Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chứng Minh!

Tiểu thuyết gốc · 2506 chữ

Nói là làm, Glen vươn tay ra hướng phía cô nàng nô lệ đang nằm bất tỉnh trên giường. Từ bàn tay Glen tuôn ra một luồng ma lực nhàn nhạt, truyền thẳng vào người cô nhằm đánh thức cô dậy.

Thân là một thằng đực rựa, nhìn thấy cô công chúa tộc Bạch Lang nằm trên giường hắn cũng phải thầm khen quả là một mỹ nhân nha. Khuôn mặt như đã nói từ trước, khi này không có trưng ra vẻ căm phẫn thì trông cô ấy thực sự rất đẹp.

Đôi mắt long lanh khép hờ, lông mi cong vút kỳ lạ mang một màu trắng tinh khiết như mái tóc dài của cô vậy. Làn da trắng ửng hồng, nõn nà, trơn nhẵn như da em bé vậy, nhưng hiện tại lại có vài vết lằn đỏ ửng trên đó.

Đó đều là những đòn roi mà cô đã chịu khi phản kháng lại người chủ gần đây nhất.

Cô có một cơ thể khá chắc khỏe và dẻo dai, đặc tính của tộc người thú, thế nhưng vẫn không làm giảm sự cuốn hút của cô. Ngược lại nó càng khiến cho những đường cong cơ thể của cô rõ rệt và hoàn hảo hơn người bình thường.

Ba vòng cân đối hoàn hảo như đồng hồ cát, bộ ngực căng tròn có xu hướng ngạo nghễ vươn lên, cảm tưởng một bàn tay không thể nắm trọn được ẩn dưới lớp áo nhìn thôi cũng đủ khiến khối tên liều chết mà xông vào. Vòng eo thon gọn, cặp mông đẫy đà, đàn hồi cong một cách hoàn hảo.

Cô cũng sở hữu cặp đùi mềm mại trắng hồng khiến ai cũng muốn gối cái đầu lên nó. Đôi chân dài miên man tựa như một kiệt tác tinh xảo được đúc lên vậy.

Toàn bộ cơ thể hoàn hảo như vậy chỉ được che đậy bằng một cái váy vải liền thô ráp chỉ dài qua mông một chút, điều này khiến Glen phải kiềm chế lắm mới không trực tiếp nhảy vồ vào.

Hắn cũng chả phải người tử tế thật thà gì, gái đẹp thì đương nhiên hắn phải hứng thú rồi. Thế nhưng hiện tại chưa phải lúc, chơi gái thì giờ có tiền rồi thì giải tỏa ở bên ngoài sau cũng được, mà với lại hắn mà làm với cô công chúa này, biết đâu khi cô nàng tỉnh lại, phản kháng dữ dội, không giết được hắn thành ra tự sát thì hắn lỗ to à.

Mà thực ra thì cô nàng có chết thì hắn cũng lôi cô nàng từ địa ngục lên cũng được, chỉ là có chút phiền mà thôi. Vậy nên là phải từ từ thuần phục rồi muốn làm gì thì làm.

Nói thì lâu, nhưng tất cả chỉ diễn ra chưa đến vài giây, chỉ sau gần chục giây thì cô nàng cũng dần có phản ứng mà từ từ hé mở đôi mắt của mình.

Đập vào mắt là khung cảnh trần nhà xa lạ, cô không biết tại sao mình lại ở đây mà làm sao mình lại tới nơi này được. Không phải bản thân mình vừa mới lại bị bán cho một tên khác ư? Sao bây giờ lại ở đây?

Bị bán?

Chợt nhớ ra vấn đề, cô lập tức bật dậy nhìn xung quanh, ngay khi vừa nhìn sang bên phải thì khuôn mặt Glen trực tiếp đập vào mắt cô.

"Thế nào, tỉnh rồi chứ? Cảm thấy sao rồi?" - Glen ung dung hỏi.

"Tên khốn nhà ngươi đã làm gì ta?"

