Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Quân

Tiểu thuyết gốc · 2350 chữ

Trên đường phố người người qua lại mua bán nhộn nhịp, một đám thiếu niên nam nữ vây lại một chỗ hò hét hết sức phấn khích.

Trong đám người, một thiếu niên quần áo rách nát, mặt mũi bầm dập lăn lộn trên mặt đất, dáng vẻ cực kỳ bi thảm. Bên cạnh đó đứng một tên thiếu niên khác khuôn mặt có chút tuấn tú, áo bào sạch sẽ, bên hông đeo lấy ngọc bội, nhìn qua giá trị không hề thấp.

- Phế vật! Ngươi tính là thứ gì đòi nhúng chàm Sở Uyển Nhi muội muội. Hôm nay ta đánh ngươi què hai chân chó.

Thiếu niên tuấn tú vừa mắng vừa tay chân loạn đả, khuôn mặt khinh miệt nhìn lấy thiếu niên áo rách nằm trên đất.

Thiếu niên áo rách mặc dù bị đánh cho không còn hình người, nhưng hắn không hề hé miệng cầu xin, ánh mắt đỏ ngầu như dã thú nhìn lên thiếu niên tuấn tú tràn đầy thù hận.

Sở Quân đứng tại nơi đó không xa, sau khi thu hết cảnh tượng này vào trong mắt, hắn một mặt mộng bức.

- Ta đây không phải là xuyên việt đi, lại còn không phải thành phế vật, ngược lại là theo phe phản phái.

Kết hợp cùng với ký ức vụn vặt trong đầu, Sở Quân đưa ra một cái kết luận như vậy.

Thiếu niên tuấn tú kia tên Sở Vân Phàm, đường đệ của thân thể Sở Quân này. Còn thiếu niên áo rách thuộc Sở gia chi thứ, “thiên tài” Sở Động từ thôn nhỏ được đưa lên Sở gia bồi dưỡng.

Mà Sở Vân Phàm hành hung Sở Động nguyên nhân phần lớn vì Sở Quân.

Nguyên lai Sở Quân là con trai của Sở gia gia chủ Sở Hằng, từ nhỏ sinh ra đã nhận lấy ngàn vạn sủng ái từ trưởng bối trong gia tộc, lớn lên một chút lại lộ ra thiên phú tu luyện kinh người, khuôn mặt lại tuấn lãng như trích tiên hạ phàm. Tại Đông Lâm thành được mệnh danh là Sở gia Chân Long.

Một tháng trước Sở Động cùng Sở Uyển Nhi từ thôn nhỏ tới Đông Lâm thành. Tuy qua không biết bao nhiêu đời, huyết mạch đã mỏng manh gần như không có, nhưng Sở gia tài đại khí thô, nhận thêm hai người cũng không có gì to tát. Cho nên Sở Động cùng Sở Uyển Nhi thành công tiến vào Sở gia trạch viện tu luyện.

Từ ngày đầu tiên hai người tiến đến, Sở Quân nhìn thấy Sở Uyển Nhi khuôn mặt xinh đẹp bất phàm, dáng người lại nảy nở vũ mị, sinh lòng muốn thu nàng làm thiếp thân nha hoàn.

Nhưng Sở Uyển Nhi một lòng đặt trên Sở Động, nhiều lần từ chối ý tốt. Sở Quân đem tức giận đổ lên cho Sở Động, lại ngại thân phận bản thân không tiện nhúng tay, giao cho Sở Vân Phàm giáo huấn Sở Động.

Cho nên tình huống trước mắt chính là bắt đầu từ Sở Quân gây nên.

- Nếu như sau này Sở Động biết được kẻ sau màn là ta, đến lúc đó ta cũng như trong tiểu thuyết trở thành đá kê chân cho nhân vật chính dẫm lên. Không ổn thỏa còn có khả năng mất mạng. Không được không được!

Nhớ lại đến tình huống cẩu huyết trong tiểu thuyết kiếp trước từng đọc, Sở Quân cảm thấy sau lưng chảy ra mồ hôi lạnh sưu sưu.

