Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Ba Sơn

Tiểu thuyết gốc · 1600 chữ

Năm tên áo bào vàng và U Cơ vô cùng kinh hoảng, lập tức chia nhau ra chạy tán loạn.

“ Chúng ta đi khỏi đây thôi” Trần Lâm hướng Lục Tuyết Kỳ nói, sáu đó cả hai cùng ngự kiếm bay ra khỏi Vô Tình Hải.

Một lát sau, cả hai đã bay ra khỏi Vạn Bức Cổ Quật. Bọn Tề Hạo và Pháp Tướng lúc này cũng đang đứng trước cửa hang động chờ đợi.

“Ah, bọn họ ra rồi” Yến Hồng vui mừng nói.

“ Trần Lâm sư đệ và Lục Tuyết Kỳ sư muội, hai người không việc gì, thật tốt quá” Tề Hạo vui mừng bước đến nói.

“ Cám ơn Tề huynh đã quan tâm, gặp lại mọi người thật tốt ... à, tiểu Phàm không cùng đi với Tề huynh à ?” Trần Lâm ôn tồn nói.

“ Lúc đó ta bị nước cuốn trôi đi, khi tỉnh lại đã không thấy mọi người đâu cả, ta đành phải đi ngược lại thì gặp nhóm Pháp Tướng sư huynh, từ lúc đó tới giờ ta chưa từng gặp lại tiểu Phàm sư đệ” Tề Hạo thành thật nói.

“ Vậy là tiểu Phàm vẫn còn ở trong hang động, chúng ta phải vào tìm lại đệ ấy” Lục Tuyết Kỳ lên tiếng.

Thế là cả nhóm liên tục vào hang động tìm kiếm Trương Tiểu Phàm, qua mấy ngày tìm kiếm rốt cục vẫn không phát hiện được tung tích cho nên mọi người quyết định quay về môn phái của mình.

Trần Lâm thì biết quá rõ Trương Tiểu Phàm đang cùng Bích Dao ở Tích Huyết Động nhưng hắn cũng không muốn phá mối cơ duyên của tiểu Phàm nên không hề nói lời nào, cứ để mọi chuyện tuần tự xảy ra.

Về đến Thanh Vân Môn, Trần Lâm kể rõ sự tình xảy ra ở Không Tang Sơn, Vạn Bức Cổ Quật cho Đạo Huyền chân nhân và thông báo Trương Tiểu Phàm đã mất tích. Mọi người ở Đại Trúc Phong vô cùng lo lắng cho tiểu Phàm nhưng cũng không thể làm được gì.

Vài tháng sau, Đạo Huyền được mật báo là Ma giáo đang tụ tập tại Lưu Ba Sơn ngoài Đông hải nên đã liên lạc với Thiên Âm tự và Phần Hương Cốc cùng tập hợp ở Lưu Ba Sơn để thương nghị, lần hạ sơn này Đạo Huyền chân nhân cho triệu tập tinh anh đệ tử của bốn chi mạnh nhất Thanh Vân Môn là Long Thủ Phong, Triêu Dương Phong, Đại Trúc Phong và Tiểu Trúc Phong, ngoài ra còn có Thương Tùng Đạo nhân, Điền Bất Dịch và một số vị trưởng lão khác.

Tại Lưu Ba Sơn, Đông hải.

“ Thất sư đệ, Đại sư huynh và Điền sư muội đã tìm thấy Bát sư đệ rồi” Hà Đại Trí vẻ mặt vui mừng chạy đến báo cho Trần Lâm biết.

“ Đã tìm được tiểu Phàm rồi à, thật là tốt quá” Trần Lâm vui mừng nói.

“ Tiểu Lâm, muội đã tìm thấy tiểu Phàm rồi, huynh thấy muội có lợi hại không” Điền Linh Nhi nhí nhảnh chạy đến nắm lấy tay của Trần Lâm cười nói.

“ Linh Nhi là giỏi nhất” Trần Lâm cũng cười nói.

Trần Lâm cảm giác một luồng sát khí ập đến, hắn nhìn lại thì thấy đó là Trương Tiểu Phàm, ánh mắt đầy lệ khí đang nhìn hắn và Điền Linh Nhi. Trần Lâm phát hiện ra trên Phệ Hồn Bổng mà Trương Tiểu Phàm cầm trên tay có một tàn hồn đang quấn lấy, tàn hồn này đang ra sức ăn mòn tâm trí của Trương Tiểu Phàm.

Trần Lâm cười thầm, nếu hắn đoán không lầm thì tàn hồn này là của Hắc Tâm Lão nhân, lão quỷ này chỉ còn lại một tàn hồn nhưng muốn thôn phệ tâm trí của tiểu Phàm để đoạt xá trọng sinh.

“ Ngươi không gặp may rồi, Hắc Tâm Lão nhân”

Trần Lâm lập tức thả ra một luồng tinh thần lực, đánh lên tàn hồn đang quấn lấy Phệ hồn bổng, trong phút chốc tàn hồn đã bị tiêu diệt sạch sẽ, Phệ hồn bổng cũng được thanh tẩy không còn một chút tà khí nào.

“ Tiểu Phàm, đệ không việc gì chứ” Trần Lâm vỗ vai Trương Tiểu Phàm nói.

“ Cám ơn Thất sư huynh quan tâm, đệ không sao cả” Trương Tiểu Phàm cũng từ từ thanh tỉnh trở lại.

“ Vậy thì tốt, đệ mau bái kiến Sư phụ và sư mẫu, hai người bọn họ rất lo lắng cho đệ đó” Trần Lâm vui vẻ nói.

“ Dạ đệ biết rồi” Trương Tiểu Phàm vâng dạ sau đó chạy về hướng hai vợ chồng Điền Bất Dịch đang ở.

