Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Thể Trêu Vào, Không Thể Trêu Vào

Phiên bản Dịch · 1460 chữ

Vừa lùi đến cửa ra vào, Giang Tiểu Bạch vừa nhe răng xoa xoa hai cánh tay.

Cô nàng này đơn giản chính là một con bạo long hình người, mỗi một đòn đánh đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng, khiến cho mỗi lần hắn đỡ đòn đều có cảm giác như bị thiết côn đánh trúng.

"Lừa đảo, không phải đã nói trong quá trình chiến đấu không cho phép ngươi vận dụng tinh lực và tố chất thân thể áp chế ta sao."

Từ dưới đất đứng lên, Chu Giai cũng hung hăng trừng lại Giang Tiểu Bạch "Đáng đời, ai bảo ngươi dám làm vậy với ta "

Giang Tiểu Bạch giật giật miệng nói: "Không phải chỉ đùa một chút thôi sao."

"Còn dám nói, tin ta đánh chết ngươi luôn không?" Chu Giai lần nữa giơ nắm đấm lên.

Thấy vậy, Giang Tiểu Bạch vội vàng khuyên can: "Bình tĩnh, bình tĩnh."

Sau khi thở ra vài hơi, Chu Giai mới hỏi: "Mà này, sao mà kỹ xảo cách đấu của ngươi tốt như vậy, hết lần này tới lần khác còn nhận là chưa từng tiếp xúc qua, gạt người vui lắm sao?"

Giang Tiểu Bạch giơ hai tay nói: "Ta không lừa ngươi! Trước giờ ta xác thực chưa từng học qua, chẳng qua trước kia nhìn qua Hinh luyện tập vài lần mà thôi."

"Nói bậy" Chu Giai trừng mắt nhìn Giang Tiểu Bạch́.

Vừa rồi cho dù là Chu Giai dùng tố chất thân thể gấp gần hai lần Giang Tiểu Bạch, vậy mà còn bị Giang Tiểu Bạch đè lên đánh, giống như là chính mình mới vừa mới động thủ, Giang Tiểu Bạch liền có thể dự phán chính xác phương hướng công kích.

Việc này ngay cả Chu Giai thậm chí Giang Tiểu Hinh cũng không làm được.

Dạng kỹ xảo cách đấu và kinh nghiệm này, làm sao có thể là học được trong ngày một ngày hai.

Đối với cái này, Giang Tiểu Bạch trợn mắt trừng lại cô nàng rồi cũng lười nhác trả lời.

Dù sao loại bật hack này, chính mình biết là được, còn lại là để hưởng thụ cái ánh nhìn hâm mộ của người khác.

Hiện tại đã xác định kỹ xảo cách đấu Giang Tiểu Bạch ngược lại còn trên cả mình, Chu Giai đương nhiên sẽ không ngốc mà ở lại trong căn phòng đó để Giang Tiểu Bạch tiếp tục giày vò.

Dù sao kỹ xảo cách đấu cũng không sánh bằng, dùng tiếp kĩ năng thiên phú lại càng khó chơi, thấy thế nào cũng là tự mình ăn thiệt thòi.

Chu Giai mặc dù có hơi tăng động đấy, nhưng lại không ngốc, loại việc ăn thiệt thòi như thế này đương nhiên sẽ không làm.

Lúc này liền hất đuôi ngựa, hừ lạnh một tiếng rồi bước ra khỏi phòng.

. . ..

Ngày kế tiếp, lúc gần chín giờ, bọn người Giang Tiểu Bạch đã bắt đầu xuất phát, đón xe chạy ra ngoài thành.

Đối với trường học, một khi học sinh giác tỉnh, chỉ cần điểm kiểm tra văn hóa đạt yêu cầu, trường học tuyệt đối sẽ không tùy ý can thiệp vào hoạt động của học sinh.

Mà không giống như ở kiếp trước, chỉ cần nghỉ học một ngày là bị ghi sổ, hạ hạnh kiểm các kiểu.

Ngồi ở trong xe, một đường lái ra khỏi thành gần ba mươi mấy cây số, xuất hiện trước mắt đã là một ít binh lính tuần tra cùng một vài chướng ngại vật.

Bên ngoài những chướng ngại vật này, còn có một số người đang đứng giống như chờ đợi gì đó.

"Những người này đều là những thợ săn đang chuẩn bị tiến vào trong thứ nguyên không gian."

Khi chú ý tới ánh mắt Giang Tiểu Bạch đặt ở nơi xa, Chu Giai bên cạnh mở miệng nói.

Trong thứ nguyên không gian, có rất nhiều đồ vật căn bản không có trong Địa Cầu, ví dụ như một số trái cây ngon miệng hoặc chứa năng lực đặc thù, những dược liệu trân quý, nói chi là những viên tinh châu bên trong hung thú, đều có giá trị không nhỏ.

Không ít giác tỉnh giả lựa chọn tiến vào những thứ nguyên không gian này làm thợ săn, từ đó thợ săn trở thành nghề ngiệp được rất nhiều giác tỉnh giả chuyên nghiệp ưa chuộng.

