thần đầu, đọc được phía trong thông tin, hắn miệng không nhịn được tươi cười hưng phấn lên.

“ Ta suy luận tất cả đều đúng! “

Đọc lấy truyền vào não mình ghi rõ khảo nghiệm phần thưởng thông tin, Dương Quân Thần biết rõ mình đã thành công giải khai Vô danh lão giả đưa ra khảo nghiệm, lại không nói bàn cờ câu đố này quả thực thú vị.

Đầu tiên phải xem xét kỹ trên bia đá về đức vua miêu tả, đức vua được nhưng con quỷ trao cho sự bất tử, điều này nói rõ không ai có thể giết chết vị vua, mà ứng dụng trong bàn cờ mà nói, quân vua ngay từ đầu trận chiến phải thiếu khuyết quân vua, phải như vậy mới có thể không bao giờ bị giết chết.

Thực chất theo hắn suy nghĩ ngay từ ban đầu không phải bàn cờ không tồn tại quân vua, mà là quân vua vẫn có trong bộ cờ, tuy nhiên tại bước cờ đầu tiên, quân vua được sự bất tử bảo vệ, làm cho biến mất, ban đầu bão cát đốm sáng chính là vị vua rời đi dấu hiệu.

Một bàn cờ vị vua bất tử chẳng khác nào thiên hạ vô địch, cho dù hoàng hậu hay tướng sĩ bị sa đọa, cùng ác quỷ trao đổi vẫn y nguyên như vậy, nhìn thế nào tử cục cũng là dành cho bên trắng.

Tuy nhiên nhìn hoàng hậu khuôn mặt cực độ sợ hãi hắn liền bắt đầu cảm thấy kỳ quái, hoàng hậu bị mất đi sự mạnh mẽ dũng cảm để đổi lấy dung mạo tuyệt trần, đứng trước chiến trường khốc liệt hoảng sợ run rẩy là chuyện đương nhiên.

Tuy nhiên, gương mặt đó không phải gương mặt của kẻ hèn nhát, mà càng giống gương mặt của kẻ đang biết cái chết đang cận kề, bị căng thẳng hoảng hốt cực độ, giống như một tên tù nhân bị kết án tử hình, không thể làm gì, chỉ có thể ngày đêm chờ đợi ngày mình bị giết vậy.

Cuối cùng khi nhìn quân vua trắng, hắn liền thấu hiểu ra mọi việc, tuy bị bao vây tứ phía, dù chỉ trong một nước nữa mình sẽ chết nhưng là trên mặt vua trắng lại mỉm cười, một cái tràn ngập tự tin chiến thắng nụ cười.

Một bên cờ chiến thắng khi một trong hai vua của một bên bị tiêu diệt, vua trắng tự tin mỉm cười như vậy thì chỉ có một lý do, nó có thể lập tức chém giết quân vua đen.

Lúc này hắn mới nghĩ lại câu thơ, đúng vậy, vua đen lấy được sự bất tử nhưng lại đổi lấy bằng trí tuệ và sự thông thái của mình, đối lập với một vị vua thông thái là một tên vua ngu ngốc kiêu ngạo, chỉ biết ăn chơi hưởng lạc.

Cho nên Dương Quân Thần suy đoán, vua đen sẽ tại thời khắc gần như trận đấu kết thúc trở lại, mà nó trở lại vị trí tám chín thành là ở hắn đang đứng vị trí, để coi thường, để kiêu ngạo, để khẳng định sự chiến thắng cùng bất bại của mình trước quân thù.

Tuy nhiên sự ngu ngốc của nhưng con quỷ nguyền rủa, khiến vua đen mờ mắt, quên đi mình trở lại thời gian là phần lượt đi quả quân trắng, cũng chính vì lý do này hoàng hậu khuôn mặt mới sợ hãi, vua trắng khuôn mặt mới mỉm cười tự tin.

Còn vì sao Dương Quân Thần biết được sẽ còn một trận bão cát nữa, cái này đơn thuần là do hắn tự tưởng tượng phỏng đoán, nhưng không ngờ lại thành sự thật, lần đầu bão cát là sự di chuyển của vua đen, lần thứ hai là sự di chuyển của hoàng hậu, lượt thứ ba là sự di chuyển của cỗ xe, lượt thứ tư là sự di chuyển của nhân mã, lượt thứ năm là của thần tượng, vậy đương nhiên phải có lượt di chuyển thứ sáu tương ứng với giờ thứ mười hai, là sự di chuyển của vua trắng.