Nhìn thấy bản thân ở chung một phòng với một thằng đực rựa, đã thế mình còn đang ở trên giường. Thế là liền tưởng rằng hắn đã làm gì mình rồi, cô nhảy lui ra sau, đáp xuống cái giường bên cạnh và dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Glen mà quát lên.

"Haha, ta làm gì thì không phải cô tự biết sao?"

Glen thấy cô nàng hành động như vậy thì có chút hứng thú, hắn liền quyết định trêu đùa cô một lúc.

"Khốn kiếp! Ngươi..."

"Ngươi gì mà ngươi, thành nô lệ của ta thì cả cơ thể ngươi cũng là của ta, bao gồm trinh tiết của cô!"

"Tên rác rưởi nhà ngươi! Ta liều mạng với ngươi!"

Nghe Glen nói vậy thì sắc mặt cô nàng tái nhợt đi, đôi mắt tức đến đỏ ngầu, hai hàm răng nghiến chặt lại lộ ra bốn cái răng nanh.

Mấy lần bị bán đi, cô vẫn luôn thành công phản kháng khiến cho mấy tên chủ trước không động đến cơ thể mình được. Bởi vì một phần là mấy tên mua cô lần trước chỉ là người bình thường không tự dùng ma lực kích hoạt dấu ấn được. Và một phần cũng là mặc dù bị mấy cái còng xích hạn chế sức lực thì vẫn hơn người thường khá nhiều, dù sao vẫn mang danh công chúa tộc Bạch Lang.

Cô phản kháng được vì lúc đấy chưa có động sát tâm, tất cả chỉ là kháng cự lại không cho bọn chúng động chạm đến cơ thể mình. Bản thân là công chúa của tộc người thú Bạch Lang thì đương nhiên cũng có kiến thức về dấu ấn nô lệ, chính vì vậy cô mới kiềm chế sát tâm đối với bọn họ.

Nhưng lần này nghe lời nói của Glen, dù cho chưa biết thực hư ra sao, cô bất chấp liều mạng động sát tâm với hắn. Dù cho là tộc người thú, dù có mạnh mẽ ra sao thì cô vẫn là một cô gái, muốn giữ trong trắng cho tới khi tìm được một người đàn ông cô thực sự yêu.

Dứt câu, cô liền lao nhanh về phía Glen, mười đầu ngón tay mọc lên những chiếc móng vuốt sắc nhọn có thể cắt sắt như cắt đậu phụ vậy.

Nhưng khi còn chưa kịp chạm vào Glen thì dấu ấn nô lệ lập tức phát sáng, nó tự động kích hoạt vì đã phát hiện sát ý của cô nàng đối với Glen. Mới lao đến giữa chừng, toàn bộ cơ thể đột nhiên bị luồng sáng phát ra từ dấu ấn làm tê liệt toàn bộ thân thể.

"Ư..Gyahhhhhhhh"

Kèm theo đó là một trận đau đớn đến cùng cực truyền đi khắp toàn bộ cơ thể của cô khiến cô rơi thẳng xuống sàn nhà, quằn quại đau đớn. Đôi mày nhíu lại hết mức, hàm răng ngọc cắn chặt, mồ hôi tuôn ra như mưa, toàn thân run rẩy kịch liệt vì phải chống chịu lại cơn đau đớn khủng khiếp đến từ dấu ấn, tựa hồ như sắp ngất đến nơi rồi.

Glen thấy tình cảnh này thì biết mình đùa hơi quá rồi, hắn liền vung tay một cái, luồng sáng hành hạ cô biến mất. Theo luồng sáng biến mất, ý thức cô cũng mất theo, lần nữa bất tỉnh vì quá mệt mỏi khi chống lại sự đau đớn vừa nãy dù chỉ là trong vài giây ngắn ngủi.

Hắn bế cô đặt lên giường, lấy từ không gian ra một cái khăn, lau đi mồ hôi trên gương mặt và cơ thể cô. Hắn cũng xài ma thuật để chữa trị cơ thể cô, bởi vì cái dấu ấn kia cũng không phải dạng vừa, nó tàn phá cơ thể của nô lệ ở bên trong chứ không phải bên ngoài, vậy nên nó mới đau đớn như vậy.

