Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Đến Rồi, Ta Lại Đi Rồi

Phiên bản Dịch · 1729 chữ

Tống Thạch vuốt cằm, "Hình như con quái vật này cần người hỗ trợ đẩy ta, chứng tỏ khoảng cách công kích là có hạn, là do cùng ngày liên tục động thủ hai lần bị thương hay khoảng cách công kích vốn đã có hạn?"

Sau khi có phát hiện mới,hắn cố ý cách bờ sông xa tám trượng.

Lần này, nước sông mãi không có động tĩnh gì.

"Quả nhiên, công kích không đến được đây!"

Tống Thạch ánh mắt sáng lên, bước ra từng bước.

Vẫn là không hề động tĩnh.

"Hắc hắc, quả nhiên!"

Hắn cười xấu xa , một bước lại một bước đi tới.

Khi khoảng cách còn khoảng ba trượng, mới như tiến vào khu vực âm lãnh.

Theo từng bước chân, độ ấm rõ ràng có sự chênh lệch, làm cho người ta như rơi vào hầm băng.

Nước sông mấp máy, quỷ quái rục rịch !

Hắn vội vàng bước lùi lại.

Mặt nước phẳng lặng trở lại.

Hắn lại tiến lên một bước, nước sông lại lập tức dao động.

"Ha ha, quả nhiên có phạm vi!"

Tống Thạch cười to, bắt đầu lặp lại hành động khiêu khích.

"Ta đến rồi này!"

"Ta lại đi rồi này!"

"Ngươi tới đánh ta đi!"

Tống Thạch trào phúng, vẻ mặt đáng bị ăn đòn.

Mặt nước sôi trào kịch liệt, quái vật cũng bị hành động khiêu khích này của hắn làm cho vô cùng tức giận .

Sưu sưu sưu!

Bảy cái xúc tua bắn ra, Tống Thạch sợ tới mức lùi lại tận năm bước.

Xúc tua phi đến cách hắn nửa thước chợt dừng lại, không thể đi tiếp.

Xúc tua màu đen phát ra khí đen âm lãnh, dùng sức vùng vẫy vài cái, làm cho không khí phát ra tiếng vang ào ào.

"Có tận bảy cái xúc tua sao, xem ra không giống quái cá chạch."

Tống Thạch thầm mắng, sau khi xác định chỗ đứng an toàn, lại tiếp tục khiêu khích, hắn muốn xem con quái này còn có thể vươn xa thêm nữa không.

Nhảy tới nhảy lui, xác định đối phương không có cách nào tiến thêm được, Tống Thạch không sợ nữa.

"Không sờ tới được ta có phải tức chết rồi không?"

Tống Thạch khinh thường ngoảnh cổ: "Bổn thiếu gia đứng ở đây đấy, ngươi cũng chẳng làm gì được ta."

Xúc tua vặn vẹo, càng lúc càng phẫn nộ.

"Ngươi không phải rất lợi hại sao, thuyền cũng có thể phá vỡ, ta thấy cũng chỉ thế mà thôi, ngay cả lên bờ còn không làm được."

Tống Thạch tiếp tục trào phúng, càng hiểu biết thêm về con quái vật này.

Không thể lên bờ, nếu không phải bị thương thì cơ bản chính là nó không có cách nào rời khỏi khu vực này.

Mặt khác, thứ này không thể nói chuyện, bị hắn châm chọc cho như vậy cũng biết mắng chửi lại, hơn nữa dễ dàng bị chọc giận.

Này chứng tỏ chỉ số thông minh của nó không cao, còn không có năng lực ngôn ngữ.

Trình độ này so với nữ quỷ hôm qua vẫn thích hợp cho hắn kiếm số lần tử vong hơn!

Tống Thạch trong lòng hưng phấn, hắn không sợ chết, chỉ sợ người khác biết hắn chết không được.

Thứ này có thể làm hắn xuyên tim mà chết, lại không thể tiết lộ được bí mật của hắn.