- Di...tình huống gì?

Đang muốn làm một màn anh hùng cứu phế vật nam kinh điển, Sở Quân nhìn về phía Sở Động, trong mắt hiện lên vẻ kinh dị.

Trước mắt hắn hiện lên một tấm bảng màu xanh lam trong suốt:

[ Nam chính: Sở Động ]

[ Cảnh giới: Luyện Thể tam tầng ]

[ Thể chất: Cửu Dương Vương Thể(chưa thức tỉnh) ]

[ Ngộ tính: 70 ]

[ Khí vận: 100 ]

Nếu không phải đang tại chỗ đông người, Sở Quân sợ rằng phải thét dài lên sung sướng.

Trước kia đọc tiểu thuyết mạng, nhân vật chính xuyên việt không có lão gia gia thì cũng có thần công bí tịch, thể chất kinh người nào đó. Mặc dù bản thân không phải nhân vật chính, nhưng cũng mang theo hệ thống. Nghĩ đến nhân sinh sau này treo lên đánh các lộ thiên tài, trong lòng không khỏi sảng khoái bạo tạc.

- Hệ thống hiện ra!

Không có đáp lại.

- Hệ thống ở đâu? Nghe rõ mau mau trả lời.

Không có đáp lại.

- Cúc cu chiếp chiếp! Vừng ơi mở ra.

Vẫn không có đáp lại.

Sở Quân có chút im lặng, phá hệ thống này quá gân gà, phần mềm đời thấp không có chức năng giọng nói. Xem ra tự bản thân phải tìm hiểu.

Sở Quân áo bào trắng rung lên, lấy tư thế tiêu sái nhất vận dụng khinh công từ nóc nhà rơi xuống trong đám thiếu niên nam nữ, trên môi mang theo nụ cười như tắm gió xuân, ấm áp nói:

- Đều là tộc nhân, sao lại phải ngươi chết ta sống? Chuyện này dừng ở đây thôi.

Nói rồi ánh mắt hắn nhìn về phía Sở Vân Phàm đưa một cái ra hiệu.

Đám thiếu nam nhìn thấy Sở Quân phong hoa tuyệt đại đứng đó, trong lòng chỉ có hâm mộ cùng hâm mộ, thiếu nữ thì hai mắt loé lên hình trái tim, thân thể không tự chủ được ưỡn ngực đưa mông bày ra tư thế khiêu gợi, hi vọng bản thân được lọt vào Sở Quân mắt xanh.

Sở Vân Phàm tính cách nhị thế tổ hung hăng hống hách, nhưng đầu óc cũng khá linh hoạt, tuy không minh bạch Sở Quân hành động như vậy, cũng không dám hỏi nhiều, hơi hành lễ một chút rồi nói:

- Đường huynh dạy phải, là chúng ta không đúng.

Nói xong còn quay về phía Sở Động, một mặt chân thành nói lấy:

- Hôm nay là chúng ta không đúng, mong Sở Động huynh đệ lượng thứ.

Sở Động mặt mũi bầm dập mộng bức nhìn xem Sở Vân Phàm, lại nhìn Sở Quân, cảm thấy có chút gì không đúng, nhưng không hiểu không đúng chỗ nào.

Ngẫm lại bản thân chỉ là từ thôn nhỏ tới đây, gia cảnh nghèo hèn, bây giờ thân phận hiển hách dòng chính khom người xin lỗi mình, trong lòng thù hận cũng giảm đi phân nửa, chật vật bò dậy đáp lễ:

- Khách khí khách khí! Mọi chuyện chỉ là hiểu lầm, ta chỉ hì vọng về sau không có chuyện như này nữa.

Dù sao hiện tại Sở Động vẫn chỉ là thiếu niên có chút thiên phú tu luyện mà thôi, xếp trong Sở gia thuộc loại có cũng được mà không có cũng không sao. Ngẫm lại bản thân được thiên tài như Sở Quân đứng ra làm chủ, trong lòng sinh ra cảm kích chi tâm, nhìn về phía Sở Quân ánh mắt cũng nhu hoà rất nhiều.

