Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học đường thật náo nhiệt(8)

Tiểu thuyết gốc · 2118 chữ

Văn Như Uyển xiết chặt tay, khuôn mặt có chút vặn vẹo: " Tao không tin không tìm được mày." Đem đồ đạc xả giận một phen, Văn Như Uyển bình tĩnh trở lại. Sau này màn, hình tượng của nàng không thể hỏng, nhưng giờ muốn cận Bạch Thừa Ân nhất định càng thêm khó.

Nguyên tác ban đầu Lam Sương đúng là bị hãm hại nhưng Vũ Yên mới là người bị chỉ trích không nên là nàng, vậy rốt cuộc là sai ở đâu? Văn Như Uyển đột nhiên lóe lên hình ảnh Thư Oanh. Không sai chính là Sơ Thư Oanh, nếu không phải bản ghi âm kia mình tuyệt đối không bị vạch trần.

Sơ Thư Oanh? Nhân vật này trong nguyên tác đều rất mờ nhạt không nghĩ đến lại khiến mình một phen khốn đốn. Lại nói cô ta như nào có được bản ghi âm? Văn Như Uyển cảm thấy Thư Oanh nhân vật tiểu thuyết không có loại này năng lực. Vậy nhất định là người xuyên thư giống nàng, hơn nữa Thư Oanh với kẻ kia nhất định có liên quan.

Văn Như Uyển ấn gọi: " Giúp tôi tra một người."

Đầu bên kia người liền đáp ứng: " Tên.", giọng nói không nhanh không chậm

" Sơ Thư Oanh." Văn Như Uyển nghiến răng nói.

Đầu giây bên kia dừng một chút: " Được." Nói xong cũng không đợi liền ngắt máy.

Văn Như Uyển thấy bên kia đáp ứng, cũng không tức giận hắn ngắt máy ngang nhẹ nhàng thở ra. Người này là hacker nàng tìm được, trong nguyên tác người từng được đề cập qua. Văn Như Uyển là dựa theo nguyên tác liên lạc thượng mà hắn cuối cùng thân phận vẫn là bí ẩn.

Trong căn phòng tối, ánh sáng vi ti lập lòe. Màn hình hiện hồ sơ học sinh, một khuôn mặt nữ sinh cùng đồng phụ trược nhẹ mỉm cười, khuôn mặt kia không ai khác chính là Thư Oanh, hồ sơ biểu hiện thông tin gia đình cùng địa chỉ của nàng.

Tiếng máy tính lạch cạch vang lên, màn hình biểu thị đã download thành công. Ánh sáng máy tính hắt lên người thao thác khôn mặt. Nếu Thư Oanh ở đây nhất định nhận ra ngời này - Lưu Vũ.

Lưu Vũ nhìn thông tin hiển thị lại nhớ đến hình ảnh cô gái đối hắn ánh mắt cùng hắn kí ức nàng thật xa lạ. Là một hội trưởng hội học sinh hắn có thông tin hồ sơ của từng thành viên, lại đối nàng hành vi có chút hứng thú. Rõ ràng Thư Oanh hiện tại khiến hắn không khỏi hứng thú, một người có thể thay đổi vẻ ngoài nhưng từ khí chất đến ánh nhìn có thể thay đổi đến?

Một màn kịch ngày đó tại hội trường khiến hắn càng khẳng định bản thân suy đoán, từ khoảng khắc nàng vô tình chỉ ra Văn Uyển Như hay sau đó là sự thật được vạch trần nàng ánh mặt đều không có nửa điểm thay đổi giống như tất thảy đều đã dự tính. Khi hắn cùng đối mặt tại văn phòng, ánh mắt kia không hề sợ hãi chỉ có sự bình tĩnh, lạnh nhạt.

Nếu nói Thư Oanh trong kí ức hắn là giả, vậy nàng diễn suất thực giỏi, càng nghĩ Lưu Vũ càng cảm thấy hưng phấn này loại cảm giác hắn rất lâu rồi cũng không có lại nhếnh khóe miệng: " Thực khiến người ta mong đợi." Không nghĩ đến trường học nhàm chán đã thật náo nhiệt. Ánh sáng vi tính hắt đến khiến ánh sáng trong đôi mắt lục bảo thêm sự ma mị.

Cuộc sống học đường vẫn tiếp tục, kì thi cuối kì cũng đến. Toàn trường lâm không khí học tập chung, Văn Uyển Như sau khi nhà trường đính chính cũng quay lại trường học. Bước đi trên hành lang, dưới ánh nhìn soi mói âm thanh nghị luận truyền vào tai nàng.

" Là Văn Như Uyển."

" Cậu xem diễn đàn trường chưa?"

" Chuyện Lam Sương không phải là nàng phía sau..."

Văn Uyển Như đối mấy nữ sinh nghị luận đi qua: " Các cậu có ý gì? Nhà trường không phải đã đính chính sự việc các cậu có nghi vấn gì có thể trực tiếp kiến nghị."

