Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyết Sơn

Tiểu thuyết gốc · 1458 chữ

Mặc dù Vương Lâm không đồng ý với kế hoạch của Trần Khiêm, nhưng hắn cũng không hoàn toàn phản đổi. Trang bị của Tần quốc vượt trội hơn so với Bằng quốc, nhưng cách biệt về quân số vẫn là quá lớn, không chỉ vậy nếu Bằng quốc nhận ra Tần quốc có trang bị tốt hơn, bọn họ chỉ cần chiếm lấy trang bị từ Tần quốc trên chiến trường thì lợi thế sẽ trở lại với Bằng quốc. Việc toàn lực chiến đấu đối đầu trực diện với Bằng quốc không khác gì lấy trứng chọi đá, ý đồ tiến vào kinh đô Bằng quốc giết chết Bằng Thái Cung của Trần Khiêm khả thi hơn rất nhiều. Nhưng không thể làm theo kế hoạch ban đầu của Trần Khiêm được, lấy vua đổi vua không nghi ngờ gì Tần quốc sẽ thất bại trước, chính vì vậy phải thay đổi.

Vương Lâm dựa theo kế hoạch của Trần Khiêm, nhưng thay vì tiến đánh từ Phàn thành hắn quyết định chọn con đường khác. Dãy Tuyết Sơn nối liền Tần quốc với Bằng quốc, chỉ cách kinh đô Bằng quốc 300 dặm tại nơi đó Bằng quốc không hề có quân phòng thủ, một khi Từ Bá có thể băng qua được thì kinh đô của Bằng quốc dường như đã ở ngay trước mắt. Không chỉ Vương Lâm có thể nhìn ra điều đó, Bằng quốc cũng biết điều đó, Trần Khiêm hắn cũng hiểu rõ điều đó. Trước đây hắn đã không ít lần muốn tìm kiếm con đường có thể băng qua dãy Tuyết Sơn nhưng đều không thể, quân lính hắn cử đi đa số đều không thể trở về, một số ít có thế sống sót trở ra đều khẳng định rằng việc vượt qua dãy Tuyết Sơn là vô vọng. Khắp nơi đều là tuyết trắng, mây mù che kín mặt trời việc xác định phương hướng là không thể nào, không chỉ vậy cái lạnh thấu xương cùng với nhưng loại động vật nguy hiểm luôn tồn tại khiến cho Trần Khiêm hoàn toàn từ bỏ. Tất cả bọn họ đều khẳng định rằng vượt qua được dãy Tuyết Sơn là không thể. Nhưng đối với Vương Lâm thì khác hắn có bản đồ không chỉ nắm rõ toàn bộ tình hình Tần quốc, mà toàn bộ địa hình, con đường hắn đều biết chính vì vậy hắn có thể thấy được con đường đi qua Tuyết Sơn.

Từ Bá cùng quân lính không ngừng di chuyển, mặc dù hắn muốn hành quân nhanh nhất có thể nhưng tốc độ bây giờ đã là cực hạn. Từ Bá trên tay cầm bản đồ, không phải nơi nào khác mà chính là bản đồ của dãy Tuyết Sơn. Trần Khiêm cùng Từ Bá biết được kế hoạch của Vương Lâm bọn họ đều không đồng ý, nhưng khoảnh khắc Vương Lâm đem tấm bản đồ ra khiến cho bọn họ không thể nói được gì thêm. Nhìn tấm bản đồ Từ Bá liền biết thứ này không phải là đồ giả, trên đó không chỉ giống với một vài điều mà bọn hắn mất rất nhiều mới thu lại được, mà còn chi tiết hơn rất nhiều đặc biệt trên có có một con đường, một con đường có thể băng qua Tuyết Sơn tiến đánh kinh đô Bằng quốc.

Vương lâm tại kinh thành dựa vào bản đồ không ngừng quan sát Từ Bá, dù sao bọn họ chính là quyết định thành bại của Tần quốc. Vương Lâm đưa cho Từ Bá chỉ có bản đồ phía bên Tần quốc, còn bên Bằng quốc thì hắn hoàn toàn không có cách để biết. Hắn từng muốn thử dựa vào Thiên Nhất để tìm kiếm phần đường còn lại, nhưng tiến vào tuyết sơn hắn rất nhanh chóng nhận ra, tu vi của Thiên Nhất không ngừng suy yếu cuối cùng chỉ còn ngang bằng người bình thường, trở ra Tuyết Sơn tu vi hắn liền hồi phục. Hết cách hắn chỉ có thể đặt niềm tin vào người Từ Bá cùng binh lính, nhìn Từ Bá vẫn di chuyển đúng theo tuyến đường Vương Lâm cảm thấy an tâm

-‘Kỳ lạ, đây là ai’

