Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khắp Nơi!

Tiểu thuyết gốc · 2312 chữ

Trên mặt đất!

Trước cánh cửa dẫn xuống quảng trường dưới lòng đất, hiện tại xác ma thú la liệt nằm trên mặt đất. Con thì bị mất đầu, con thì bị lõm mất một bên mặt, con thì bị cắt làm hai mảnh ruột gan phèo phổi lòi hết ra ngoài.

Cả một khu vực lớn nơi đất trống của ngôi làng bị nhuộm đỏ bởi máu của ma thú, trông kinh khủng hết mức.

Đột nhiên, cả ngôi làng xảy ra chấn động kinh người, mặt đất cả ngôi làng lấy chỗ đất trống xuất hiện cánh cửa làm trung tâm, bắt đầu xuất hiện những vết nứt chằng chịt nhưng tơ nhện.

Những vết nứt bắt đầu lan ra xung quanh, dần dần lan tới mức khắp toàn bộ ngôi làng. Rồi đột nhiên từ xa nhìn vào ngôi làng, một cột năng lượng mang sắc tím bùng nổ từ dưới đất chui lên.

Cột năng lượng mang tính hủy diệt kinh người, toàn bộ ngôi làng và mặt đất hoàn toàn bị thổi bay thành hư vô. Không dừng ở đó, cột năng lượng kéo dài lên tận bầu trời, xuyên thủng tầng mây khiến toàn bộ đám mây hội tụ phía trên ngôi làng bị thổi bay tạo thành một lỗ hổng khổng lồ trên trời.

Bán kính hàng dặm xung quanh đều bị dư ba của luồng năng lượng thổi cho bay tứ tung, cây cối gãy rạp. May mắn là gần đó không có người, bằng không thì bị thổi bay đi vài dặm rồi.

Kèm theo đó, một luồng ma lực khủng bố lan tỏa ra xung quanh khiến cho sắc trời biến thiên. Bao quát xung quanh đây chỉ còn là một cái hố xâu không đáy và không gian bên trong triệt để tan biến thành hư vô, một mảng đen kịt kéo dài lên tận trời cao.

......

Cách đó hàng trăm ngàn dặm về phía Bắc!

Nơi đây là xung quanh toàn là cây cối xanh tươi, cỏ cây hoa lá mọc xen kẽ nhau, không khí nơi đây mang đầy sự tươi mát thanh dịu. Nhìn từ trên cao nhìn xuống, đây là một khu rừng xanh ngát với một diện tích khá lớn.

Tại trung tâm khu rừng, nếu như người thường hay người rank A đổ xuống thì hoàn toàn không thể nhìn ra điều bất thường ở đây. Còn nếu người có thực lực cao thì sẽ dễ dàng nhận ra tại trung tâm khu rừng này có một màn chắn khổng lồ vô hình bao trùm lấy thứ gì đó.

Nơi này chính là nơi tọa lạc của tộc Elf, tộc Elf vốn là một chủng tộc cực kỳ thân thiết với thiên nhiên, cây cối. Vậy nên không có gì lạ khi nơi sinh sống của bọn họ nằm ở sâu trong một khu rừng xanh ngát như này.

Xuyên qua màn chắn vô hình kia, bên trong là một nơi như chốn bồng lai tiên cảnh. Cỏ cây hoa lá xanh mơn mởn đẹp hơn bên ngoài không biết bao lần, từng con thú nhỏ nhắn nhảy nhót trên mặt đất và cùng không kém những loài chim sặc sỡ bay qua bay lại.

Sông, suối, ao, hồ nơi đây đều có cả và đặc biệt tất cả đều trong veo dường như có thể nhìn thấy được đáy. Thậm chí còn có một thác nước lớn ở một bên.

Phía trên bầu trời là rất nhiều hòn đảo nhỏ đang lơ lửng, trên đó những hòn đảo đó đều là những ngôi nhà nhỏ gỗ nhỏ.

Đây đều là nơi ở của mỗi thành viên tộc Elf.

Có điều đặc biệt là những hòn đảo nhỏ đều lơ lửng xung quanh một hòn đảo lớn đang chảy xuống một dòng thác nằm ngay trên trung tâm nơi này.

Trên hòn đảo lớn nhất này chỉ có duy nhất một cái cây, mà cái cây này phải gọi là lớn không tưởng. Một cây đại thụ chọc trời, thân cây to lớn, rễ mọc ra đâm sâu vào bên trong hòn đào và mọc ra xung quanh mặt đất ôm trọn lấy bề mặt hòn đảo.

Trên thân cây, các cánh cây to lớn của nó có không ít kiến trúc như nhà trên cây. Nhưng so với nhà trên cây thì nó đẹp và lộng lẫy hơn rất nhiều, đặc biệt sâu bên trong những tán lá um tùm kia có một tòa kiến trúc đẹp đẽ không kém phần hài hòa với thiên nhiên được dựng lên ở gần đỉnh của cây đại thụ.

