Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề!

Tiểu thuyết gốc · 2791 chữ

Cuộc mây mưa kéo dài từ sáng tinh mơ tới tận giữa trưa mới dừng lại.

"Hộc! Hộc! Tên chết dẫm nhà ngươi, định giết ta luôn hả?"

Trên giường, hai người Glen và Eastin đang nhễ nhại mồ hôi thấm đẫm ga giường. Eastin nằm ngửa trên người Glen, thở dốc từng hồi do bị Glen hành hạ từ sáng tới giờ mà lên tiếng oán trách nói.

Suốt cả buổi sáng, côn thịt Glen hoàn toàn không có rời khỏi hay ngừng nhấp ra vào âm đạo lầy lội của Eastin. Tất cả là để cảm nhận cơ thể Eastin khi mà hắn hoàn toàn không nhớ rõ cảm giác làm với cô tối qua.

Nguyên buổi sáng, hắn đã ra thêm tới bốn lần vào trong tử cung vốn đã đầy ắp tinh hoa đặc quánh của hắn rồi. Điều này khiến cho cái bụng như mang thai của Eastin trương lên thêm một chút.

Nếu như hắn vẫn xài cái dấu ấn thì có mà bụng Eastin không có chỗ chứa nữa luôn mất.

"Haha, ai lại đi giết người phụ nữ thuộc về mình cơ chứ!" - Glen vô sỉ mặt dày cười đáp, tay thì không ngừng xoa xoa khắp cơ thể Eastin.

"Hừ, ai là người của ngươi, đừng có tưởng bở nữa! Mau rút thứ chết dẫm đó ra, ngươi làm nữa thì bụng ta nổ tung luôn đó!" - Eastin hừ một tiếng nói.

"Haha, rút ra giờ là lại tội cho Ellen phải dọn dẹp đống hổ lốn này đấy! Nào, vào nhà tắm chúng ta cùng rửa ráy cho nhau nào hề hề!" - Glen vẫn mặt dày đáp lại.

"Hừ, giờ thì lộ rõ cái bản tính biến thái chết tiệt của ngươi rồi nhé!" - Eastin lườm Glen một cái.

"Haha, ta cũng chưa từng phủ nhận điều đó bao giờ! Giờ thì, a lê hấp!" - Glen cười đáp.

Dứt câu, hai tay hắn tóm lấy hai bên đùi săn chắc của cô rồi lấy sức bật mạnh dậy một cái.

"Hyaaa~! Tên chết dẫm này!"

Eastin không kịp phản ứng, theo trọng lượng của cô khi Glen bật dậy mà người cô hơi hụt xuống một cái khiến cho côn thịt Glen lần nữa đâm sâu thêm 1 phát vào bên trong tử cung cô.

Điều này khiến Eastin không nhịn được mà yêu kiều rên một tiếng rồi đỏ mặt ngoái đầu lườm Glen một cái.

"Haha, không cố ý! Vào nhà tắm nào hề hề!" - Glen nhếch mép cười đáp.

Vừa hết câu, hắn liền bế Eastin vào phòng tắm với cái tư thế banh chân hình chữ M đó.

Tiến vào bên trong phòng tắm, đích thân Glen như một tên người hầu tắm rửa kỳ cọ từng ngóc ngách trên cơ thể Eastin, thậm chí còn tự tay xử lý đống bầy nhầy bên trong tử cung Eastin.

Mặc dù vốn từ đầu vai vế hai người hắn là chủ còn Eastin mới là người hầu.

Dù cho đã làm cả đêm lẫn sáng với Glen, nhưng mà bị hắn kỳ cọ từng ngóc ngách trên cơ thể như vậy thì Eastin vẫn có chút đỏ mặt xấu hổ.

Quá trình tắm rửa này diễn ra một lúc lâu, mấy lần Glen đột nhiên nổi hứng muốn chiến tiếp. May mà Eastin thẳng thừng từ chối quát vào mặt hắn, không là có khi tắm đến tối luôn mất.

