Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta thành thiên tài thật rồi!

Phiên bản Dịch · 1597 chữ

Vui lòng bỏ qua nếu chương lỗi

Chương 59: Ta thành thiên tài thật rồi!

...

“Trích Tinh chưởng, Long Môn cước, Tinh Không bộ này đều là công phu cơ bản nhất.”

Tả Tiểu Niệm buông Tả Tiểu Đa xuống, hai người đã đi tới một cái sân luyện công cựu lớn.

Mà trong cái sân rộng lớn này, lúc này cũng chỉ có hai người họ.

Cái sân luyện công này ngoại trừ to lớn, có có một điểm khác lạ nữa, đó là bốn phương tám hướng chỗ nào cũng được bao bọc bằng những tấm gương.

Để ngươi có thể nhìn thấy từng động tác dù là nhỏ nhất của bản thân.

“Năm đó lúc ta tu luyện ba bộ công phu này, cũng chỉ cần một ngày là đã nhớ kỹ rồi.”

Tả Tiểu Niệm hung manh nói: “Hiện tại ta cho ngươi ba ngày chắc chắn là đủ. Ngươi nhìn kỹ, ta làm mẫu cho ngươi một lần.”

“Nhìn cho kỹ!”

Tả Tiểu Niệm nhảy vào giữa sân, cũng không lập tức bắt đầu động tác, mà nhìn về phía Tả Tiểu Đa.

Tả Tiểu Đa tức thời tiến vào trạng thái hết sức chăm chú, không ngừng hít sâu, hai mắt mở lớn.

Với hiểu biết của hắn về tính cách của Tả Tiểu Niệm, Tả Tiểu Niệm vừa rồi đã nói vậy, nếu như ba ngày mà mình làm không được, đoán chừng kết cục sẽ rất thảm, tuyệt không chỉ dừng ở mức hơi vất vả một chút như nàng nói.

“Nhìn thái độ vừa rồi nàng biểu lộ cũng nhìn ra được, nàng đây cũng không phải là biểu lộ của người giáo viên!”

“Cái bà chị thành phần bạo lực này, hẳn là đã nhẫn nhịn rất nhiều năm...”

Tả Tiểu Đa trong lòng tức giận không thôi: “Trước đó ta không thể tu luyện, nàng cho dù có lòng cũng không thể làm gì, hiện tại ta đã có thể tu luyện, tự nhiên muốn biến thành hành động, nhìn nàng còn mừng hơn ta như thế kia, có thể thấy được chút ít... Nói chung chính là muón dùng lí do luận bàn tu luyện loại này để có thể danh chính ngôn thuận sửa trị ta đây mà...”

Mắt lại liếc sang Tả Tiểu Niệm: “Đừng nhìn nha đầu này dáng dấp xinh đẹp, nhưng những năm qua lúc đánh ta, thế nhưng chưa hề nương tay... Ta có mệt chết cũng không thể để nàng bắt lấy lý do này, nếu không thì làm sao mà ngóc đầu lên được.”

Khẽ cắn môi, hết sức chăm chú, nói: “Bắt đầu đi.”

Tả Tiểu Niệm nhìn hắn cắn răng nghiến lợi, trong lòng nhất thời có chút buồn cười, lườm hắn một cái rồi nói: “Nhìn cái tính tình của ngươi kia, nhìn kỹ đây.”

Nói rồi bắt đầu bước động bước chân: “Trích Tinh chưởng pháp, thức thứ nhất...”

Tả Tiểu Đa căng thẳng gật đầu, hai mắt mở to như muốn rớt ra ngoài.

Bất ngờ ngay lúc căng thẳng này, chỉ cảm thấy một luồng mát lạnh từ mi tâm đột nhiên lại lần nữa tiến vào hai mắt một chút.

Cùng lúc đó, hắn bỗng nhiên sinh ra một loại thể nghiệm kỳ diệu dị thường.

Tả Tiểu Niệm đang diễn luyện, động tác vốn chậm hơn bình thường, mà giờ khắc này theo luồng mát lạnh tiến vào mắt, mỗi một cái động tác rơi ở trong mắt Tả Tiểu Đa còn thêm chậm hơn gấp mười lần, khoát tay, cất bước, chuyển thân, thậm chí thân hình chuyển đổi, tay chân phối hợp, thậm chí là tuyến đường vận công của mỗi một cái động tác, tất cả đều liếc qua thấy ngay, khắc thẳng vào nội tâm.

Tả Tiểu Đa tâm niệm chuyển động, kìm lòng không được cũng luyện theo Tả Tiểu Niệm.

Chờ Tả Tiểu Niệm đánh xong một lần, Tả Tiểu Đa ngạc nhiên phát phát hiện, hình như mình đã hoàn toàn nhớ kỹ rồi.

Hơn nữa còn là nhớ rất kỹ rất chi tiết nữa!

Một chuỗi động tác này, tựa như đã in sâu vào trong đầu.

“Ồ yeah! Ta thành thiên tài thật rồi!”

Tả Tiểu Đa trong lòng vui mừng không thôi, thế mà còn có cái tác dụng này nữa? Không được, ta phải giả vờ vụng về một chút, nếu để ma nữ nhìn thấy ta học quá nhanh khẳng định sẽ lại nghĩ những cách khác để chỉnh ta...

“Cố lên!”

Tả Tiểu Niệm nhìn thấy Tả Tiểu Đa đang bắt đầu luyện theo mình, khóe miệng mỉm cười, tràn đầy tinh thần cổ vũ, nhưng trong lòng nói: “Cẩu Tử, động tác này cũng không phải luyện một lần là có thể học được, nóng vội muốn ăn đậu hũ nóng... rồi kiểu gì cũng bị bỏng thôi!”