Tiến vào bên trong, nơi này rộng rãi hơn hẳn khi nhìn từ bên ngoài. Trong này lấy màu xanh làm chủ đạo, kết cấu dường như không quá khác một căn nhà bình thường khác, có các loại phòng sinh hoạt khác nhau.

Chỉ là từ cửa bước vào là một đại sảnh khá rộng, một tấm thảm đỏ trải dài từ cửa tới cuối đại sảnh. Cuối đại sảnh là một cái ghế, nói đúng hơn nó như một ngai vàng được kiến tạo từ những cành cây to lớn đan xen với nhau.

Ngai tọa này còn tỏa ra một luồng ma lực nồng đậm, chứng tỏ loại gỗ tạo nên nó không hề tầm thường. Lúc này trên ngai tọa đang có một người đang ngồi ở trên đó.

Người ngồi trên ngai vàng là một người con gái ngũ quan tinh xảo, sở hữu vẻ đẹp có thể khiến bất cứ tên đàn ông nào chứng kiến nhan sắc của nàng đều muốn quỳ phục dưới chân nàng.

Mái tóc hoàng kim óng mượt trải dài xuống quá bờ mông tròn trịa căng tròn. Khuôn mặt đẹp tựa như tiên nữ bước ra từ trong tranh, đôi mắt đẹp đang nhắm lại dường như đang thư giãn. Đôi môi anh đào căng mọng khiến đấng nam nhi nhìn chỉ muốn chiếm lấy nó mà thôi.

Làn da trắng hồng mịn mà còn hơn da em bé, cái cổ dài thon cùng xương quai xanh tinh tế trông quyến rũ vô cùng. Nàng mặc một bộ váy dài quá đầu gối như được đan từ cỏ cây hoa lá kèm tơ lụa óng ánh, dù vậy nó vẫn trông hết sức tinh tế và đẹp đẽ.

Ẩn sau bộ váy đó là một bộ ngực không quá to nhưng cũng không quá nhỏ đàn nhấp nhô theo nhịp thở, trông rất vừa tay. Vòng eo xà mảnh khảnh mềm mại tựa không xương, cặp đùi nuột nà cùng đôi chân dài thon thả đang gác lên nhau khiến đàn ông ai nhìn vô cũng nổi lên sự thèm muốn.

Qua miêu tả ngoại hình cùng nơi nàng đang ở thì không khó để đoán ra nàng chính là người đứng đầu tộc Elf - Nữ Hoàng Elf, đồng thời cũng là một người thuộc hàng ngũ một trong những người mạnh nhất trên tinh cầu này.

Đang nhắm mắt thư giãn, đột nhiên đôi mắt đẹp mang một màu xanh lá óng ánh mở ra. Nàng thoát khỏi trạng thái thư giãn, chợt đứng dậy quay đầu về một hướng như cảm nhận được gì đó.

"Ma lực này.....Ma Đao Ngàn Lưỡi? Không lẽ....thực sự là anh ấy?"

Một giọng nói cực kì dịu êm phát ra từ đôi môi anh đào kia, lời nói kèm theo một chút kinh ngạc cùng phần nào đó hơi run.

..........

Không chỉ mình Nữ Hoàng Elf, rất nhiều nơi trên tinh cầu cũng có người để ý đến điều này!

Tại một phương trời nào đó trên đại lục, tại một ngôi làng nhỏ bé. Trong một căn nhà hết sức bình thường, chỉ là trong căn nhà này không có gì ngoài một bộ bàn ghế đặt trên đó là một đống dụng cụ thí nghiệm ma pháp.

Còn lại cả căn nhà bao trùm bởi sách sách sách và sách, chỉ có sách mà thôi. Một bóng hình mặc một bộ áo choàng cũ kỹ đang chăm chú ngồi trên ghế đọc sách nghiên cứu gì đó.

"Hử! Sức mạnh này..... Ma Đao Ngàn Lưỡi? Tên đó......xuất hiện lại rồi ư?"

Người này đột nhiên dừng hành động đọc sách mà ngóc đầu lên mà lẩm bẩm nói.

........

Tại một nơi hư vô mù mịt, xung quanh hoàn toàn là một màu đen xen lẫn những luồng sáng lập lòe màu tím. Nơi này dường như không hề có bất cứ sinh vật hay cỏ cây hoa lá nào tồn tại, chỉ có những dải ánh sáng mờ nhạt màu tím trải dài vô tận.

Nơi này chính là Thế Giới Hư Không!

Không có bất cứ ma thú bình thường nào hay con người có thể tồn tại trong này. Chỉ trừ một số ma thú được tạo ra bởi chính Hư Không mới có thể tồn tại được. Và trừ những người có đẳng cấp cực kỳ cao sở hữu ma pháp tác động tới Hư Vô thì mới có thể tiến vào đây.

Thế nhưng dù có vào được nhưng không ai nguyện ý đi vào cả bởi vì trong này hoàn toàn chả có gì thậm chí nếu không may bị dính vào một luồng Hư Không Loạn Lưu thì chỉ có nước ăn cám, chả biết sẽ đi đâu về đâu.