Tất cả sự kiên đều là do hắn tưởng tượng sâu chuỗi ra, thật không nghĩ tới cách giải khai bàn cờ này bị hắn đoán đúng, chỉ cần mình tại giờ thứ mười hai, thay thế cho quân vua đen đứng vào bên cạnh vua trắng là được.

Lúc trước Phạm Tiểu Thanh cũng có thể suy nghĩ ra cái gì đó, nhưng khẳng định nàng suy tính vẫn còn rất nhiều thiếu xót lắm, hắn cho rằng nàng cũng nghĩ tới vị vua bị mất đi sự thông thái, dẫn tới ăn chơi xa đọa.

Mà điểm chung của những vị vua ăn chơi đương nhiên là chìm đắm hưởng thụ mỹ nữ, hoàng hậu dung mạo tuyệt trần, cho nên mới có suy nghĩ đứng cạnh nàng, tuy nhiên nếu đơn giản như vậy thì khảo hạch đã sớm bị giải khai từ lâu, Dương Quân Thần cũng là nhìn nàng hành động mới ngộ ra bàn cờ điểm mấu chốt.

Khảo hạch phần thưởng lúc này được lưu trữ thành một chùm sáng trong hắn tinh thần hải, chỉ cần tác động nhẹ liền có thể giải khai, tuy nhiên có thể đem ký ức biến thành như vậy, không thể không nói Vô danh lão giả thủ đoạn không thể nào tầm thường, cũng không biết thực chất hắn tu vi là bao nhiêu.

Vì nhận được phần thưởng Dương Quân Thần quá vui mừng, quên mất luôn hiện tại trên người thương tích khắp nơi, lúc này bình tĩnh lại mới cảm nhận được đau đớn, tuy nhiên ngay sau đó một cái thông báo bảng hiện lên, thông báo thời gian thi đấu đã hết, hắn xếp hạng đứng thứ mười, sẽ tự động đăng suất trong mười giây nữa.

Về thứ hạng hắn không quan tâm lắm, dù sao cũng chỉ là vòng loại, lấy được bí pháp mới là thứ khiến hắn mừng rỡ.

Mười giây rất nhanh trôi qua, anh tài chiến vòng loại chính thức kết thúc, bên ngoài xem truyền hình người cũng được một phen mãn nhãn, nhìn vô số thiếu niên anh tài thi đấu đương nhiên là cảm thấy vô cùng thú vị.

Dương Quân Thần tiến ra ngoài cũng đã là buổi tối, bởi vì thời gian là đồng nhất, cho nên lúc này cách thời điểm bắt đầu mười hai tiếng đã trôi qua, lúc này cũng không có tinh thần trị liệu, cho nên hắn cảm thấy tương đối mệt mỏi.

Đúng lúc này thi đấu vòng tay liền hiện lên thông tin, thông báo chính thức vòng đấu thời gian, là tám giờ ngày kia, đây mới là chính thức thi đấu, được cao cấp thế lực đến dự vòng thi, dù sao cũng chỉ tinh anh mới có thể lọt vào bọn họ tầm mắt.

Lần này hắn lấy được bí thuật không có ai nhìn thấy, cho nên cũng không có lo sợ, thậm chí lần cuối tiến vào bão cát cũng chỉ có mình hắn, quả thực là quá thuận lợi, xảo hợp đến cực hạn.

“ Phải về nhà lập tức kiểm tra Vô danh lão giả đưa cho bí thuật là cái gì? “

Càng nghĩ đến việc này Dương Quân Thần càng mong chờ, chỉ tiếc không thể lập tức trở về nhà đem nó mở ra, vì vậy cùng Lâm Khả Như tạm biệt, dưới hầu hết mọi người kiêng ki con mắt cùng Dương Nhã rời đi, một lần này thi đấu kết quả, đã không còn ai dám xem thường hắn, nếu như thi tốt nghiệp chỉ là may mắn, vậy anh tài chiến may mắn là không thể nào rồi.

Trước khi về Dương Nhã cùng hắn còn được trao tặng cái kia giết chết biến dị yêu thú phần thưởng, hai cái long huyết dược tề, màu đỏ sậm, phát ra nồng nặc màu tanh, hiển nhiên bổ dưỡng nhưng không phải thơm ngon gì.

Từ phòng hiệu trưởng nhìn Dương Quân Thần rời đi, Triệu Vương Cực hai mắt lóe lên quang mang, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó.

