Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Quân cấp.

Tiểu thuyết gốc · 1165 chữ

Chương 61: Chiến Quân cấp.

Trong Thư Viện Khởi Nguyên, Từ Linh tổng cộng đã khắc được ba loại đặc tính phép thuật. Với Nghịch Đảo là khái niệm đầu tiên và hay được sử dụng, cái thứ hai là...

Thực Tại.

Với đặc tính của nó, hắn có thể mở một chiều không gian song song với thực tại gốc. Được dựng lên nhờ phương pháp phản chiếu sự vật hiện tượng để làm ổn định cấu trúc của chính mình, nên nó giống hệt như bên ngoài. Tồn tại như một tấm gương phản ánh thực tại, cho nên nơi này được gọi là Kết Giới Gương.

Cường giả Quân cấp thần bí bị kéo vào không gian này thì hoàn toàn mộng bức. Hắn dù sao cũng là một chiến binh có thâm niên, nhưng chưa từng đụng phải thủ đoạn như thế này.

- Chào mừng tới chiều không gian của ta.

Kéo được đối phương vào đây coi như đã làm giảm phần lớn thực lực của hắn, điều này khiến Từ Linh tự tin hơn nhiều. Vốn cho rằng mở Kết Giới Gương sẽ tạo áp lực lớn, nhưng nó nhỏ hơn hắn nghĩ. Trừ giai đoạn kiến tạo đầu, việc duy trì nó khá là nhẹ nhõm.

Quân cấp cường giả thần bí lạnh nhạt nhìn thân ảnh đối diện mình, kể cả dưới mí mắt có thể thấy được những con mồi đang chạy thoát nhưng hắn không quan tâm. Bất quá chỉ là một đám Tướng cấp tôm tép, muốn thoát khỏi lòng bàn tay của hắn còn khó hơn lên trời. Bây giờ thủ đoạn kỳ lạ này có vẻ đáng giá tìm hiểu hơn.

- Tiểu tử, ngươi có vài trò thú vị đấy. Nếu bây giờ xin đầu hàng, ta sẽ tha cho ngươi được sống.

- Hay đấy... Nhưng mà ta Từ Chối!

Nghe thấy vậy, Từ Linh không khỏi phì cười. Có ngu mới tin lời ngươi, bắt về xong bị làm cho sống không bằng chết thì sao? Tiểu thuyết đã đọc nhiều, sáo lộ chơi chữ này hắn sớm đã nắm quá rõ.

- Thật kém khôn ngoan... Nếu vậy thì chết đi. Nhớ kỹ, người tiễn ngươi xuống mồ là Triệu Tắc Thiên bổn tọa. Tránh cho khi báo cáo với diêm vương lại ấp úng.

Triệu Tắc Thiên giơ ngón tay, lại như cũ điều động thiên địa chi lực muốn nghiền nát con kiến trước mắt.

Từ Linh cũng ngay lập tức căng cứng thần kinh, rút kiếm chuẩn bị phát động Toàn Phản Kích.

Sau đó...

Cái gì cũng không có.

Triệu Tắc Thiên “...”

Từ Linh “...”

Chỉ mất vài giây để Triệu Tắc Thiên nhận ra mình không thể hiệu lệnh thiên địa xung quanh nữa, giống như đã hoàn toàn bị cô lập khỏi thế giới bên ngoài. Hắn muốn phát động tấn công lại, nhưng một lần, hai lần, ba lần,... hoàn toàn không có gì phóng ra.

Từ Linh thấy đối phương không thể tấn công, khóe miệng lộ ra nụ cười “quả nhiên”.

Kết Giới Gương là chiều không gian phản ánh thực tại, nói cách khác mọi thứ ở đây bất quá chỉ là những ảo ảnh thực tế, không hơn không kém. Giống như khi ta nhìn hình ảnh trong gương vậy, thấy được nhưng không tác động được. Dù bị đưa vào trong, nhưng bản chất bọn hắn vẫn là người của thế giới thực. Không có khả năng tác động lên chiều không gian ảo này, cũng không thể tác động đến thế giới thực vì đang bị nhốt ở chiều không gian khác.

