Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Noir!

Tiểu thuyết gốc · 2733 chữ

Eastin trợn mắt há to mồm, gương mặt kinh ngạc không thôi, cô như không thể tin được vào việc trước mắt mình.

Thanh kiếm lóe sáng và ngay bây giờ trước mắt cô đã không có là một thanh kiếm nữa. Thay vào đó là một người bằng xương bằng thịt, chính xác là một cô nhóc.

Ngoại hình cô nhóc này rơi vào khoảng mười một đến mười hai tuổi. Toàn thân mặc một bộ váy xếp tầng thuần một màu đen trắng, ngắn chỉ dài tới nửa đùi, cộng thêm đôi chân nhỏ nhắn bận lấy đôi tất chân dài lên quá đầu gối tạo thành "vùng tuyệt đối""* trông rất cuốn hút.

(*) Ô nào k biết thì lên GG search Vùng Tuyệt Đối hoặc Zettai Ryoiki là ra!

Thân hình nhỏ nhắn thon gọn đến từng đường nét, bộ ngực như mới chớm nở nhưng thoạt nhìn vẫn không khác gì sân bay. Cô nhóc sở hữu một mái tóc đen được buộc hai bên nhưng vẫn dài xuống tận bờ mông nhỏ nhắn cực kỳ săn chắc. Làn da trắng trẻo mịn màng còn hơn cả da em bé, khuôn mặt như được chạm khắc tinh xảo đến từng đường nét.

Một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp thế nhưng đôi mắt đen tựa như vực sâu vô tận lại mang một vẻ cực kỳ vô cảm, lạnh lùng và có phần đáng sợ. Dường như nó không hề có chút hứng thú với bất cứ vạn vật xung quanh mình vậy.

"Hừ, giờ thì ngươi nên tin lời tên chủ nhân đần của ta đi là vừa! Ta chính là Ma Đao Ngàn Lưỡi mà đám nhân loại các ngươi viết trong sách đó!" - Đột nhiên Ma Đao Ngàn Lưỡi khẽ liếc đôi mắt thập phần lạnh lùng của mình nhìn Eastin mà lên tiếng nói.

"Đúng thế! Ngươi có thể gọi con ngóc này là Noir*!" - Glen tán thành lời của Noir mà cười nói.

(*) Noir trong tiếng pháp là màu đen!

Bốp!

"Aiya!"

"Mà ngươi nói ai đần cơ hả con nhóc chết dẫm này! Ta chiều ngươi quá rồi ngươi hư đúng không?"

Đột nhiên Glen vung tay gõ phát đúng đỉnh đầu Noir mà lườm mắng. Việc này khiến cô nhóc này ôm đầu kêu lên một tiếng.

"Gư~! Làm như ta nói sai không bằng ý...aiyaaaaa!"

Noir ôm đầu hai má phồng lên tỏ vẻ hờn dỗi thì thầm nói, nhưng nào có thoát được tai Glen. Hắn lại vung tay đấm phát nữa vào đầu Noir khiến cô nhóc ôm đầu ngồi xổm xuống, đôi mắt long lanh như sắp khóc đến nơi rồi.

Bộ dạng trái ngược hoàn toàn với vẻ lạnh lùng vô cảm ngay khi vừa xuất hiện lúc ban nãy.

"Thế đã tin được chưa hả gái?" - Glen bỏ qua Noir, nhìn Eastin mà nở nụ cười đắc ý nói.

Eastin lúc này đang một mặt mộng bức nhìn Glen và Noir ở trước mặt mình, cô hoàn toàn không thể tin nổi đây lại là sự thật. Người mà đã đem lại hòa bình cho thế giới, người đã mất tích suốt 500 năm lại đang ngồi trước mặt mình ngay bây giờ.

Và điều khiến Eastin kinh ngạc nhất không phải những điều trên, mà là....

"Không! Không! Không thể nào!!!!!!" - Eastin đột nhiên vò đầu bứt tai ngửa cổ lên trời mà hét lên một tiếng tràn đầy thất vọng:

"Không thể nào người mà ta ngưỡng mộ nhất lại là cái tên biến thái vô sỉ này được!!! Ta không tin, đây không phải sự thật!"

"Chấp nhận sự thật đi cưng, đời ếu như là mơ đâu!" - Glen ngoáy ngoáy mũi đáp lại sự thất vọng của Eastin.

"Không, ta không tin được! Chắc chắn ngươi lừa ta! Chắc chắn là ngươi cùng con nhóc này thông đồng lừa ta mà thôi! Nó chắc chắn là đồ giả mạo!." - Eastin mếu máo bày ra một mặt khó coi, chỉ vào Noir mà nói lớn.

