Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hùng Vũ Đại.

Tiểu thuyết gốc · 1188 chữ

Chương 10: Hùng Vũ Đại.

Nội viện có thập cường, vậy ngoại viện đương nhiên cũng phải có. Mà người nam nhân này, chính là ngoại viện đệ thất tọa, Hùng Vũ Đại. Nghe nói người chuyên tu đao pháp khí thế hung mãnh, tấn công mạnh mẽ mà mãnh liệt. Lại có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, là một cái cường địch mạnh mẽ.

- Ngươi muốn gì?

Từ Linh không khỏi cảm thấy kỳ lạ, tên này đáng lẽ không nên xuất hiện ở đây. Hay đúng hơn, không nên nhằm vào bản thân mới đúng. Dù gì hắn cũng chỉ có tu vi nhân cấp, căn bản không nên bị xếp vào hàng mục tiêu của những kẻ đứng đầu ngoại viện. Vậy hà cớ gì gia hỏa này lại tấn công mình.

- Ha ha, đến nước này rồi mà vẫn còn hỏi sao? Không lẽ ngươi không nhớ vài ngày trước ta đã tuyên bố điều gì?

Nếu ta nói không biết, ngươi tin sao?

Từ Linh nhướng mày, cố gắng nhớ lại xem gần đây có gia hỏa nào gáy ra mấy câu ngu học không. Bản thân hắn sinh hoạt đạm bạc, không có nhiều hứng thú chen vào sự kiện lớn nên nhiều lúc tin tức không được tinh thông. Sau một hồi suy nghĩ không có kết quả, đành lắc đầu.

- Ngươi chớ có giả ngu, trước đó ta từng tuyên bố, bất cứ ai dám loại thân đệ của ta khỏi vòng loại, sẽ phải đối mặt với ta!

Hùng Vũ Đại nhấc kiếm lên. Linh Năng từ người hắn bạo phát, quét qua mọi người xung quanh. Trên mặt còn kém chút nữa viết lên mấy chữ “Trời đất bao la, mình ta vô đối”.

Nghe vậy, Từ Linh nhớ lại kẻ vừa nãy bị mình đánh bại. Tên đó có thái độ cực kỳ hống hách, giống như không sợ trời không sợ đất vậy, hơn nữa đặc biệt thích nói nhảm. Bản thân lúc đó đang hưng phấn mà thu thập tích điểm, cũng không quá quan tâm hắn nói gì. Chỉ biết đi lên một quyền, hao lông sau đó đem nạn nhân đào thải. Giờ nghĩ lại, ngũ quan tên đó cùng tên trước mặt mình bây giờ giống nhau đến bảy phần.

Thông suốt tình hình, hắn ra vẻ áy náy nhìn Hùng Vũ Đại.

- Xin lỗi, ta không cố ý. Đó là lỡ tay, ngươi phải tin tưởng ta. Thân đệ của ngươi quá yếu, một quyền liền ngã rồi.

- Hảo, vậy để ta kiểm tra xem một cái Nhân cấp phế vật như ngươi từ đâu mà đến tự tin nói như vậy.

Hùng Vũ Đại chứng kiến vẻ áy náy giả tạo của Từ Linh liền bị chọc giận. Xách đao lên cười dữ tợn.

Những người xung quanh thấy hai bên chuẩn bị giao chiến, rất thức thời mà tránh ra. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, đạo lý đấy ai cũng hiểu một chút. Mặc dù đối thủ của Hùng Vũ Đại có tu vi không cao, nhưng cường độ nhục thân mạnh mẽ khiếp người. Điều đấy mọi người xung quanh đều đã được chứng kiến.

Trên đài cao, mọi người cũng chú ý đến hai người Từ Linh, Hùng Vũ Đại hơn. Không phải vì hai người mạnh bao nhiêu, mà vì sự xuất hiện của một người dám đối đầu với một trong thập tọa. Sự tồn tại của mười người này giống như một cái lạch trời, phân biệt giữa thiên tài và thường nhân. Một người dám đối chiến, không phải là ngu ngốc, thì là phải tự tin một cách ngu ngốc. Đương nhiên, cũng có thể là do hắn có tiền vốn làm vậy.

