Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một chút bên lề

Tiểu thuyết gốc · 1151 chữ

Thân là tướng soái đã lên trận, Lý Hoàng cùng chiến khí của mình tiến hành ra vào vùng đất thần tiên, hai bên đánh chiến rung trời, mây mưa không nghỉ, hạn hán vẫn thế, thời gian vẫn thê trôi.

Thân thể nữ nhân như là thứ kẹo ngọt, hắn cứ liếm láp mãi cũng không hề chán, lúc này hai nàng đã lâm trận, sắp giương cờ đầu hàng, nhưng mới được ra trận như hắn, làm sao có thể kết thúc sớm như vậy được. Lý Hoàng liên tục ra vào bờ cõi thần tiên. Lắm lúc hắn lại rống lên, bơm vào ấy rất nhiều tinh binh, dịch trắng tráng đầy cả ngã vào.

Bạo chiến, Lý Hoàng cảm thấy trận chiến này còn chưa thỏa mãn nhưng đối thủ đã không xong rồi, hai nàng mặt ửng hồng, mắt nửa khép nửa mở, trong miệng còn rên ư ử, dư âm cuộc chiến. Bên dưới hai cái huyệt đã mở rộng toang quát, dịch trắng chảy rỉ ra từng chút một.

Sức Khỏe (HP): 100/100

Năng Lượng Phép Thuật (MP): 50/50

Sức Mạnh (ATK): 15

Nhanh Nhẹn (AGI): 12

Sức Bền (END): 13

Trí Tuệ (INT): 14

May Mắn (LUCK): 10

Cấp Độ: 1

Điểm Kỹ Năng: 0

Kỹ Năng: Nhân hai sinh mệnh.

Bên ngoài, màn đêm đã bao trùm lấy Thiên Bình thành như một tấm chăn màu đen kịt, che phủ mọi hình dáng và âm thanh. Trong căn phòng nhỏ, ánh đèn lờ mờ soi sáng một bên mặt, tạo nên những bóng đen và ánh sáng xen kẽ, tạo nên một không gian huyền bí và u tối.

Trong sự ưu tĩnh của đêm, vẻ mặt của hắn trầm ngâm, tĩnh lặng nhưng đầy ý trí. Tách trà trên tay hắn vẫn đang lên khói, bồi hương thảo mộc tràn ngập căn phòng nhỏ. Ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ, hắn như một người tầm thường, không nổi bật giữa đám đông, nhưng nếu chú ý kĩ lưỡng, người ta sẽ nhận ra rằng cả người hắn đang phát sinh biến hóa, như những đám mây đen nổi bật trên bức trời đêm tĩnh lặng.

"Lý..." Tiếng gọi của Tuyết Mai vang lên, dư âm từ cuộc chiến đã làm cho quần áo của nàng xốc xếch, lộ ra từng mảng da thịt trắng nõn, mê người hơn trong vẻ đẹp của tuyết trắng. Nàng vừa mở miệng, âm thanh nhẹ nhàng như nước suối, nhưng lại dừng nửa chừng. Trong ánh mắt của nàng hiện lên cái giơ tay của Lý Hoàng.

"Kể cho ta nghe về mục đích của cả hai nàng." Lý Hoàng nói giọng điệu âm trầm, hơi khàn khan. Trong sự yên tĩnh của màn đêm, lời nói của hắn như mang đến một luồng ấp khuẩn, lớn lên từ độ sâu của tâm hồn.

"Chàng thực sự muốn nghe sao?" Tuyết Mai đi đến bên cạnh Lý Hoàng, nàng sử dụng bộ pháp nhẹ nhàng uyển chuyển. Hương thơm dịu dàng từ cơ thể nàng hòa quyện vào không gian, mang theo một làn hương của hoa quýt và tuyết mới rơi, tạo nên một không gian ấm áp và tĩnh lặng xung quanh họ. Ánh mắt của nàng sáng lên trong bóng đêm, tràn ngập trí tuệ và quyết đoán.

Lý Hoàng vẫn ngồi như thế, trên gỗ yên lặng khẽ gật đầu.

