Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học đường thật náo nhiệt(6)

Tiểu thuyết gốc · 1814 chữ

Hội trưởng hội học sinh Lưu Vũ được người mời đến, nam sinh dẫn đầu nhóm học sinh bước đến xung quanh đều nhường hăn một con đường. Người bước đến có mái tóc ánh bạc cùng với khuôn mặt được họa tỉ mĩ từng nét . Hắn mặc bộ đồng phục nam sinh gọn gàng, áo vast đồng phục cùng cà vạt càng khiến hắn thêm phần sáng sủa, đẹp mắt. Cặp kính cùng đôi mắt xanh lục huyền bí càng phác họa hắn vẻ đẹp tri thức cuốn hút khiến người xem trọng.

Xung quanh nữ sinh ánh mắt đều là yêu thích. Nếu nói Mộ Tử Hàn bá đạo, ngang ngược; Bạch Thừa Ân ấm áp, dịu dàng thì Lưu Vũ lại là sự trầm ổn, cuốn hút của người trưởng thành. Ba người đều là nam thần của toàn thể nữ sinh.

Sơ Thư Oanh vốn nhút nhát, ít nói. Nàng đối này hội trưởng có chút sợ, trong trí nhớ của nàng chỉ là mơ hồ hắn bóng lưng nguyên chủ bình thường đều không có trước mặt hắn ngẩng quá tầm nhìn. Nàng được bầu làm phó hội trưởng sau khi hắn đi trao đổi học tập vì vậy cơ hội tiếp xúc hầu như là không có.

Vì vậy, Thư Oanh cũng là lần đầu nhìn đến vị này - hội trường. Nàng cũng chỉ liếc qua, rất nhanh thu hồi ánh mắt. Tuy nàng làm việc trong hội học sinh nhưng cũng không gặp quá hắn, thời gian trước hắn được cử đi trao đổi học tập tại trường khác hẳn mới trở lại.

Từ khoảng khắc nam sinh bước vào, Thư Oanh ánh mắt đầu tiên không phải là kinh diễm mà là hai chữ: Giả tạo. Đúng vậy, khí tức từ người nam sinh này khiến người khác không tự chủ sinh ra tín nhiệm nhưng với nàng cảm giác rất không khỏe lông mao toàn thân đều dựng đứng, trực giác cho nàng biết hắn không như vẻ bề ngoài. Mấy kẻ đeo kính bình thường đều rất " nguy hiểm".

Trong nguyên tác cũng có này một màn, vì vậy nàng phó hội trưởng trong cốt truyện cũng không có đất diễn trong cảnh này. Lưu Vũ hướng Thư Oanh đi tới, liếc nhìn nàng khuôn mặt thân thiện, thanh âm từ tính vang lên: " Phó hội trưởng, chuyện là thế nào?"

Thư Oanh biểu hiện cũng không rõ này liền làm Văn Nhã tường thuật lại. Thư Oanh nhìn Lưu Vũ nghiêm túc nghe Văn Nhã nói một bên nghe Bảo Bảo phổ cập kiến thức thân thế Lưu Vũ - đại boss nguyên tác. Đối thủ của Mộ gia trên thương trường cũng là đối thủ của Mộ Tử Hàn tại trường học. tiểu thuyết này chủ yếu là phương diện tình cảm vì vậy Lưu Vũ này boss cũng không quá nổi bật, lâu lâu ở nam chính sự nghiệp ngáng một chút.

Văn Như Uyển xuyên đến chỉ làm thay đổi nam - nữ chủ vận mệnh đối hắn đại boss cũng không ảnh hưởng thậm chí còn có phần phụ trợ hắn hạ bệ nam chủ. nam chủ tình cảm không đến, sự nghiệp cũng không hắn hóa cũng là bình thường.

Lưu Vũ nhẹ đẩy cọng kính đối Lam Sương xác nhận: " Lam Sương đồng học, mọi chuyện đúng như vậy?"

Lam Sương thanh âm có chút ngắt quãng, nghẹn ngào thừa nhận: " Hội trưởng, điều Văn Nhã nói là sự thật." Đồng đưa cho Lưu Vũ trang phụ biểu diễn của mình.

