Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không còn thời gian

Tiểu thuyết gốc · 1499 chữ

- Quận Tô Châu, diện tích:4521 dặm, dân số: 376521 người, quốc lực:17321, thời tiết: nóng bức, mô tả: hạn hán kéo dài 4 tháng nay, mùa màng thất bát

-Quận Trung Cực, diện tích:3211 dặm, dân số: 125314 người, quốc lực:11942, thời tiết: lũ lụt, mô tả: lũ lụt kéo dài, hoa màu chết đuối, dân chúng lầm than

-Quận Túc Hải, diện tích:1945 dặm, dân số:75213 người, quốc lực: 7342, thời tiết: mây mù, mô tả: ôn dịch hoành hành, hàng nghìn người chết

Sau hàng canh giờ thử nghiệm Vương Lâm cuối cùng tìm được số liệu phù hợp hiện tại hắn chỉ có thể quan sát được tình trạng của 3 quận, như hắn nghĩ bản đồ và bảng thông tin có giống nhau, khác ở chỗ bản đồ còn tự hiện thêm thông tin ở bảng mô tả. Nhìn số liệu trên bản đồ Vương Lâm không khỏi lo lắng, tình trạng Tần quốc hiên tại còn tệ hơn hắn nghĩ thiên tai lũ lụt, hạn hán xảy ra khắp nơi, dịch bệnh hoành hành dân số không ngừng chết đi, chỉ trong 3 quận mà số người chết trong một khắc đã là 423 người. Vương Lâm từng đọc trong sách nói rằng đế vương vô tình, nhưng hắn không hiểu rằng tại sao hoàng thúc muốn che giấu những điều này, dù sao hoàng thúc của hắn hiện tại đã là tể tướng của Tần quốc dưới 1 ngưới trên ngàn người tại sao lại muốn hủy hoại quốc gia của mình.

Nghĩ tới đây Vương lâm giật mình nhớ ra trong Đế Vương Kinh có viết về thứ đó, 5 điềm báo diệt quốc:

-Thứ nhất: Đế vương lạc lối

-Thứ hai: Thiên ý khiển trách

-Thứ ba: Khí vận biến mất

-Thứ tư: Long mạch suy yếu

-Thứ năm: Long mạch toàn tuyệt

Vương Lâm nhận ra điềm báo diệt quốc hiện tại đang ứng trên Tần Quốc: Đế vương lạc lối chính là nguyên chủ ăn chơi vô độ, bỏ bê triều chính. Thiên ý khiển trách là thiên tai hạn hán, dịch bệnh đang hoành hành. Khí vận của Tần quốc từ 200 hiện tại chỉ còn 194 ứng với điềm báo khí vận biến mất. Hình ảnh còn rồng suy yếu ứng với điềm báo thứ 4, đến đây Vương Lâm đã hiểu ra mọi chuyện mục đích của Vương Dĩnh hoàng thúc của hắn, thứ hoàng thúc hắn nhắm đến chính là vương vị hắn muốn thành vua Tần quốc, chính vì điều đó hắn phải khiến quốc gia này suy yếu chỉ khi điều đó xảy ra, Vương lâm mất đi sự bảo hộ của long mạch hắn ta mới có thể lên ngôi, hiện tại điềm báo diệt vong đã xuất hiện 4/5 điều, chưa kể đến việc nguyên chủ trước đây không hoàn toàn nhận được sự bảo hộ của long mạch. Từ Đế Vương Kinh Vương lâm biết được có hai cách chính để Đế vương sinh ra. Thứ nhất chính là những sự sống đặc biệt từ khi sinh ra đã nhận được sự bảo hộ của long mạch, cách thứ hai chính là kế thừa, sự sống phát triển trên long mạch, long mạch thẩm thấu vào các sự sống đó. Vì vậy việc tổ chức lễ đăng cơ không chỉ là để thể hiện quyền uy của nhà vua mà còn là cách để tập hợp long mạch từ dân chúng hướng về vua. Bởi vậy lễ đăng cơ của nguyên chủ được làm một cách vội vàng mục đích có lẽ cũng là để nguyên chủ, không nhận được toàn bộ chúc phúc của long mạch, chỉ đến khi Vương Lâm lấy được Đế Vương Kinh thì thứ đó mới tập hợp đầy đủ.

Vương Lâm cũng đoán rằng nguyên chủ đã chết ngay lúc hắn xuyên vào cơ thể này, nguyên chủ có lẽ bị đầu độc mà chết, long mạch vốn không đầy đủ kèm theo quốc gia suy yếu đế vương được cho là bất khả xâm phạm mất đi sự bảo hộ của long mạch cũng không khác với người bình thường. Mọi chuyện đã rõ ràng, nhìn vào dòng thông báo Vương Lâm hạ quyết tâm:

-‘Quốc lực: 20000, khí vận:181, cảnh giới: hậu thiên lục trọng, thọ mệnh: 1 năm 314 ngày’

