Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Đi! Không Cần Phải Nương Tay

Phiên bản Dịch · 1159 chữ

"Không tệ, học đệ nắm giữ kỹ xảo cách đấu cơ sở rất tốt, xem ra đã luyện tập rất lâu!"

Sau khi bình tĩnh lại, Viên ngưng gật đầu khen Giang Tiểu Bạch một câu.

Nếu như giờ phút này có người quen của Viên Hiểu Ngưng nghe nàng khen người khác, chỉ sợ là vô cùng kinh ngạc.

Viên Hiểu Ngưng chẳng qua mới mười tám tuổi, nhưng đã là tân sinh năm thứ nhất của trường đại học Giang Nam.

Ngày còn học trong trường trung học Vũ Thành, cũng bởi vì nàng tiến bộ quá nhanh nên được nhảy một năm.

Phải biết, thê giới này không hề giống như thế giới trước kia của Giang Tiểu Bạch, chỉ cần học giỏi, học trước kiến thức là có thể tùy tiện nhảy lớp.

Trong thế giới này, đối với giác tỉnh giả mà nói, thời gian một năm tuyệt đối không thể coi là ngắn.

Đối với một số giác tỉnh giả có thiên phú không tệ, thời gian một năm có thể tạo nên sự chênh lệch to lớn về đẳng cấp.

Hình dung bằng sự khác biệt giữa ngày và đêm cũng không quá đáng.

Đã thế, Viên Hiểu Ngưng còn có thể thi đậu đại học Giang Nam, đủ để chứng minh nàng ưu tú như thế nào.

Bởi vậy, cho dù đặt trong trường đại học, Viên Hiểu Ngưng cũng là thiên tài ít có, gặp được nhiều dạng người, tầm mắt cũng sẽ rất cao.

Mà bây giờ Giang Tiểu Bạch có thể khiến cho nàng ngạc nhiên mà khen ngợi, đủ để thấy hắn biểu hiện cũng không tệ.

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch gãi đầu, khách khí cười nói: "Học tỷ quá khen."

Viên Hiểu Ngưng khẽ gật đầu rồi bảo: "Ngươi đã nắm giữ kỹ xảo cách đấu cơ sở được như thế, vậy thì chúng ta sẽ thay đổi kế hoạch ban đầu một chút, bây giờ mặc dù ta vẫn sẽ áp chế thực lực, nhưng về phương diện kỹ xảo cách đấu ta sẽ không lưu tình."

"Được, tới đi! Không cần phải nương tay." Giang Tiểu Bạch nặng nề gật đầu.

Viên Hiểu Ngưng: ? ? ? ?

Viên Hiểu Ngưng mặc dù luôn một lòng tu luyện, không hề quan tâm tới chuyện nam nữ, nhưng không có nghĩa nàng là khúc gỗ ở phương diện này.

Đối với nghĩa khác trong lời nói của Giang Tiểu Bạch, Viên Hiểu Ngưng hoàn toàn có thể nghe ra, khóe mắt giật giật.

Ngươi là Pikachu sao? Sao lại tiện như thế ?

Chẳng qua nàng cũng không để ý lắm, nhẹ nhàng hít một hơi, không nói nhiều, trực tiếp vung quyền lên đánh.

Dự đoán phương hướng công kích của Viên Hiểu Ngưng, Giang Tiểu Bạch không tránh không né trực tiếp nghênh đón.

Là giác tỉnh giả, bất kể Giang Tiểu Bạch hay Viên Hiểu Ngưng đều sở hữu thể chất viễn siêu người bình thường.

Huống chi giờ phút này cả hai người đều đang đè ép thực lực bản thân, chỉ đơn thuần sư dụng kỹ xảo cách đấu mà tiến hành giao chiến.

Hiển nhiên không thể xảy ra tình huống hai người đánh nhau vài phút thì hao hết thể lực rồi cần phải nghỉ ngơi nửa ngày lấy lại sức như người bình thường, ít nhất cũng phải đánh vài tiếng mới nghỉ.

Trong lúc giao chiến, Giang Tiểu Bạch gần như có thể nhìn thấy rõ ràng độ thuần thục "Cơ sở kỹ xảo cách đấu" của mình không ngừng gia tăng.