Bế Eastin ra ngoài, Glen chế tác bộ đồ mới y hệt bộ cũ của Eastin rồi tự tay mặc cho Eastin.

"Này, việc này ta tự làm được, sao ngươi cứ phải tự tay mặc cho ta thế hả?" - Eastin liếc mắt nhìn hắn mà nói trong khi đang được hắn thay đồ cho.

"Hửm? Có gì lạ đâu, ta chăm sóc từng li từng tí cho người phụ nữ của mình là chuyện bình thường!" - Glen thản nhiên đáp, tay không có ngừng hành thay đồ cho Eastin.

Nghe câu này của Glen khiến Eastin ngạc nhiên và có chút đỏ phừng cả mặt lên. Cô nào ngờ hắn lại chịu trách nhiệm vời cô một cách nhiệt tình đến mức độ này.

"Hề hề, thế nào? Cảm động rồi đúng không? Chấp nhận làm người của ta rồi chứ hề hề?"

Nhìn thấy vẻ mặt đó của Eastin thì đột nhiên Glen lại bày ra một vẻ mặt rất chi là vô sỉ mà cười nói.

"Grr, ngươi nằm mơ đi! Đừng tưởng lấy được trinh tiết ta là ta sẽ toàn tâm toàn ý với ngươi, hứ!"

Hình tượng vừa được dựng một chút thì đã lại đổ vỡ, Eastin nghe Glen vô sỉ nói vậy thì trán nổi gân mà thẳng thừng đáp lại vào mặt Glen.

"Haha!" - Glen chỉ cười không đáp lại.

Thay đồ cho Eastin xong, hắn lần nữa bế phốc cô lên trong tư thế bế công chúa rồi tiến ra phía cửa ra vào căn phòng.

"Ng....Ngươi tính làm cái quái gì vậy???" - Thấy Glen hướng phía cửa ra vào mà đi thì Eastin liền giãy giụa mà nói.

"Đi xuống ăn sáng chứ còn gì nữa, mặc dù buổi trưa bố nó rồi!" - Glen thản nhiên đáp lại.

"Biết là ăn, nhưng không phải xuống đó với cái tư thế đáng xấu hổ này! Giờ thì mau thả ta ra!" - Eastin chỉ vào trán Glen mà lớn tiếng nói.

"Được thôi!" - Glen lập tức đáp.

Bịch!!!

"Kyah!! Tên chết dẫm nhà ngươi!!!"

Và không chút do dự, Glen buông cả hai tay ra khiến Eastin rơi bịch một cái dập mông dưới đất. Eastin không nhịn được mà kêu lên một tiếng rồi trừng mắt nhìn Glen mà quát.

"Thì ngươi bảo thả ra còn gì, ta làm đúng ý luôn còn gì!" - Glen nhún vai thản nhiên đáp lại.

"Grrr, ngươi....." - Eastin tức giận không nói thành lời.

"Này này, gái à! Ta luôn toàn tâm toàn ý đối xử tốt với người phụ nữ của ta, thế nhưng cũng đừng quá làm càn. Bằng không là chịu gia pháp đó nha, haha! Giờ thì cùng xuống dưới nào!"

Glen chợt ngồi xuống mà đưa một tay nâng cằm Eastin nhìn cô nhàn nhạt cười nói. Dứt câu, hắn liền kéo cô đứng dậy rồi đi ra khỏi phòng, Eastin lườm hắn một cái, thầm nghĩ trong đầu gia pháp là cái quái gì rồi sau đó cũng theo hắn mà xuống dưới tầng.

Nhưng đột nhiên Eastin vừa bước chân ra khỏi cửa thì Glen truyền âm cho cô mà nói:

"À quên mất, nhớ xử lý cái đống hỗn độn trên giường nhé!"

"A! Tên khốn này!" - Eastin nghe vậy thì mới giật mình nhớ ra, cô đỏ mặt chửi thầm một tiếng.