Tuyết Mai như con mèo nhỏ nhu thuận chui vào lòng Lý Hoàng, tay nàng đặt vào khí cụ, dâm đãng chơi đùa, "Ta cùng muội muội vốn không phải ở đây. Vào năm ta năm tuổi, nhà ta có may mắn được đón tiếp một vị cao nhân. Ngài đã tiên đoán rằng, vào năm ta mười tám tuổi, tại đây, Thiên Bình thành này, ta sẽ được gặp định mệnh của đời ta."

Nàng nhìn vào đôi mắt Lý Hoàng, ánh mắt nàng long lanh như nước, chứa đựng cả sự mong chờ và hạnh phúc. Nàng biết rằng, lời tiên đoán của vị cao nhân kia đã trở thành hiện thực. Lý Hoàng chính là định mệnh của nàng.

Lý Hoàng cũng nhìn nàng, ánh mắt hắn đầy bất ngờ và rung động. Hắn chưa bao giờ gặp một cô gái nào xinh đẹp và đáng yêu như Tuyết Mai. Hắn biết rằng, hắn cũng đã yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Lúc hắn bước vào chốn phong hoa tuyết nguyệt, hắn chỉ muốn được giải tỏa dục vọng. Hắn là một người không hoàn hảo, không có chính nghĩa tuyệt đối. Nhưng hắn vẫn có một chút khí khái, một chút bản lĩnh của riêng mình. Có thể ban đầu, cả ba người chỉ tiếp xúc như những con thú động dục, đam mê và ham muốn thô bạo đang thống trị họ. Nhưng chỉ khi trải qua những cuộc hoan lạc, họ mới dần dần hiểu rõ bản tâm và tâm hồn của đối phương. Lý Hoàng là một người có kỹ năng đặc thù, hắn có khả năng cảm nhận được tâm ý và suy nghĩ sâu sắc của người khác. Điều này khiến hắn phải dừng lại và suy nghĩ rất nhiều về mối quan hệ phức tạp giữa mình và hai người phụ nữ kia và trong tương lai liệu rằng số lượng có phải là vấn đề quá lơn.

Lý Hoàng nhìn hai người phụ nữ trước mặt, hắn biết rằng họ không phải là những người tầm thường. Hắn cũng biết rằng lời tiên đoán của lão tiền bối là chính xác. Nhưng hắn vẫn không muốn để lời tiên đoán đó sai lầm.

"Ta biết hai nàng không phải tầm thường, nhưng ta cũng không muốn để lời của lão tiền bối sai lầm," Lý Hoàng nói. "Hẳn ông ta đã chỉ định mệnh của nàng sẽ cứu thoát cả nhà nàng ư?"

Tuyết Mai nhìn Lý Hoàng, ánh mắt nàng đầy quyết tâm. "Ta sẽ làm tất cả để cứu gia đình mình," nàng nói. "Nhưng ta cần sự giúp đỡ của chàng."

"Ha ha, việc giải cứu gia đình của chúng ta sẽ phải được thảo luận và lên kế hoạch kỹ lưỡng hơn," Lý Hoàng nói với một nụ cười tự tin trên môi, nhưng sau đó ánh mắt hắn đã không còn đẹp như trước nữa.

Lý Hoàng nhìn Tuyết Mai, ánh mắt hắn đầy mê đắm. "Nào mĩ nhân, nàng rất đẹp," hắn nói. Hắn nhẹ nhàng kéo ra từng lớp quần áo, từng lớp da thịt trắng ngần của nàng lại lộ ra trước mắt hắn. Bàn tay hắn du tẩu trên thân thể trắng ngần, liên tục cọ xát vùng nhạy cảm. Mĩ nhân bên dưới cũng thật sự phối hợp, nàng mở đôi môi phát ra những thứ âm thanh rên rỉ, ngọc thủ vẫn luôn xoa nắn nhục bổng.

Bạn đang đọc Ta đi dạo tại vạn giới sáng tác bởi whiteroger
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whiteroger
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.