Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dùng tiền đè chết người.

Tiểu thuyết gốc · 874 chữ

Chương 59: Dùng tiền đè chết người.

Nghỉ ngơi một lúc, mọi người không dám chậm trễ, ngay trong đêm tiếp tục hành trình đào vong. Sau vài ngày không thấy truy binh, tâm tính mọi người cũng thả lỏng không ít. Tuy nhiên không ai dám thả chậm bước chân, bởi vì an toàn chân chính chỉ đến khi đã bước chân vào cửa tông môn.

- Đi qua hẻm núi này, chúng ta chỉ cần thêm hai ngày nữa là sẽ đến nơi.

Nội viện đệ tam nói, hắn là một nam nhân khôi ngô tuấn tú tên Bình Khuyết. Bởi vì ghế đệ nhất và đệ nhị có vẻ đã bỏ mạng trong Giới Uyên bí cảnh, hắn có thực lực cao nhất tự nhiên dần trở thành thủ lĩnh của cả đội.

Từ Linh nghe đến hẻm núi thì nhớ lại sáo lộ trong tiểu thuyết ở tiền kiếp, mười lần đào vong thì chín lần bị phục kích ở hẻm núi. Nghĩ đến đây, hắn không khỏi mở miệng.

- Ta nghĩ chúng ta nên đi đường vòng.

Mọi người đều khó hiểu nhìn lại. Không phải nên ưu tiên tốc độ nhanh nhất quay về sao, lúc này đi vòng qua hẻm núi sẽ phải tốn thêm một ngày nữa. Thấy vậy, hắn không khỏi lên tiếng giải thích.

- Đối phương có năng lực vây khốn mười đại tông chủ, đương nhiên sẽ có khả năng phục kích chúng ta. Mà hẻm núi là nơi có đội hình hoàn hảo để làm chuyện này.

Nghe vậy, tất cả không khỏi thả chậm đội hình. Nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này.

- Ta cảm thấy không đến mức, có thể mục tiêu của chúng chỉ là những tông chủ thôi thì sao?

- Rất khó nói, những quái vật kia từ đâu ra cũng không biết. Không thể loại trừ khả năng bị phục kích.

- Chúng ta đi đường xa sớm đã thấm mệt, nếu phải chiến đấu thì khó phát huy toàn lực.

- Đề phòng vạn nhất, ta thấy vẫn là đi đường vòng.

Cuối cùng, hầu hết mọi người đều quyết định đi đường vòng, dù có vài người không nguyện ý thì vẫn miễn cưỡng chấp nhận. Thời khắc đào vong thế này, không nên nội chiến hoặc chia ra đi những nhóm nhỏ lẻ. Thấy tất cả đều đồng ý, Từ Linh không khỏi nhở nhẹ ra. Trường hợp xấu có vài tên cứng đầu phản đối đã không xảy ra.

Vậy là cả bọn đổi lộ trình, quyết định đi vòng qua hẻm núi.

Nhưng kết quả xấu nhất lại xuất hiện.

Đi được nửa đường, lại gặp tập kích. Đối phương có hơn ba mươi người, đều là Tướng cấp.

- Ha ha ha... Đợi các ngươi đã lâu. Những con cừu non, còn không bó tay chịu trói.

Mọi người đều lộ vẻ mặt ngưng trọng, Bình Khuyết đại diện liền lên tiếng.

- Các hạ có thù oán gì với Kiếm Môn, tại sao phải đuổi cùng giết tận như vậy?

- Đi với chúng ta liền biết.

- Không bao giờ!

Bình Khuyết không chút do dự từ chối, đối phương nhìn qua đã biết không phải người tốt. Rơi vào tay chúng kết cục có thể nghĩ...

- Thật thiếu khôn ngoan.

Đối thoại ngắn ngủi chưa đến một phút hai bên đề cao khí thế lao vào nhau.

- Thiên Động Vạn Tượng!!!

Từ Linh trực tiếp nhảy cao, trên tay một khối giấy to hai người ôm không hết ném thẳng về phía địch nhân. Thủ lĩnh nheo mắt nhìn, nhận ra toàn bộ chúng đều là Linh Kích bùa. Tê tâm liệt phế hét lên.

- Ni mã mau tránh!!!

Nhưng đã quá muộn.

Một tiếng nổ rung trời vang lên cùng một cột khói to lớn hình nấm xuất hiện. Trừ Từ Linh ra, người của Kiếm Môn đều không chút đề phòng bị thổi bay, số ít bị tạc đến nội thương, Lạc Tình thì được hắn bảo vệ sau lưng nên vẫn ổn.

Khi bụi mù tan đi, cả đám mới tràn đầy kinh nghi nhìn về phía lão đệ của mình. Một đòn này có uy lực của Quân cấp đi, ngươi cái Binh cấp nhỏ nhoi mạnh mẽ dùng tiền nện ra Quân cấp uy lực. Một người không nhịn được nỉ non.

- Vẫn nghe nói dùng tiền có thể đè chết người... Xem ra không đùa a.

Những người xung quanh không khỏi co rút khóe miệng, nhưng cái này... TM nó không cãi được a.

Không nhìn xem đối phương nằm la liệt nửa sống nửa tàn kia sao?

- Những người còn khỏe mạnh hãy trợ giúp người bị thương, chúng ta phải rời khỏi đây.

Bình Khuyết may mắn vẫn còn lành lặn, nhanh chóng ra lệnh. Đối phương có thể bày mai phục ở đây, nói rõ cũng có thể bày mai phục ở không xa. Nếu không nhanh chóng rời đi...

Hắn chưa suy nghĩ xong, một uy áp khủng bố giáng lâm.

Tất cả mọi người khó khăn ngẩng đầu, nhìn thân ảnh phiêu phù trên không. Đáy lòng lạnh lẽo, tràn đầy tuyệt vọng.

Trong đầu chỉ có duy nhất hai từ...

Quân cấp!

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.