Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu pháp

Tiểu thuyết gốc · 2086 chữ

Chuyện 20 năm trước của Hà gia thật là đặc biệt, dù vẫn sẽ xuất hiện ở mấy nơi khác nhưng đây là lần đầu mình nghe chuyện như thế này. Cũng được tính là chuyện cũ đã qua rất lâu rồi, nhưng theo lời của Quan chấp sự thì Hà Minh Khang vẫn còn tức giận về việc ấy. Mình cũng chỉ là khách đến đây để thực hiện lời cá cược đã chấp nhận thôi, xen quá nhiều vào chuyện này có thể gây ra rắc rối không đáng có đối với mình.

"Đa tạ Quan chấp sự đã kể nội tình của Hà gia cho Tư Hạ biết ạ"

"Không cần thiết đa tạ ta đâu, chuyện này dù gì cũng nên tiết lộ cho những vị khách như Hạ tiểu thư."

"Cũng mong người đừng để bụng chuyện của đại thiếu gia ạ, tính tình cậu ấy dù khiêm tốn, ngoan ngoãn; nhưng đối với mục tiêu của bản thân thì sẽ không từ bỏ đâu" Quan Dị Quan vuốt râu và cười nhẹ.

"Không sao đâu ạ thưa Quan chấp sự, vậy chẳng lẽ ta phải làm thêm một thất bại toàn vẹn trong tích tắc để khiến Hà Ảnh Quân chấp nhận thất bại ư?

"Coi như người nói đúng vậy"

Ông ấy dẫn tôi tới sân quyết đấu của gia tộc này. Quan chấp sự giới thiệu sơ lược về sân đấu này. Lúc mà Hà gia vừa được thành lập thì nơi đây là nơi mà gia nhân trong nhà quyết đấu với nhau thông qua thử thách của gia tộc, một là có thể thăng tiến chức vị và danh dự so với người còn lại. Người thua cuộc phải bị đày đọa, giáng xuống một cấp bậc; mặc dù đó là cách hoạt động của sân đấu này cách đây gần 4 vạn năm trước nhưng hiện giờ chỉ khi chấp nhận thử thách đến từ Hà gia, không nhất thiết phải tham gia vào thứ này.

"Đấu trường này khá là rộng lớn đấy"

"Tất nhiên rồi ạ, vì nó được tu sửa cả trăm nghìn lần nên việc có thể khiến nó sụp đổ trong nháy mắt là chuyện rất khó xảy ra"

"Trừ khi người phá hủy nơi này có tu vi Phản Hư mà thôi"

Nếu muốn phá nơi này mà cần tới Phản Hư kỳ thì chất liệu xây nên những bức tường cao và dày như này chắc phải hiếm lắm mà cần cực kì nhiều nữa, Quan chấp sự có nói nó đã được tu sửa qua hơn hàng trăm nghìn lần, việc còn dư lại những chất cứng rắn cách đây gần 4 vạn năm trước vẫn còn tồn tại bên trong đó.

Hà gia thật là biết dù phung phí bao nhiêu tiền của thì sự an toàn của mọi người trong gia tộc là trên hết. Nhưng liệu điều đó sẽ ứng với sự thật hay sao đây? Liệu họ có đang lợi dụng đám hạ nhân trong nhà tự bỏ tiền và sức người ra để tự cải tiến sự vững chắc ấy hay không đây?

...

Nghỉ ngơi một lúc thì từ trên lao thẳng xuống một người đàn ông với mái tóc dài màu bạc đáp xuống gần chỗ của Tư Hạ.

"Tôi là Hà Ảnh Quân, rất vui khi được gặp mặt đại tiểu thư đến từ Hà gia"

"Rất hân hạnh thưa đại thiếu gia của Hà gia, tôi là Từ Tư Hạ"

"Cô đã đồng ý với chuyện cá cược này thì cũng nên chuẩn bị nhiều thủ đoạn để thắng tôi nhỉ?"

"Tôi cũng chả thích thắng kiểu đó, nhưng mà mục đích của cậu lần này sẽ thất bại thôi nên đừng đắc ý quá đấy"

Tư Hạ nở một nụ cười nham hiểm rồi rời đi nhanh hơn cả gió.

Ảnh Quân vì đã không kìm lòng được mà cười nhẹ, dù vậy mục đích lần này quá khó để thực hiện, nhưng hắn vẫn cứ muốn làm cho bằng được. Cậu ta cũng chẳng phải là người tham hư vinh hay bất cứ điều gì, chỉ muốn làm những chuyện bản thân thích.

Trên sân đấu hiện giờ có một gã đàn ông khá là già đứng ở giữa.