Song, cô liền vội vàng quay vào phòng mà thu gom cái chăn và ga giường dính vết tích lần đầu của cô cùng đống bầy nhầy của Gleb và mồ hôi thấm đẫm của cả hai. Cô lập tức xóa xổ chúng luôn để tránh cho Ellen khi dọn phòng phát hiện ra điều gì đó

Sau đó thì cô mới thở phào một cái rồi rời khỏi phòng mà xuống tầng.

..........

Glen đi trước nên đã xuống trước, Eastin từ từ bước xuống tầng.

"Bà chủ~~! Thôi nào, đừng vậy chứ! Như này bao giờ thì Ellen-chan mới lấy chồng được cơ chứ! Ối mẹ ơi!"

"Cút ngay cho ta! Nó lấy ai thì lấy nhưng không phải thằng nhóc nhà mi rồi!"

Vừa thò mặt xuống thì Eastin đã thấy cảnh tượng Glen thuyết phục bà chủ trọ để im cho hắn gạ gẫm Ellen rồi. Và kết quả có thể thấy được là hắn tý thì ăn con dao ngay đũng quần.

"Tch, tên khốn này! Vừa mới hại đời ta xong đã mặt dày xuống đây gạ gẫm người khác rồi!" - Eastin khinh thường nhìn Glen mà thầm nghĩ.

"Hừ!"

"Ồ, xuống rồi à!" - Glen nghe tiếng hừ của Eastin thì liền quay ngoắt lại lên tiếng nói.

"....." - Eastin không có trả lời, chỉ tới ngồi cách Glen một ghế.

"Ôi thôi nào, tỏ ra xa cách nhau làm cái gì!"

"Kyaa!"

Glen đột nhiên vô sỉ cười nói, một tay đưa ra tóm lấy bên eo Eastin mà kéo cô lại gần bên mình. Làm cho Eastin không có phản ứng kịp, giật mình mà khẽ kêu lên một tiếng.

"Ừm~ trông hai người có vẻ thân thiết hơn hôm qua nhỉ? Có chuyện gì đã xảy ra à?" - Ellen thấy cảnh này thì nghiêng đầu hỏi.

"Haha, đúng vậy! Tối qua tôi và cô ta đã.....Ặc!"

Rầm!

"NGƯƠI IM LẶNG THÌ CHẾT AI À!!!!!"

Glen nghe Ellen hỏi thì lập tức mặt dửng dưng định phun ra chuyện tối qua. Thế nhưng chưa kịp nói hết thì Eastin đã nhận ra hắn định phun ra lời gì, cô đỏ mặt nghiến răng tóm lấy đầu Glen ấn mạnh xuống mặt bàn để cho hắn im mồm lại.

Eastin khuôn mặt đỏ bừng vì vừa xấu hỏi vừa tức giận. Cô không ngờ tên khốn này lại mặt dày đến độ còn định kể luôn chuyện đêm qua cho người khác nghe.

"Hả? Anh và cô ấy đã gì cơ?" - Ellen khó hiểu nhìn hai người mà nói.

"A! Không có gì đâu, đừng nghe tên khốn này nói bừa! Hắn và tôi không có chuyện thân thiết hơn đâu!" - Eastin cố gắng đè nén sự xấu hổ xuống mà cười gượng giải thích.

"Hửm?" - Ellen nghe vậy thì chỉ đành dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cả hai.

"Được rồi, mau gọi gì ăn đi rồi đi kiếm việc gì đó giết thời gian nào!" - Glen bật dậy, mặc kệ mũi đang chảy máu mà dửng dưng nói.

"Hừ, Ellen! Như tối qua đi!" - Eastin bơ Glen đi mà hướng phía Ellen nói

"Được rồi! Còn anh thì sao Glen-san?" - Ellen gật đầu một cái rồi hướng phía Glen hỏi.