Lưu Vũ nhìn trang phụ biến dạng, quay qua hỏi nữ sinh phụ trách phòng để trang phục còn lại: " Ai là người cuối cùng ra khỏi phòng hóa trang?"

Nữ sinh bị điểm tên có chút quẫn bách, cuối cùng vẫn thành thật: " Hội trưởng, lúc đó mình bị người gọi đi nên không ở."

Lưu Vũ hơi nhíu mày, không nghĩ đến thành viên hội học sinh lại thất trách như vậy nhưng đây không phải là lúc truy cứu trách nhiệm. Hắn cần giải quyết nhanh nếu không sẽ làm ảnh hưởng uy tín của hội học sinh.

Thư Oanh đứng cạnh Lưu Vũ như không khí nãy giờ lên tiếng: " Vậy kiểm tra camera đi."

---- Toàn hậu trường ánh mắt đều dừng lại trên người Thư Oanh, Lưu Vũ lắc đầu: " Camera đối diện phòng hóa trang đã bị hỏng từ lâu." Nếu không hắn cũng không cần phiền phức tra hỏi như vậy

Thư Oanh thờ ơ: " Hôm qua nhân viên kỹ thuật có đến thay mới qua."

Tiếp đón ánh nhìn nghi ngờ của Văn Uyển Như nàng tiếp tục: " Vì đảm bảo không phát sinh vấn đề, mình đã đề nghị thay mới."

Văn Như Uyển đứng trong nhóm người nghe đến check camera cũng không có phản ứng. Trước đó, nàng đã kiểm tra và biết được camera đã hỏng từ lâu, chỉ là không ngờ đến không sớm không muộn liền được thay hôm qua sau khi nàng kiểm tra. Ánh mắt liếc đến Thư Oanh - phó hội trưởng học sinh? Nhân vật này không hề được đề cập trong nguyên tác, vì sao lại xuất hiện còn cho mình một phiền phức không nhỏ. Đáng hận. Văn Như Uyển nhịp tim hững một nhịp, khuôn mặt vẫn là trấn tĩnh.

Lưu Vũ gật đầu cho người đến phòng kĩ thuật kiểm tra camera.

Phòng kĩ thuật nhanh chóng trích suất camera trước đó 1 giờ, quả nhiên sau khi nữ sinh hội học sinh rời đi từ một hướng khác có cái nữ sinh lén la lén lút đi vào trên tay này rõ ràng có cầm theo một vật dài nhỏ, nhìn kĩ sẽ phát hiện đó là một con dao rọc giấy nhỏ.

Nữ sinh tiến vào phòng trang phục khoảng năm phút sau đó đi ra, có người nhận ra kia nữ sinh: " Là Vũ Yên."

Nhóm người tách ra, để lộ cái nữ sinh ánh mắt hoảng sợ, nàng nắm chặt đồng phục một bộ dáng bị người vạch trần sự quẫn bách. Văn Nhã tiến đến trước nữ sinh chất vấn: " Vũ Yên, vì sao cô làm như vậy?"

Vũ Yên bị như vậy chất vấn, ấp a ấp úng không nói lên lời: " Tôi...tôi...không biết." Vũ Yên bị lay mạnh, chiếc dao rọc giấy từ trên nàng người rơi xuống.

“Cạch...”

Văn Nhã cúi người nhặt còn dao rọc giấy, lớn tiếng truy vấn: " Cô còn chối? Tang chứng vật chứng đều đủ. Nếu cậu không nói, mình nhất định sẽ tố cáo lên trường học yêu cầu nhà trường xét sử rõ ràng!"

Nghe đến như vậy, nội tâm Vũ Yên càng hoảng sợ ánh mắt liên tục liếc qua Văn Như Uyển cầu xin. Thư Oanh như có như không lên tiếng: " Vũ Yên đồng học ánh mắt hướng đi đâu điểm?"

Mọi người theo ánh mắt Tô Yên nhìn qua liền thấy Văn Như Uyển trong đám người. Ánh mắt Tô yên quá chuyên chú liền không thể không khiến người chú ý, mà Văn Như Uyển đối Lam Sương cũng có vướng mắc đi? Tiếng nghị luận to nhỏ, không biết ai lên tiếng.