Cho dù hiện tại Viên Hiểu Ngưng thể hiện hết kỹ xảo cách đấu, không hề nương tay khiến cho Giang Tiểu Bạch ứng đối có vẻ khó khăn hơn một chút, nhưng cũng khiến tốc độ gia tăng độ thuần thục càng nhanh hơn mấy lần.

Mười phút sau, "Cơ sở kỹ xảo cách đấu" Giang Tiểu Bạch đã từ lv5 tăng lên lv6.

Sau nửa giờ, lại tăng lên lv7.

Nhờ đẳng cấp không ngừng tăng lên, kỹ xảo cách đấu của Giang Tiểu Bạch càng ngày càng lão luyện, mà tốc độ phản ứng cũng càng lúc càng nhanh.

Lúc mới bắt đầu hầu như chỉ có thể bị động phòng ngự đến bây giờ đã thành có thể đánh có qua có lại cùng với Viên Hiểu Ngưng.

Trong quá trình đó, Viên Hiểu Ngưng giao thủ với Giang Tiểu Bạch hoàn toàn có thể cảm nhận rõ ràng được sự biến hóa khiến trong lòng nàng như thấy sấm sét giữa trời quang mây, khiếp sợ tột đỉnh.

"Làm sao có thể? Sao tiểu tử này có thể tiến bộ nhanh như vậy? Chẳng lẽ hắn là một loại thiên tài chiến đấu?"

Giấu ý nghĩ trong lòng, Viên Hiểu Ngưng lần nữa tăng tốc độ thêm vài lần, nhưng mỗi động tác vẫn bị Giang Tiểu Bạch hoàn mỹ ngăn lại.

Ngược lại chính mình suýt có mấy lần gần lật thuyền trong mương bị Giang Tiểu Bạch đánh trúng.

Trên thế giới này có hai loại người, một loại là biết khó mà lui, một loại là vượt khó tiến lên.

Hiển nhiên, Viên Hiểu Ngưng chính là loại thứ hai.

Không lâu sau khi kinh ngạc, cảm thụ được thực lực bây giờ của Giang Tiểu Bạch, Viên Hiểu Ngưng ngược lại càng thêm hứng thú.

Nhưng mà Viên Hiểu Ngưng là giác tỉnh giả đẳng cấp Tinh Trần cảnh, Giang Tiểu Bạch chẳng qua mới thức tỉnh vài ngày, tố chất thân thể của hai người hoàn toàn không thể so sánh với nhau.

Đánh lâu như vậy, Giang Tiểu Bạch cũng đã gần đạt đến cực hạn, toàn thân trên dưới đều sức cùng lực kiệt, mà Viên Hiểu Ngưng ngược lại càng ngày càng hăng, một chút mồ hôi cũng không chảy.

Trong đầu nàng hoàn toàn không hề có suy nghĩ dừng tay.

Lúc Giang Tiểu Bạch mệt gần chết, gần như không thể nhấc nổi tay lên, nhìn lại Viên Hiểu Ngưng một lần nữa công kích về phía mình, hơn nữa còn là một cú lên gối nhắm vào bộ phận nhạy cảm, trong lòng Giang Tiểu Bạch kinh hãi.

"Em gái ngươi, sao lại ác như vậy!"

Nhớ tới tình huynh đệ, không chút nghĩ ngợi, Giang Tiểu Bạch ngưng tụ một ít tinh lực vừa phải, một giây sau liền tiêu tan hết.

Cùng lúc đó, Viên Hiểu Ngưng trước mặt Giang Tiểu Bạch bỗng nhiên cảm giác giống như có một dòng điện truyền qua vị trí kia, khiến cho chỗ đó của nàng tê rần.

Thế tấn công mãnh liệt lập tức tiêu tán vô tung, cứ như vậy đứng chôn chân tại chỗ.

Có điều là không phải tư thế đứng thẳng, mà hai chân uốn lượn xoắn vào nhau, nhìn hơi nội liễm.

Bạn đang đọc Kỹ Năng Của Ta Có Chút Hung Tàn (Bản Dịch) của Nhữ Chi Thê Ngô Dưỡng Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huybuilding
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.