Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão tổ Từ gia

Tiểu thuyết gốc · 2176 chữ

Hôm nay tu luyện tới đây được rồi, bây giờ không quá quá nhiều thời gian để tịnh tâm tu luyện trong vòng nhiều năm.

"Ngươi có phải là con gái của gia chủ thế hệ này của Từ gia, Từ An Phong không ?"

"Ngài...ngài là ai !?"

"Ta à ? Ahahhah"

"Ta là gia gia của Quân nhi đấy "

"Vậy ngài là lão tổ ư !?"

"Phải ta là lão tổ của Từ gia"

Phụ thân từng nói Từ gia có một vị lão tổ sống cực kì lâu, còn nói vị ấy chỉ ở trong đất tổ của Từ gia, ít khi đi ra ngoài trừ khi Từ gia sắp diệt môn hoặc là giải cứu con cháu bị cường giả bắt đi.

"Có phải ngươi nghe kể rằng ta là một vị lão tổ ít khi bước chân ra ngoài không ?"

"Phải ạ"

"Vậy ngươi có biết liệu tại sao ta lại làm như thế không ?"

"Vâng thưa lão tổ, tại sao lại như vậy ?"

"Mọi việc làm của tất cả mọi người đều có chủ đích, mục tiêu, yêu cầu hoặc những thứ cần giải quyết, tóm lại họ mong chờ một kết quả đúng theo những việc họ đã làm"

"Vậy ngài mong chờ gì ở con cháu đời sau?"

"Tất nhiên là mong chúng trưởng thành, sống vui vẻ và bình yên rồi"

"Có thật là như thế không ạ, bởi vì mỗi người đều có mục tiêu rất lớn cho những việc mà họ làm"

Lão tổ nhìn Tư Hạ một cách khá ngạc nhiên và bật cười

"Hahah! không ngờ ngươi cũng khá thông minh đấy, việc ta làm như thế có mục đích rất lớn đấy"

"Vậy mục đích của ngài là gì ?"

"Rất đơn giản, để cho bọn nó tự trưởng thành những việc ta cần làm chỉ là quan sát mà thôi"

"Vậy người nếu họ bị bắt nạt, bị xúc phạm thì sao, người chỉ ra tay khi cần thiết nhất mà thôi"

"Ngươi biết suy nghĩ đấy"

"Nếu họ bị nhiều trường hợp khác hơn thì họ cũng chả khóc lóc mà chia sẻ với người được, việc họ tự trưởng thành là rất khó khăn, lỡ như họ lầm đường lạc lối thì sao đây!?"

" Từ trước tới giờ chỉ có mỗi ngươi là dám chất vấn ta thôi đấy"

" Ta sẽ cho ngươi biết tại sao ta lại làm như vậy "

...

Ngàn năm trước

"Quân nhi à con hãy trở thành một người tốt nhé"

"Vâng ạ" Từ Tĩnh Quân đáp lại Từ Sở Tiêu tức lão tổ.

--300 năm sau--

"Á đau, đừng đạp lên người tôi nữa"

"Ngươi chỉ là một tên phế vật mà thôi, ta thích làm gì là việc của ta bởi vì ta là thiên kiêu chi tử của Lâm gia" Lâm Hùng Cường kiêu ngạo ngảnh mặt lên trời và nói to.

Từ Tĩnh Quân lúc này tu luyện đã có thành tựu đã là Kim đan nhị tầng, vì thấy chuyện bất bình liền muốn xông ra giải vây.

Lâm Hùng Cường càng đánh càng hăng, Tĩnh Quân không nhịn nổi nữa liền xong ra.

"Ngươi là ai ? Tại sao lại lo chuyện bao đồng như thế hả !?"

" Ta là Từ Tĩnh Quân của Từ gia, thấy chuyện bất bình muốn ngăn Lâm thiếu gia làm hại người vô tội"

"Được ngươi đã thích lo chuyện bao đồng thì ta sẽ chơi với ngươi!"

"Từ gia muốn gây thù với Lâm gia phải không? Nếu đã thế ta sẽ báo chuyện này lại với phụ thân và các vị tộc lão"

"Muốn như thế thì tùy Lâm thiếu gia, nhưng mong người đừng giẫm lên người vô tội như thế nữa"

"Ta là Lâm thiếu gia của Lâm gia, ta chưa bao giờ nghe lời của bất cứ ai ngoại trừ mẫu thân ta, ngươi là cái thá gì mà bắt ta nghe lời người!?"

"Vậy như thế này đi, ngươi với ta đấu pháp, nếu ngươi thua phải tha cho các bách tính vô tội ở toàn bộ Đại Minh và phải xin lỗi ta một tiếng còn không nếu ngươi thắng thì ta sẽ làm 1 điều theo ý muốn của ngươi"

"Vậy người có muốn cược hay không?"

"Được ta cược!"