Mấy cái nữ sinh liền cúi đầu, lí nha lí nhí lời: " Không, không tụi mình không có ý đó. Xin.. xin lỗi."

Văn Như Uyển bước qua các nàng, bình tĩnh bước đi. Wc nữ, Văn Như Uyển cùng nhóm bạn của nàng. Một cái nữ sinh tóc lam tiến đến: " Như Uyển cậu không cần lo lắng, chúng mình sẽ giáo huấn mấy đứa lắm lời."

Mấy cái nữ sinh còn lại cùng phụng họa.

" Như Uyển cậu yên tâm, đảm bảo sẽ không có tin đồn gì nữa."

" Như Uyển cậu cứ tin tưởng bọn tớ."

Văn Uyển Như liếc nhìn đám nữ sinh, lạnh giọng: " Tốt nhất là như vậy" sau đó bỏ đi.

Mặc dù nhà trường đã đăng bài đính chính : Tất cả sự việc đều là Văn Nhã một người, Văn Như Uyển chỉ là nạn nhân. Thông tin này vừa được tung ra đã nhận lại rất nhiều bình lận trái chiều nhưng nhà trường đã nghiêm cấm học sinh tiếp tục thảo luận.

Hơn nữa, Văn Nhã còn tự quay video nói hết mọi sự việc: Là nàng đối Lam Sương ghen ghét nên mới làm như vậy sự, còn kia đoạn ghi âm là nành thuê người làm giả muốn đổ tội cho Văn Uyển Như vì nàng nghe đồn hai người có khúc mắc. Dư luận bắt đầu quay qua công kích Văn Nhã cũng có bộ phận cảm thấy Văn Nhã là bị ép buộc, tuy vậy những bình luận này rất nhanh chìm xuống. Tuy vậy sự việc đối Văn Như Uyển thanh danh cũng bị ảnh hưởng, dù sao chuyện này nhìn thế nào cũng thấy có phần ngượng ép, phía nhà trường ý tứ bao che rất rõ ràng.

Mấy cái nữ sinh đợi Văn Như Uyển đi khỏi, một cái nữ sinh tóc nâu âm dương khái khí nói: " Hừ, chuyện xấu cô ta làm lại bắt chúng ta thu dọn."

Một cái nữ sinh khác tiếp lời: " Nếu không phải Văn gia chống lưng, cô ta sớm đã bị nhà trường khai trừ."

Nữ sinh tóc lam thấy đồng bọn lỡ lời liền lên tiếng nhắc nhở: " Các cậu chú ý lời nói điểm, đừng quên kết cục của Văn Nhã."

Hai cái nữ sinh nghĩ đến Văn Nhã đã bị khai trừ, tâm tình có chút hạ xuống.

Nhà trường đã đính đính chính lại Văn Uyển Như vô tội nhưng các nàng đều hiểu là Văn gia phía sau chỉ đạo. Bọn họ mấy cái đều là con cái của đối tác phụ thuộc tập đoàn Văn thị, nói hay thì là bạn Văn Uyển Như, nói khó nghe thì chính là Văn Uyển Như người hầu. Mấy cái nữ sinh thảo luận xong cũng liền nhanh chóng rời đi.

Thư Oanh từ một phòng wc đi ra : " Văn gia thật không tầm thường."

Bảo Bảo tiếp lời: " Kí chủ, Văn gia chính là một trong ba cổ đông lớn nhất của trường học."

Thư Oanh ánh mắt lóe lên: " Ra là vậy."

Sự việc dần hạ nhiệt, kì thi cuối kì cũng sắp bắt đầu. Theo giám sát của Bảo Bảo, Văn Uyển Như cũng tập trung vào thi cử không có lại lộn xộn hẳn nàng cũng vì sự việc mới đây tạm yên ắng xuống.

Giờ tự học. Liễu Tiểu Ngu nằm dài trên bàn học, bên cạnh là các bài kiểm tra gần nhất có bài điểm B, cũng có bài điểm C . Thư Oanh để ý bài kiểm tra môn toán hơi nhàu nát, phía trên là điểm D đỏ rực, Liễu Tiểu Ngu cả khuôn mặt nhỏ đều là ai oán: “ huhu, tớ với môn toán thề không đội trời chung!”

Thư Oanh liền đưa nàng sổ ghi chú của nguyên chủ, nguyên chủ là cái học bá vì vậy nàng ghi chú rất xúc tích, dễ hiểu. Thư Oanh dù sao tiếp nhận nguyên chủ kí ức cùng cốt truyện Thư Oanh đều xem như đã thi qua một lần. Nàng cũng không có ý định ôn tập gì vậy liền cho Liễu tiểu Ngu dùng.

Liễu Tiểu Ngu nhận đến sổ cả khuôn mặt nhỏ đều buèng sáng, ôm lấy nàng: “Oanh oanh cậu là tốt nhất.”