Thật là thích hợp để kiếm phần thưởng hệ thống mà.

Xúc tua giằng co trong không trung một lát, không cam lòng thối lui.

Tống Thạch xoay người nằm ngoài phạm vi ba thước đánh giá, tìm được một đống cỏ dại, cài đặt địa điểm sống lại mới.

Hiện tại biết rõ ràng tình huống của con quái vật này, không cần thiết phải cách quá xa, đổi địa điểm gần chút, tranh thủ cơ hội kiếm số lần tử vong.

Thiết lập xong, hắn xoay người tới vạch giới hạn.

Nước sông đã không có động tĩnh, ánh mắt Tống Thạch mơ hồ trong giây lát, bờ sông đột nhiên có thêm một người.

Người này đưa lưng về phía hắn, cả người ướt sũng nước, vẫn không nhúc nhích.

"Ai?"

Tống thạch nghi hoặc, lập tức cảnh giác.

Hắn cẩn thận đánh giá, cảm giác người này với thân ảnh vừa rồi rất giống, đồng tử không khỏi co rụt lại.

Bóng đen đột nhiên xoay người, lộ ra hai tròng mắt không có cảm xúc.

Dưới ánh trăng mờ mờ, thể chất vốn gấp nhiều lần người bình thường, thị lực của Tống Thạch rất tốt, nhận ra ngay người này.

"Đới Đẩu! Sao lại là ngươi?"

Tống thạch khiếp sợ, kẻ vẫn luôn đẩy hắn vào nước thế mà lại chính là Đới Đẩu, muốn giết hắn sao.

Không đúng!

Đới Đẩu này mặt không có chút máu, hai mắt vô thần, toàn thân phù thũng trắng bệch, giống như bị ngâm lâu trong nước.

Không phải người sống!

Sét đánh đùng đùng trong đầu Tống Thạch, bên tai như vọng lại câu chuyện bàn luận của khách nhân trong Yêu Nguyệt Lâu.

Tống gia có người chết đuối tại nơi này. Chẳng lẽ chính là người này.

Trong lúc Tống Thạch đang hết hồn khi đoán ra được chút chân tướng, Đới Đẩu không nói một lời, chớp mắt đã đứng trước mặt hắn, túm lấy hắn kéo vào trong nước.

Tống Thạch muốn phản kháng nhưng khí lực của người này lớn đến dọa người, sức lực gấp chín lần người thường của hắn cũng không chống cự lại được.

Xoát!

Một cái xúc tua bắn ra từ trong nước, thuận lợi xuyên thủng trái tim hắn.

"Hóa ra. . . . . . Các ngươi là một bọn!"

Tống thạch hộc máu, nghiêng đầu chết đi.

Quái vật chưa kịp mang thân thể của Tống Thạch xuống sử dụng, thân thể hắn liền biến mất, tức giận đến mức vặn vẹo cả xúc tu.

Trong bụi cỏ cách đấy mấy trượng, Tống Thạch lại chui ra.

Hắn nhìn thấy Đới Đẩu vẫn chưa rời đi, còn đang phẫn nộ đứng đó, cười lạnh: "Té ra sau khi ngươi chết lại bị quái vật này biến thành chân tay của nó, trợ giúp nó giết người."

Đới Đẩu quay đầu trừng đôi mắt cá chết, phát ra tiếng gầm như dã thú.

"Tức giận phải không, đến mà đánh ta nha."

Tống Thạch nhún nhún vai khiêu khích.

Người kia bật lên, chỉ một bước vọt tới đây.

"Mẹ nó, còn có thể tự do hoạt động sao, định trở thành siêu chiến binh chắc ?"

Tống Thạch sợ tới mức rùng mình một cái, đây là việc hắn không dự đoán được.

"Rống!"

Đới Đẩu gầm lên giận dữ, vung một chưởng qua đây.

Gió lạnh đập vào mặt, làm cho tóc hắn bay phất phơ, cảm thấy có chút khó thở.