" Nghe nói, Tô Yên là Văn Uyển Như nhóm bạn."

" Không lẽ, Văn Uyển Như chính là người sai khiến Tô yên phá hư trang phục của Lam Sương."

" Không thể nào đi, Như Uyển không phải người như vậy đâu?"

" Ai biết được, Văn Như Uyển chính là thích thượng Mộ Tử Hàn ."

Chuyện Văn Như Uyển thích Mộ Tử Hàn cũng không phải bí mật gì, toàn trường đều biết. Vốn lúc đầu mọi người đều cho rằng Văn Như Uyển cùng Mộ Tử Hàn chính là kim đồng ngọc nữ, ai biết Mộ thiếu đối Văn Như Uyển không mặn không nhạt. Gần đây lại có tin đồn Mộ thiếu thích Lam Sương, nàng có thể chịu được? Nhất định là muốn giáo huấn Lam Sương.

Văn Như Uyển nghe tiến nghị luận càng lúc càng hướng đến nàng, sắc mặt biến đổi. Trong đầu thầm mắng Văn Như Uyển nguyên tác ngu ngốc, nàng không thể tiếp tục để nhóm người bàn luận. Nếu không chuyện nàng hại Lam Sương lộ tẩy sẽ bị toàn trường chỉ trích.

Văn Như Uyển hướng Thư Oanh phản bác: " Phó hội trưởng, Vũ Yên có nói là nhìn tôi? Cậu đây đang muốn nghi oan cho tôi?"

Nhóm bạn của Văn Như Uyển cũng đứng ra đối Thư Oanh chỉ trích.

" Thư Oanh cho dù cô là phó hội trưởng cũng không có quyền đối Như Uyển vu khống."

" Đúng vậy, đúng vậy."

" Chúng tôi muốn cậu đối Uyển Như xin lỗi."

Thư Oanh cười cười: " Văn Như Uyển đồng học suy nghĩ nhiều tôi cũng đâu nói là nhìn cậu? Chỉ là cảm thấy kì lạ vì sao Vũ Yên lại hướng phía đồng học ánh mắt cầu khẩn như vậy?"

Văn Uyển Như hướng Vũ yên, lạnh giọng: " Vũ Yên cậu nhìn tôi ?"

Vũ Yên cúi đầu, giọng lí nhí: " Mình...mình không có. Phó hội trưởng nhìn lầm."

Văn Uyển Như đối mắt nhìn Thư Oanh: " Phó hội trưởng Vũ Yên xác nhận là không có. Ngược lại, cô đem nước bẩn hắn lên người tôi là có dụng ý gì? Hay nói thực chất việc này là do phó hội trưởng đứng sau." Lời nói phía sau liền nhấn mạnh vài phần, Văn Như Uyển chắc chắn Vũ Yên không dám chỉ ra mình, lại càng thêm tự tin.

Yên tĩnh, cả hội trường hướng đến Thư Oanh ánh mắt có lo lắng cũng có muốn xem nàng trò cười. Dù sao Tô Yên cũng phủ nhận chuyện này đối Văn Như Uyển không quan hệ mà nàng - phó hội trưởng lại là người đứng ra chỉ mũi nhọn vào Văn Như Uyển liền khiến người suy ngẫm.

Thư Oanh đối này Văn Như Uyển phản ứng không thể không nói Văn Như Uyển thông minh, không những đem chuyện này dẫn lửa sang nàng còn tiện phủi sạch quan hệ.

Lưu Vũ đẩy gọng kính, hắn cũng không đối Văn Uyển Như lời truy vấn nàng: " Thư Oanh cậu có ý kiến gì ?" Kia cặp mắt xanh lục nhàn nhạt đối nàng.

Thư Oanh đối Lưu Vũ lời này có chút lạ, hắn biểu hiện thái độ thật khác thường là tin tưởng nàng? Nghĩ đến Thư Oanh liền phủ định mình suy nghĩ. Hắn này bộ dáng rõ của kẻ mang tâm tình xem kịch.

Ha, kịch mở màn đã xong vậy cũng đến lúc hạ màn.

Bạn đang đọc Ta cùng hệ thống nuôi dưỡng nam chủ sáng tác bởi ranhroigophim
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ranhroigophim
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.