Thư Oanh gật gật đầu đồng tình: Ta cũng cảm thấy mình rất tốt. Có đốt đèn ngàn dặm cũng không tìm ra đến.

Liễu Tiểu Ngu thấy nàng khuôn mặt nghiêm túc gật đầu, nhịn không được cười lên: “ Oanh oanh tớ phát hiện cậu khuôn mặt nhỏ nghiêm túc thật đáng yêu.”

Thư Oanh: Nể mặt ngươi khen ta, liền tặng ngươi thêm sổ ghi chú mấy môn còn lại.

Liễu tiểu Ngu mừng như bắt được vàng: " Oanh oanh, nếu tớ là cái nam nhân, nhất định lấy thân báo đáp cậu."

Thư Oanh từ chối: " Không cần." Ta tiên nữ không thể cùng ngươi phàm nhân yêu đương

Liễu Tiểu Ngu ôm sổ ghi chút bắt đầu học tập. Thư Oanh nhàm chán lấy lí do đi wc trốn ra ngoài. Nàng hướng hoa viên trường dạo, bất giác đã đến sân sau. Thanh âm phía trước khiến Thư Oanh giảm tốc độ, cùng Bảo Bảo nấp sau thân cây.

Phía trước một cái nam sinh đang quỳ trên mặt đất, khuôn mặt có vài vết bầm còn có vết máu do bị tác động vật lí. Đối diện hắn là thân ảnh nam sinh cao lớn, mái tóc ánh bạc kia rất bắt mắt, theo góc nhìn Thư Oanh dễ dàng thấy hắn khuôn mặt - Lưu Vũ

Lưu Vũ cúi xuống nhìn nam sinh, thanh âm từ tính: " Tống Ân, tôi đã nói cậu như thế nào? Có chút việc như vậy cũng làm không xong."

Nam sinh tên Tống Ân cúi đầu âm thanh run rẩy: " Hội trưởng, Mộ Tử Hàn không dễ mắc lừa...hắn rất cảnh giác."

Lưu Vũ đẩy đẩy gọng kính: " Tôi muốn kết quả, sớm nhất."

Nam sinh cú đầu đáp hạ, đứng dậy rời đi.

" Người đi rồi, ra đi." Lưu Vũ lên tiếng

Thư Oanh từ sau thân cây bước ra: " Hội trưởng đây là đang thực hiện bạc lực học đường." Nàng ung dung tựa vào thân cây, thanh âm nhàn nhạt giống như tường thuật lại sự việc, không có cảm xúc gì đặc biệt.

Lưu Vũ mỉm cười, hướng nàng đi đến. Thân ánh nam sinh đứng đôi diện khiến thân ảnh nữ sinh thật nhỏ nhắn, Lưu Vũ liếc nhìn Thư Oanh trong bộ đồng phụ nữ sinh mái tóc đen cắt layer uốn lượn xõa ngang vai, đôi mắt đen thanh triệt ẩn ẩn ý cười nhưng nhìn kĩ sẽ thấy dưới dấy mắt là sự thờ ơ, lạnh lùng phản chiếu hắn thân ảnh.

Lưu Vũ đặt tay lên thân cây, ghé sát nàng tai âm thanh mê hoặc: " Phó hội trưởng muốn tố cáo?"

Hắn hơi thở phả đến nàng tai khiến Thư Oanh không tự chủ dịch qua một bên, nới rộng khoảng cách: " Hội trưởng, ngài nói đùa tôi cũng không rảnh như vậy. Ngài tiếp tục chơi, tôi có việc đi trước." Thư Oanh đối hắn mỉm cười, xoay người rời đi.

Lưu Vũ nhìn nàng bóng dáng dần đi xa, ánh mặt nhìn xuống không biết đang suy nghĩ điều gì.

Thư Oanh trên đường quay trở lại lớp học: " Hôm nay ra ngoài hẳn đi chân trái, như nào liền gặp phải hắn cái sát tinh." Thư Oanh bực bội

Bảo Bảo: " kí chủ, ngài như nào đối Lưu Vũ thât chán ghét nha?"

Thư Oanh: " Hăn không phải đại boss? Kẻ sẽ cản trở nam - nữ chủ?" Không phải gián tiếp cản trở nàng nhiệm vụ?

" Ta đương nhiên nhìn hắn không vừa mắt." Nàng nhẹ giọng

Bảo Bảo: " Cũng đúng, kí chủ ngài có muốn lên đối sách?"

Thư Oanh nhìn trời: Thật phiền phức, một cái Văn Như Uyển giờ lại thêm cái Lưu Vũ. Thật đau đầu, về nhà ngủ giấc trước đã, mệt mỏi.

Bạn đang đọc Ta cùng hệ thống nuôi dưỡng nam chủ sáng tác bởi ranhroigophim
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ranhroigophim
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.