Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Nghiệt! Nộp Mạng Đi!

Tiểu thuyết gốc · 1934 chữ

Chương 19: Yêu Nghiệt! Nộp Mạng Đi!

Hắn quan sát trong nhóm người này có hai thiếu niên và một cô gái có khí tức sức mạnh của Khí Mạch cảnh, còn một gái còn lại yếu hơn chỉ tầm ở Nhập khí cảnh.

Còn lại khí tức trong đó của một cô gái khiến hắn cảm thấy rất lạ, khí tức năng lượng thì rất lớn nhưng khi phát chiêu thì rất yếu, mà chiêu của cô gái này rất kỳ lạ trông không giống vũ kỹ, mà giống ma pháp bên fantasy hơn, đã vậy trông cô gái này giống như sắp kiệt sức.

Xét về đội hình năm người họ có thể đối chọi lại được với con rắn yêu cấp hai này, nên hắn cũng không vội, nhât vật chính nha, phải xuất hiện trong lúc quan trọng nhất.

Một thiếu niên hướng về những người còn lại nói:

- Con rắn này thật khó đối phó, chắc chắn không phải yêu thú cấp hai bình thường, sức tấn công phải đạt tới cấp ba.

Thanh niên còn lại vừa né được quệt đuôi của yêu thú cũng quay ra gật đầu nói:

- Đúng vậy, thật khó chơi, Như Mai xạ thủ tập trung ngắm vào mắt nó, anh sẽ cho nó ăn một đao.

Thiếu nữ cầm cung đang đứng trên cành cây nghe vậy mặt không biểu tình nói:

- Nó di chuyển nhanh quá, em không bắn trúng được. Aisa ma pháp chuẩn bị xong chưa.

Nghe thấy thiếu nữ Như Mai nói đến ma pháp Long kinh ngạc, thế mà thật sự là ma pháp, trong tri thức của sư phụ không đề cập đến cái này.

Aisa thì đang nhanh chóng vẽ vòng ma pháp, đọc thần chú không thể trả lời được, thấy thế thiếu nữ cầm khiên bên cạnh cô lập tức nói:

- Như Mai, Aisa sắp chuẩn bị xong rồi.

Nói rồi cô ngoảnh sang nhìn thiếu niên đang đứng bên cạnh nói:

- Việt Ca cũng lên luôn đi Aisa có ta bảo vệ rồi!

Thiếu niên nghe vậy gật đầu, tay đột nhiên xuất hiện trường thương, thoắt một cái biến mất, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu con rắn phía trên cao rơi xuống. Nhìn động tác của hắn hẳn là muốn xiên thẳng đầu con rắn.

Long thấy cảnh này lại ngạc nhiên, thầm nghĩ “Không gian hay tốc độ?”

Cảm giác của rắn yêu rất nhạy bén, nó ngay lập tức đã phát hiện thiếu niên trên đỉnh đầu, nó há to miệng, vươn đầu nên muốn nuốt tên này.

Thấy vậy, Như Mai với thiếu niên cầm đao thấy được cơ hội lập tức tấn công. Rắn tốc độ cao đớp một cái, nhưng thiếu niên cầm thương đã lách người thoát khỏi sự tấn công của nó, lại sử dụng năng lực, thoắt cái xuất hiện tại dưới bụng nó, hắn cùng với thiếu niên cầm đao đâm vũ khí của mình vào phần bụng của con rắn.

- Keng!

Hai thanh vũ khí chạm vào phần bụng nhưng lại không thể xuyên thủng được, thấy thế hai thiếu niên kinh ngạc thốt nên:

- Không phải đâu! Cứng như vậy!

Rắn yêu cũng đã phản ứng lại lập tức quất nhanh cái đuôi vật vã qua, thiếu niên cầm thương thấy vậy ngoảnh mặt về phía thiếu niên cầm đao gật đầu, một người thoắt cái lại biến mất, một người thì dẫm chân đẩy người lùi ra xa.

- Bùm!

Rắn yêu quật trượt, đuôi quật thẳng vào thân cây to. Mà lúc này trên cành cây cao phía xa, thiếu nữ tên Như Mai đang kéo cung, đầu mũi tên rực lửa, lửa càng lúc càng to. Khẽ quát, thiếu nữ bắn ra mũi tên.

- Hỏa Phượng Hoàng!

Mũi tên bắn ra hóa thành một đầu tiểu Hỏa Phượng Hoàng rực đỏ bay về phía rắn yêu. Bắn xong mũi tên này, thiếu nữ cũng thoát lực ngồi xuống thở mạnh ở trên cành cây.

