Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đe Dọa!

Tiểu thuyết gốc · 2601 chữ

Ánh mắt Glen lúc này đang tập trung nhìn thẳng vào sâu bên trong cái ngách tối kia. Hắn đang tự hỏi là tại sao ở một chỗ như này lại tỏa ra sát khí mãnh liệt như này.

Lúc hắn đi tới guild cũng đã đi qua đây nhưng lại không có phát hiện ra điều gì cả. Có lẽ là nguồn gốc của luồng sát khí mãnh liệt này xuất hiện khi hắn đang trong guild, đó là lý do duy nhất giải thích cho điều trên.

"Hể, thôi thì đằng nào cũng đang rảnh! Vào coi thử xem là ai đang tỏa ra sát khí khá là mãnh liệt như thế này!" - hắn nhếch mép cười nói.

Sau đó thì hắn liền cất bước tiến vào bên trong cái ngách tối đó. Từng bước, từng bước tiến vào bên trong cái ngách, ban đầu xung quanh tối thui chẳng nhìn thấy gì dù rằng lúc này trời mới gần giữa trưa mà thôi, điều này khiến cho mọi việc trở nên khá là kì quái.

Đi một lúc khoảng gần trăm mét thì dần dần xung quanh bắt đầu hiện rõ khung cảnh, ánh sáng mập mờ của những ngọn đèn đuốc xung quanh hiện lên.

Khung cảnh hiện rõ ra, đập vào mắt hắn xung quanh là những chiếc lồng sắt hình lập phương, bên trong đều thuần là nhốt thú nhân, nam hay nữ đều có, hoàn toàn không có người già. Bởi vì ai lại đi mua nô lệ già về cơ chứ, về để làm cảnh chắc? Trên cổ bọn họ đều có một cái vòng cổ bằng sắt, hắn liếc qua có thể nhận ra trên đó có khắc một ma trận kích nổ.

Nó sẽ được kích hoạt để lấy mạng nếu như những người này cố gắng tìm cách tháo nó ra. Chân và tay bọn họ đều bị còng lại bởi một cái còng xích bằng sắt, nó là thứ hạn chế sức lực của bọn họ xuống thấp nhất, nhưng vẫn còn chút nhỉnh hơn người thường.

Không cần phải nói, qua những đặc điểm trên thì ai nấy đều có thể nhận ra trong này là một khu buôn bán nô lệ và còn đặc biệt là các nô lệ đều là thú nhân nữa.

Lý do chỉ có thú nhân ở đây vì nô lệ thú nhân được giá cao hơn hẳn so với nô lệ là con người. Thú nhân bọn họ sức mạnh và sự nhanh nhẹn bẩm sinh cao hơn con người rất nhiều, đó là lý do tại sao họ vừa bị đeo cái vòng cổ lẫn đống xích sắt yểm ma trận trên đó.

À mà đặc biệt chính vì bẩm sinh có sức lực, sự nhanh nhẹn và dẻo dai hơn nhiều lần người thường nên khiến cho thú nhân nữ ai nấy đều sở hữu thân hình rất chuẩn và quyến rũ.

Vậy nên giá trị bọn họ cao hơn rất nhiều, đặc biệt nô lệ thú nhân nữ đối với đám đàn ông.

Thấy cảnh này thì hắn cũng không lấy làm lạ, tại thế giới dường như quyết định bằng việc mạnh được yếu thua này thì không thể không tồn tại nơi như này được.

Mà hắn cũng không quan tâm những nô lệ này, thứ hắn duy nhất để ý là thứ phát ra sát khí mãnh liệt kia. Liếc ánh mắt về một góc sâu bên trong, chỗ đó đặt một chiếc lồng sắt như bao chiếc lồng khác.

Bên trong đó là một cô nàng thú nhân với mái tóc màu trắng dài xõa xuống gần giữa lưng, đôi tai nhìn kỹ thì đó là đôi tai sói dựng đứng trên đỉnh đầu. Cái đuôi mọc ra ở phần thắt lưng, lông hơi xù lên cùng màu trắng với mái tóc.

Ngoại trừ hai đặc điểm đặc trưng của thú nhân đó ra thì tất cả những đặc điểm khác của cô nàng này hoàn toàn y hệt con người bình thường rồi, đặc biệt cái bộ ngực khá lớn được che đậy bằng bộ đồ liền thân thô ráp của nô lệ.

