Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Phượng và Hội Phượng Hoàng

Tiểu thuyết gốc · 1802 chữ

Harry thấy trời đất xoay chuyển, nó cảm thấy cánh tay của cụ Dumbledore xoắn vòng xung quanh nó và những vòng xoắn đó ngày càng nhiều và quấn chặt lấy nó. Điều cuối cùng mà nó cảm giác được là mọi thứ trở nên tối đi, nó cảm thấy bị dồn ép rất mạnh từ nhiều phía khác nhau, nó không thể thở được và có cảm giác như là có những thanh thép nẹp thùng đang xiết chặt quanh ngực của nó, mắt thì gần như bị ép sâu vào trong đầu, màng nhĩ cũng tương tự như thế.

Harry hít vào thật sâu luồng không khí mát lạnh về đêm ngay khi mắt nó vừa mở ra. Nó cảm thấy như là mình với vừa đi qua một ống nhựa rất chật chội. Nhưng chỉ vài giây sau đó, nó nhận ra rằng mình không con ở chỗ cũ nữa, con đường Privet đã biến mất. Nó và cụ Dumbledore đang ở giữa quảng trường của một ngôi làng hoang vắng nào đó. Ngay giữa quảng trường là một đài tường niệm chiến tranh đã lâu đời, bao chung quanh nó là nhữnh cái ghế tựa dài.

“ Con không sao chứ Harry ?” Cụ Dumbledore hỏi nó với một vẻ đầy lo lắng.

Harry vuốt vuốt ngực nói. “Con không sao … nhưng con thích di chuyển bằng chổi bay hơn”

Cụ Dumbledore cười vui vẻ.

“ Lần đầu tiên độn thổ mà như con là rất cừ đó Harry”

Harry nhìn xung quanh một lượt, sau đó nó hỏi.

“ Nơi đây là đâu vậy thầy ?”

“ Đây là ngôi làng ma thuật tên là Budleigh Babberton, chúng ta đang đến nhà của giáo sư Horace Slughorn, một bậc thầy về độc dược, giáo sư Slughorn sẽ dạy các con vào năm học tới” cụ Dumbledore nói.

Harry nghi hoặc. “Môn độc dược không phải thầy Snape dạy sao thầy ?”

“ Anh Severus sẽ không dạy ở Hogwarts nữa, ít nhất là trong khoảng thời gian này Harry … chúng ta đi thôi”

Harry trong lòng lại càng sóng to gió lớn, thầy Snape không lẽ đã phản thầy Dumbledore và trốn đi, việc thầy Snape rời Hogwarts có liên quan gì đến giấc mơ của nó mấy tuần nay và sự kiện đang rùm beng ở Mỹ hay không ?

“ Thưa thầy, thầy có biết tổ chức Hắc Phượng Hoàng không ?” Harry hỏi.

Harry rõ ràng thấy một thoáng do dự của thầy Dumbledore trước khi mở miệng nói.

“ Hắc Phượng Hoàng là tổ chức của Chúa Tể Hắc Ám, con không cần biết về nó nhiều đâu Harry”

Harry cảm thấy giống như nó ngộ ra được một điều gì đó, Voldemort vậy là đã trốn sang Mỹ và đang tác quai tác quái tại đây, hắn muốn làm cho giới Muggle tại Mỹ căm hận phù thủy và làm lục đục quan hệ giữa Anh và Mỹ, nhất định là vậy. Còn việc Snape rời đi Hogwarts chính là đi phò tá cho vị Chúa tể của hắn.

“ Chú Sirius đã đi đâu vậy thầy, con gửi thư cho chú thì chú nói chú đang có việc quan trọng cần làm theo yêu cầu của thầy” Harry lại hỏi.

Dumbledore lắc đầu cười, cụ không có vẻ gì là khó chịu với những câu hỏi của nó.