- Tiểu tử đang đối chiến với Hùng Vũ Đại là ai?

- Không biết, chưa từng thấy qua. Có lẽ không phải là những người nổi bật ở ngoại viện.

- Thời này rồi vẫn còn người chơi trò ẩn nhẫn để hót một tiếng kinh người sao?

- Tuổi trẻ nào chả có những sai lầm...

Bảy đường chủ đều hứng thú muốn biết ai sẽ là người ngã xuống. Đương nhiên, chỉ là hứng thú thôi.

Hùng Vũ Đại tấn công đầu tiên, hắn nhảy lên cao...

- Liệt Sơn Trảm!!!

Kiếm khí hung mãnh bắn ra từ nhát chém, khí thế tưởng như có thể đoạn sông chẻ núi. Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên, gia hỏa này là định nghiêm túc!?

Linh Kỹ chia thành Nhân, Địa, Thiên, Thánh tứ đại giai cấp. Mà Liệt Sơn Trảm trong thư các được liệt vào hàng đỉnh cao trong nhân cấp linh kỹ. Độ khó để học rất lớn, nhưng uy lực thì không cần bàn cãi.

Vấn đề là địch thủ của hắn chỉ có tu vi Nhân cấp, đáng phải tung ra đại chiêu đến vậy sao?

Đây không còn là giao đấu nữa, đây là giết người a!

Hơn nữa nhìn qua đối thủ của hắn bây giờ không hề di chuyển, rõ ràng là bị dọa sợ.

Đứng trước uy thế của đòn này, nếu là trước đó Từ Linh sẽ bị uy thế dọa cho bối rối. Nhưng bây giờ nhờ có Thiết Tâm mà đầu óc hắn vô cùng tỉnh táo. Tiên Thiên nhục thân vô cùng cứng cáp, đòn tấn công không có uy lực của Tướng cấp thì đừng mong khiến hắn trầy da tróc vẩy. Coi như là Nhân cấp Linh Kỹ đỉnh cao cũng không thể.

Chỉ nghe thấy một tiếng bạo phát vang lên, kình phong thổi một vài người xui xẻo đứng gần ngã trái ngã phải.

Mà Hùng Vũ Đại cũng như mất kiểm soát, điên cuồng tung năm cái Liệt Sơn Trảm không ngừng nghỉ. Với hắn, người được trọng điểm bồi dưỡng ở ngoại viện, linh năng dự trữ trong người sớm đã vượt qua những Binh cấp hậu kỳ thông thường. Coi như là linh kỹ nhân cấp đỉnh cao, liên tục thi triển cũng không có đem đến cho bản thân áp lực quá lớn.

- Tiểu tử Hùng Vũ Đại này là điên rồi sao? Một cái Binh cấp sơ kỳ đáng để hắn điên cuồng oanh kích như vậy?

- Ha ha... Xui xẻo tiểu tử kia, có một cái miệng rất lợi hại. Bất quá thực lực không xứng với cái miệng a.

- Đáng tiếc, xem ra tiểu tử kia chỉ có thể đợi đến lần sau.

Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh này, tràn đầy ý cười trên nỗi đau của người khác. Đã đứng trên trận đài, ai cũng là đối thủ tiềm năng. Ít một người liền là tăng cho bản thân mình thêm một ít cơ hội thắng.

Lúc này, ngay cả bảy đường chủ quan khán cũng cho rằng Từ Linh chắc chắn thua. Nhưng khi làn khói tán đi, tất cả tròn mắt ngạc nhiên. Đứng trước những đòn công kích mạnh mẽ như vậy, mà ngoại trừ trang phục bị rách tả tơi, hắn dường như không bị thương tích gì!

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.