Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trao đổi nhỏ.

Tiểu thuyết gốc · 968 chữ

Chương 5: Trao đổi nhỏ.

Lệ Tuyết Tình nhận thấy tình thế không ổn, Lệ Phi Vũ cái gia hỏa này so với cá trạch còn trơn hơn. Nàng bây giờ đang bị thương, lại không dám sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ, sợ dẫn đến sự chú ý của nữ nhân điên kia. Nghĩ đến hậu quả nếu bị bắt, nàng bất giác run bần bật.

- Khoan đã, Lệ huynh, hay là chúng ta làm một trao đổi nhỏ.

Hết cách, Lệ Tuyết Tình đành phải nhượng bộ xuống giọng. Từ Linh thấy vậy cũng tạm dừng lại, tuy nhiên vẫn còn đề cao cảnh giác. Nàng thấy có cơ hội nói chuyện, cũng ngừng truy đuổi. Hai người đứng cách nhau ba chục mét.

- Ngươi muốn trao đổi cái gì?

- Một báu vật, ta vì đạt được chúng mà bị Kỳ Vân tỷ tỷ truy đuổi từ buổi sáng.

Từ Linh nghe vậy không khỏi nhướng mày, “Kỳ Vân tỷ tỷ” trong miệng nàng không lẽ là Mục Kỳ Vân, nội viện đệ ngũ. Xét trên việc có thể truy sát Lệ Tuyết Tình cái nội viện đệ thập này thì đây là đáp án hợp lý nhất.

Báu vật khiến cả người nằm trong thập cường nội viện cũng phải tranh dàng, đáng để thử một phen.

- Ta muốn xem trước.

- Tốt.

Từ Linh khá ngạc nhiên khi thấy Lệ tuyết Tình dễ dàng đồng ý như vậy, chỉ thấy nàng cho tay vào trong áo. Từ từ lấy ra...

Một Bộ Nội Y!?

Từ Linh “...”

Cái Quỷ Gì Vậy?

Mặc dù công nghệ của Huyền Linh đại lục không phát triển, cuộc sống sinh hoạt giống với thời phong kiến, nhưng một số tư tưởng vẫn rất là tiến bộ. Giống như bộ nội y này, quần nhỏ có phần giống tiểu khố, nhưng làm bằng vải mỏng, rất thoải mái. Hoặc tỷ như mảnh bên trên giống như là sự kết hợp của yến cùng áo ngực... Khoan, bây giờ không phải lúc cho những chuyện này.

Đệ thập cùng đệ ngũ nội viện tranh nhau một bộ nội y!?

Hắn tràn đầy hoang đường mà hỏi lại.

- Ngươi cùng nàng tranh dành liền là cái này?

- Không, nàng là vì cái này mới truy sát ta.

Lệ Tuyết Tình lắc đầu giải thích.

- Tại sao?

- Vì đây là của nàng.

Từ Linh “...”

Tại sao mỗi chữ ngươi nói ta đều hiểu, nhưng khi đặt lại với nhau bộ não của ta lại từ chối hiểu.

- Đó là nội y của Mục Kỳ Vân.

- Đúng vậy, nhìn nè, ấn thêu của Mục gia. Chỉ trang phục đệ tử dòng chính mới có. Lúc đó ta cùng nàng vô cùng một hồ tắm, phải khó khăn lắm mới chớp được cơ hội.

Lệ Tuyết Tình giống như sợ hắn không tin, còn đặc biệt cho hắn thấy một con dấu thêu chữ Mục. Từ Linh lúc này không khỏi xoa xoa hai bên thái dương, lại nhìn tiểu tổ tông trên áo dưới tán cây này.

- Ngươi TM nó vì trộm đến nội y của Mục Kỳ Vân mà bị truy sát đến quần cũng chẳng còn.

- Không phải, là ta không kịp mặc. Trực giác của nàng quá mẫn cảm.

- Tại sao ngươi phải liều mạng như vậy?

- Ngươi đùa, Kỳ Vân tỷ tỷ là ai? Kiếm Môn đệ nhất mỹ nữ, cơ hội ngon ăn như vậy... ngươi biết rằng phải bao lâu mới có một lần sao?

Từ Linh lúc này đã hoàn toàn bất lực, cái tiểu loli bách hợp biến thái này.

Không cần phải do dự lâu, hắn kiên quyết.

- Thành giao, ta muốn mảnh dưới.

- Thành giao, ta thích những nam nhân thẳng tính như ngươi.

Đừng hiểu lầm, hắn không biến thái, cũng không có sở thích sưu tầm mấy thứ này. Nội y của đệ nhất mỹ nữ Kiếm Môn, chỉ cần làm tốt một ít, có thể đem bán được giá cao ở chợ đen.

Từ Linh từ trong túi lấy ra một bộ trang phục dự phòng, dùng linh năng cuốn lại từ từ đưa đến chỗ Lệ Tuyết Tình. Mà nàng cũng dùng linh năng đưa lại cho hắn mảnh nội y dưới.

Giao dịch thành công, hai người toan rời đi, đột nhiên một luồng sát ý phô thiên cái địa phủ xuống. Từ Linh lần đầu trải nghiệm cái cảm giác này, nhất thời hai chân mềm nhũn, kém chút nữa ngã từ trên cây xuống. Hắn theo bản năng đưa mắt nhìn lên, chỉ thấy một thân ảnh yểu điệu đứng trên đỉnh cây cao gần đó.

Nàng mi mục như họa, một đầu tóc trắng thoải mái xõa xuống tung bay trong gió. Kiều nhan xinh đẹp đến ngạt thở lúc này như phủ một tần sương lạnh.

Trái Tim Lệ Tuyết Tình không khỏi trầm xuống, khó khăn thốt lên.

- Kỳ Vân tỷ tỷ...

Từ Linh trong lòng tuyệt vọng, lần này coi như chơi xong, vừa mới giao dịch nội y của nàng, chính chủ liền tìm tới cửa. Mục Kỳ Vân nhìn hai mảnh nội y trong tay hai người, ánh mắt càng rét lạnh.

- Các ngươi... Muốn làm gì với chúng?

- Ta... Ta chỉ định đem nó bán ở chợ đen. Không hề muốn giữ lại...

Dưới áp lực khủng khiếp này, Từ Linh không khỏi run rẩy đáp. Nhưng sau khi từ ngữ ra đến miệng, hắn hận không thể cho mình vài cái tát. Trí chướng a, cái này cùng giữ lại có gì tốt hơn. Cũng không thể hoàn toàn trách hắn bị hàng trí, một người bình thường sinh hoạt ở thế giới hòa bình lần đầu trải nghiệm sát ý bậc này, IQ sớm đã hạ tuyến.

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.