Các môn phái chính đạo đều đã tập trung tại Lưu Ba Sơn được nửa tháng nhưng vẫn chưa phát hiện hành tung của Ma giáo. Mọi người đều đang không biết bọn Ma giáo đang có âm mưu quỷ kế gì trong bóng tối.

“ Tiểu Lâm, chúng ta đi ra ngoài thám thính đi, ở trong hang động hoài buồn bực chết đi được” Điền Linh Nhi kéo tay Trần Lâm nũng nịu nói, vẻ mặt xinh đẹp vô cùng.

“ Cũng được, nhưng muội nhớ phải luôn ở bên cạnh ta, không được chạy loạn có biết không ?” Trần Lâm cười nói.

Điền Linh Nhi thích chí, hồng quang lóe lên, cưỡi Hổ Phách Chu Lăng bay vọt vào trong khu rừng sâu. Trần Lâm thấy vậy thì liền bay theo sau.

Cánh rừng trên đỉnh núi này vô cùng rậm rạp, chỗ nào cũng là những cây cổ thụ to lớn, dưới mặt đất chằng chịt cây bụi, không hề có lối đi.

Cả hai người bay một hồi lâu thì phát hiện một hang động, khi hai người tiến vào hang động thám thính thì có một đám người Ma giáo cũng hướng hang động tiến vào, Trần Lâm và Điền Linh Nhi vội ẩn thân vào trong hang động để quan sát tình hình.

Lắng nghe một hồi, Trần Lâm biết được người đang nói chuyện là Tiêu Dật Tài và Bích Dao của Qủy Vương Tông, Tiêu Dật Tài là do Thanh Vân Môn cài vào nên lúc này ra sức ly gián, tạo nên nghi ngờ cho các môn phái ma giáo. Tuy nhiên, Tiêu Dật Tài nhanh chóng bị Quỷ Vương Tông chủ ẩn thân gần đó vạch trần thân phận.

Tiêu Dật Tài vội rút ra bảo kiếm tấn công Bích Dao.

“ Ồ, Thất Tinh kiếm, ngươi là đệ tử Thanh Vân Môn à” Qủy Vương Tông Chủ cười nói.

Tiêu Dật Tài cùng Bích Dao giao thủ hồi lâu bất phân thắng bại, Bích Dao thấy vậy vội tế ra Hợp Hoan Linh, Hợp Hoan Linh nhanh chóng bay lên, phát ra những tiếng đinh đương.

Tiêu Dật Tài lập tức như bị câu dẫn lấy hồn phách, đôi mắt thất thần đờ đẫn. Bích Dao tranh thủ cơ hội đánh xuống đỉnh đầu Tiêu Dật Tài.

Trần Lâm thấy vậy lập tức đánh ra một kiếm, một làn sóng lửa bay thẳng về phía Bích Dao.

“ Dao nhi, cẩn thận” Qủy Vương Tông chủ vội kéo Bích Dao quay trở về. Làn sóng lửa không đánh trúng mục tiêu bay thẳng đến cánh rừng trước mặt, chỉ trong phút chốc cả cánh rừng đã bị làn sóng lửa san phẳng.

Qủy Vương Tông chủ và Bích Dao nhìn thấy cảnh tượng trên âm thầm hít một ngụm khí lạnh.

“ Xin hỏi các hạ cao tính đại danh” Qủy Vương Tông chủ cung kính hướng Trần Lâm nói.

“ Tại hạ Trần Lâm, Đại Trúc Phong, Thanh Vân Môn” Trần Lâm từ từ đi ra khỏi sơn động.

“ Lâm sư đệ, Điền sư muội, hai người hãy cẩn thận, người này đạo pháp cao thâm” Tiêu Dật Tài cũng vô cùng ngạc nhiên trước màn tấn công của Trần Lâm nhưng vẫn nhắc nhở.

“ Tiêu Dật Tài sư huynh không cần lo lắng, huynh đã bị thương, hãy lui xuống để Linh Nhi chăm sóc, đệ sẽ giải quyết hai người này” Trần Lâm cười nói.

“ Thật không ngờ Thanh Vân Môn lại xuất hiện cao thủ như Lâm huynh đệ đây, tuy nhiên muốn giữ chân chúng ta cũng không phải dễ đâu” Qủy Vương Tông chủ cảm khái nói.

“ Cám ơn Qủy Vương Tông Chủ quá khen, xin đắc tội” Trần Lâm lễ độ nói, sau đó đánh ra một kiếm, một làn sóng lửa đánh đến Qủy Vương Tông chủ với tốc độ nhanh khủng khiếp. Qủy Vương Tông chủ vội vã tế ra pháp bảo Phục Long Đỉnh đón đỡ, một vòng phòng hộ màu đỏ bao lấy toàn bộ Qủy Vương Tông chủ và Bích Dao.

“ Keng két” từng tiếng đinh tai nhức óc phát ra khi làn sóng lửa đánh vào vòng phòng hộ màu đỏ, Qủy Vương Tông chủ càng ngày càng bị làn sóng lửa ép lùi về phía sau từng bước nặng nề, dấu chân in hằng sâu dưới mặt đất.

“ Ầm” vòng phòng hộ màu đỏ bị đánh tan thành ngàn mảnh nhỏ, Qủy Vương Tông chủ và Bích Dao bị đánh văng thẳng vào khu rừng rậm rạp phía trước, một lúc sau không thấy động tĩnh gì nữa, đúng là Qủy Vương cùng Bích Dao đã chạy thoát thân.

Bạn đang đọc Ta khởi đầu liền nắm giữ Găng Tay Vô Cực sáng tác bởi VictorTran888
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VictorTran888
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.