“ Nơi này không phải là nơi để nói chuyện này Harry, ta sẽ nói cho con khi đến thời điểm thích hợp”

Harry rất khó chịu khi cụ Dumbledore nói kiểu này, nó có phải là một đứa con nít nữa đâu mà bị cấm biết chuyện này chuyện kia, nhưng nó cố gắng dằn xuống trước khi cơn nộ hỏa trong lòng nó bùng lên, ngay cả nó cũng thấy rằng dạo gần đây nó rất hay tức giận và không thể kìm chế được cảm xúc.

Và rồi cụ Dumbledore dẫn nó đến nhà của giáo sư Horace Slughorn, giáo sư Horace Slughorn là người rất sĩ diện và thích các mối quan hệ với những nhân vật quan trọng, nổi tiếng. Cũng vì điểm này nên cụ Dumbledore mới mang theo Harry đến đây và đã thành công dụ được giáo sư Horace Slughorn trở lại Hogwarts giảng dạy.

Cuối cùng, cụ Dumbledore cũng mang Harry đến trang trại Hang Sóc, tuy rằng việc này làm cụ không vừa lòng cho lắm bởi vì cụ cho rằng Harry ở với dì dượng của nó là an toàn nhất, Harry cũng không hiểu được vì sao cụ Dumbledore lại thường xuyên nói như vậy.

Bốn tuần ở trang trại Hang Sóc mới đúng nghĩa là một kỳ nghỉ hè đối với Harry, nó được ăn uống, vui chơi thỏa thích với hai người bạn thân của nó Ron và Hermione cùng với đại gia đình Weasley thân thiện.

Harry dành phần lớn thời gian để chơi Quidditch ba người một đội trong vườn cam của nhà Weasley, nó, Ron và Hermione chơi lại với George, Fred và Ginny, Hermione chơi rất tồi, còn Ginny thì chơi tốt, nên chúng nó cũng ngang sức ra trò và những buổi tối ăn những khẩu phần dành cho 3 người trong tất cả những gì mà bà Weasley bày trước mặt.

Kỳ nghỉ có thể nói là hạnh phúc và yên bình bởi vì không có những sự mất tích, những tai nạn nào ở Anh Quốc. Giống như Voldemort chưa từng quay trở lại vậy.

Trong kỳ nghỉ, Harry cũng biết cụ Dumbledore đang vận hành một tổ chức gọi là Hội Phượng Hoàng, địa điểm là Số 12 , Quảng trường Grimmault, nhà cũ của chú Sirius, nhưng vì tụi nó chưa đủ 18 tuổi nên không được tham gia.

Nghe George và Fred nói thì Hội Phượng Hoàng có khoảng mười hai thành viên, ông bà Weasley, anh Bill, chú Sirius, thầy Lupin, cô Tonks, ông Moody Mắt điên, chú Kingsley đều là thành viên của hội, đây là những thông tin mà anh em George và Fred nghe lỏm được cha mẹ họ nói chuyện bằng cái bành trướng nhĩ, tác phẩm mới của hai người.

Harry cũng biết được anh Percy giờ đang là Trợ lý cho Bộ trưởng Bộ pháp thuật Trần Lâm, anh đã được thăng chức và có hẳn một văn phòng riêng, cũng vì thế anh đã dọn hẳn đến Luân Đôn để tiện cho công việc. Harry thấy bà Weasley luôn nhắc về anh Percy khi có dịp răn dạy George và Fred cũng như Ron, làm cho ba người vô cùng không thích.

Ngày tựu trường cũng đã đến, ngày hôm nay Harry và tụi bạn phải rời trang trại Hang Sóc để đi đến trường Hogwarts cho năm học thứ năm.

Tối qua, Harry có một giấc ngủ đầy mộng mị, ba má nó đi đi lại lại trong các giấc mơ của nó, không nói một lời và Harry thấy mình băng qua một cái hoang mạc, đi xuống một cái địa đạo có rất nhiều ngóc ngách và đầy rắn đuôi chuông, cuối địa đạo là một cánh cửa đỏ tươi. Nó choàng tỉnh dậy với cảm giác nhột nhột nơi vết thẹo, nó thấy Ron đã mặc xong quần áo và đang nói với nó.