"Hể! Con ngốc này không ngờ lại phản ứng mãnh liệt như vậy đó!" - Glen nhìn Eastin phản ứng điên cuồng như này mà thầm nghĩ.

Cũng đúng thôi, bản thân Eastin từ nhỏ tới lớn đọc hết sạch sành sanh những tài liệu liên quan đến Anh Hùng Gray. Cô cực kỳ ngưỡng mộ hắn, hình tượng của hắn trong lòng cô được chính bản thân cô đẩy lên một mức cực kỳ hoàn mỹ, không khuyết điểm.

Thế nhưng khi bị sự thật vả thẳng mặt, điều này không khiến Eastin có chút phản ứng thái quá nhue này mới lạ đó.

"Hả? Ngươi nói cái gì cơ?"

Đột nhiên Noir lên tiếng, giọng cô nhóc lần này trở nên cực kỳ âm trầm, lạnh lùng đến cực điểm. Từ lời nói còn kèm theo sát khí cực kỳ nặng nề, Noir từ từ đứng dậy dùng ánh mắt ngập tràn sự chết chóc nhìn Eastin mà nói với một tông giọng đều đều:

"Ngươi nói ai là giả mạo cơ hả?"

"Ây chết cha, quên bà mất là con nhãi này cực kỳ ghét bị gọi là hàng giả!" - Glen thấy cảnh này thì chợt nhớ ra.

ẦM! ẦM!

Một luồng sức mạnh tỏa ra từ Noir khiến cho không gian màn chắn mà Glen dựng lên phải rung động. May mà trong này tách biệt hoàn toàn với bên ngoài nên khoang chở mới không làm sao.

Bằng không thì cả cái cỗ xe ngựa này đã nổ tung thành từng mảnh bởi sức mạnh tỏa ra từ Noir rồi.

Sức mạnh phát ra từ Noir khiến cho Eastin mặt mày tái xanh lại vì sự khủng khiếp của nó. Toàn thân cô đổ mồ hôi lạnh, khiếp hãi nhìn một vẻ đằng đằng sát khí của Noir.

Dù rằng nãy cô nói ra miệng là không tin nhưng thực sự thì cô cũng đã phải chấp nhận sự thật rồi. Nói ra để cho bõ tức mà thôi, ai ngờ lại nói một câu trúng ngay cái điều kỵ nhất của Noir để mà dẫn đến hiện giờ.

Xoạt!

Noir vung tay một cái, từ sau lưng cô nhóc không biết chui đâu ra hàng loạt những mảnh kiếm được phân tách của Ma Đao Ngàn Lưỡi. Hay nói chính xác hơn thì những mảnh kiếm này chính là cơ thể cô luôn đi.

Ánh mắt sắc lạnh không chút thuyên giảm nhìn chằm chằm vào Eastin, chỉ vì một lời nói mà Noir thực sự có ý giết Eastin rồi.

"Chết đi!"

Noir lạnh lùng thốt ra hai chữ rồi ngay lập tức định vung tay khiến hàng chục mảnh kiếm bay về phía Eastin, thế nhưng......

Bốp!

"Aiyaaaaa! Đau!!!!!!"

Ngay khi định vung tay xuống thì bàn tay của Glen đã tóm lấy cổ tay của cô nhóc, kéo về phía hắn khiến cô nhóc nằm sấp lên hai chân hắn. Chưa hết, hắn ngay sau đó liền vung tay đánh mạnh xuống một cái, mục tiêu là cặp mông nhỏ bé của Noir.

Bàn tay to lớn thô ráp của Glen tét một cái thật mạnh vào cặp mông nhỏ bé trắng nõn nà của Noir khiến cô nhóc không nhịn được mà thét lên một tiếng.

Cặp mông liền xuất hiện một dấu bàn tay đỏ ửng, Noir khuôn mặt lúc này nhăn nhó như sắp khóc đến nơi rồi.

"Hừ, con nhãi chết dẫm này! Định làm cái quần gì vậy hả? Thói xấu không chịu bỏ, lần này ta cho ngươi nát đít!" - Glen lườm lườm Noir mà lên tiếng mắng, dứt câu thì hắn lại nhắm ngay cặp mông của cô nhóc mà tét xuống!

Bốp!

"Aiyaaaaaa! Chủ nhân chết bầm, đau chết đi được....gahhhhh"

Bốp!

Noir giận dỗi không phục đáp lại, thế nhưng chưa hết câu đã lại thêm một phát nữa tét mạnh vào mông khiến cô nhóc thét lên một tiếng.

Bốp! Bốp....

Liên tiếp những cái tét mông đến từ Glen khiến Noir gào thét trong tuyệt vọng. Sau một hồi Glen mới ngưng tay, cặp mông trắng nõn giờ đã sưng lên hẳn một vòng và đỏ ửng như muốn xuất huyết luôn rồi.

