Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàng Đại Hải Phẫn Nộ

Phiên bản Dịch · 1397 chữ

Chương 28: Bàng Đại Hải phẫn nộ

Sau năm phút, Giang Dã tắt ghi âm, đem file thu âm gởi đến email của mình.

Biểu tình đầy đăm chiêu.

Chẳng trách đỉnh cấp thương nhân như Bàng Đại Hải lại tòm tem lâu dài với loại nữ nhân như Lưu Vị.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Lưu Vị đã mang thai.

Hiện tại mới vừa tới ba tháng, bụng còn chưa lớn.

Bàng Đại Hải năm nay 52 tuổi, kết hôn đã 30 năm nhưng một mực không có con.

Ngoại giới có lời đồn nói là hắn bị tịt ngòi, nhưng chỉ có vợ chồng bọn hắn hai người biết với nhau là vợ hắn không thể sinh con.

Trước đó vài chục năm Bàng Đại Hải vẫn bận chuyện sự nghiệp, nên cảm thấy việc này chẳng mấy quan trọng.

Nhưng bây giờ sự nghiệp thành công, liền càng ngày càng muốn có con.

Lưu Vị lúc này vừa vặn đưa tới cửa thứ hắn mong ước bấy lâu này.

Vì để cho nàng giúp mình sinh ra đứa bé này, Bàng Đại Hải đối với nàng cơ hồ là muốn gì có này, không tiếc bất cứ giá nào.

Nhưng chuyện này nếu như bị vợ hắn biết, hắn sẽ mất đi tất cả!

Cho nên Bàng Đại Hải điều khiển Lưu Vị dùng tiền công quỹ, không ngừng chuyển di tài sản công ty thành tài sản cá nhân, chính là tự tạo đường lui cho mình!

"Bàng lão bản quả nhiên có thủ đoạn, chiêu giải quyết tận gốc này thật là cao minh." Giang Dã giễu giễu nói.

Bàng Đại Hải tê liệt ngồi phệt xuống đất, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Bộ dạng vừa rồi của hắn thật giống như trúng tà!

Rõ ràng ý thức tư duy đều rất tỉnh táo, nhưng chính là không thể nào khống chế đuộc cái miệng của mình.

Giang Dã hỏi cái gì, hắn liền đáp cái đó, cho dù liên quan đến chuyện tuyệt mật riêng tư, cũng sẽ không chút do dự mà tiết lộ!

Cho dù là thuốc nói thật cũng không khả năng có hiệu quả như vậy!

Huống chi hắn cái gì cũng không ăn!

"Ngươi đây là yêu thuật gì. . ." Bàng Đại Hải khàn giọng nói.

Giang Dã không có trả lời vấn đề của hắn, huơ huơ điện thoại nói: "Nếu như video này bị vợ ngươi nhìn thấy, ngươi nói kết quả sẽ như thế nào?"

Bàng Đại Hải trong lòng giật thót một cái!

Hắn còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, bị lộ ra nhất định sẽ xong đời!

"Ngươi muốn cái gì?" Bàng Đại Hải trầm giọng hỏi.

Giang Dã lắc đầu nói: "Yên tâm, chúng ta không có có xung đột lợi ích, ta đối với việc ngươi làm ra những chuyện xấu xa kia cũng không có hứng thú, ta chỉ có một yêu cầu."

"Yêu cầu gì?"

Giang Dã chán ghét nói: "Về sau, ta không hy vọng nhìn thấy Lưu Vị ở Ngô Thành nữa."

Bàng Đại Hải ngây ngẩn cả người.

"Chỉ đơn giản như vậy?"

Yêu cầu này cũng quá đơn giản đi?

Nắm giữ bí mật lớn như vậy của mình ,không muốn cái mấy ngàn vạn tiền bịt miệng sao?

Bàng Đại Hải nghi hoặc nhìn về phía Giang Dã, gia hỏa này không phải là có mưu đồ khác chứ?

"Ta như thế nào mới có thể tin tưởng ngươi đây?"

Giang Dã nhún nhún vai, "Ngươi không có lựa chọn."

Bàng Đại Hải ánh mắt chậm rãi trở nên băng lãnh.

Nhược điểm bị người khác nắm được cảm giác thật không dễ chịu, hắn không kìm được muốn nổi lên ý đồ xấu.

Có thể ngồi vào vị trí như hắn,hai bàn tay làm sao có thể hoàn toàn sạch sẽ?

Có lẽ. ..

Giang Dã liếc mắt một cái liền xem thấu cả ý nghĩ của hắn.

Duỗi tay nắm chặt lấy vòi nước, một hồithanh âm nghe ê răng vang lên, đầu vòi nước bằng inox bị mạnh mẽ bẻ cong thành 90 độ!

Bàng Đại Hải đồng tử co rút lại, hoảng sợ nhìn một màn này.

Người này là quái vật sao?

