Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Chịu Đựng Nhất Thời Càng Nghĩ Càng Giận, Lui Một Bước Càng Nghĩ Càng Thiệt Thòi

Phiên bản Dịch · 1539 chữ

Đi xuống dưới lầu làm việc?

Tay của Lâm An buông xuống để ở bắp chân từ từ tạo thành nắm đấm.

Dưới lầu không có văn phòng, chỉ có một gian phòng vệ sinh cùng mấy cái phòng cất đồ.

Kêu Lâm An đi dưới lầu công tác thì không phải là quét dọn vệ sinh và quét nhà cầu sao?

Đây là hình phạt do một tháng làm việc không tốt sao? Tự nhiên lại ác như vậy!

"Lâm An, anh nếu như không muốn xuống lầu công tác thì cũng còn cách khác, trực tiếp xin từ chức đi, tôi hiện tại liền có thể cho giúp anh."

Lâm Tuyết một bên coi xấp tài liệu, nhàn nhạt nói một câu. Liền đầu cũng không có ngẩn lên nhìn hắn.

Tay Lâm An ngày càng siết chặt lại.

Nữ nhân này!

Rõ ràng tháng trước chính nàng một mực mời mình ăn cơm, còn dỗ ngon dỗ ngọt, kém chút làm Lâm An tưởng cô nàng thích hắn.

Kết quả thì sao? Bây giờ đến hiệu suất làm việc của hắn cũng không có đạt tiêu chuẩn?

Con m* nó có phải do chuyện này?

Rõ ràng rất tức giận, rất muốn chất vấn Lâm Tuyết đây rốt cuộc là vì sao.

Nhưng mà Lâm An không dám.

Chính mình mới vừa tốt nghiệp không bao lâu, thật vất vả tìm được công việc này, thật vất vả mới được nhận chính thức, nếu như không có công việc này, Lâm An chỉ có thể cạp đất mà ăn.

Thậm chí ngay cả học phí của em gái cũng không có.

"Lâm tổng giám, cô không thể cho tôi một cơ hội hay sao?"

Lâm An nhìn trước mặt mình người phụ nữ mà trở mặt còn nhanh hơn bánh tráng trộn này, mở miệng nói, thanh âm có chút run rẩy hỏi.

Quét dọn vệ sinh không chỉ không có tương lai, hơn nữa tiền lương một tháng chỉ có một ngàn năm khối tiền, căn bản không đủ tiền sinh hoạt của Lâm An cùng muội muội , cùng với nhiều chi phí phát sinh khác.

"Cơ hội tôi đã cho anh, tất cả thực tập sinh thì chúng tôi chỉ chọn anh làm nhân viên chính thức, thế nhưng anh không cố gắng làm, hơn nữa tháng trước lượng tiêu thụ liền không bằng người khác một phần mười, tôi còn phải làm thế nào để cho anh cơ hội?"

"Thế nhưng mà tháng trước chính là cô mời tôi, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm, chỉ việc đó mới có thể. . ."

"Đừng nói những lời nhảm nhí này! Tôi chỉ nhìn công trạng!"

Lâm Tuyết vỗ tay xuống bàn một cái, trực tiếp cắt đứt lời nói của Lâm An i.

Để cây bút trong tay xuống bàn, Lâm Tuyết ngẩng đầu, lãnh đạm nhìn Lâm An, tuyệt tình nói: "Anh bây giờ chỉ có hai lựa chọn, một là đi dưới lầu công tác, hai trực tiếp nghỉ việc về nhà."

"Cô!"

Lâm An chỉ vào Lâm Tuyết, không nói ra lời.

Hắn đã nhìn ra, ữ nhân này tính kế hắn!

Lúc này Lâm An nếu như còn thấy không rõ tình thế, vậy hắn liền là thật ngu ngốc.

Thế nhưng điều khiến Lâm An nghĩ không ra chính là, rõ ràng chính mình giúp nàng, vì sao nữ nhân này còn muốn tính kế mình?

Vì sao?

Lâm An tuyệt đối không biết, Lâm Tuyết không chỉ là bách hợp, còn mười phần chán ghét nam nhân!

Nhất là thường xuyên nhìn mình chằm chằm, đụng vào người mình.

Đây đã là thời kì cuối của bệnh.

"Nếu Không có việc gì, xin mời anh đi ra ngoài, tôi còn phải làm việc."

Lâm Tuyết trực tiếp đuổi khách.

Lâm An nắm tay bóp đỏ lên, nhưng mà lại không biết nên nói cái gì.

Lẽ nào kêu hắn một cái đường đường nam nhi cao bảy thuớc đi cầu Lâm Tuyết cho mình phần này công tác sao?

Thế nhưng mà làm vậy hắn thật thật không thể cam lòng a!

Rõ ràng bị tính kế, còn phải đè thấp mà cầu xin?

Lâm An cuối cùng cũng hiểu chỗ làm việc bên trong đầy rẫy âm mưu tính kế, thật buồn nôn!