Noir lúc này bày ra một khuôn mặt mếu máo uất ức không tôi, nước mắt nước mũi tùm lum kèm theo những tiếng thút thít.

Một bộ dạng hoàn toàn không hề khớp với phong thái lúc mới xuất hiện một chút nào.

"Giờ tin được chưa hả con sói ngốc này?" - Glen vừa nhìn Eastin vừa lên tiếng hỏi, bàn tay hắn thì đang làm một trò rất chi là mất dạy.......hắn đang xoa xoa cặp mông đỏ ửng của Noir.

"Aghhh, được rồi! Ta tin, ta tin được chưa!"

Thất thần mất một lúc trước sự việc vừa xảy ra rồi Eastin mới phần nào lấy được sự bình tĩnh rồi đành chấp nhận sự thật mà đáp lại.

"Chậc, thật không thể tin nổi Anh Hùng Gray lại là một tên biến thái vô sỉ đi cưỡng hiếp người khác cơ chứ!" - Eastin tặc lưỡi một cái mà ném về phía Glen một ánh nhìn không mấy lương thiện.

"Quá khen hehe!" - Glen không biết xấu hổ mà đáp lại.

Nghe vậy Eastin trán nổi gân định quát vào cái bản mặt dày hơn bê tông cốt thép của Glen. Đột nhiên Eastin nhận ra một điều gì đó thì khựng lại, chỉ trong thoáng chốc mặt cô đỏ phừng lên vì xấu hổ.

Còn nguyên do thì chỉ cô biết mà thôi.

"Hửm? Ngươi sốt đấy à mà tự dưng mặt đỏ thế? Hay là....." - Glen thấy Eastin khuôn mặt đột nhiên đỏ phừng như vậy thì khó hiểu nói:

"Bắt đầu thấy được sự đẹp trai, oai phong lẫm liệt của ta nên xấu hổ vì đổ ta rồi"

"Im mồm đi! Ngươi khiến ta buồn nôn đó!" - Nghe được một cái câu tự luyến đó của Glen, Eastin mặt đen lại nhìn hắn với một ánh mắt ghê tởm mà nói.

"Tập làm quen dần đi! Mặt của chủ nhân dày đến độ thánh kiếm có chém vào khéo thánh kiếm gãy làm đôi luôn á!" - Noir vẫn nằm sấp trên đùi Glen, đôi mắt vẫn chút long lanh bởi nước mắt liếc nhìn Eastin rồi lại liếc xéo Glen mà nhỏ giọng nói.

"Và chủ nhân, ngươi còn định sờ mông ta đến khi nào vậy hả?" - Song, Noir lại khẽ quay đầu lườm Glen một cái.

"Hừ, ghê tởm! Đến cái vũ khí của ngươi, ngươi cũng không bỏ qua luôn! Đã thế nó còn là một con nhóc nữa chứ!" - Eastin nghe lời này của Noir thì nhìn Glen với ánh mắt ghê tởm mà khinh bỉ nói.

"Nhóc cái gì, về tuổi tác con đần này có khi hơn tuổi cả tổ tiên dòng tộc Bạch Lang nhà ngươi đó! Nó chính là Loli Hợp Pháp đó!" - Glen liếc xuống Noir rồi thản nhiên lên tiếng đáp lại, cái tay thì vẫn không có ngừng hành động biến thái của bản thân.

Thậm chí thi thoảng hắn còn xòe tay rồi bóp mạnh một cái, nắm gọn cả một bên mông nhỏ nhắn của Noir.

"Loli Hợp Pháp? Đó là cái quái gì vậy?" - Eastin nghe Glen nói vậy thì khó hiểu mà hỏi lại.

"Ngươi đừng quan tâm làm gì! Tên chủ nhân này của ta hắn hay nói mấy thứ bất thường mà chả ai hiểu đâu!" - Noir bất lực trước cái bản mặt dày hơn mặt đường của Glen mà chán nản nói.

"Rồi! Tóm con Cu lại, ta đã chứng minh thành công rồi! Giờ thì hãy ngưỡng mộ ta đi, hãy tôn sùng ta đi, vì ta là người đã đem lại hòa bình cho cái thế giới này muahahaha!" - Đột nhiên Glen lên cơn vểnh cả cằm lên trời mà đắc ý nói.

"Nhìn cái bản mặt ngươi lúc này thì ta cũng hết buồn ngưỡng mộ cái chiến tích của ngươi luôn rồi! Tởm thấy mẹ đi được!" - Eastin thấy Glen hành động như thằng thiểu năng thì mặt mày khinh bỉ nói.