Trái ngược với những nô lệ khác, ai nấy cũng đều mang một vẻ vô hồn, buồn bã thì cô nàng này lại bày ra một vẻ cực kỳ giận dữ, phản kháng đến cực độ.

Đôi mắt đỏ chót như máu đang mở to trừng trừng nhìn về phía hắn, hàm răng sáng loáng nghiến chặt ken két để lộ ra bốn cái răng nanh nhọn hơn so với người thường của cô nàng.

Từ người cô nàng tỏa ra một loại cảm giác vô hình khiến người thường phải rùng mình, sởn gai ốc. Phải, cô nàng này chính là nguồn gốc của đống sát khí mãnh liệt kia.

"Hô? Không ngờ nguồn gốc của đống sát khí này lại phát ra từ một cô gái khá có nhan sắc này! Có lẽ là vừa mới bị bắt vào đây không lâu!" - Hắn nhìn cô nàng thú nhân này mà thầm đánh giá trong đầu.

Quả thật đúng như hắn nói, cô nàng thú nhân này thực sự xinh đẹp, nếu như phải vì bày ra một vẻ mặt căm hận dữ tợn như hiện giờ cùng với chút lấm lem bụi bẩn thì cô nàng thực sự rất đẹp.

"Hô hô, khách nhân quý mến! Ngài đến đây để chọn mua nô lệ sao?"

Hắn đang mải quan sát cô nàng thú nhân này thì đột nhiên ở sau lưng bỗng có một giọng nói có chút đê tiện vang lên nói với hắn.

Hắn nghe được lời này thì liền từ từ xoay người về phía sau để xem ai là chủ nhân của giọng nói này. Đập vào mắt hắn là một tên đực rựa trung niên với cái thân hình mập mạp béo ú to tròn.

Khuôn mặt cũng tương tự cái bo đỳ quá khổ của lão ta, tròn xoe và trên mặt đang trưng ra nụ cười toe toét kèm theo bộ riêng rậm chìa sang hai bên trông rất là đê tiện.

Lão ta khoác trên người một bộ đồ trông rất sang trọng giống như của đám quý tộc vậy, cổ cùng tay đeo khá nhiều dây chuyền vàng cùng vòng tay và nhẫn vàng.

Từ những điều trên và cái lời nói trước đó thì hắn có thể hoàn toàn chắc kèo lão mập này là chủ của cái khu buôn bán nô lệ này.

"Hửm! Cứ cho là vậy đi!" - Hắn tùy tiện đáp lại lão ta.

"Grrrrr..." hắn vừa trả lời lão chủ thì cô nàng thú nhân kia lập tức biểu hiện càng thêm tức giận, gầm gừ nhìn về phía hắn và lão chủ này.

Nghe vậy thì lão chủ liền bày ra bộ dạng hai tay xoa xoa vào nhau như sắp kiếm được món lời và lên tiếng nói

"Hô hô! Vậy thì hãy để tôi giới thiệu...."

"Khoan! Không cần giới thiệu gì hết, ta tới đây là vì 1 mục tiêu duy nhất! Đó là cô ta!"

Lão chủ còn chưa kịp nói hết câu thì hắn đã cắt ngang lời lão ta và chỉ tay về phía cô nàng đang gầm gừ kia và lên tiếng nói.

Thấy hắn nói vậy thì nụ cười của lão chủ liền trở nên có chút gượng gạo, lão hướng phía hắn mà đáp lại

"À ừm....thưa khách nhân! Tôi nghĩ ngài không nên chọn cô ta đâu, tôi khuyên thật lòng đó!"

"Hả? Tại sao?" - hắn khó hiểu hỏi lão ta!

"À....bởi vì dù mới bắt được cô ta không lâu, tôi đã từng bán cô ta cho vài người trước khi đến đây rồi!" - lão ta vẫn cố bày ra nụ cười gượng gạo nói với hắn.

"Hả? Nếu vậy thì tại sao cô ta vẫn còn ở đây hả?" - hắn nói.

"À thì....bởi vì là do bản thân cô ta ạ!" - lão ta đáp.