Xong xuôi, hắn lấy chăn đắp cho cô rồi xoay người rời khỏi phòng để đi đâu đó.

........

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cô nàng nô lệ đôi mắt khẽ giật một cái rồi từ từ khẽ mở ra. Cô cảm thấy bản thân lúc này gần như chả có tý sức lực nào cả, căn bản do cô đã dùng quá sức để mà chịu đựng trận đau ban nãy rồi. Glen trước đó chỉ là dùng ma thuật chữa vết thương trong và ngoài cho cô mà thôi, chứ không có khôi phục sức lực.

Két!

Tiếng mở cửa đột nhiên vang lên, cô theo phản xạ nghiêng người qua nhìn, thấy Glen từ bên ngoài bước vào với một khay thức ăn trên tay, lửa giận trong lòng cô lại lần nữa bùng phát.

"Nằm im đi! Đó chỉ là lời nói đùa mà thôi!"

Cô định bật dậy lao về phía hắn tiếp thì mới nhớ ra mình không còn sức mà ngồi dậy nữa luôn. Thấy vậy thì Glen liền phải lên tiếng chấn an cô, sau đó đóng cửa và tiến về phía giường với khay thức ăn còn đang nóng hổi trên tay.

Dù vậy, cô vẫn không dễ dàng tin ngay vào lời của Glen, vẫn nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn hắn. Glen đặt khay đồ ăn lên cái bàn ở đầu giường, lấy một cái ghế ra ngồi cạnh giường cô.

"Ta đã bảo là đó chỉ là đùa chút thôi! Không ngờ ngươi lại kích động đến mức đó, nếu như ta đúng đã làm gì ngươi thì chính bản thân ngươi phải cảm nhận được chứ!"

Đặt khay thức ăn lên bàn cạnh đầu giường, Glen ngồi tựa lưng vào ghế, mặc kệ ánh mắt của cô mà bắt đầu giải thích. Nghe Glen nói vậy thì cô nàng mới bắt đầu để ý, nếu như hắn thực sự đã làm gì mình thì bản thân cô phải biết ngay chứ.

Nếu cô thực sự bị hắn lấy đi trinh tiết thì khi tỉnh dậy, chỗ đó phải có cảm giác chứ, đây lại hoàn toàn không có. Cô có thể cho rằng hắn dùng phép hồi phục khiến nó không còn cảm giác đau, nhưng bản thân tộc người thú có khả năng cảm nhận từng bộ phận ngóc ngách trong và ngoài cơ thể.

Cô cảm nhận được bên trong chỗ đó vẫn còn tồn tại cái màng mà ai cũng biết nó là gì. Vậy nên có thể lời hắn là sự thật, thế nhưng cô nào có dễ dàng chấp nhận sự thật lời hắn cơ chứ.

Như thế có mà quê chữ ê kéo dài à, quê vì chỉ với 1 câu nói đùa đã phát hỏa đến độ bị dấu ấn phát động đến bất tỉnh nhân sự. Thế là cô đành tiếp tục vẻ mặt giận dữ, không tin lời Glen mà quát lên:

"Đừng có xạo chó! Loại người như ngươi, ai mà tin được! Ta tuyệt đối phải giết chết ngươi!"

Vừa nói cô nàng vừa cố gắng gượng dậy trong khi cơ thể không còn tý sức nào, như này khiến việc cô diễn xuất càng thêm chân thật.

Người khác nhìn vào có thể bị lừa rằng cô nàng không tin tưởng lời của Glen, thế nhưng Glen thì chắc chắn không. Hắn sao có thể bị lừa trong khi mọi suy nghĩ của cô đang hiện rõ trong đầu hắn cơ chứ.

Phép đọc suy nghĩ được dùng, mọi suy nghĩ của cô nàng làm sao mà tránh được Glen. Nếu đã thích diễn trò như này thì Glen cũng hùa theo mà cho cô nàng 1 bài học.

