Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lệ Tuyết Tình.

Tiểu thuyết gốc · 1132 chữ

Chương 3 : Lệ Tuyết Tình.

Ngoài đối mặt với vấn đề thiếu thối tích điểm, Từ Linh cũng có một trắc trở khác. Đó là ví tiền rỗng tuếch, trước đó nguyên chủ đã đem toàn bộ tích lũy để mua Linh Dịch với hy vọng đột phá Binh cấp. Kết quả cuối cùng vì không chịu đọc kỹ hướng dẫn sử dụng mà đem bản thân chơi tàn, không chỉ để lại cho hắn một thân thể có kinh mạch bị tàn phá đến chín phần mà còn cả vấn đề tài chính nữa.

Tu vi hiện tại mới có Nhân cấp nên chưa thể ích cốc được, thân thể hắn vẫn phải dựa dẫm vào đồ ăn mới có thể tồn tại. Cho nên giờ đây hắn phải đi làm nhiệm vụ kiếm lấy một ít thu nhập. Ở Kiếm Môn có đại sảnh sinh hoạt chung, nhiệm vụ của tông môn cũng được dán ở đây. Hắn bước vào đại sảnh, nơi đây vẫn nhộn nhịp như mọi khi, nhìn qua thì phải có ít nhất 300 người. Một cái Nhân cấp nhỏ bé xuất hiện không khác gì ném một hòn đá vào đại dương, trừ ít người liếc qua hắn một chút thì chẳng có ai để tâm cả.

Từ Linh đi thẳng đến cây cột lớn ở trung tâm đại sảnh, nơi đây có treo sẵn những nhiệm vụ của tông môn, vị trí càng cao độ khó càng lớn. Với thực lực gà mờ mới xuyên qua được một ngày, hắn rất thức thời mà hướng tầm mắt của mình xuống thấp. Một số nhiệm vụ đơn giản như hái thảo dược, săn linh thú nhỏ yếu, bê vác, làm công,...

Tìm kiếm một hồi, hắn lựa chọn nhiệm vụ dễ dàng là thu thập linh dược. Thủ tục không mấy rườm ra, lấy tờ thông báo nhiệm vụ, cầm chúng đến chỗ lễ tân, đăng ký xác nhận. Một đường cực kỳ thuận lợi và nhanh chóng.

Hậu sơn Kiếm Môn là một khu rừng rộng lớn, linh thú, dược vật phát triển cực kỳ phong phú. Kiếm Môn rất hạn chế can thiệp vào hệ sinh thái ở đây vì muốn để cho các đệ tử lịch luyện lấy kinh nghiệm. Cho nên, dù thuộc địa phận tông môn, nhưng mỗi năm số người tử vong trong này vẫn lên đến ba con số. May mắn là linh dược Từ Linh cần thu thập không nằm sâu trong rừng, tỉ lệ nguy hiểm rất thấp, trước đây nguyên chủ cũng không ít lần làm nhiệm vụ ở khu vực này.

Biên giới khu rừng và tông môn phân cách bởi một kết giới lớn, muốn đi qua phải sử dụng những cổng thông gian. Từ Linh đến đó, nhìn thấy hai đệ tử đang đứng canh gác. Tu vi đều mạnh mẽ, ít nhất phải là Binh cấp hậu kỳ. Hắn đến trước hai người, trình mộc bài thân phận của mình.

- Ừm, hợp lệ... Tiểu đệ ngươi mới là Nhân cấp, ta không khuyến nghị thâm nhập quá sâu.

- Đã hiểu, đa ta sư huynh nhắc nhở.

Đệ tử canh gác nhìn lệnh bài của hắn, xác nhận là hàng thật liền mở cửa. Tiện thể thiện ý khuyên một câu. Từ Linh cảm ơn người này, tiện thể đưa tay đập đập vào ba chỗ trên người hắn.

- Ngươi làm gì?

Đệ tử canh gác khó hiểu.