“Thế mà còn nói với ta mấy anh đẹp trai nhà giàu theo đuổi, rồi gì mà anh rể... Thế mà còn ở trước mặt ta lớn giọng bình luận về mấy bạn nữ trong lớp, còn tiểu muội nhà bên... Hừ hừ... đúng là to gan.”

“Thế mà còn dám bán đứng ta trước mặt mẹ, hừ, hừ hừ hừ...”

...

Trong nhà.

“Hai đứa nó ra ngoài rồi.”

“Ừm, đi rồi.”

“Những Tinh Hồn thạch trong nhà không đủ chèo chống bao lâu nữa. Phải làm ăn quay vòng, còn phải cung cấp cho Tiểu Đa tu luyện...”

“Yên tâm yên tâm, ta có cách.”

Tả Trường Lộ lấy điện thoại di động của mình ra, do dự một chút.

Ngô Vũ Đình nhìn điện thoại của Tả Trường Lộ, chỉ cảm thấy yết hầu hơi khô chát chát, nói: “Gọi điện thoại?”

Tả Trường Lộ gật gật đầu: “Gọi điện thoại.”

“Được.”

Ngô Vũ Đình tựa hồ rất buông lỏng bộ dáng.

Tả Trường Lộ thở dài: “Ta thật ra... Ta chỉ muốn, làm một con cá muối.”

Ngô Vũ Đình cau mày nói: “Ý gì?”

Tả Trường Lộ có chút uể oải, nói: “Ngươi nói xem ngươi năm đó sao lại mang bầu chứ?”

Ngô Vũ Đình giận dữ nói: “Việc này hỏi ta mà được à? Hỏi chính ngươi ấy chứ!”

Tả Trường Lộ tranh luận nói: “Nhưng mình ta cũng sẽ chẳng thể có thai được mà?”

Ngô Vũ Đình cắn răng nhéo eo Tả Trường Lộ: “Cái gì? Ngươi nói cái gì? Ngươi đây là... Trách! Ta!!?”

“Không không không, đương nhiên là lỗi của ta, khẳng định là lỗi của ta!”

Tả Trường Lộ nghĩa chính ngôn từ: “Thật ra năm đó, là ta không chú ý, không cẩn thận. Vợ này... Hai đứa không ở nhà. Đoán chừng, mấy tiếng nữa mới về...”

Mặt Ngô Vũ Đình đỏ lên, lườm hắn một cái: “Ngươi muốn làm gì?”

“Muốn!”

Tả Trường Lộ trơ mặt ra, vươn tay ra: “Ta nghĩ, có phải cái lần... cgươi say mê nhất năm đó...”

“Vớ vẩn, nghĩ linh tinh cái gì? Gọi điện thoại thì mau gọi đi!” Ngô Vũ Đình đỏ bừng cả khuôn mặt đặt tay Tả Trường Lộ qua một bên, quay người đóng cửa thư phòng lại, còn khóa trái luôn.

...

Lúc Tả Tiểu Niệm và Tả Tiểu Đa rời nhà, đại khái là khoảng tám giờ đêm, cho đến hai người về nhà đã là gần lúc rạng sáng.

Tả Tiểu Đa gần như mệt rã rời bị Tả Tiểu Niệm mang vào nhà, khi thấy Tả Trường Lộ vừa mới tắm rửa xong, đang từ nhà vệ sinh ra, tóc còn đang ướt.

“Cha, giờ này mà cha... Còn chưa ngủ à!?”

Tả Tiểu Niệm có chút chấn kinh.

Bình thường, cha mẹ lúc này hẳn là sớm nghỉ ngơi rồi, hôm nay thế mà muộn như vậy.

Tình huống gì đây?!

“Ừm, ta vừa rồi nghiên cứu một vài thứ, quá nhập thần, cũng không phát hiện đã trễ thế như vậy.”

Tả Trường Lộ mặt không đổi sắc, lại có chút gấp rút, vừa lau tóc, vừa có vẻ như trấn định trả lời: “Hai đứa đi làm gì, mà sao muộn như vậy mới trở về?”

“Ta mang Tiểu Đa đi võ đạo quán, dạy hắn một chút quyền pháp, Tiểu Đa bây giờ đã nhập đạo, cũng cần củng cố căn cơ, loại huấn luyện này sau này khẳng định không thể thiếu.”

Tả Tiểu Niệm ngừng lại một chút, có chút bận tâm mà nói: “Cha, đã trễ lắm rồi, cha nhanh đi nghỉ ngơi đi, sắc mặt cha có chút không được tốt, là hôm nay làm việc mệt mỏi sao, cha nhất định phải chú ý thân thể, không nên quá mệt mỏi.”

Tả Trường Lộ suýt chút nữa thì lảo đảo một chút, cười khan một tiếng: “Thật sự là lớn tuổi rồi, không có gì không có gì, hai đứa nhanh đi ngủ đi.”

Tả Tiểu Niệm lo lắng nói: “Cha, sau này cha không cần phải vất vả như vậy nữa, ta và Cẩu Cẩu đều đã lớn, cha mẹ cũng không cần quá mệt mỏi, cha mẹ cứ nghỉ ngơi đi, để chúng ta cũng vì cái này nhà làm chút chuyện. À mà... Mẹ đâu ạ?”

Tả Trường Lộ sầm mặt lại, nói: “Con bé này hôm nay sao nhiều lời như vậy? Ta còn chưa già đến mức không động được, còn đến phiên hai đứa quơ tay múa chân? Mau đi ngủ đi!”

Sau đó lùa hai chị em về phòng như lùa vịt.

Bạn đang đọc Tả Đạo Khuynh Thiên (Bản Dịch) của Phong Lăng Thiên Hạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Snowagle90
Lượt thích 4
Lượt đọc 829

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.