"Không tin? Vậy ta chứng minh cô xem luôn này!"

Dứt câu, Glen lập tức nhảy lên giường, đè cô nàng phía dưới, búng tay một cái toàn bộ vải vóc trên cơ thể cô tan thành từng mảnh, để lộ ra cơ thể trắng nõn nà. Đặc biệt là bộ ngực căng tròn điểm trên nó là hai viên pha lê hồng phấn, cùng với phía dưới chính là chốn thiên đường không một ngọn cỏ nào dù là một nhánh.

Nói giảm nói tránh theo kiểu tàu thì là Bạch hổ, còn nói toẹt mọe ra thì là lờ không lông cho nhanh và dễ hiểu, thế nhé!

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh và bất ngờ khiến cô nàng không kịp phản ứng, đến khi toàn bộ cơ thể phơi bày ra trước mặt Glen thì cô mới ý thức được.

"Ahhhhh tên rác rưởi! Ngươi tính làm gì hả?"

Cô nàng khuôn mặt đỏ bừng lên, vừa xấu hổ vừa tức giận trước cảnh tượng này. Cô muốn dùng tay để che đi hai nơi nhạy cảm nhất, thế nhưng hiện tại toàn thân vô lực không cử động nổi, mọi ngóc ngách cơ thể cô đều rơi vào ánh mắt Glen.

"Còn hỏi làm gì? Ta đang chứng minh lời ta nói là sự thật chứ còn sao nữa?" - Glen vừa ngắm nghía cơ thể đẫy đà của cô nàng vừa cười đáp lại.

"Chứng minh? Chứng minh bằng cách lột đồ ta ư? Ngươi quả là cùng 1 giuộc với lũ rác rưởi khác mà thôi! Biến thái, cặn bã, thứ sâu bọ!" - Cô nàng chửi rủa Glen không thương tiếc.

"Lột đồ? Không không, đó chỉ là 1 của công đoạn chứng minh thôi, đây mới là cách chính này!"

Glen chẳng thèm quan tâm lời chửi rủa của cô, hắn xem những lời đó như gió thoảng qua tai mà thôi. Lời vừa dứt, hắn liền thò tay xuống quần, động tác bắt đầu cởi thắt lưng, khóa quần.

"Ngươi.....không lẽ...."

Thấy Glen hành động như vậy thì cô nàng sắc mặt tái mét, cơ thể có chút run lên khó khăn nói.

"Phải! Đoán đúng rồi đó, nếu cô không tin lời ta thì ta chỉ có cách dùng hành động chứng minh thôi! Giờ ta chỉ cần tiến vào bên trong cô, nếu có máu thì tức là lời ta nói là sự thật kaka, đơn giản và hiệu quả!"

Glen mặt dày nham hiểm nhìn cô nàng mà cười nói, hắn vừa nói vừa thực hiện hành động cởi cái quần ra trước mặt cô nàng.

"ĐƯỢC RỒI! ĐƯỢC RỒI! Ta tin lời ngươi là sự thật! Tộc người thú bọn ta có khả năng cảm nhận mọi ngóc ngách trong và ngoài cơ thể nên ta tin ngươi được chưa!!!!"

Nhìn hành động của Glen và nghe lời nói của hắn, cô nàng nô lệ mặt mày tái mét vội vàng hét lên.

"Hừ, cứ bắt ta phải làm trò vô lại! Cô tưởng ta không biết khả năng đó của tộc người thú chắc? Lần sau bớt diễn đi nha bà nội, không ta cho cô mất thật luôn đó!"

Nghe lời cô nói vậy thì hành động của Glen khựng lại, rời khỏi người cô nàng mà trề môi nói. Vừa nói hắn vừa tiện quẳng cái chăn đắp lên cơ thể trần trụi của cô.

Nghe vậy thì cô nàng mặt mày đỏ ửng, vừa giận vừa xấu hổ, không ngờ hắn lại biết trước điều đó rồi. Và không ngờ hắn lại dùng cái cách vô liêm sỉ như vậy để chứng minh.

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.