Theo bản năng nâng tay lên đỡ.

Răng rắc!

Cánh tay bị chặt đứt ngay tại chỗ.

Tống Thạch bị một cỗ lực lượng đánh bay ra ngoài, mông tiếp đất, đau đến mức vặn vẹo cả khuôn mặt.

Hắn nghẹn họng trân trối nhìn thân ảnh hung dữ kia lao tới.

Tên này sao lại lợi hại như vậy, trước kia đúng là không chú ý rồi.

Hắn đứng dậy muốn tránh né, rất nhanh bị đánh ngã.

Phanh một tiếng.

Đới Đẩu dùng một quyền đập nát đầu Tống Thạch.

Đầu của hắn vỡ tan, máu tươi đầm đìa, óc đều chảy ra, tử trạng thê thảm.

"Đinh, ngươi bị cương thi đánh vỡ đầu chó mà chết, thể chất +2!"

"Ngươi hấp thụ sức mạnh từ cái chết, đạt được 2 điểm thuộc tính chưa phân phối!"

"Ngươi sẽ được hồi sinh sau 3 giây!"

"Đinh, chúc mừng ngươi bị đối tượng mới giết chết, phù hợp với điều kiện khích lệ của hệ thống, mở ra hình thức rút thưởng hệ thống, nếu trong khoảng thời gian quy định giết chết được đối tượng, thưởng một cơ hội rút thưởng."

Trên giao diện hệ thống của Tống Thạch vừa có thêm một bảng thời gian đếm ngược nữa, lần này là mười ngày.

Trong bụi cỏ bên cạnh, Tống Thạch ôm đầu sống lại, mắng: "Cả nhà hệ thống nhà ngươi, đầu ta không phải đầu chó!"

"Đầu chó còn cứng hơn đầu ngươi, thỉnh tiếp tục cố gắng, tăng thể chất lên."

Hệ thống đáp trả bằng một dòng tin tức, thoạt nhìn thì nghiêm túc, nhưng giữa những hàng chữ, thế nào vẫn cảm giác được tất cả đều là trào phúng.

May mà lần này xác định Đới Đẩu khác với thứ ở trong nước, thực lực yếu hơn hẳn, nếu có thể giết chết tên này hắn sẽ có được một cơ hội rút thưởng !

Hắn nhìn chằm chằm Đới Đẩu, người này bị quái vật trong nước biến thành cương thi, khó trách một câu cũng không nói sức lực lớn vô cùng.

Phát hiện Tống Thạch lại không chết, Đới Đẩu lại xông qua đây, túm lấy đùi Tống Thạch xé luôn ra.

"Ta!"

Tống Thạch cảm giác người này không giống cương thi trong tưởng tượng của hắn, hành động vô cùng linh hoạt, có lẽ do thứ trong nước điều khiển?

Bị bàn tay như kìm sắt của Đới Đẩu bắt được, muốn giãy dụa cũng không được, sức lực của người này còn gấp mấy lần hắn, trực tiếp đem hắn tha ra ngoài.

Sưu!

Xúc tu của quái vật trong nước bắn lại đây, dễ dàng xuyên thủng đầu hắn.

"Đinh, ngươi bị quỷ quái xuyên đầu giết chết, thể chất +1, dương khí +3!"

Tống Thạch sau khi sống lại lần này, vội vàng đem điểm sống lại lùi xa ra sau, gần như này dễ phải đối mặt với con cương thi Đới Đẩu.

Kết quả hắn vẫn bị con cương thi này loạn giết một trận!

Bị vặn gảy cổ chết, nội tạng bị đập nát mà chết, bị đánh vỡ đầu chết. . . . . .

Hắn chỉ có thể vùng vẫy trong cái chết.

Sau khi chết không ngừng, trừ phần thưởng mà hệ thống cho, còn có kinh nghiệm thực chiến khi chống cự.

Bạn đang đọc Ta Không Chết Được Làm Sao Bây Giờ (Bản Dịch) của Vô Tẫn Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.