Cảm nhận được nguy hiểm, răn yêu muốn nhanh chóng trườn đi, trườn ra phía sau các cây to, nó muốn dùng các cây to làm lá chắn để tránh thoát , mũi tên bay nhanh sèo qua thân rắn, cắm thẳng xuống đất, rắn yêu tưởng thế là xong muốn quay lại tấn công, nhưng thấy vậy thiếu nữ trên cây mỉm nhẹ môi cười, ngoảnh xuống dưới hét:

- Aisa!

- Bùm!

Mũi tên chạm đất bùm một cái ngay lập tức bùng lửa, cây to xung quanh nhanh chóng bị bắt lửa tạo lên một biển lửa, thiêu sống rắn yêu ở trong đấy. Rắn yêu đau đớn kêu, nó muốn lao ra khỏi biển lửa, nhưng thật không may cho nó lúc này thiếu nữ Aisa đã chuẩn bị xong ma pháp lập tức phóng ra:

- Xiềng Xích Khóa Chặt!

Vô số vòng tròn ma pháp hiện xung quanh rắn yêu, xiềng xích bằng ma pháp nhanh chóng từ trong đó phóng ra, khóa chặt lại lấy rắn yêu không cho nó di chuyển.

- Khè! khè!

Không di chuyển được rắn yêu bị thiêu sống, đau đớn nó liên tục kêu rên, thấy cảnh này bọn người mới thở một hơi, thiếu nữ bắn cung cũng từ trên cây nhảy xuống đứng cùng hai thiếu nữ, hai thiếu niên cũng dịch chuyển đến bên cạnh họ.

Thiếu niên cầm đao nhìn về cái bóng trong biển lửa, than nhẹ:

- Không ngờ tới con yêu thú cấp hai này lại mạnh như vậy, nếu chỉ ở điều kiện thường solo một một với nó thì chắc chắn không phải đối thủ của nó.

Mọi người nghiêm túc gật đầu, riêng chỉ có thiếu nữ cầm khiên là ngoại lệ, cô nàng mặt vẫn tâng tâng, ngửi thấy mùi thơm từ trong biển lửa truyền ra, bây giờ hiện đang chảy nước dãi. Gạt nước dãi ở trên miệng, cô vui vẻ nói:

- Hoan hô! Chúng ta sắp được ăn một bữa rắn rừng nướng!

Nghe vậy mọi người thi nhau phì cười.

Cái bóng của rắn yêu trong biển lửa đã không còn cử động, ma pháp xiềng xích đã tán đi, thấy vậy thiếu nữ cầm khiên vội hướng thiếu nữ tên Như Mai nói:

- Như Mai nhanh tán linh lực đi nha, nhanh để ta còn ăn nha.

Cô vừa nói đã nhanh nhảu lại gần cất vũ khí, cầm dao nĩa lại gần con rắn, Như Mai chưa kịp tán linh lực thì đột nhiên biến cố xuất hiện, con rắn tưởng chừng đã chết lại di chuyển. Bùm một cái nó, nó lao ra biển lửa, phi nhanh về phía thiếu nữ kia, thấy vậy mọi người đều hoảng sợ hét to:

- Ngọc Anh! Cẩn thận!

Tiếng nói vừa dứt, thiếu niên cầm thương đã tiêu thất, xuất hiện che chắn trước mặt Ngọc Anh. Thấy cảnh này Long trên cao cười nhẹ, đến rồi đến rồi đây là lúc hắn nên xuất hiện chứ đâu.

Con rắn lao nhanh đến, giật mình nên Ngọc Anh sợ hãi nhắm mắt, thiếu niên cầm thương nhấn nhẹ vào viên ngọc ở trên trường thương, trường thương từ từ biến đổi, một thanh kim loại bình thường bắt đầu hơi hơi phát sáng, xung quanh cũng lượn lờ lấy sợi khí gì đó.

Trong lúc mọi người căng thẳng, đúng lúc này tự dưng lại có một tiếng hét vọng ra:

- Yêu nghiệt! Nộp mạng đi! Một Quyền Phá Núi!

- Dầm!

Chấn động va chạm, khói bụi mù mịt, mọi người kinh ngạc nhìn về một phía. Khói bụi tan đi lộ ra hình ảnh của một người đang trong tư thế quỵ gối, nắm đấm đấm bẹp đầu rắn yêu, với một tạo hình kỳ lạ. Trên thân hắn khoác lấy áo làm từ vỏ cây, dưới thân thì buộc cỏ với lá cây, đầu tóc thì bù xù, nhìn rất giống một quái nhân.