Hắn tên là Thập Tứ một đứa trẻ mồ côi không có thân thích, từ nhỏ đã được Vương phủ nuôi dạy, năm hắn 30 tuổi nhận được mệnh lệnh của chủ nhân hắn vào trong cung để trở thành gián điệp, trong cung hắn được giao công việc của thị vệ nhưng mục đích thật sự của hắn là giám sát hoàng thái tử Vương lâm người con trai cả của vua, ngoài hắn ra còn nhiều kẻ khác thâm nhập vào cung nhưng đa số đã bị phát hiện, hiện tại chỉ còn hắn và 4 kẻ khác, trong đó có một kẻ mấy ngày trước bỗng nhiên biến mất , Thập Tứ chỉ biết rằng trước đó hắn nhận được một nhiệm vụ rất quan trọng, hắn đoán rằng nhiệm vụ đã thất bại vì chỉ sau hôm đó chủ nhân của hắn đã ra lệnh tăng cường giám sát thay vì 2 ngày một lần hiện nay hắn phải báo cáo 2 canh giờ một lần.Nhận được mệnh lệnh Thập Tứ cảm thấy rất khó hiểu việc báo cáo như vậy rất dễ khiến cho thân phận của hắn ta bị phát hiện.

Nhưng rất nhanh chóng hắn đã hiểu ra vấn đế. Hoàng đế hành xử rất bất thường, Thập Tứ nằm vùng bên cạnh hoàng đế 10 năm nay nhưng bệ hạ chưa bao giờ hỏi tên hắn, vậy mà bây giờ không chỉ hỏi hắn bệ hạ còn hỏi cả thị vệ và hạ nhân. Không chỉ như vậy Thập Tứ biết rõ bệ hạ là một kẻ ham chơi, vô dụng, xa hoa vô độ hắn đã từng thấy bệ hạ đắm mình trong bữa tiệc hằng tuần đến mức bỏ bê cả triều chính. Vậy mà bây giờ vị bệ hạ này lại đang đọc sách, Thập Tứ nghĩ rằng chỉ là hứng thú nhất thời, nhưng không phải vậy 2 ngày đã trôi qua vậy mà bệ hạ vẫn đang đọc sách đến mức quên ăn quên ngủ. Không những vậy bệ hạ còn thỉnh thoảng nhìn vào khoảng không yên tĩnh đến hàng canh giờ đến mức hắn còn nghĩ rằng bệ hạ chỉ là một bức tượng.

-‘Đến lượt bọn ngươi thay ca’

Người lên tiếng là Nhất Khôn, gián điệp được Vương phủ cử đến giống hắn ta, 2 canh giờ một lần bọn hắn đổi người 2 người giám sát bệ hạ, một kẻ báo cáo hành vi của bệ hạ, kẻ còn lại canh chừng cho người kia hành động. Tiến ra cửa, Thập Tứ phân phó Trư Hùng đi báo cáo lại hành vi của bệ hạ bọn hắn theo dõi được còn hắn ta ở lại để canh chừng. Trư Hùng bảo rằng buồn đi đại tiện để rời đi.

-Thị vệ:’ Các ngươi thật lạ, tên Nhất Tạ lúc nãy cũng bảo bị đau bụng. Hay là các ngươi giấu bọn ta ăn vụng nên giờ mới bị đau bụng’

-‘Đúng, đúng vậy lúc nãy tên Nhất Tạ kia mới cho ta ít lạc, ai ngờ mọc mầm hết rồi’

-Nhìn dáng vẻ vừa kêu đau vừa ôm bụng chạy của Trư Hùng bọn thị vệ không khỏi cười nhạo hắn’ Cho ngươi đau bụng chết, chừa thói ăn vụng, ha ha ha …’

Thập Tứ nhìn bọn thị vệ không khỏi cảm thấy khinh thường, chủ nào tớ nấy bệ hạ của bọn hắn ham vui, những kẻ này lâu ngày cũng trở nên như vậy. Hành vi chủ tử bọn hắn bị truyền đi ngày trước mắt mà chính bọn hắn không biết gì, còn tại đây cười đùa. Hành vi bất thường của bệ hạ làm Thập Tứ không khỏi lo lắng, chỉ là một gián điệp mà Vương phủ sẵn sàng vứt đi lúc nào cũng được, nhưng từ mệnh lệnh hắn biết rằng chủ nhân của hắn chuẩn bị làm việc lớn, lớn đến mức có thể làm rung chuyển cả quốc gia này. Hắn hiểu rằng nếu việc thành công chưa chắc có phần hắn, nhưng nếu thất bại bọn hắn phải chết là không nghi ngờ. Nhìn đám thị vệ vẫn còn cười đùa nhau về Trư Hùng, Thập Tứ cảm thấy an tâm hơn. Một khắc sau cuối cùng Trư Hùng cũng trở về.

-Một thị vệ lên tiếng’ Trư Hùng ngươi ăn ở đó luôn sao mà đi đại tiện lâu vậy’

-Trư Hùng gãi đầu giả vờ ngượng ngùng nói’ Ta, ta bị táo bón từ nhỏ, mỗi lân đi cầu đều rất lâu’

-Bọn thị vệ không khỏi cười nhạo Trư Hùng.

Bạn đang đọc Ta Đế Vương : Đem Quốc Gia Thành Thiên Cổ Đệ Nhất sáng tác bởi yoshinon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yoshinon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.