- Tốt! Vậy chúng ta đi trước, cáo từ!

Sở Vân Phàm cảm thấy không còn việc cho mình, lên tiếng cáo biệt rồi kéo theo đám thiếu niên rời đi, để lại Sở Quân cùng Sở Động một chỗ.

- Đa tạ Sở Quân tộc huynh!

Sở Động cho Sở Quân một cái lễ.

Sở Quân nhận lấy lễ này.

Hai người có chút trầm mặc. Dù sao một người là đệ nhất thiên tài, lại còn là nhi tử của đại gia tộc Sở gia, một người là chi thứ xa lắc xa lơ, gia cảnh bần hàn, đứng cùng một chỗ nhưng giống như hai thế giới, không biết nói chuyện như nào cho hợp lý.

Sở Quân trong lòng có chút nghi hoặc, theo trí nhớ của thân thể này trước kia đọc qua một chút thư tịch, thể chất đặc thù trước khi thức tỉnh tu luyện tốc độ cũng cực kỳ nhanh chóng, hơn xa so với phàm thể.

Sở Động có Cửu Dương Vương Thể, cho dù sinh ra từ thôn nhỏ không có nhiều tài nguyên tu luyện, tốc độ sẽ không thấp hơn một số tiểu thiên tài mới đúng, vậy mà hiện nay chỉ mới đạt tới Luyện Thể tam tầng, quá phế vật một chút.

- Ồ! Không biết chiếc nhẫn cổ này Sở Động huynh đệ từ đâu có được.

Bất chợt Sở Quân nhìn thấy trên ngón tay Sở Động đeo một chiếc nhẫn màu đen cổ phác, hoa văn đơn giản nhưng cực kỳ tinh xảo, mặc dù không có gì bắt mắt, nhưng có thể trong đây là lão gia gia cư ngụ a.

- Đây là từ mẫu thân của ta trước khi qua đời để lại, ta mang theo trên người xem như vật kỷ niệm.

Sở Động thật thà trả lời.

Sở Quân nghe vậy khoé miệng khẽ nhếch lên ngoạn vị. Cảm thấy thiên đạo thật bất công a.

Vì sao nhân vật chính sinh ra người mang theo Vương Thể, lại còn có bàn tay vàng sau này giúp hắn treo lên nhân sinh đỉnh phong. Đây mới chính thức là ngậm chìa khoá vàng sinh ra a.

Bất quá, chiếc nhẫn này, hắn lấy chắc.

Sở Quân từ trong Túi Càn Khôn lấy ra một chiếc lệnh bài màu đen, khuôn mặt có chút đau lòng nói:

- Đây là Tành Thư Lệnh nhập tầng thứ hai Tàng Thư Các, có thể tuyển chọn một bộ Hoàng giai trung cấp công pháp. Sở Động huynh nhưng có hứng thú?

Sở Động nghe vậy ánh mắt nhìn chiếc lệnh bài có chút nóng. Là Hoàng giai trung cấp công pháp a.

Hắn hiện tại tu luyện nhưng là Hoàng giai sơ cấp Man Ngưu Quyền Pháp, thuộc về loại cấp thấp nhất, tốc độ tinh tiến cực kỳ chậm chạp. Nếu như có cấp cao hơn công pháp, hắn tin tưởng Niên Tế tỷ võ hẳn là có một chỗ đứng cho mình.

Bất quá ở đây không ai là người ngu, ai lại cho không ai thứ gì, ánh mắt Sở Động nhìn xuống chiếc nhẫn đeo trên tay phải, trong lòng phân vân do dự.

Sở Quân thấy hắn do dự, trong lòng có chút gấp, lại lấy ra một bình sứ, cắn răng nói:

- Không giấu gì Động huynh, ta từ nhỏ có sở thích sưu tầm đồ cổ, chiếc nhẫn này ta cảm thấy rất hứng thú. Đây là một bình Bồi Huyết Đan, kèm theo Tàng Thư Lệnh, hi vọng ngươi tác thành.