Kinh ngạc qua đi, mọi người lại cảnh giác nhìn hắn.

Trong rừng nha, đột nhiên xuất hiện quái nhân thì ai chẳng phải cảnh giác, đó cũng là điều thường thôi. Long thấy vậy cũng không để ý, gãi gãi đầu cười nói:

- Mọi người chớ sợ, ta là con người, trước đến từ Trái Đất, xảy ra tai nạn nhỏ bị không gian lỗ đen đưa đến đây, ta đã lạc trong rừng này cả hai tháng trời không tìm thấy đường ra, đang đi tìm đường ra thì thấy mọi người bị tấn công ta vội qua đây trợ giúp.

Nghe thấy hắn nói thế mọi người cũng thả lỏng một hơi, thiếu niên cầm đao vui cười chạy đến, chìa tay tiến lên phía trước nói:

- Đa tạ anh bạn ra tay tương trợ! Ta tên Lý Trụ Hải, còn đây là bạn đồng hành trong học viện của ta.

Long cười hì hì chìa tay ra bắt tay, nói:

- Không có gì to tát cả, cùng là nhân loại cả thấy việc bất bình ra tay tương trợ là đương nhiên. Ta tên Chử Thiên Long, như đã nói phía trước, ta bị không gian lỗ đen quấn đến đây.

Câu “cùng là nhân loại cả thấy việc bất bình ra tay tương trợ là đương nhiên” hắn còn đặc biệt nhấn thật mạnh. Chưa kịp giao lưu tiếp, hắn lại sực nhớ ra điều gì vội vàng nói:

- Mọi người đi mau, rắn đực chết chẳng mấy chốc rắn cái đến đây, mà nó lại là yêu thú cấp bốn.

Vừa nói dứt lời, một tiếng rắn kêu đã ở đằng xa truyền lại, Long chán nản vỗ đầu nói:

- Haizz! Không kịp rồi, nó đã tới!

Hắn nhìn nhóm người cười nhẹ nói:

- Mọi người đi trước đi!

Nghe thấy là yêu thú cấp bốn, mọi người hơi hoảng hốt,chưa kịp phản ứng thì lại nghe thấy người kia thế mà bảo bọn hắn mau đi, Như Mai kinh ngạc đánh giá lại hắn một lần nữa, “ừmm cũng không tồi nha” trong lòng cô thầm nghĩ.

Hải kinh ngạc hỏi:

- Vậy ngươi thì làm sao?

Long lắc đầu nói:

- Mọi người cứ đi đi, ta tu vi cao hơn ta ở lại cản nó, tranh thủ thời gian cho mọi người chạy. Đừng nhìn ta chỉ có Khai Hợp cảnh, yêu thú cấp bốn nha, tuy nhiên đánh không lại nhưng ta cũng có thế cầm chân nó một hai tiếng, mọi người tha hồ thời gian chạy.

Nghe thấy thế mọi người ngạc nhiên, ở đời ấy thế mà vẫn còn người tốt, người sống vì người mà quên mình, Hải vươn tay vỗ vai Long cười to:

- Haha! Không ngờ người anh em lại trượng nghĩa như vậy, chỉ cần câu này của ngươi, ta đã muốn cùng ngươi kết tình huynh đệ đồng sình tử rồi.

Hắn lại cười nói tiếp:

- Muốn đi chúng ta cùng đi! Không cần ai ở lại cả!

Sau lại ngoảnh mặt về phía thiếu niên cầm thương nói:

- Việt Ca, lấy thứ đó ra đi, chúng ta rời khỏi đây!

Việt Ca nghe vậy gật đầu nói:

- Ừm!

Việt Ca nhấn vào đồng hồ ở tay, một màn hình điện tử hiện ra, trên màn hình xuất hiện đủ loại đồ vật, hắn nhấn vào cái một hình trông giống cái cửa, đột nhiên hư không xuất hiện một cái cửa như vậy.

Long trố mắt, ngạc nhiên hỏi:

- Đây là cái gì?

Hải vỗ vỗ vai hắn cười nói:

- Cổng không gian, chúng ta đi thôi!

Bạn đang đọc Hoá Ra Ta Không Phải Phàm Nhân sáng tác bởi dkaizz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dkaizz
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.