"Trận quyết đấu sắp sửa bắt đầu, mời tất cả các khán giả hãy tìm cho bản thân hàng ghế ngồi thích hợp".

Khán giả trên khán đài rất đông và náo nhiệt. Có vài người đến từ các gia tộc nhỏ trong Cự Mộc thành, còn có thương nhân, người già và trẻ nhỏ ngưỡng mộ Hà Ảnh Quân đến đông đủ. Đến ngay cả vài vị trưởng lão của Hà gia cũng tới góp náo nhiệt.

"Và bây giờ là phần quan trọng nhất ngày hôm nay. Trận quyết chiến giữa hai yêu nghiệt đến từ hai gia tộc hùng mạnh nhất nhì Đại Minh."

"Đầu tiên là đại thiếu gia Hà gia, Hà Ảnh Quân"

Cả khán đài vỗ tay nhiệt tình, hò reo vui vẻ.

"Và tiếp theo là vị đại tiểu thư Từ gia, Từ Tư Hạ"

Đúng là vị này giới thiệu cũng ổn lắm, nhưng sao lúc mình bước lên sân đấu mọi người lại yên tĩnh thế nhỉ?? Chắc là do mình không được yêu thích lắm so với tên Hà Ảnh Quân kia.

"Vì đây không phải là trận đấu một sống một còn hay còn gọi là {chiến sinh tử}, nên hai vị đừng động lên sát ý nếu không sẽ không thể kìm lại được lực lượng phóng ra".

"Được!"

"Vậy trận đấu, bắt đầu !!"

Tư Hạ tự áp chế còn Trúc cơ nhất tầng, nhưng nhục thể vẫn là Kim Đan cảnh. Nàng nhanh chóng dùng Thủy linh lực từ hư vô tạo ra hàng ngàn vạn giọt nước.

"Đây là chiêu đầu của cô hay sao? Thật vô vị làm sao"

Ảnh Quân rút thanh kiếm từ trong người ra, kết hợp Mộc linh lực vào và chém xuống đất thật mạnh, tạo ra đường kiếm linh lực khổng lồ hướng thẳng đến cô ấy.

"Thuật pháp của ngươi nhìn cũng hay nhưng quá đơn giản để hóa giải đấy"

Lúc nhát kiếm chạm sắp tới thì tan biến trong thoáng chốc, thì ra Tư Hạ điều khiển chúng hóa thành tấm khiên lớn chặn lại hoàn toàn đòn ấy. Chưa hết, nàng tách chúng ra thêm lần nữa, từng giọt nước một hóa hình ra hàng vạn loại vũ khí lao thẳng về phía Ảnh Quân.

Vì hắn ta chưa đạt tới Kim Đan cảnh, không thể chặn đòn này lại bằng linh lực hóa hình được. Chỉ có thể lấy cứng chọi cứng, một nhát hai nhát. Vẫn có quá nhiều vũ khí đang lao tới khiến hắn tiêu tốn quá nhiều linh lực trong cơ thể. Tư Hạ không tha cho hắn, lướt ra phía sau rồi tích tụ Thủy linh lực cực kì lớn, thi triển ra ba cái lốc xoáy khổng lồ xoay vòng xung quanh cậu ta, nó cố thể lao đến bất cứ lúc nào.

"Trận chiến này ta sẽ không thua cô đâu!"

Hắn ta nói xong liền bộc phát linh lực, rễ cây từ dưới đất mọc lên bảo vệ lấy hắn, mọi linh lực lại gần đều biến mất nhanh chóng.

"Không ngờ hắn còn loại năng lực này, vì chưa đột phá tầng ba của [Cực Thủy] nên chưa thể tạo ra băng được"

Một cây thương lớn rất khủng bố được nàng hóa linh lực mà thành, tích tụ thêm linh lực vượt ngoài linh lực của Kim Đan mà có thể đã đạt đến linh lực của Nguyên Anh cảnh, một hơi liền chọi thẳng về mấy rễ cây của Ảnh Quân. Lúc thương ấy bay tới liền xuyên thẳng qua mấy thứ đó.

"Cô làm sao ngờ được khi ta còn thuật pháp cấp bậc cỡ này, đợi cô tiêu hao hết linh lực thì ta liền chiến thắng"

Hắn ta không biết nguy hiểm đang đến gần, cây thương ấy đâm xuyên qua lớp rào chắn đó, mất cảnh giác nhất thời Ảnh Quân liền bị nó đâm nhục thể khiến cậu ta đau đớn tột cùng. Cây thương lúc sau lại hóa thành hàng vạn giọt nước đánh thẳng vào rào chắn khiến nó tan biến đi.

