Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thẩm Trọng Sỉ Nhục

Tiểu thuyết gốc · 1047 chữ

Trải qua chục hiệp chiến đấu Mục Trần và Hải Sơn hai người bộc phát kiếm thế cùng võ thế

Hai đạo khí lực chạm nhau trấn động toàn trường, đôi bên tiếp tục dằng co vài chục hiệp, lệ thế nghiêng về phía Mục Trần dù gì hắn cũng trên tên kia một tầng cảnh giới

"Hải huynh chúng ta một chiêu quyết định đi"

Mục Trần nói xong sau đó thi triển bán bộ Huyền giai kiếm pháp

"Mục Linh Ảnh Kiếm "

Hắn hô to kiếm pháp biến ảo, thân thể biến mất giữa hư không chỉ thấy từng đạo kiếm khí mờ mịt đâm tới

Mục Trần tu luyện bộ kiếm pháp này đã đạt tới đại viên mãn, so với lúc trước Mục Nho mạnh mẽ hơn rất nhiều

"Được một chiêu quyết định xem chưởng"

"Hải Sa Chưởng"

Hải Sơn thi triển cũng là bán bộ Huyền giai công pháp

Hắn chưởng lực hóa xanh lam thoạt nhìn không có gì đặc sắc, nhưng bên trong ẩn chứa mạnh mẽ lực đạo có thể chưởng nát xương cốt

Kiếm và chưởng pháp chạm vào nhau làm sàn đấu nứt đôi ra, khí lực cuồn cuộn tản đi xung quanh

Muốn chân chính phát huy Huyền giai công pháp oai lực cần phải đạt ít nhất Lăng Không Cảnh, còn lại những cảnh giới thấp hơn mặc dù tu luyện tới viên mãn đi chăng nữa, cũng khó có thể phát huy hết sức mạnh của công pháp

Vài giây sau đó, trên sàn đấu bây giờ chỉ còn một mình Mục Trần đứng tại trọng thương không ít. Hải Sơn thì đã nằm xuống đất mặc dù chưa bất tỉnh nhưng cũng không thể đứng dậy nổi nữa, mang ý nghĩa Mục Trần giành chiến thắng

"Ta tuyên bố Mục Trần giành chiến thắng, không tồi chút nào quả là một trận đấu đẹp mắt"

Phong gia đại trưởng lão tuyên bố

Tiếp đến chính là Thái Huyền đấu với Thẩm Trọng

Thẩm Trọng bước lên sân, khuôn mặt cười tà dị hắn sát ý nổi lên nói

"Đao kiếm không có mắt, nếu có mệnh hệ gì xin ngươi chớ trách"

Đối mặt với sát ý của hắn Thái Huyền chỉ mỉm cười không đáp

Hắn thấy vậy cảm giác như bị khinh thường có chút tức giận, hắn vung kiếm lên

"Khoang đã kiếm của ngươi ta nhìn không thuận mắt đổi thanh này đi"

Người nói chính là Lôi Bá chỉ tay một tên gia nô đem kiếm ném tới phía hắn

Nhìn xem thanh kiếm Thẩm Trọng không khỏi kinh ngạc tay sờ vuốt

"Là tuyệt phẩm linh khí a"

Thẩm Trọng nuốt nước bọt nhìn thanh kiếm đẹp lung linh

Thanh tuyệt phẩm linh khí này so với thanh tuyệt phẩm của Mục gia còn muốn mạnh hơn sắc bén hơn nhiều, đã gần như đạt tới linh bảo cấp bậc

"Hắc hắc! đừng trách ta chỉ có thể coi như Liễu gia các ngươi xui xẻo, không đến một món linh khí nào ra hồn a haha"

Hắn cầm thanh kiếm ngạo nghễ cười lớn

Đám người Liễu gia nghe vậy tức giận đỏ mặt lên, tuyệt phẩm linh khí chỉ có Lăng Không Cảnh cao thủ mới có thể phát huy được thực lực chân chính

Còn về linh bảo tại Vân Nam vạn sơn này cũng vô cùng hiếm có chỉ có đại gia tộc hoặc đại tông muốn mới có được. Pháp khí cấp bậc cỡ này chỉ có Vương Giả Cảnh, hoặc Vương Giả phía trên mới có thể phát huy pháp khí lực lượng

Xung quanh các gia tộc thấy được Lôi gia, một trong tứ đại gia tộc không thua kém gì Phong gia, vậy mà ra tay nâng đỡ cho Thẩm gia thầm nghĩ, e rằng bọn người này đã cấu kết với nhau từ trước

"Không cần! chỉ là một thanh linh khí mà thôi đừng nói thanh kiếm này, cho dù là linh bảo hay Vương khí cũng chỉ có vậy"

Đối mặt với sự thèm muốn của mọi người, Thái Huyền nhẹ nhàng nói làm ai nấy cũng đều kinh ngạc. Đặc biệt là Thẩm Trọng hắn khinh thường cậu, hắn nghĩ cậu nhất định là không có pháp khí nào tốt mới nói như vậy

Còn về Vương khí, vạn khí chi vương a pháp khí cấp bậc cỡ này đã có thể có linh tính

Đừng nói Vân Nam vạn sơn này liền là toàn bộ phía nam Phong Ngân Đại Lục, cũng không có mấy người sở hữu, mà ai có thể cầm trong tay dạng này pháp khí, nhất định là đại năng toạ chấn một phương kinh khủng thế lực a

Đối mặt với sự khinh thường cũng như nghi hoặc của toàn trường các gia tộc, cậu không thèm để ý

Nhắc tới pháp khí a, Thái Huyền như nghĩ tới đều gì bổng nhiên khuôn mặt trở nên buồn bã, cậu nhìn về phía đôi tay mình lúc này, bàn tay trắng không cầm nắm bất cứ thứ gì

"Hắc hắc! chỉ là nghèo kiết xác thôi mà cũng không cần phải làm bộ mặt buồn bã như vậy chứa"

Thẩm Trọng thấy cậu buồn bã thiết nghĩ bị hắn đoán trúng, nhất thời cao hứng cười lớn không thôi

Mà ngồi một bên tiểu Bạch thấy cậu rơi vào trầm tư nó miệng gấu ngừng nhai trúc, nó biết được chủ nhân mình là đang nghĩ tới chuyện gì

Tiểu Bạch mặt gấu nhăn lại cùng cậu chia sẽ nổi buồn

Thấy Thái Huyền khuôn mặt anh tuấn buồn bã như vậy, trên ghế ngồi lúc này Liễu Ngọc cũng như Liễu gia đám người phía bên kia rơi vào trầm luân

"Chỉ là một thanh kiếm mà thôi có cần phải thế chứa, ở đây ta cũng có một thanh tuyệt phẩm linh khí này ta có thể cho hắn mượn"

Thấy sắc mặt ủ rũ của đám người Phong Tuyền hô to chấn tỉnh mọi người

Nhưng hắn đâu biết rằng cảm xúc của cậu lúc này khi nghe nhắc tới linh khí của mình từng sử dụng, đây là cỡ nào đau buồn a

Bạn đang đọc Ta Là Kiếm Tổ sáng tác bởi HắcHuyềnThiênTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcHuyềnThiênTôn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.