"Có gì đem tất lên đi! Vận động nhiều nên hơi đói hề hề!"

"Vận động?" - Ellen nghe vậy thì hơi khó hiểu.

Bởi vì đêm qua hắn say thì vận động cái gì chứ. Vậy nên khi hắn nói vậy thì Ellen mới một mặt khó hiểu nhìn hắn mà tự hỏi.

"Thì là vận động trên gi.......Khặc!"

Rầm!

Glen đang định dửng dưng đáp lại thì Eastin lại tóm lấy đầu hắn mà dập mạnh xuống mặt bàn để hắn im mồm.

"Mặc kệ hắn đi! Cứ mang đồ ăn lên đi là được!" - Eastin nhìn Ellen mà cười gượng nói.

"......" - Ellen thấy vậy thì không biết nói gì.

Cô đành ngó lơ vấn đề này mà quay vào phía sau quầy mà cùng mẹ cô chuẩn bị món.

"Bộ ngươi bị ngứa mồm, không nói ra việc đó là không chịu được hả tên chết bầm này!!!" - Eastin nhấc đầu Glen lên mà trừng mắt với hắn mà khẽ quát.

"Hửm? Việc gì? Hay là...." - Glen giả ngu mà hỏi lại, song hắn lại hạ giọng xuống khẽ ghé vào tai Eastin mà cười khoái nói:

"Việc ngươi đã bị ta làm cho sướng lên chín tầng mây hê hê!"

"Dâm tặc chết tiệt! Ngươi đi chết đi!"

Eastin đỏ hết cả mặt khẽ quát với Glen, tên này đúng là hết thuốc chữa, mấy chuyện như vậy mà hắn vẫn dửng dưng nói ra được.

Một lúc sau thì Ellen bê lên cả một đống đồ ăn, chỗ đồ ăn của Eastin cũng gần như cả cái Menu luôn rồi.

"Này, không ngờ ngươi hốc cũng kinh phết đấy!" - Glen nhìn đống đồ ăn bày bố trước mặt Eastin mà cảm thán nói.

"Hừ, thì sao nào? Bộ ta không được phép ăn nhiều à, hứ!" - Eastin bĩu môi đáp lại.

"Ta nói vậy bao giờ, ăn được thì cứ ăn thôi! Đã sống là phải hưởng thụ, ăn uống cũng là một loại hưởng thụ!" - Glen nhún vai đáp lại.

"Vậy thì ăn đi! Ngươi soi mói ta chi, hứ!" - Eastin vẫn như cũ dè bỉu đáp lại.

Không để ý đến tiểu tiết nữa, Glen và Eastin liền chú tâm vào việc ăn sáng dù cho giờ đã là buổi trưa rồi.

......

"Phù, no! Giờ thì đi nào, tới Guild kiếm vài việc làm nào!"

Sau một hồi, ăn xong thì Glen lập tức vỗ bụng đứng dậy, hướng phía cửa ra vào mà lên tiếng nói với Eastin.

Eastin cũng đã ăn xong trước hắn rồi, cô cũng không có đáp lại mà rời khỏi ghế mà đi theo hắn.

"Ơ đệt!" - Đang đi thì Glen chợt nhớ ra gì đó mà đột nhiên chửi một cái.

"Hửm? Chuyện gì?" - Eastin thấy vậy thì nhàn nhạt hỏi.

"Ta quên không có thu lấy chiến lợi phẩm đánh Boss trong Dungeon rồi!" - Glen bày ra một vẻ tiếc nuối nhìn Eastin mà mếu máo nói.

"Hả? Ngươi đã giết Boss ư? Mà con Boss của Dungeon nào? Dungeon Trung Cấp hay cái Dungeon Ác Mộng kết nối với nó?" - Eastin nghe vậy thì có phần ngạc nhiên hỏi.

"Đương nhiên là cái thứ hai rồi! Chứ ngươi nghĩ ta rảnh mà đi dẹp cái Dungeon Trung Cấp?" - Glen thản nhiên đáp lại.