- Cho dù bá mẫu trên trời có linh thiêng, biết được Động huynh dùng vật kỷ niệm để đổi lấy đồ vật giúp bản thân mạnh mẽ, hẳn là cũng không hề trách cứ.

Sở Quân lấy ra những thứ này nói không đau lòng là giả, những thứ này là hắn tích lũy để bồi dưỡng cùng thu phục thiếu niên tài tuấn, ổn định vững chắc vị trí thiếu gia chủ của mình.

Bất quá nghĩ lại mục tiêu của bản thân bây giờ là toàn bộ thế giới rộng lớn bên ngoài, một chút đồ vật này làm đá rải đường cho mình bước tiếp, cho dù có bỏ ra nhiều nữa cũng không vấn đề.

- Ta cũng không già mồm cãi láo, vụ giao dịch này, thành.

Sở Động mừng như điên rút ra chiếc nhẫn đen, lưu luyến vuốt ve một chút, căn răng đưa cho Sở Quẫn, nói:

- Đồ vật giao cho Quân huynh, hi vọng ngươi giúp ta bảo toàn, sau này nếu có cơ hội ta sẽ chuộc lại.

- Tốt! Ta nhất định sẽ không để nó tổn hại.

Sở Quân cười nhạt nói, nhưng trong lòng không cho là như vậy, đồ vật rơi vào trong tay hắn, há có thể trả lại?

Nhận lấy chiếc nhẫn cổ còn mang theo chút hơi ấm, trong lòng tảng đá rốt cục rơi xuống, hắn nhìn về Sở Động mặc niệm tiếng đầu:

- Dò xét!

[ Nam chính: Sở Động ]

[ Cảnh giới: Luyện Thể tam tầng ]

[ Thể chất: Cửu Dương Vương Thể(chưa thức tỉnh) (chưa thể rút ra)]

[ Ngộ tính: 70 (Có thể rút ra)]

[ Khí vận: 70 ]

Sở Quân thầm nói quả nhiên, mất đi bàn tay vàng, khí vận nhân vật chính mất đi gần một phần ba.

- Thông tin cá nhân!

[ Ký chủ: Sở Quân ]

[ Cảnh giới: Luyện Thể cửu tầng ]

[ Thể chất: Phàm thể ]

[ Ngộ tính: 50 ]

[ Khí vận: 30 ]

Nhìn xem bản thân bảng thuộc tính, Sở Quân có chút im lặng, quả nhiên bản thân thuộc về phe phản phái, điểm khí vận ban đầu của không có điểm nào, đủ thấy sau này vận mệnh bi thảm.

Mà hắn mệnh danh là thiên tài, chỉ có ngộ tính là hơn người bình thường một chút. Người bình thường ước chừng khoảng trên dưới 30 điểm.

- Không sao, bên cạnh còn có mỏ vàng đi động, cần phải triệt để khai thác.

Sở Quân ánh mắt lửa nóng nhìn về phía Sở Động, trong đầu niệm lên:

- Rút lấy điểm ngộ tính.

Sau đó chỉ thấy một luồng khói đen mờ ảo từ người hắn bay qua Sở Động, thoảng chốc liền trở lại, kéo theo một chút óng ánh đốm sáng.

Sở Quân cảm nhận được cơ thể hấp thu những đốm sáng kia, đầu óc như chưa bao giờ có thanh tỉnh, một số công pháp võ kỹ lúc trước có nhiều chỗ chưa hiểu ra, trong nháy mắt như có thần mình chỉ dẫn, từng bước diễn hoá lại trong đầu của mình.

Bảng thuộc tính cá nhân cũng thay đổi, điểm ngộ tính từ 50 tăng lên đến 80, điểm khí vận cũng biến thành 0.

Mặc Sở Động điểm ngộ tính rơi xuống còn 40 điểm, chỉ tính là hơn người bình thường một chút.

Sở Quân ánh mắt lấp loé quang mang, trong lòng thầm nghĩ phải quay về trù tính một phen.

Bạn đang đọc Ta Đưa Địa Ngục Tới Nhân Gian sáng tác bởi SởQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SởQuân
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.