Đúng lúc này , Lâm An không biết nên làm như thế nào , thì trong mắt của hắn đột nhiên xuất hiện ba lựa chọn:

1, Với tính cách ngông nghênh như trẻ trâu Việt Nam, hung hăng khinh bỉ trước mắt nữ nhân này sau đó tiêu sái rời đi (1000 khối)

2, nén giận, im lặng đi xuống dưới lầu quét dọn phòng vệ sinh (100 khối)

3, dùng Lâm Tuyết nhược điểm uy hiếp nàng, để cho nàng không dám khai trừ ngươi (10000 khối)

Lâm An con mắt có chút trợn to, chuyện gì xảy ra? Còn có lựa chọn?

Hơn nữa ngoài lựa chọn, còn có ban thưởng?

Lâm An nhìn ba lựa chọn rồi suy nghĩ, cái thứ nhất tuyển hạng nhất định là không được, dù sao mình bây giờ còn muốn sinh hoạt, còn cần tiền, coi như khinh bỉ Lâm Tuyết tình ái tốt, trừ ngoài miệng sảng khoái, không có chút nào chỗ tốt.

Cái thứ hai tuyển hạng, vậy thì càng không khả năng!

Liền dùng một câu nói, chịu đựng nhất thời càng nghĩ càng giận, lui một bước, càng nghĩ càng thiệt thòi!

Vậy thì, chỉ có thể dùng cái thứ ba!

Nói thật, với tư cách là một thằng trai ngoan như hắn, Lâm An còn chưa từng làm chuyện uy hiếp người bao giờ

Hắn còn có chút do dự.

"Anh còn chưa chịu đi?"

Lâm Tuyết ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lâm An, ngữ khí thoáng có chút chán ghét nói.

Nữ nhân này đối nam nhân đã là trọng độ chán ghét, căn bản không có khả năng dùng lời hữu ích để cho nàng cải tà quy chính.

Lâm An cũng triệt để quét sạch một chút do dự, trực tiếp sử dụng lựa chọn thứ ba!

"A, Lâm tổng giám, cô như thế tuyệt tình tuyệt nghĩa, cũng đừng trách tôi!"

Lâm An cười lạnh một tiếng, không có rời văn phòng của Lâm Tuyết , ngược lại trở tay khóa trái cửa.

Lâm Tuyết lông mày nhíu một cái, nội tâm bên trong bỗng nhiên nhảy dựng.

Gia hỏa này sẽ không như trong tin tức nói, chó cùng rứt giậu, giết mình à?

Như vậy sự kiện cũng không phải là không có, nhân viên bị đuổi việc nên giết sếp mình cũng đã từng xuất hiện

"Lâm An, anh muốn làm gì? Có biết hay không nơi này là công ty!" Lâm Tuyết theo bản năng cầm một cái chậu cây bên trên bàn, thủ sẵn một thế phòng thủ.

Lâm An nội tâm bên trong cũng rất khẩn trương, nhưng mà biểu hiện ra ngoài, hắn à cười nhạt một tiếng, nhìn xem Lâm Tuyết nói: "Lâm tổng giám cô yên tâm, tôi cũng không phải là người đối với nữ nhân tuyệt tình như vậy , một giây trước vẫn còn dỗ ngon dỗ ngọt, một giây sau thì muốn đem tôi đuổi ra khỏi cửa!"

"Tôi khóa cửa, chỉ là vì không muốn người bên ngoài nghe cuộc hội thoại của chúng ta."

"Hả? Anh còn có thể có bí mật gì mà không thể để người khác nghe?"

Lâm Tuyết nghi hoặc nhìn Lâm An, trong lòng nàng vẫn không có buông lỏng cảnh giác, lúc nào cũng phòng bị Lâm An đánh lén.

"Bí mật? Lâm tổng giám, cô nói, cô cùng tổng giám đốc hai người là bách hợp, có tính là bí mật không?"

Trong lòng Lâm Tuyết nhảy dựng lên.

Mình cùng tổng giám đốc bách hợp, sao lại để cho tên hỗn đản này biết?

Chuyện này không có khả năng bị bại lộ à, nàng một mực làm rất bí mật mà!

Thậm chí ở công ty từ trước đến nay cũng không có cùng tổng giám đốc có cử chỉ thân mật nào.

Hắn, hắn làm sao có thể biết?

"Anh theo dõi tôi? Nhưng liền coi như là biết tôi là bách hợp thì sao? Hiện tại người đồng tính cũng không phải là hiếm gạpw."

Lâm Tuyết cười lạnh một tiếng.

Nghĩ là dùng chuyện này đẻ uy hiếp mình?

Ngây thơ!

Lâm Tuyết hiện tại quyết định, bất kể như thế nào, người nam nhân này tuyệt đối không thể lại ở lại trong công ty!

Lâm An cười cười, tiếp tục nói: "Chuyện bách hợp thật ra không phải là chuyện chính, thế nhưng, trong lúc cô cùng tổng giám đốc yêu nhau, cô lại cùng những nữ nhân khác ở cùng một chỗ, chuyện này chắc là trọng yếu nhỉ?”

"Lâm An, anh, anh nói cái gì!"

Lâm Tuyết trong chớp mắt liền đứng dậy.

Nhột!

Những lời lúc nãy Lâm An nói hoàn toàn là sự thật!

Lâm Tuyết chính là bắt cá hai tay!

Mà tất cả đều là nữ nhân!

Bạn đang đọc Ta Có Thể Thấy Được Nhược Điểm Của Con Người(bản dịch) của Tòng Kim Thiên Khai Thủy Nhật Tiên Bối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kuhgaming
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 151

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.