- Quần áo của huynh có vương bụi, ta phủi bớt.

Từ Linh tỉnh bơ, mặc kệ sự khuôn mặt khó hiểu của đệ tử canh gác kia, lấy được tích điểm xong trực tiếp lủi mất.

Linh dược hắn cần tìm kiếm gọi là Minh Thực Thảo, không tính là quá quý hiếm. Thường mọc dưới những gốc cây cao, ban ngày nó trồi lên hấp thu ánh sáng mặt trời, ban đêm thì lại rụt xuống sâu trong lòng đấy. Sau nửa ngày tìm kiếm, hắn cũng sắp lấy đủ chỉ tiêu.

Đi đến dưới một gốc cây đại thụ, tại đây có bốn gốc Minh Thực Thảo. Chỉ cần thu hoạch nốt liền có thể quay về. Hắn ngồi xuống, dùng linh năng bao lấy gốc linh dược, sau đó nhẹ nhàng rút nó lên. Không mất bao lâu đã đem toàn bộ bọn chúng đưa vào túi.

- Vị tiểu huynh đệ... Ở trên này.

Đang định quay đi, một tiếng gọi từ trên vọng xuống khiến hắn ngẩng đầu lên. Đó là một thiếu nữ, có lẽ khoảng 13 tuổi, đang núp trong tán cây. Chỉ để lộ ra khuôn mặt khả ái đang lấp ló tràn đầy đáng nghi. Hắn không khỏi nhướng mày.

- Ngươi là...

- Ta là nội môn đệ tử, Lệ Tuyết Tình.

Nghe vậy, lông mày của Từ Linh nhíu lại, cái tên này khiến hắn có chút quen tai. Sau đó nhớ ra, nội viện thập cường, đệ bát tọa chính là cái tên này. Mặc dù nguyên chủ chỉ loanh quanh ở ngoại viện, nhưng ít nhiều đều có nghe qua danh tiếng của mười người này. Theo đó mà biết, tu vi của mỗi người đều đã đạt đến Tướng cấp.

Hắn không khỏi nhìn kỹ lại thiếu nữ trên cây, tuổi tác còn kém hắn hai năm. Nhưng khí tức sâu không lường được, mặc dù có chút tán loạn. Có lẽ là đã bị thương.

- Vậy lệnh bài nội viện của ngươi đâu?

- Ở đây.

Từ Linh vẫn thận trọng kiểm tra lần cuối, sau khi thấy Lệ Tuyết Tình móc ra một khối lệnh bài bằng ngọc thạch sáng loáng, hắn liền yên tâm. Xem ra không phải là mạo danh.

- Vậy Lệ sư muội cần tại hạ có chuyện gì?

Mặc dù thực lực mạnh hơn, nhưng về mặt tuổi tác thì Lệ Tuyết Tình vẫn ít hơn. Cho xưng hô như vậy không có vấn đề gì.

- Ừm, danh xưng của huynh là?

Từ Linh đảo mắt một cái, sau đó đáp.

- Tại hạ Lệ Phi Vũ.

- Huynh cũng là con cháu Lệ gia?

Lệ Tuyết Tình nghiêng đầu.

- Không hề, bất quá chỉ là trùng hợp.

Từ Linh lắc đầu từ chối, Lệ gia là một đại gia tộc nằm dưới sự kiểm soát của Kiếm Môn. Nhưng theo trí nhớ nguyên chủ thì hắn chỉ là con trai của một tiểu gia tộc không có danh tiếng, hên xui bước lên con đường tu hành mà thôi. Cùng Lệ gia đánh đến tám đời cũng không liên quan đến.

Nghe vậy, Lệ Tuyết Tình thở ra một hơi. Sau đó nghiêm túc nhìn hắn.

- Vậy liền tốt, Lệ huynh, ta cần huynh giúp một chuyện.

- Mời nói.

- Đưa quần của ngươi cho ta.

Từ Linh “...”

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.