Dương Quân Thần tại bàn cờ khung cảnh, dưới vị kia thần bí thực lực lão giả, hoàn toàn bị che lại, liền hắn cũng không nhìn ra được, tuy nhiên khảo nghiệm phần thưởng là vị kia giao cho hắn lắp đặt, người nào lấy được hắn đương nhiên vẫn biết.

Dương Quân Thần thông qua khảo nghiệm, khiến Triệu Vương Cực đối với hắn còn càng coi trọng, chỉ tiếc Dương Quân Thần đã lựa chọn gia nhập ma pháp hiệp hội, đúng lúc này điện thoại hắn reo lên, coi bên trong con số, Triệu Vương Cực khuôn mặt biến trang trọng nghe máy, dường như không dám để đối phương phải đợi.

“ Đại nhân! “

“ Ân! “ Trong máy truyền lên giọng nói, nếu Dương Quân Thần ở đây liền nhận ra, đây chính là vô danh lão giả giọng nói.

“ Khảo hạch như thế nào rồi? “

“ Là, đại nhân, khảo hạch cùng phần thưởng đã được một tên thiêu niên gọi Dương Quân Thần thông qua lấy đi rồi! “

“ Tiểu tử này thông qua rồi! “ Vô danh lão giả tỏ ra rất kinh ngạc kêu lên, trong thanh âm còn hơi thất thố.

“ Ngài biết hắn? “ Triệu Vương Cực nghe vị này giọng điệu liền nghi hoặc hỏi lại.

“ Ha ha ha, tiểu tử này thật sự rất tài giỏi, không sai, ta nhận biết hắn, hơn nữa ta tạo ra khảo hạch cũng là muốn thử thách hắn mà ra! “ Vô danh lão giả cười lớn, không còn dấu diếm nói ra, đối với Dương Quân Thần càng trở nên yêu thích.

Triệu Vương Cực nghe lời này liền kinh hãi vạn phần, khảo hạch này vậy mà là vì Dương Quân Thần tạo ra, khó trách có thể trong thời gian ngắn trở nên lợi hại như vậy, thì ra là được vị cường giả này bồi dưỡng.

Đồng thời hắn cũng đối với Dương Quân Thần hâm mộ, trong máy vị kia, thực lực thâm bất khả trắc, so với hắn cảm nhận tông sư cấp càng lợi hại vô số lần, thậm chí đã đạt đến vương giả, nếu Dương Quân Thần được vị này chú ý tới, chẳng khác nào nhất phi trùng thiên.

“ Ta biết rồi, ngươi làm rất tốt, ta sẽ nói Tần Cường tên kia giúp đỡ ngươi! “ Vô danh lão giả hài lòng khen ngợi, thanh âm thể hiện tâm trạng rất vui vẻ.

“ Đại nhân, thật sự cảm tạ ngài...! “ Triệu Vương Cực nghe Tần Cường cái tên kia hai mắt liền sáng lên, Tần Cường chính là Thanh Vân Phái một tên cấp cao chấp sự, thực lực đã đạt đỉnh phong tông sư, cách vương cảnh chỉ một bước, nếu được Tần chấp sự giúp đỡ hắn tương lai có thể đột phá tông sư cảnh, bước vào cao tầng đã là chuyện nắm chắc trong tay.

Trong máy vị tiền bối, thân phận quả nhiên không đơn giản!

Vô danh lão giả gật đầu, tắt đi điện thoại thở dài cảm khái

“ Thật không nghĩ tới tiểu tử này thật có thể phá giải bàn cờ đó! “

Vô danh lão giả tạo ra khảo nghiệm thực chất cũng đột nhiên nghĩ tới, cũng không hi vọng nhiều Dương Quân Thần có thể phá giải, nếu không vượt qua hắn vẫn như cũ đưa cho Dương Quân Thần bí pháp, tuy nhiên tiểu tử này lại thật phá giải, cái này khiến Vô Danh lão giả càng đối với Dương Quân Thần coi trọng.

“ Xem ra ta phải trợ giúp hắn nhiều thêm một chút, nhân tài như vậy mặc dù muốn để tự phát triển, nhưng là nếu chết đi cũng vô cùng đáng tiếc a! “

Vô Danh lão giả nói xong liền mở ra điện thoại, tựa như định sắp đặt chuyện gì đó.

Bạn đang đọc Ta Có Cái Cô Đọng Năng Lượng Máy của thanhkiemtuthan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.