"Trận đấu đến đây kết thúc, người chiến thắng là Tư Hạ tiểu thư"

Ông ta hốt hoảng khi thấy vết thương lớn như thế trên người Ảnh Quân liền kêu hạ nhân đem đi trị thương.

"Đa tạ tiểu thư đã nương tay cho thiếu gia" Ông ấy cúi đầu xuống trước Tư Hạ thể hiện sự kính trọng.

"Được rồi ông không cần làm như thế đâu, chuyện hôm nay đã xong rồi có gì hãy bàn về điều kiện thắng sau. Ta phải quay về rồi"

"Vâng thưa tiểu thư".

Từng giọt nước rơi xuống từ phía trên bầu trời, cơn mưa ập tới bất chợt khiến cả khán đài chạy đi tìm nơi trú tạm. Tư Hạ đứng giữa khung cảnh ấy nhưng lại chẳng bị dính dù chỉ là giọt nước, nàng hóa thành Thủy xà rời đi nhanh chóng.

.

.

.

--Một góc nào đó trong đại lục địa--

Phía trong tòa tháp cổ vững chắc, có 2 người đang ngồi thưởng trà cùng với nhau.

"Mặc huynh, trà này rất ngon, đa tạ vì hôm nay đã mời ta cùng thưởng trà"

"Chỉ là loại trà bình thường thôi mà, đã khiến Ngã huynh chê cười rồi."

"Không, không, không đối với ta trà của ngươi luôn có hương vị đặc biệt"

"Ngày hôm nay chỉ đến nhâm nhi ly trà này với huynh thôi, lần sau ta sẽ tới thăm tiếp còn giờ thì cáo từ"

Người họ Ngã đứng dậy, cung kính chào tạm biệt người họ Mặc.

Kẻ họ Mặc lấy ra tấm phù bạc, trông khá cổ. Rồi lại bày trí trận pháp nào đó sau đó một tràn văn tự xanh tuồn vào đầu hắn.

"Dạo này đại lục địa có nhiều thứ thú vị hơn rồi".

...

Hiện giờ chuyện cá cược giữa Hà Ảnh Quân và Từ Tư Hạ đã truyền đến khắp cả đại lục địa, thắng thua đã rõ chỉ còn lại việc Hạ tiểu thư sẽ đưa ra điều kiện gì để Hà Ảnh Quân phải đáp ứng thôi. Việc này làm xôn xao cả thành Cự Mộc, vì Hà đại thiếu gia thua cược nên gây ra nhiều lời bàn tán sầm sì khác nhau tạo hàng loạt tin đồn thất thiệt.

Hà gia đã ra mặt để áp chế hết tất thảy những chuyện ấy, khiến cả thành không ai dám nhắc tới tin đồn ấy nữa.

Ngược lại sau khi Tư Hạ về tới gia tộc, mọi người trong tộc đều hò reo vui mừng, cô ấy nằm trọn trong cái ôm đến từ phụ mẫu. Mấy vị trưởng lão cười ra mặt, thể hiện sự tự hào dành cho nàng. Danh tiếng và uy thế của Từ gia cứ như thế mà tăng cao, gây thêm một sức ép mới dành cho Hoàng thất vào năm nay. Cứ cách vài năm, Hoàng thất có thêm uy hiếp mới vài lần khiến họ tập trung phát triển kinh tế, quân sự và kìm hãm các gia tộc xuống, chỉ riêng Từ gia từ trước tới nay vẫn chưa chịu sự áp chế đó trở thành mối nguy hại lớn nhất.

Họ gần như muốn khai chiến để tiêu diệt hoàn toàn mối nguy ấy nhưng vẫn chưa có bất cứ lí do gì khai màu cho nó cả, họ cũng đã nghĩ đến việc dùng nội gián thăm nhập cao tầng Từ gia rồi giết từng kẻ một nhưng đều thất bại hoàn toàn. Sử dụng độc để làm ô nhiễm nguồn nước và thức ăn thì cũng từng làm, quá bất ngờ việc Từ gia không chỉ có Luyện đan sư bậc: Đan Nguyệt để chế tạo đan giải độc mà còn có kẻ học được [Thanh lọc] thuật đạt tới đại thành có thể hóa giải khoảng 38% các loại độc dược trên cả cõi đại lục địa, trùng hợp thay độc dược mạnh nhất dạng lỏng mà Hoàng thất dùng lại nằm trong số đó, vì thế họ chọn bỏ cuộc chuyện tiêu diệt mà chuyển qua áp chế nhỏ lẻ...

Bạn đang đọc Ta là khai sơn lão tổ sáng tác bởi NoQa123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NoQa123
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.