Ngay giây phút Glen chứng minh được bản thân hắn chính là Anh Hùng Gray thì mọi hình tượng trước giờ được gây dựng trong lòng cô đã sụp nát như cám lợn rồi.

"Thôi không giỡn nữa, quay lại chủ đề chính! Còn gì muốn hỏi nữa không?" - Glen vứt đi cái bộ dạng đáng khinh bỉ vừa rồi đi mà lên tiếng hỏi Eastin.

"Vậy thì...hmmmmm........rốt cuộc con nhóc này là người bị nguyền rủa thành vũ khí hay nó vốn là vũ khí vậy?" - Nghe Glen nói vậy thì Eastin ngẫm nghĩ một lúc rồi chỉ tay về phía Noir và đưa ra câu hỏi.

"Cái này á, con nhóc này vốn chả phải người bị nguyền rủa hay vốn là vũ khí!" - Glen đáp.

"Thế nó là cái quái gì mà có thể từ kiếm thành người và từ người thành kiếm vậy?" - Eastin tò mò hỏi tiếp.

"Con nhóc này là một cá nhân thuộc một chủng tộc khá đặc biệt, chủng tộc đó vốn gần như tuyệt tích rồi! Chủng tộc này trời sinh mang dáng hình nhân loại, thế nhưng có khả năng đặc biệt là chuyển hóa thành vũ khí!" - Glen ung dung giải thích.

"Hả? Lại còn có chủng tộc như vậy?" - Eastin khá ngạc nhiên bởi điều này.

"Sao lại không chứ! Và điều đặc biệt ở chủng tộc con nhóc này thì khi nó ở dạng vũ khí thì nó hoàn toàn không thể bị phá hủy bởi bất cứ vũ khí gì tồn tại trong vũ trụ (Universe) này, ngoại trừ vũ khí được hóa thành từ chính chủng tộc nó." - Glen vẫn không nhanh không chậm từ từ giải đáp cho Eastin.

"Đính chính một điều là không có vũ khí nào có thể phá được ta nha! Vì ta là người mạnh nhất của tộc ta rồi!" - Noir nằm trên đùi Glen chen vào mà bồi thêm một câu.

"Hừ, bớt ba hoa đi! Còn tới sáu đứa nữa đủ khả năng cạnh tranh được với ngươi rồi đó!" - Glen liếc Noir mà hừ một tiếng nói.

"Mà ngươi cùng sáu đứa kia chỉ mạnh nhất trong vũ trụ này thôi! Rộng lớn hơn thì còn vô số vũ khí gõ cho ngươi to đầu!" - Glen phũ phàng bổ sung.

"Hả? Rộng lớn hơn vũ trụ? Không phải vũ trụ này là rộng lớn nhất rồi ư?" - Nghe lời này của Glen thì Eastin có chút ngạc nhiên cùng hứng thú mà lên tiếng nói.

"Có, nhưng giờ ngươi không đủ khả năng mà hiểu sâu về nó đâu! Trước mắt cứ phấn đấu lọt vào top đầu thế giới này đi đã!"

Eastin bày ra một vẻ tò mò như vậy, thế nhưng Glen lại giấu giấu diếm diếm đi khiến Eastin có phần bức bối. Nhưng cũng đúng như hắn nói, giờ cô vẫn chỉ mới có rank B+, còn chưa bước nổi vào hàng ngũ tầm trung trên thế giới này.

Thế thì đi tò mò thêm về những điều mình chưa thể chạm tới làm gì cho tốn thời gian.

"Được rồi! Còn gì hỏi nữa không?" - Giải thích xong, Glen lại hướng phía Eastin mà hỏi.

"Hmmm vậy thì câu hỏi cuối! Lý do ngươi biến mất 500 năm trước là gì?" - Eastin trầm ngâm một lúc rồi đưa ra câu hỏi của mình.

Đây là điều cô và hầu hết tất cả mọi người trên thế giới này đều muốn biết. Tại sao tên quái gở này lại tự dưng biến mất sau khi đánh bại Ma Vương Alexis.

"Cái này á? Hmmmmmm....." - Glen nghe câu hỏi này thì vuốt cằm như đang suy nghĩ gì đó rồi lẩm bẩm.

"Sao? Có gì không nói được ư?" - Eastin tò mò.

"Cũng chả phải là không nói được hmmmm........thôi được rồi! Để ta kể tại sao ta lại biến mất vào 500 năm về trước!" - Glen đăm chiêu một lúc rồi làm ra một vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn Eastin nói.

"......" - Eastin không có đáp lại gì mà chỉ im lặng đợi kết quả.

"Lý do là...........đón chờ chương sau đi nha mấy cưng!"

Bạn đang đọc Ta? Kẻ Mạnh Nhất! sáng tác bởi huy1102zxc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huy1102zxc
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.