Nằm sát vách dãy Tuyết Sơn có 1 người, Vương Lâm theo dõi hắn đã lâu, từ bản đồ Vương Lâm biết được hắn không phải là người Tần quốc. Ban đầu Vương Lâm không quan tâm đến kẻ này cho lắm, dù sao hắn Tần quốc cũng tồn tại một vài bộ tộc thiểu số, nhưng theo dõi Từ Bá hắn nhận ra người này xuất hiện hơn 1 tháng nay và chưa bao giờ di chuyển. Không an tâm, Vương Lâm lấy Thiên Nhất từ không gian trữ vật ra trang bị đầy đủ, tiến tơi nơi đó để kiểm tra

Dãy Tuyết Sơn, phía trong hang động ánh lửa phản chiếu hình bóng một người. Người này mắt nhắm nghiền, ngồi tư thế hoa sen dù cho một hơn một tháng trôi qua người này chưa bao giờ di chuyển, đến ngay cả hô hấp cũng dường như rất nhỏ nhưng trên cơ thể của hắn chất lỏng màu đen không ngừng chảy ra ngoài. Biết được đã đến lúc, hắn tỉnh dậy khởi động trận pháp dưới chân, long mạch của Tần quốc không ngừng bị trận pháp hấp thụ sau đó chảy vào người hắn. Cảm nhận được cảnh giới đã tăng lên, hắn không khỏi đắc chí kèm theo đó là tức giận

-‘Lý Vân Tiêu lũ các ngươi cứ chờ đó, mọi sỉ nhục mà các ngươi dành cho ta, ta sẽ trả lại cho các ngươi hàng ngàn lần’

Lý Vân Sơn từ trong bí tịch gia tộc hắn tìm kiếm được một quyển sách cũ nát, trong đó ghi chép về thứ gọi là long mạch, mặc dù ghi chép không đầy đủ nhưng hắn biết được rằng long mạch có thể khiến tu tiên giả gia tăng cảnh giới một cách nhanh chóng.

Tu tiên giới không cách biệt với nhân gian, vì vậy giới tu tiên xử phạt rất nghiêm khắc việc bất cứ tu tiên giả nào tác động đến nhân gian, một khi bị phát hiện nhẹ thì phế tu vi thành phàm nhân, nặng thì hồn bay phách tán vĩnh viễn không siêu.

Để tránh bị phát hiện, hắn chỉ có thể tới quốc gia xa xôi này từ trong bóng tối khiến Bằng quốc cùng Tần quốc cùng suy yếu để hắn có thể dễ dàng hấp thụ long mạch gia tăng cảnh giới. Vốn lẽ hắn đã có thể hoàn thành hấp thu long mạch của Tần quốc, nhưng vua của Tần quốc phát điên giết chết Vương Dĩnh con cờ mà hắn dày công chuẩn bị khiến cho mọi thứ phải lùi lại.

Bỗng lá cờ gần hắn phát sáng

-Lý Vân Sơn: ‘Có người đã vượt qua trận pháp của ta, chẳng lẽ giới tu tiên đã phát hiện ra việc làm của ta. Không, Không thể nào, mọi việc ta làm đều rất im lặng bọn họ không thể nào phát hiện nhanh như vậy’

Để chắc chắn hắn quyết đinh tiến ra ngoài kiểm tra, cảnh giới hắn bây giờ đã là hậu thiên tứ trùng, vừa mới thăng cấp cũng khiến hắn muốn kiểm tra khả năng bây giờ của mình

Vương Lâm dùng cơ thể Thiên Nhất đang hướng đến chỗ Lý Vân Sơn, theo bản đồ hắn đã đi được nửa quãng đường, hắn nhận thấy rằng chấm trắng đã bắt đầu di chuyển, tiếp đó chỉ một khắc sau Vương Lâm cảm thấy sinh khí trong cơ thể hắn đang không ngừng bị lấy mất dần. Vương Lâm nhìn bản đồ, thọ mệnh của Tần quốc đang sụt giảm một cách nhanh chóng, khiến cho hắn không khỏi khiếp sợ

-‘‘Quốc lực:521471, khí vận:160, cảnh giới: hậu thiên ngũ trọng, thọ mệnh: 1 năm 04 ngày’

Chỉ trong chốc lát thọ mệnh đã tiêu hao hơn 50 ngày, từ khi Tần quốc trở nên ổn định việc thọ mệnh mất đi số lượng lớn như vậy là chưa bao giờ xảy ra, cùng với đó Vương Lâm cảm giác được thọ mệnh lần này là bị cưỡng chế lấy đi hoàn toàn khác so với lúc trước. Việc này đã xảy ra chỉ ngay sau khi chấm trắng di chuyển, cho dù chấm trằng bây giờ đã tiếp tục bất động, cũng có thể chỉ là ngẫu nhiên nhưng việc xảy ra càng khiến cho Vương Lâm chấm trắng đó không bình thường, hắn cần phải xác nhận.
Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.