“ Chúng ta phải nhanh lên, Bộ Pháp Thuật gửi đến ba chiếc ô tô để đưa chúng ta đến sân ga 9 ¾ … nhanh lên … má đang cáu đó”

Từ những gì mà Harry nghe được khi cậu đang mặc quần áo với tốc độ nhanh nhất, cậu được biết là Fred và George đã sử dụng phép thuật làm cho những cái rương của họ bay xuống thang gác để khỏi phải mang chúng, kết quả là những cái rương đâm sầm vào Ginny, làm cho cô bé ngã quị và lăn từ cầu thang gác xuống phòng khách.

Sắp xong rồi. Ginny không sao chứ? Harry hỏi, và đeo kính vào.

“ Bà Weasley đã chữa cho Ginny rồi Harry, chúng ta đi thôi” Hermione vừa nói vừa ôm con Crookshanks tiến ra phòng khách.

Harry cùng với tụi bạn cuối cùng cũng đã ra khỏi cửa trước với lỉnh kỉnh đủ loại hành lý.

“ Chào cậu Harry, Ngài Bộ Trưởng đã ra lệnh cho chúng tôi đến đón mấy cô cậu đến sân ga”

Harry hơi ngỡ ngàng khi một vị Thần Sáng tiến đến bắt tay nó.

“ Dạ, con cám ơn, thầy Trần Lâm có khỏe không ạ ?” Harry cười nói.

Vị Thần Sáng cười tươi. “ Ngài rất khỏe Harry, chúng ta đi thôi”

Ba vị Thần Sáng lái ba chiếc xe ô tô phóng vút qua các ngã tư trong khi mọi vật đều phải né tránh. Khoảng hai giờ sau, đám Harry đã thấy sân ga Ngã Tư Vua xuất hiện trong tầm mắt.

Gia đình Weasley và nhóm Harry xuống xe, các Thần Sáng cười nói vài tiếng sau đó vội vã chạy đi mất.

Khi đã ở trong nhà ga, đám Harry la cà gần thanh chắn tàu giữa sân ga số 9 và số 10 cho đến khi vắng người, sau đó từng người trong bọn họ lần lượt đâm bổ vào và đi xuyên qua để đến sân ga 9 ¾ nơi đoàn tàu tốc hành Hogwarts đang đứng nhả khói cạnh sân ga đấy những học sinh chuẩn bị khởi hành và gia đình đưa tiễn. Harry hít mạnh cái mùi quen thuộc và cảm thấy tinh thần phấn khởi hẳn lên … cậu đang thực sự quay trở lại …

Một tiếng còi báo vang lên, những học sinh còn đứng trên sân ga bắt đầu vội vã lên tàu.

Bà Weasley ôm lần lượt từng đứa một trước khi đám Harry nhảy vội lên đoàn tàu đang chuyển động.

Harry và đám bạn cuối cùng cũng đến trường Hogwarts vào lúc trời đã nhá nhem tối.

Khi bước trên con đường có những chiếc xe đang chờ, Harry thấy nhóm của thằng Malfoy đi ngang qua mặt nó, nhưng không có thái độ chế nhạo như trước kia, Malfoy bước đi với vẻ mặt trầm ngâm trông có vẻ hơi khổ sở, hai thằng Crabbe và Goyle cũng không dám nói chuyện với Malfoy như bình thường.

“ Thằng Malfoy đổi tánh rồi sao ta … cha mẹ nó không bị thầy Trần Lâm tóm đúng là may phước ba đời nhà nó” Ron cười nói, thanh âm lớn đủ để nhóm Malfoy nghe thấy.

Hermione lườm Ron nói. “Thôi đi Ron, đừng làm mọi chuyện rối lên”

Harry không nói gì, vết thẹo của nó lại đang nhức nhói nữa.

Bạn đang đọc Ta khởi đầu liền nắm giữ Găng Tay Vô Cực sáng tác bởi VictorTran888
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VictorTran888
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.