Lâm Hùng Cường và Từ Tĩnh Quân đấu pháp kịch liệt với nhau, Lâm thiếu gia thì có công pháp chuyên Hỏa linh pháp mạnh mẽ, chiêu nào chiêu nấy đều rất khủng khiếp, nếu trúng chiêu chỉ có bị thiêu thành than, một vài công pháp của Lâm thiếu gia như là: Hỏa Hùng Quyền; Trì Hỏa Ngục; Vũ Liên Hỏa; Hỏa Thiên Tinh,...

Còn Từ Tĩnh Quân lại chuyên Phong linh pháp nhẹ nhàng, những công pháp của Từ thiếu gia đều đã tinh thông đến cực điểm, giống như một con rồng lượn quanh trên bầu trời, một vài công pháp mà Từ thiếu gia có như là: Phong Dực khúc, Phong La Tinh; Phong nhãn; Nhạc Huyền Ngữ,...

"Từ Tĩnh Quân ngươi cũng rất giỏi nhỉ, những chiêu thức của ta đánh gần như đã chạm vào ngươi thì lại bị hóa giải"

Lâm Hùng Cường tạo ra một quả cầu lửa lớn phóng tới Từ Tĩnh Quân, nhưng khi gần chạm tới lại bị luân chuyển trở lại đánh vào người Lâm thiếu gia.

Tĩnh Quân dùng linh lực hóa thành những nhát chém trong không trung, chém tới tấm Lâm thiếu gia, vì không kịp né tránh Lâm thiếu gia đã bị thương. Nhưng cậu ta không chịu thua, liền dùng hết sức phóng ra đại chiêu, Lâm thiếu gia dùng Hỏa Hùng Quyền, đánh thẳng về phía Tĩnh Quân. Lần nàn không biết có trúng được Tĩnh Quân không đây !?

"Ngài khá mạnh đấy Lâm thiếu gia, nhưng ngài cần rèn luyện và lịch luyện nhiều hơn đấy ạ"

Tức khắc một quyền của Lâm Hùng Cường bị ngăn lại khiến cậu ta kinh ngạc, thì ra Tĩnh Quân tạo ra một màn chắn bằng gió chặn đứng đòn đánh của Hùng Cường, tiếp đó Tĩnh Quân xuất Phong Dực khúc khiến thần hồn của Hùng Cường lảo đảo rồi ngã khụy xuống đất.

"Ngài thua rồi nhé Lâm thiếu gia"

"Được ta biết rồi, ta thua thì ta sẽ nhận, đấng nam nhi nhất ngôn cửu đỉnh mà"

Tĩnh Quân đỡ Lâm Hùng Cường đứng lên.

"Ta sẽ không báo lại việc này với Lâm gia đâu nên người đừng lo"

"Với lại việc lúc nãy, ta xin lỗi vì lỡ lời nói những thứ như thế"

"Không sao đâu Lâm thiếu gia, ai cũng có sai lầm mà"

Từ Tĩnh Quân vỗ vai Hùng Cường và sau sự việc đó họ đã trở thành tri kỷ của nhau, khiến Lâm gia và Từ gia có một mối giao hảo tốt với nhau, cả hai nhà cùng nhau giúp đỡ nhà còn lại phát triển.

" Quân nhi à con phải cẩn thận với mọi thứ đấy, dù gì ta cũng không giúp gì được cho ngươi"

" Không đâu thưa gia gia, người đã đối xử với con rất tốt rồi, Quân nhi còn mang ơn với người hơn nữa."

"Dù gì thì phụ thân ngươi cũng đã qua đời khi ngươi còn nhỏ, ta cũng rất đau xót và thương cảm cho phụ thân ngươi và luôn áy náy vì không bảo vệ tốt cho phụ thân ngươi, còn mẫu thân ngươi thì hay rồi gian díu với người đàn ông khác còn hãm hại chết cha của ngươi".

"Đừng nói mẫu thân con như thế, dù gì bà ấy cũng là người đã sinh ra con..."

"Nhưng mà...!"

Tĩnh Quân rơm rớm nước mắt mỗi lần nhắc đến phụ mẫu của Tĩnh Quân.

"Coi như ta chưa nói gì đi, ta có thể đáp ứng với ngươi 1 điều kiện ngươi muốn gì hãy nói đi"

"Thật chứ ạ!?"

"Đương nhiên là thật, ta luôn nói giữ lấy lời"

"Vậy người có thể chỉ cần quan sát con cháu đời sau và ra tay lúc cần thiết hay không ạ, và hãy để con cháu đời sau tự trưởng thành dù chúng có bị sỉ nhục, bắt nạt,... vì Quân nhi muốn chúng tự quyết định con đường của bản thân dù có thành có trở thành đại ma đầu chém giết khắp nơi, hoặc trở thành một vị chân nhân đi cứu giúp những người khó khăn trong toàn thể đại lục địa"

"Điều đó khiến họ không cần phải bị ép vào khuôn mẫu bình thường và được tự do cả cơ thể lẫn tinh thần, việc đó làm cho cảm xúc của chúng luôn được ổn định"

"Chúng nếu đã quyết định bất cứ việc gì và kiên định với chúng thì không nên ngăn cản làm gì cả"

"Quân nhi thật là biết nghĩ tốt cho người khác, bản thân ngươi cũng nên được tự do quyết định cuộc đời của bản thân mình"

"Vâng gia gia!"