"Bản thân cô ta?" - hắn khó hiểu hỏi.

"Vâng! Bởi vì do cô ta quá hung dữ, những người chủ trước khi mua cô ta về đa phần đều không chịu được việc cô ta phản kháng quá mức mãnh liệt và không nghe lời!" - lão ta vừa lau mồ hôi vừa giải thích cho hắn.

Cứ nhớ đến cái cảnh vừa mới bán cô nàng kia đi không lâu đã bị khách đến trả lại với những vết thương trên mặt và đòi lại tiền thì không khỏi khiến lão đổ mồ hôi.

"Vậy nên là để tôi giới thiệu với ngài những nô lệ khác chất lượng và nghe lời hơn nhé!" - giải thích xong thì lão liền đưa ra lời tư vấn khác cho hắn.

"Hừm! Cô ta có lẽ khá may vì mấy đợt trước gặp phải tên chủ không quá tàn ác nên mới được trả lại toàn vẹn. Bằng không thì...." - Hắn nghe xong lời giải thích thì thầm nghĩ, cảm thấy cô nàng này khá là may đó.

Nếu như cô nàng mà bị mua bởi một tên quý tộc bệnh hoạn, tàn ác thì việc cô ta phản kháng chỉ khiến cô ta càng đau đớn và mất mạng thôi.

Nghe xong lời sau đó của lão thì hắn liền nhếch mép cười nói

"Không sao! Quyết định ta vẫn không đổi, ta tự có cách thuần phục cô ta!"

"Nhưng mà...." - lão ta vẫn có chút do dự nói.

"Đã nói rồi! Đừng lằng nhằng nữa!" - hắn phẩy tay hướng phía lão ta đáp lại.

"Haiz, được rồi! Vậy thì coi như lần đầu ngài đến đây cùng với thông tin không mấy tốt đẹp của cô ta nên là tôi sẽ giảm giá cho ngài đi 50%!" - lão ta nghe hắn cương quyết như vậy thì liền thở dài đáp lại.

"Ồ, còn có chuyện ngon ăn như vậy cơ à? Vậy thì giá tiền ông bán cô ấy là bao nhiêu sau khi giảm giá?" - hắn nghe ông ta nói vậy thì ngạc nhiên hỏi.

Hắn ngạc nhiên bởi vì không ngờ rằng một kẻ có vẻ bề ngoài cùng cái nụ cười toe toét như lão lại có thể đưa ra đề nghị như vậy.

Đúng là không thể đánh giá kẻ khác qua vẻ bề ngoài mà!

"Vâng, sau khi giảm giá thì giá tiền của cô ta là 8 đồng vàng thưa ngài!" - nghe hắn nói vậy thì lão ta lại quay lại nụ cười toe toét và phun ra ngay một câu.

Phụttttt!

Nghe xong lời lão thì hắn không nhịn được mà phun ra một ngụm nước.

"Vãi bìu! Thế đếu nào mà giảm giá rồi mà vẫn 8 đồng vàng vậy??" - hắn hướng phía lão ta mà to giọng hỏi.

"Ây vậy là rẻ rồi đó khách nhân! Trước đó thậm chí có người mua cô ta với giá gần 50 đồng vàng cơ!" - nghe hắn hỏi vậy thì lão ta vẫn thản nhiên đáp lại.

"Vãi! Thế đếu nào mà giá cô ta lại cao vậy??" - nghe vậy thì hắn trợn mắt ngạc nhiên hỏi.

"Đơn giản vì cô ta là công chúa của tộc thú nhân White Wolf (Bạch Lang) thưa ngài! Và một phẫn nữa là bản thân cô ta cũng rất xinh đẹp nữa nếu như không bày ra bộ mặt hung dữ như hiện tại, cộng thêm ngài nhìn cái cơ thể đó đi thì biết." - lão ta vẫn từ tốn giải thích cho hắn.

"Hừm! Công chúa à? Bảo sao lại có kẻ bỏ ra nhiều tiền như vậy mua cô ta dù cho đã được nhắc nhở trước! Mà cũng không thể phủ nhận rằng cô nàng thực sự có một cái body mờ lèm" - nghe lão ta giải thích thì hắn liền chống cằm suy nghĩ.

