Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cho còn đấm thêm

Tiểu thuyết gốc · 1028 chữ

"Ngươi...ngươi định làm gì, ta là một luyện dược sư đấy''

Liễu Tịch sợ hãi lùi lại hù dọa Trần Vương, hắn cho rằng Trần Vương sẽ nể mặt cái danh luyện dược sư mà tha cho hắn.

''Luyện dược sư trong mắt ta chẳng là cái thá gì mà dám lấy ra hù ta sao ?'' Trần Vương lạnh nhạt nói, dù cho có là cửu phẩm luyện dược thì Trần Vương cũng không quan tâm, huống hồ Liễu Tịch chỉ là nhất phẩm nhỏ nhoi mà dám lấy ra khoe.

Trần Vương đưa tay lên, lòng bàn tay tạo ra một quả cầu năng lượng tròn bằng trái banh nhỏ nhưng tạo cảm giác áp bách mười phần đối với Liễu Tịch.

Liễu Tịch hoảng sợ nhanh chóng bỏ chạy, hắn còn muốn sống thọ lắm, trong lòng hắn bây giờ hối hận vì sao không khi lại chọc giận ôn thần này.

''Chạy sao? Thử xem''

Trần Vương khóe miệng khẽ cong, xuất hiện trước mặt Liễu Tịch đẩy quả cầu về phía bụng hắn, Liễu Tịch bị quả cầu năng lượng bao phủ lại khiến hắn đau đớn mà rên rỉ.

Trần Vương ánh mắt lóe một cái, quả cầu bỗng nhiên phát nổ, dư âm tạo ra cơn gió mạnh đẩy những người xung quanh bay ra ngoài, khói bụi tan đi chỉ thấy một cái hố sâu khoảng ba mét và bán kính năm mét.

''Đây là đấu kỹ cấp gì vậy ?''

Tiêu Viêm đứng trên mái nhà đứng xem quan chiến, khi vừa đến đây thấy Trần Vương dùng chiêu cảm thấy rất ngạc nhiên, cảm thấy đây là đấu kỹ gì đó.

''Có lẽ ít nhất cũng là Cao giai đi'' Dược lão cũng kinh ngạc.

''Tên này còn mạnh bao nhiêu chứ'' Cổ Huân Nhi nhìn Trần Vương tò mò, dù biết hắn rất mạnh nhưng thế này cũng quá đáng đi.

Núi Vân Lam...

''Cha, hôm nay người tới đây có phải chuyện của tên phế vật kia không ?'' Nạp Lan Yên Nhiên ngồi tu luyện trên đỉnh núi nhìn cha mình đi đến nói.

''Phế vật cái gì, người ta đã lấy lại thực lực và không kém con chút nào'' Nạp Lan Túc trách móc.

''Hừ, ước hẹn ba năm con sẽ đánh bại hắn cho cha xem'' Nạp Lan Yên Nhiên tự tin nói.

Khu rừng rậm...

Buổi sáng khi mặt trời vừa lên, Trần Vương cùng Saeko các nàng đã rời khỏi Ô Thản Thành đi cắm trại du ngoạn ở thế giới này.

''Với tốc độ này khoảng một tuần nữa mới tới Thanh Sơn Trấn'' Nhã Phi tay nhỏ cầm bản đồ nhìn lộ trình nói.

''Có phải có mỹ nữ nào ở đó đúng không ?'' Mai Shiranui nhìn Trần Vương với ánh mắt ta hiểu ngươi quá mà.

''Trần Vương nhiều lúc giống như rada quét mỹ nữ ấy, chỗ nào có mỹ nữ là hắn đều biết'' Saya Takagi có chút ghen nói.

''Ta vẫn thương em đấy thôi''

Trần Vương kéo Saya ôm vào ngực, tay nhào nặn hai vú đầy đặn của nàng, nhờ hắn xoa bóp mỗi ngày mà ngực các nàng ai nấy cũng đều lớn dần ra.

''Hừ, ai mà ghen chứ'' Saya quay đầu sang chỗ khác, một cô gái cao ngạo như nàng sao dám nhận mình ghen.

''Mọi người ra ăn sáng này''

Yuriko cùng Saeko và Kyoko ba người dọn bữa ăn ra chiếc bàn nhỏ mà Vados sáng tạo ra, mùi thơm từ các món ăn dọn ra làm Trần Vương thấy đói bụng.

''Cha, cơm tấm các em nấu lúc nào cũng ngon như vậy'' Trần Vương ngồi xuống ăn một muỗng liền khen.

''Món này ăn này gọi cơm tấm sao? Thật ngon'' Sephie và Carla sao khi nếm thử cũng ngạc nhiên.

Yuriko các nàng thấy Trần Vương ăn ngon miệng làm trong lòng nàng cũng thấy hạnh phúc, các nàng đã quyết định với nhau rằng là phải biết nấu ăn thật ngon vì các nàng biết Trần Vương thực sự không cần những người vợ mạnh mẽ mà cần người vợ tốt, dù sao gặp kẻ mạnh thật sự thì chỉ có mình Trần Vương gánh vác mà thôi, các nàng mà ra là cho hắn gánh thêm tạ nữa.

Có những yêu thú đã nghe được mùi thơm đi đến đến đây, ban đầu chúng có ý định tấn công cướp thức ăn nhưng bỗng dưng chúng lại sợ hãi mà chỉ đứng nhìn.

''Không hổ là yêu thú, khả năng cảm nhận khí tức vượt hơn con người nhiều'' Trần Vương nhìn lũ yêu thú nhẹ nói, sau đó tiếp tục ăn thêm dĩa thứ năm.

''Là ý gì ?''Cổ Huân Nhi miệng vừa cắn xong miếng thịt nướng, ăn một muỗng cơm nhai nhai hỏi, hai má nàng hơi phồng ra và trên miệng dính vài hột cơm nhìn rất đáng yêu.

''Không có gì đâu ?'' Trần Vương lắc đầu.

''Nói cho ta biết đi'' Cổ Huân Nhi cầu xin nói, bây giờ nàng cũng rất tò mò.

''Không thể, ngươi đi nói cho người khác biết thì sao, ta không thích thông tin cá nhân bị lộ'' Trần Vương từ chối.

''Huân Nhi muội muội sẽ không tiếc lộ đâu đúng không ?'' Nhã Phi nhìn Trần Vương sau đó liếc mắt Huân Nhi vài cái.

''Đúng đúng'' Cổ Huân Nhi nhanh chóng nói.

''Bó tay với ngươi, là do chúng cảm nhận được khí tức của Vados nên mới như vậy, người thường sẽ không thể cảm nhận được khí tức của nàng mà yêu thú có giác quan cảm nhận mạnh hơn nên mới cảm nhận được'' Trần Vương dừng lại giải thích cho các nàng nghe.

''Vậy ta không phải người thường sao cũng không cảm nhận được'' Cổ Huân Nhi tò mò.

''Vì ngươi cảm nhận là đấu khí, cái dỏm đó ở đây bọn ta không dùng, có cho bọn ta còn đấm thêm'' Trần Vương lấy ly nước mà Kyoko đã rót sẵn, uống ực một cái xong giải thích tiếp.

Bạn đang đọc Ta Có Hệ Thống Rút Nữ Thần sáng tác bởi haovanhut123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haovanhut123
Thời gian
Lượt thích 24
Lượt đọc 758

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.