Thế nhưng, hiện tại có một vật thể lạ đang lơ lửng giữa Hư Không này, một thứ giống như một ngai tọa vậy. Một ngai tọa chỉ có hai màu đen và tím như dung nhập với sắc màu xung quanh, hàng loạt dải ánh sáng lấp lánh màu tím kia không ngừng xoay xung quanh ngai tọa.

Không phải một ngai tọa trống mà thậm chí hiện tại còn có người ngồi trên đó. Đó là bóng dáng của một cô gái.....không một bé gái mới đúng, 1 cô bé với ngoại hình 11-12 tuổi, thân mặc một bộ gothic lolita*, váy xếp tầng phủ xuống tận mắt cá chân.

(*)ai không biết thì tự google ra!

Trong Hư Không nơi con người khó mà sinh sống, vậy mà lại có một bé gái ngồi trên ngai tọa lơ lửng giữa nơi này.

Đôi mắt nhắm tịt, đầu nghiêng sang một bên trông như đang ngủ vậy. Bất chợt, đôi mắt mang sắc màu tím tự như Hư Vô bất tận mở ra, đôi môi nhỏ khẽ mấp máy nói với giọng điệu ẩn chứa sự kích động

"Ma lực quen thuộc này......Onii-san?"

Nói xong, nhưng ngay sau đó vì lý do nào đó mà lại chìm vào giấc ngủ sâu.

..........

Tại một vùng đất mà cánh hoa anh đào bay khắp bầu trời!

Tại một căn nhà kiểu Nhật, căn nhà có một cái sân rộng bao gồm một cái ao nhỏ có đàn cá bơi qua bơi lại trông rất bắt mắt.

Hiện có một cô gái thân mặc một bộ kimono màu hồng với những họa tiết cánh hoa anh đào trên đó. Cô nàng đang khéo ngồi xổm bên cạnh cái ao và tay đang rắc thức ăn cho cá ăn.

Đang ung dung cho đàn cá ăn, cô nàng như cảm nhận thấy gì mà đột ngột đứng phắt dậy, ánh mắt trở nên kinh ngạc nhìn về một phía.

"Không......không lẽ anh ấy cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi ư?"

Đôi môi mọng nước khẽ mấp máy nói, một giọng nói ấm áp, ngọt ngào phát ra đủ khiến người khác phải rung động.

.........

Tại một nhà thờ tọa lạc trong một vương quốc rộng lớn nào đó!

Bên trong nhà thờ này hiện chỉ có duy nhất một cô gái thân mặc bộ đồ na ná của các sơ nhưng trông đặc sắc hơn nhiều. Cô đang một mực quỳ trước bức tượng lớn, đôi mắt nhắm khẽ và tay đan lại với nhau hướng phía bức tượng trước mặt mà cầu nguyện.

Cộc...cộc....cộc!

Một lúc sau, tiếng bước chân vang lên sau lưng cô gái nữ tu sĩ kia.

"Cậu vẫn cầu nguyện cho dân chúng dù thế giới đã hòa bình bao lâu rồi à? Thật là đáng ngưỡng mộ nha!"

Một giọng nói nữ tính vang lên sau lưng cô gái tu sĩ kia.

"Gì chứ, việc mình làm nào có cao cả như vậy! Lẽ ra mình phải nói lời đó với cậu chứ, dù sao người bảo vệ họ cũng là cậu mà hì hi"

Cô nàng tu sĩ dừng việc cầu nguyện lại rồi đứng lên quay người lại và mỉm cười đáp lại.

Chỉ thấy người vừa lên tiếng là một cô gái xinh đẹp khoác trên mình một bộ giáp sáng loáng, bên hông còn đeo một thanh rapier* trông thập phần cao quý.

*Rapier là loại kiếm mảnh cạnh sắc, ông nào k biết nó trông ntn thì gg nha!

"Gì chứ! Thôi không đùa nữa, mình đến để thăm cậu, xem cậu dạo này như nào thôi!" - Cô nàng mặc giáp khẽ cười nói

"Hì hì mình vẫn ổn thôi! Chỉ đang giết thời gian bằng cách nhập tâm cầu nguyện thôi!" - Cô nàng tu sĩ nhỏ nhẹ đáp lại

"Thực chất là vẫn cầu nguyện được sớm gặp hắn à?"

"Ư....Ừm!"

"Haizz, tên đó đúng là! Không nói một câu mà đã biến mất rồi, lần sau gặp lại phải gõ cho một trận mới được!"

"Hì hì làm gì được không mới là chuyện đó!"

"Hừ, có gì mà.....Hử!"

"Hử!!!"

Hai cô nàng đột nhiên ngưng trò chuyện, ánh mắt hơi mở to rồi cùng quay người hướng về một phía như cảm nhận được gì từ hướng đó vậy. Lúc sau nhìn nhau mà đồng thời nói với vẻ kinh ngạc cùng hưng phấn

"Là hắn/cậu ta!"

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.