...

"Sau sự việc ấy ta đã hứa với Quân nhi rằng mọi việc mà con cháu đời sau làm ta sẽ chỉ quan sát và ra tay đúng thời điểm mà thôi"

Tư Hạ sau khi nghe lời kể của lão tổ vừa dứt thì đã hiểu thấu mọi chuyện, nhưng nàng vẫn không muốn lão tổ tiếp tục làm như vậy.

"Vậy người cứ muốn để mặc cho con cháu đời sau nữa mà không khuyên can gì ư?"

"Phải-"

Lão tổ vừa dứt lời thì Tư Hạ đã phản bác lại

"Vậy thì ngài sẽ luôn bị coi là một vị lão tổ cứng nhắc và lạnh lùng trông mắt người không biết việc này"

"Như thế cũng không tồi, miễn là Từ gia luôn phát triển thì ta chỉ quan sát thôi"

"Nhưng Hạ nhi muốn người thay đổi lời hứa với Quân gia gia"

"Sao cơ!? Ngươi là một hậu bối nhỏ nhoi mà thôi, ngươi không có quyền dạy ta phải thay đổi quy tắc ấy"

"Hạ nhi biết người là một người luôn quan tâm con cháu của mình nhưng cách làm này của người là không đúng!"

"Người hãy bỏ quy tắc ấy đi và quay trở lại là một vị lão tổ ân cần, chăm sóc mọi người trong Từ gia"

"Tại sao ta phải làm theo lời người?"

"Ít nhất cũng phải có một cái giá để giao dịch chứ?"

"Hm..."

Sau khi suy nghĩ một hồi, Tư Hạ nảy lên một ý tưởng táo bạo.

"Vậy ngài hãy cược với Hạ nhi đi"

"Ô nghe có vẻ thú vị, nói thử xem nào"

"Thế ngài ra điều kiện đi"

"Được, vậy ngươi hãy đạt đến Kim Đan cảnh trong vòng 3 năm đi "

"Nếu ngươi thắng ta sẽ đáp ứng lời của ngươi và có thể hoàn thành 1 điều kiện của ngươi, nếu ngươi thua ta sẽ vẫn giữ quy tắc ấy và 1 vạn linh thạch của ngươi. Thấy thế nào?

"Hạ nhi cảm thấy điều kiện thì hơi khó khăn, còn điều kiện thắng thua con thấy rất hợp lý ạ"

"Tốt, cố gắng tu luyện đi ta sẽ không bao giờ thất hứa đâu"

"Cáo từ lão tổ"

"Rồi cứ tu luyện đi ta đi đây"

Dù gì lão tổ ngày ấy, cũng chỉ là thực hiện mong muốn của gia gia mà thôi, người luôn là một vị lão tổ luôn bảo vệ con cháu nhưng thực chất còn nhiều hơn như vậy nữa, ngài ấy chỉ quan sát nên rất đau xót cho những kẻ bắt nạt, sỉ nhục, lăng mạ con cháu Từ gia đã hơn cả trăm lần.

Nếu đã vậy mình sẽ cố gắng đột phá tới Kim Đan kỳ nhanh nhất có thể, may là mình có Thượng phẩm thánh linh căn nếu không cũng chả biết đột phá lên tận Kim Đan kỳ. Người thường cần tu luyện ít nhất trăm năm để có thành tựu Kim Đan kỳ. Lão tổ thì hay rồi kêu mình đột phá lên Kim Đan kỳ trong khoảng thời gian ngắn như thế.

Mình lo nói chuyện với lão tổ mà đã ngồi đây thêm nửa canh giờ rồi, tại sao thời gian lại trôi nhanh đến thế.

Bắt buộc mình phải ra ngoài thôi chắc những ngày sau việc đột phá lên Kim Đan khá khó đây, đã vậy lôi kiếp Kim Đan còn mạnh hơn lôi kiếp Trúc Cơ vạn lần, nếu mà mình thành Kim Đan kỳ rồi thì chắc ngang vai vế với mấy vị trưởng lão tông phái nhỏ mất...

Tư Hạ mỗi lần đột phá đều sẽ tới nơi vắng người để đột phá nếu không người ngoài nhìn vào sẽ biết là Tư Hạ có tư chất quá khủng khiếp như thế, sau này ắt là tai họa cho các gia tộc có thù hận đối với Từ gia.

Bạn đang đọc Ta là khai sơn lão tổ sáng tác bởi NoQa123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NoQa123
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.