Đối với việc này, chính phủ tự nhiên rất ủng hộ.

Dù sao tất cả thứ nguyên không gian đều có một cái truyền tống tới Địa Cầu, một khi có quá nhiều hung thú, có thể xảy ra hiện tượng vỡ phong tuyến tràn vào Địa Cầu.

Hiện tại có những này giác tỉnh giả này tiến vào thứ nguyên không gian chủ động săn giết những hung thú kia, đồng thời mỗi lần chính phủ còn có thể thu lấy một chút phí, không có khả năng không đồng ý.

Chẳng qua những thứ nguyên không gian mà thợ săn lựa chọn, phần lớn đều đã được người của quốc gia thăm dò rõ ràng, xác định hoàn cảnh.

Mà không phải những không gian chưa biết rõ tình huống cũng như thực lực hung thú tại đó.

Trước mặt Giang Tiểu Bạch hiện tại chính là căn cứ quân sự, đóng tại một thứ nguyên không gian cấp bậc thanh đồng, thực lực hung thú đều vượt quá trình độ người bình thường.

Ở xung quanh Vũ Thành, có gần mười cái thứ nguyên không gian khác nhau, hầu hết bộ phận đều là thứ nguyên không gian cấp bậc thanh đồng, chỉ có hai cái thứ nguyên không gian đạt tới cấp bậc bạch ngân và một cái cấp bậc hoàng kim.

Sau khi bước xuống xe, nhìn thấy bọn người Giang Tiểu Bạch, bên ngoài căn cứ quân sự lập tức có một tên mặc đồng phục hắc sắc chiến đấu, nhìn tuổi tác không khác mấy so với bọn người Giang Tiểu Bạch, nam sinh này cao một mét tám mặt có chút khôi ngô bước nhanh tới.

"Này, Giang Tiểu Bạch."

Chu Giai giới thiệu: "Đây là anh trai ta, Chu Tứ Hải, thực lực cũng là cấp bốn, chỉ có điều học lớp mười một, đây là Giang Tiểu Bạch, anh trai của Hinh, ngày hôm qua vừa mới thức tỉnh."

"Xin chào, bạn học Giang Tiểu Bạch." Chu Tứ Hải đưa tay ra về phía Giang Tiểu Bạch mỉm cười nói.

Cũng hơi ngại ngùng bắt tay Chu Tứ Hải, Giang Tiểu Bạch mỉm cười: "Xin chào."

Sau đó, nghĩ ngợi một lúc, Chu Tứ Hải hơi nghi hoặc nói: "Mới thức tỉnh đã tiến vào thứ nguyên không gian sẽ rất nguy hiểm."

Chu Giai khoát tay một cái nói: "Yên tâm đi! Cái kĩ năng thiên phú gia hỏa này thức tỉnh, nói không chừng sẽ có tác dụng."

Nghe vậy, Chu Tứ Hải nghi ngờ hỏi: "Kĩ năng thiên phú của cậu ấy là gì?"

Bình thường mà nói, nếu như vừa mới thức tỉnh, sẽ không thể kiểm soát tốt kĩ năng thiên phú, phải qua một ít thời gian tập luyện mới có thể quen thuộc.

Nhưng lúc giác tỉnh giả vừa mới thức tỉnh, tinh lực cũng không nhiều, sau khi tiêu hao hết thì lại cần không ít thời gian khôi phục, khiến cho bình thường giác tỉnh giả nếu muốn triệt để nắm giữ kĩ năng thiên phú của mình, cần ít nhất là nửa tháng trở lên.

Bởi vậy, Chu Tứ Hải đây cũng không phải xem thường Giang Tiểu Bạch, mà chỉ nghi hoặc vì sao Chu Giai lại nói chuyện một cách tự tin như thế.

Chu Giai thản nhiên nói: "Kĩ năng thiên phú của hắn là có thể khiến người khác quỳ xuống."

"Cái gì, quỳ xuống? "

Nguyên bản Chu Tứ Hải vẫn đang nghi hoặc lúc này trợn tròn mắt.

Đối với chuyện này, Giang Tiểu Bạch cũng chỉ ngại ngùng cười cười: "Khiến Chu ca chê cười rồi, kỹ năng của em có hơi đặc thù."

Chu Tứ Hải vội vàng khoát khoát tay trên mặt vội vàng nở nụ cười nói: "Không sao không sao, cậu quá khách khí rồi, nếu anh có gì không tốt, nhất định phải nói ra, không cần để trong lòng nha!"

Nói đùa, kỹ năng khủng bố như vậy, không thể trêu vào, không thể trêu vào.

PS: Có sai sót gì xin góp ý để mình hoàn thiện bản thân hơn. Cảm ơn mọi người đã xem truyện. Cầu tlt, kim phiếu, cầu đại gia bao nuôi.

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachuthegioi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật huybuilding
Lượt thích 9
Lượt đọc 186

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.