Nếu đúng như lão ta nói thì cái giá hiện tại với hắn thực sự rẻ hơn rất nhiều rồi.

"Được rồi! Cứ chốt giá vậy đi! 8 đồng vàng chứ gì?" - hắn nhìn lão ta mà lên tiếng nói.

"Đúng vậy thưa ngài! Vậy thì....."

"Nhưng mà, hiện tại tôi chưa có tiền" - Ông ta chưa kịp nói xong thì hắn lại lần nữa cắt lời ông ta.

"Thế thì thưa....." - ông ta nghe hắn nói vậy thì hơi nhíu mày nói.

"Không sao! Tôi chỉ cần 1 ngày, điều tôi cần là ông cứ giữ cô ta cho tôi, tôi sẽ quay lại mua sau 1 ngày nữa!" - biết ông ta nghĩ gì, hắn lập tức lên tiếng nói tiếp.

"Cái này....nhưng mà..." - nghe hắn nói vậy thì lão ta có chút khó khăn nói.

"Hở? Không được sao? Cần tôi nhắc lại cho ông hiểu rõ không?"

Hắn một lần nữa cắt lời ông ta, nhưng lẫn này giọng hắn hoàn toàn trầm hẳn xuống, từ người hắn tỏa ra một luồng ma lực nồng đậm.

Hắn không muốn lằng nhằng nữa mà trực tiếp dùng giọng đe dọa cùng bộc phát ra ma lực chèn ép ông ta luôn. Tao mạnh, tao làm gì chả được, chưa trực tiếp cướp luôn của lão béo này là rất nhân từ rồi đó.

Bị luồng ma lực kinh người của hắn đè thẳng xuống người khiến lão ta run rẩy không thôi. Đứng trước luồng ma lực kinh khủng này của hắn, lão ta cảm tưởng như đang đối diện với tử thần đang kề sát lưỡi hái vào cổ vậy.

"V.....vâng thưa ngài! Tôi sẽ giữ cô ta lại giành riêng cho ngài, không không ngài có thể không cần trả tiền đâu, tôi trực tiếp tặng chon ngài luôn cũng được!" - Lão ta mồ hôi đổ như mưa, vừa gật đầu lia lịa vừa nói với hắn.

"Cái đó không cần! Tôi nói trả là tôi sẽ trả, cứ đợi ở đây 1 ngày rồi tôi sẽ quay lại!" - nghe lão nói vậy vì sợ hãi thì hắn phẩy tay từ chối cùng thu liễmì lại ma lực.

"V...vậy thì theo ý ngài ạ!" - lão ta cũng lập tức nghe theo hắn, lão không muốn phải trải qua cái cảm giác vừa nãy một lần nào nữa.

"Tốt!" - hắn phun ra một chữ rồi quay về phía cô nàng công chúa kia. Cô nàng vẫn như cũ nhìn hắn với một ánh mắt hung dữ, hắn từ từ đi tới trước cái lồng sắt nhốt cô nàng rồi ngồi xổm xuống trước mặt cô nàng.

Hắn đưa tay ra nâng cằm của cô nàng lên mà nhếch mép cười nói

"Sát khí được đó cô gái! Đợi chút đi, rồi ngươi sẽ thuộc về ta thôi!"

"Grrrr, goàm!"

"Úi chà, đúng là hung dữ nha! Nhưng mà ta thích!" - cô nàng há mồm định cắn lấy tay hắn nhưng trượt do hắn rụt tay lại kịp thời.

"Haha! 1 ngày sau tôi quay lại như ông chủ! Đừng đi đâu đó, không là dù có phải lật cả cái hành tinh này lên tôi cũng sẽ tìm ra ông bằng được đó!" - hắn cười lớn một tiếng nhìn về phía lão chủ mà nói

"Vâng vâng! Tôi sẽ không đi đâu cả!" - nghe hắn tuyên bố hùng hồn vậy thì lão có chút kinh bỉ nhưng cũng không dám bộc lộ ra mà gật đầu lia lịa đáp lại.

"Vậy thì chào nhé! Đi kiếm tiền đây!" - dứt câu, dưới chân một vòng tròn ma pháp xanh lam hiện lên dưới chân hắn rồi ngay sau đó hắn biến mất khỏi chỗ này.

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.