"Cái......! Ngươi thực sự giết con Boss của Dungeon Ác Mộng ư?" - Eastin kinh ngạc nhìn Glen mà nói.

Nên nhớ là Boss của Dungeon Ác Mộng ít nhất là đạt tới ngưỡng rank SS+ và cao nhất sẽ gấp tiếp cận rank SSS- đó. Dù bất kể là trường hợp nào thì việc Glen giết được Boss cũng khiến cho Eastin phải kinh ngạc.

Nhưng đột nhiên Eastin nhớ đến việc hắn đã hồi sinh mình, mặc dù không có tin đó là sự thật lắm. Mà nếu là thật thì việc hắn giết được Boss của Dungeon Ác Mộng cũng không quá ngạc nhiên nữa.

Bởi vì như đã nói, hồi sinh người đã chết sẽ đụng chạm đến Kẻ Cai Quản Cái Chết - Harves. Và Harves được kể rằng sức mạnh hắn ít nhất là rank SSS-, một số nơi lại kể là SSS hoặc đạt tới đỉnh điểm là SSS+, thuộc vào hàng ngũ những tồn tại mạnh nhất tinh cầu.

Có thể thuận lợi hồi sinh người chết trước mắt Harves thì kẻ đó chỉ có thể là mạnh ngang ngửa hoặc mạnh hơn Harves mà thôi.

"Thế ngươi rốt cuộc đang tiếc nuối điều gì chứ?" - Dẹp bỏ đi được sự kinh ngạc, Eastin liền hướng phía Glen mà hỏi.

"Ta quên mất không thu lấy nguyên liệu từ con Boss đó, nó là cả một gia tài đó đậu má!!!" - Glen vò đầu bứt tai mà mếu máo nói.

"Hả? Một tên hám của như ngươi mà cũng quên được cơ á?" - Eastin giật mình nhìn Glen mà nói.

Từ cái hành động nhặt lấy từng mảnh tinh thể rơi ra từ đám quái trong Dungeon dù chỉ là mảnh tinh thể rơi ra từ lũ ma vật cấp thấp như Địa Yêu Tinh. Như vậy đủ để Eastin nhận ra Glen là một tên hám của đến mức nào rồi.

"Mẹ kiếp! Lúc đó cảm nhận sinh mệnh ngươi đang vụt tắt, ta vội vàng quay lại mà quên luôn vật phẩm rơi rớt từ con Boss luôn!" - Glen liếc nhìn Eastin mà nói.

"......." - Eastin nghe vậy thì đôi má có chút ửng hồng, cũng không có đáp lại.

Cô không ngờ tên hám của này lại quên luôn nguyện liệu cao cấp rơi ra từ một con Boss rank SS+ chỉ vì nhận thấy sinh mệnh cô - một nô lệ, đang dần vụt tắt. Phải biết là nguyên liệu rank SS+ có giá trị cực khủng bố, nếu công khai bán ra ngoài có thể gần như khiến cả một phương phải chấn động.

Ấy vậy mà tên này lại bỏ qua nó chỉ vì tính mạng của cô lúc đấy đang dần tắt đi. Thông thường thì tính mạng của một nô lệ gần như chả có ý nghĩa gì với chủ sở hữu cả, thậm chí tính mạng nô lệ còn được dùng để làm lá chắn cho chủ nhân nữa là.

Điều này khiến cô phần nào đấy có chút rung động và cũng có chút cái nhìn khác về Glen.

"Haiz, thôi kệ bà nó đi! Vô Dungeon khác mà kiếm sau cũng được, với đống tinh thể mấy tầng ta và ngươi quét qua cũng được một khoản rồi!" - Glen thở dài một hơi nói rồi tiếp tục tiến về phía Guild.

Eastin thấy vậy thì cũng không có nói gì thêm mà cất bước theo Glen mà đi.

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.