"Đừng có suy nghĩ lệch lạc gì, không thì ngươi sẽ chết rất thảm đấy." Giang Dã nhàn nhạt nói.

Bàng Đại Hải chán nản dựa vào tường.

Cuối cùng một chút tâm tư kia cũng triệt để tiêu tán.

Nam nhân này, Không đụng vào được!

Trong phòng ăn.

Lưu Vị đang vui vẻ ngồi trên ghế, hướng về phía Tần Văn tỏ vẻ châm chọc, khuôn mặt dương dương đắc ý.

Đôi bàn tay trắng như phấn của Tần Văn siết chặt lại, tức giận đến mức toàn thân phát run.

Nhưng nàng vẫn giữ yên lặng,tự khắc chế mình.

Nàng không biết Giang Dã cùng Bàng Đại Hải có quan hệ gì, không muốn bởi vì mình mà mang tới phiền phức cho Giang Dã.

Lúc này ánh mắt Lưu Vị bỗng sáng lên,đứng dậy dịu dàng nói: "Bàng tổng, ngươi làm sao bây giờ mới trở về."

Tần Văn quay đầu lại, chỉ thấy Giang Dã cùng Bàng Đại Hải đang hướng về phía này đi tới.

Bàng Đại Hải sắc mặt trắng bệch, cúi đầu tựa hồ tâm sự nặng nề.

Giang Dã khẽ mỉm cười vớiTần Văn.

Tần Văn cũng khẽ hé miệng, chỉ có điều nụ cười mười phần miễn cưỡng.

"Bàng tổng, tiểu tiện nhân này đã bị ta dọa sợ, chuyện của chúng ta nàng chắc chắn sẽ không lộ ra, ngươi cứ yên tâm đi!" Lưu Vị đi tới bên cạnh Bàng Đại Hải nhỏ giọng kể công.

Lại không có chú ý tới tiếng thở dốc của Bàng Đại Hải càng ngày càng nặng.

Lưu Vị đắc ý nhìn Tần Văn, "Tần tiểu thư, về sau nhìn thấy lão nương thì nhớ lánh đi! Còn cả ngươi nữaa tiểu bạch kiểm kia. . ."

Bát!

Một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, thậm chí còn khiến cho khuôn mặt của mọi người trong phòng ăn cũng cảm thấy tê tê.

Lưu Vị trực tiếp bay người ra, đụng đầu vào góc bàn ăn.

Trên trán và khóe miệng máu tươi chảy ròng xuống!

Trên mặt nàng dấu bàn tay đỏ lừ trực tiếp nổi lên, màu sắc mười phần kinh diễm!

Lưu Vị trực tiếp bị đánh đến choáng váng.

Bàng Đại Hải thở hổn hển, ánh mắt đỏ bừng!

Chính là tiện nhân này đi rêu rao khắp nơi, suýt chút nữa đã hại chết mình!

Để cho Giang Dã nắm được nhược điểm lớn như vậy, về sau làm gì cũng phải nhìn sắc mặt của hắn!

Bàng Đại Hải hận a!

Nếu không phải Lưu Vị đang có mang, hắn hận không thể giết nàng ngay tức khắc!

Tần Văn sợ giật mình.

Nghiêng đầu nhìn về phía Giang Dã, chỉ thấy hắn ngồi ở trên ghế, phong khinh vân đạm cắt gan ngỗng.

Cái nam nhân này. . . Rốt cuộc đã cùng Bàng Đại Hải nói cái gì?

Lúc này quản lý nhà hàng đang bước nhanh tới, trên mặt tràn đầy nụ cười.

"Bàng lão bản, đây là. . ."

Hắn biết tên béo này tai mắt Thông Thiên, không phải loại người mình có thể đắc tội.

Bàng Đại Hải đáp lễ cho qua rồi đi nhanh đến trước mặt Tần Văn, cười nịnh nọt nói:

"Tần tiểu thư, chuyện lúc trước là ta không đúng, mong rằng cô thông cảm cho. Bàng thị lúc nào cũng mở rộng cửa chào đón cô, bất cứ lúc nào cô cũng có thể trở về."

"Đương nhiên, nếu như trong lòng cô không thoải mái mà nói, ta cũng có thể tiến cử cô đi những công ty khác, công ty trong Ngô Thành này cô cũng có thể tùy ý chọn!"

"À, phải rồi, tiền bồi thường ta lập tức sẽ sắp xếp người chuyển tới tài khoản của cô, chỉ mong cô thứ lỗi!

Tần Văn cổ họng nghẹn lại, có chút không biết phải làm sao.

Nàng ở Bàng thị ba năm, chưa từng gặp qua kẻ không để ai vào trong mắt như Bàng Đại Hải phải ăn nói khép nép như thế?

Quả thực là khó tin!

Bạn đang đọc Ta Đối Với Tiền Không Có Hứng Thú (Bản Dịch) của Hương Vị Mãnh Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lặng_Ngẫm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 823

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.