Điểm vượt trội của Quân cấp chính là khả năng lợi dụng lực của thiên địa để tấn công, nhưng ở trong Kết Giới Gương thì đối phương bị ngăn cách hoàn toàn với thế giới thật, như vậy thì còn cái nịt để mà điều động.

Triệu Tắc Thiên cũng nhận ra rằng điều này là do Từ Linh, gằn giọng.

- Ngươi đã làm gì ta?

- Ngươi có thể coi đây là một kết giới, nó ngăn chặn khả năng đặc hữu của Quân cấp.

- Thủ đoạn vặt vãnh.

Nghe như vậy, linh năng trong cơ thể Triệu Tắc Thiên bạo phát, biến thành đại hình đao dài cả trăm mét chém xuống Từ Linh. Lần đầu trải nghiệm sự khác biệt đẳng cấp giữa cả hai, hắn coi như đã hiểu sự cách biệt giữa Tướng cấp và Quân cấp. Đinh Lỗi sử hết bản sự ra mới tạo ra đao khí cỡ hai mươi mét, đằng này đối phương vừa xuất thủ liền đã có thể nghiền nát thủ đoạn đó. Hơn nữa nhìn qua tung chiêu vẫn rất nhẹ nhàng, căn bản không dùng hết sức.

Đối diện với linh kỹ đáng sợ như vậy, Từ Linh không hề né tránh, giống như chịu chết mà tiếp nhận toàn bộ đòn tấn công. Nhưng đôi bên vừa tiếp xúc, trăm mét đao ảnh giống như giấy vụn mà tan biến.

Triệu Tắc Thiên thấy vậy không khỏi kinh hãi. Chưa kịp hiểu điều gì vừa xảy ra, hắn cảm thấy một lực hút siêu cường kéo mình xuống. Va xuống đất mạnh đến nỗi ngay cả với tu vi Quân cấp, toàn bộ xương cũng vỡ vụn như khối đá vôi. Sau đó lại bị cự lực kéo lên, thân hình vút bay như tên tửa. Giữa không trung lại đột nhiên bị giật xuống đất, va như miếng giẻ rách.

Phương thức tấn công cực kỳ đơn giản, cốt lõi là phép Phản Không Gian. Thứ này sẽ kéo vạn vật trong phạm vi tác dụng về tâm với tốc độ cao hơn vận tốc ánh sáng, chỉ cần đem trung tâm của không gian này đặt hướng phía mặt đất, đối phương trong phạm vi sẽ chịu lực tác động bất khả kháng mà lao xuống đất. Làm tương tự nhưng đặt vị trí ngược lại để kéo đối phương lên không. Khoảng thời gian Phản Không Gian xuất hiện phải ít hơn một khoảnh khắc, nếu không thì địch nhân sẽ bị nghiền nát chết ngay tức thì.

Sau cỡ vài trăm lần, Triệu Tắc Thiên lúc này đã thoi thóp, như con chó sắp chết hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều. Tuy nhiên sức sống của Quân cấp không khỏi khiến Từ Linh ngạc nhiên, mặc cho tơi tả như vậy, thủy chung vẫn giữ lại được một điểm sinh mệnh cuối cùng. Tuy tốc độ khôi phục không so được với Suối Nguồn Sinh Mệnh, nhưng cũng không quá chậm. Có lẽ chỉ mất khoảng vài phút để đối phương hoàn toàn phục hồi.

Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, hắn không có ý định làm người tốt chờ kẻ định hồi phục. Dùng phép thuật biến ra vài bình xăng rót lên người Triệu Tắc Thiên, sau đó nổi Thanh Viêm lên đốt.

Bạn đang đọc Ta Có Một Thân Kỹ Năng. sáng tác bởi Thổđiểulạcđường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thổđiểulạcđường
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.