Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Muốn Hắn Giúp Ta Tu Luyện (1)

Phiên bản Dịch · 987 chữ

Hắn nghĩ đến gần đây bên ngoài càng ngày càng loạn, thiếu gia sớm hay muộn cũng sẽ tiếp xúc với một vài người trong võ lâm, trầm ngâm một chút nói: "Kỳ thật luyện võ cũng chỉ có chia ra Hậu thiên, Tiên thiên, cái gọi là nhất lưu, nhị lưu, tam lưu chẳng qua là một đám Hậu thiên võ giả tự mình đặt ra thứ hạng mà thôi, kỳ thật chính là ba cảnh giới nhỏ hậu thiên sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ."

"Nói kỹ hơn xem nào? Tỷ như nhất lưu, nhị lưu cao thủ có đặc thù gì. . . . . ."

Tống thạch rất muốn biết bản thân mình có tố chất ở trình độ nào.

"Khụ khụ." Đới Đẩu lại xuất hiện ở cổng.

Tống thạch theo bản năng dừng lại đề tài, con đường của con cháu trong gia tộc đã được định từ trước, hắn một thằng học văn lại đi hỏi người ta học võ có các trình độ nào, bị người khác nghe được sẽ rước lấy đồn đãi nhảm nhí.

Hắn lập tức lại lấy lại tinh thần, bản thân mình là người có hệ thống, để ý mấy cái này làm gì đâu?

"Lại có chuyện gì?"

"Khụ, vừa mới nhận được tin tức, buổi lễ trừ tà tạm thời hủy bỏ." Đới Đẩu có chút xấu hổ nói.

"Tại sao?" Tống thạch nghi hoặc, người này vừa mới ra khỏi đây chân trước chân sau thôi đấy.

"Bởi vì vị cao tăng kia đã chết."

Đới Đẩu để lại một câu rồi xoay người bước đi.

Hắn vẫn như trước lười giải thích, bởi vì lần này hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn vừa rồi ra cửa đụng phải người đi thỉnh cao nhân, tên kia nói cho hắn biết.

"Hả, đám lừa trọc Cẩm Nguyên Tự không phải từ trước đến nay rất lợi hại sao, chết như thế nào?"

Đại Thông Minh lập tức hứng thú.

Cẩm Nguyên Tự là ngôi chùa lớn nhất trong thành Cẩm Tú này, hương khói hưng thịnh, là nơi từ trước đến nay quan to hiển quý dâng hương bái phật.

Nếu không có chút bản lĩnh, làm sao mà thu được hương khói trong cái Cẩm Tú thành giàu chảy mỡ này?

"Ngươi đi hỏi thăm một chút xem."

Tống thạch phân phó.

Hắn cảm thấy chuyện này khả năng sẽ ảnh hưởng đến Tống Gia, mà hắn đang ở tại đây, nếu quả thực gặp chuyện không may cũng sẽ chạy không thoát.

Nửa canh giờ sau, Tống Thạch nhận được tin tức cụ thể.

Cao tăng của Cẩm Nguyên Tự thế mà chết đuối dưới sông Cẩm Hà !

Ngay trên đường đến Tống Gia!

Cẩm Hà và Nguyên Giang là hai con sông lớn bao quanh Cẩm Tú Thành, Cẩm Hà dòng nước ôn hòa, Nguyên Giang có chút chảy xiết, cho nên thuyền vận trên sông Cẩm Hà rất phát triển. Cẩm Nguyên Tự ở tại hòn đảo nơi Lưỡng Giang giao hội, vào thành lại đi qua con sông Cẩm Hà ôn hòa nhất, thế mà lật thuyền được sao?

Tống Thạch theo bản năng cảm thấy có điểm không thích hợp.

"Hy vọng là do ta nghĩ nhiều."

Tống Thạch lắc đầu, "Nếu không có đại sự gì, chúng ta đi Yêu Nguyệt Lâu ngồi một chút vậy."

"Thiếu gia, ban ngày các cô nương phần lớn đều nghỉ ngơi rồi ạ."

Đại Thông Minh không muốn đi ra ngoài vào lúc này, hắn cũng lờ mờ phát hiện ra Tống Gia đang gặp phải phiền toái.

Lão gác cổng kia hắn đã gặp qua không ít lần, nguyên bản xuất thân từ hộ vệ, tuổi tuy lớn, thân thể cũng không kém chút nào.

Thế mà vừa mới vào thu liền quỷ dị chết đi, nếu không có vấn đề gì, đánh chết hắn cũng không tin.

Tống Thạch bây giờ không sợ nhất chính là chết, làm gì có để ý nguy hiểm cái gì.

"Ngươi đúng là đồ thiếu hiểu biết, người ta có ca ngày, cũng có ca đêm nhé."

Xoạt một cái xòe ra cái quạt bạch ngọc, Tống Thạch trên mặt lộ ra bộ dáng tươi cười: "Đi thôi, đi nghe Khúc Nhi hát, thưởng thức Tuyết Nhi múa."

Hắn hiện tại muốn xác định một chuyện. Ban đầu lúc dương khí của hắn tiêu hao hết, ngoài nguyên nhân do nữ quỷ kia, có phải cũng có do bản thân hắn đi Yêu Nguyệt Lâu quá nhiều?

Nếu thật có liên quan, hắn còn muốn chết như vậy vài lần đấy, tuyệt đối vui vẻ hơn so với việc bị nữ quỷ bóp chết.

Nhưng mà, làm cái loại chuyện này, có thể tiêu hao dương khí thật à?

Rất là không khoa học.

Học qua được một ít kiến thức khi còn sống, Tống Thạch tỏ vẻ không hiểu.

Một khắc sau, một chiếc xe ngựa trang nhã rời đi từ cửa hông.

Về phần vì sao lại đi cửa hông ấy à, cái việc đi thanh lâu này, còn muốn quang minh chính đại, mọi người đều biết sao?

Tống Thạch ngồi trên tấm thảm lông thú mềm mại, từng đợt gió thu se lạnh bị ngăn ở ngoài xe, làm cho người ta nhất thời không cảm giác được mùa thu đã đến.

Kéo màn che ra, hai hàng cây bạch quả bên đường vàng rực rỡ, lá cây rụng xuống cũng đem mặt đất nhuộm thành một màu tương tự, đặc biệt hữu tình.

Có người giống hắn thưởng thức sắc thu xinh đẹp, cũng có người mắng lá rụng ảnh hưởng đến việc làm ăn. Ven đường, ngựa xe như nước, cảnh tượng phồn vinh bậc nhất.

Toàn thành tràn ngập sắc vàng, làm cho Tống Thạch hoàn toàn say mê đắm chìm.

Bạn đang đọc Ta Không Chết Được Làm Sao Bây Giờ (Bản Dịch) của Vô Tẫn Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lelan119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.