Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không nhiều lời

Tiểu thuyết gốc · 1825 chữ

Nấp trong một bụi cây gần đó Ngân Lam cũng kinh ngạc mà âm thầm nói: "Nhị cấp trung phẩm trận pháp."

"Có chút ý tứ."

Trận pháp phẩm chất chia làm cửu cấp, thấp nhất nhất cấp, cao nhất cửu cấp.

Thấp nhất nhất cấp trận pháp cũng có thể diệt sát một vị luyện khí sơ kì, mà nhị cấp trung phẩm căn bản có thể đối phó với thuế phàm cảnh cường giả.

Trận pháp cấp độ mạnh yếu lại phụ thuộc vào cấp bậc của trận pháp sư.

Ở Càn Nguyên đế quốc, trận pháp sư không phải ít nhưng cũng không phải rau cải trắng ngoài chợ, những ai là trận pháp sư đều là những cường giả có danh tiếng, chấn giữ một phương, hoặc cũng là có sau lưng cường đại thế lực chống đỡ.

Nếu như vậy đám người trước mắt hiển nhiên thân thế không đơn giản, chắc chắn có hậu thủ vững chắc đằng sau, đại tông môn hoặc cũng là đại gia tộc.

Đang suy nghĩ miên man bất chợt Ngân Lam nhớ ra cái gì mà di chuyển lực chú ý lên toàn cảnh, chỉ thấy hắn như cười mà không phải cười, ánh mắt u quang lấp lóe.

Tại lúc này khi đã thu đủ thiên địa linh khí vào trong, từng trương phù văn bất chợt bắn ra năm đạo cột sáng hướng lên trên đồng thời dung hợp vào nhau tạo thành một quang cầu tỏa ra ngũ sắc quang mang.

Nhìn quang cầu ngày một to hơn, Hoa Yên cũng không giữ nổi vẻ băng lãnh mà nhẹ nhàng cười.

Trận pháp đã đi đến điểm cuối cùng, sắp xong.

Vui là thế nhưng nàng cũng không khỏi cảm thấy một trận đau lòng, tuyệt linh trận là trận pháp nhị cấp trung phẩm cần năm trương phù văn để kích hoạt, mà năm trương phù văn này nàng nhờ vào quan hệ tốt cùng hoa một trận đại giới mới có thể lấy được đến tay, quan trọng hơn chiêu này chỉ có thể sử dụng một lần, không phải bước đường cùng không nên sử dụng.

Tuyệt linh trận điều kiện kích hoạt chi nhất đó chính là cần đủ năm người, vì đi vội vàng nên nàng không tìm được người phù hợp chỉ có thể bất chấp phân phó một chút ít linh thạch mang theo hai cái luyện thể viên mãn này, nếu không cũng không rảnh tự nhiên rước lấy phiền toái.

Ánh mắt toàn lực theo dõi ngũ sắc quang cầu phía trên Hoa Yên tâm thần không dám thả lỏng, khi ngũ sắc quang cầu đã bành trướng đến giới hạn đường kính một mét có hơn, theo Hoa Yên ý niệm điều động ngũ sắc quang cầu bắn ra một cột ánh sáng khổng lồ nhằm hướng Phong Huyền quy mà đi, khí tức tịch diệt theo đó không ngừng mà lan tỏa ra xung quanh, không gian ẩn ẩn có chút bị bóp méo.

Gào!!!!

Cảm nhận đến một tia tử vong ngày càng gần, Phong Huyền quy điên cuồng gào thét cố gắng di chuyển thân hình nặng nề ý đồ tránh thoát nhưng mấy người võ giả bên cạnh nào để cho nó thành công.

Hoàng cấp hạ phẩm kiếm pháp, Tinh Quang hiện

Linh cấp thượng phẩm quyền pháp, Đại rung chấn

...

Một loạt kiếm ảnh, quyền múa rơi vào trên thân của Phong Huyền quy khiến cho nó không thể tiến thêm dù chỉ một bước, bất đắc dĩ nó chỉ có thể liều mạng co rút thân thể vào bên trong mai rùa ngạnh kháng lại phía trên bay xuống ngũ sắc quang mang.

Rít!!!

Khoảng cách ngày một rút ngắn cho đến khi cột sáng rơi trên mai rùa.

Rầm, một tiếng trầm đục vang lên, không duy trì được mấy giây mai rùa có dấu hiệu bị phá vỡ, chính giữa mai rùa bị lõm xuống một đạo hố lớn kích thước không ngừng tăng trưởng theo thời gian, xung quanh là chằng chịt vết rạn nứt.

Rắc!!!

Nương theo lấy một âm thanh trong trẻo vang lên, mai rùa như gưỡng vỡ một dạng vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ bắn ra xung quanh, ngũ sắc cột sáng thuận đà tiến sâu vào bên trong.

Lúc này Phong Huyền quy không còn mai rùa, phòng thủ bị rơi xuống đáy cốc, căn bản không là đối thủ của cột sáng. Ngũ sắc cột sáng như có tính ăn mòn, đi đến đâu là đại lượng huyết nhục tiêu thất đến đó, Phong Huyền quy điên cuồng kêu gào, đau đớn thảm thiết.

Khi ngũ sắc cột sáng tán đi, để lại trên mặt đất là vương vãi xung quanh mảnh vụn mai rùa, chính giữa là thi thể của Phong Huyền quy, thi thể không vẹn toàn, trên phần thân bị thủng một đạo lỗ to lớn, máu theo vết thương chảy ra nhuộm đỏ một vùng tích tụ thành một vũng huyết.

Theo đến kết thúc một khắc cuối cùng này Hoa Yên thở ra một hơi nhẹ nhõm, tâm thần thả lỏng, ngay lúc đó cầm trên tay nàng là trương phù văn cũng hóa thành tro bụi bay theo gió biến mất.

"Cuối cùng kết thúc, mệt quá..." Hai gã luyện khí sơ kì tỏ ra mệt mỏi không chịu nổi mà ngồi bệt xuống đất, mồ hôi ướt sũng lưng. Cũng phải thôi để duy trì Tuyệt Linh trận phải tiêu hao một lượng lớn linh lực cùng tinh lực mà không riêng gì hai gã luyện khí sơ kì đến cả luyện khí trung kì như Hoa Lan cũng mặt mày tái nhợt chân tay hơi hơi run run, nàng cố gắng đứng vững đến bây giờ cũng chỉ để giữ lại một chút hình tượng trong mắt người khác.

Thoải mái nhất vẫn là hai cái luyện thể kì thể lực vẫn còn dồi dào, sức sống tràn đầy. Chân tay linh hoạt mà tiến lại hỏi han mấy người khác.

Đúng lúc này vẫn luôn im ắng trong bụi cây Ngân Lam ánh mắt bất chợt tinh quang lóe lên, ngay lập tức thôi động linh lực trong cơ thể chạy tới mỗi một cái bộ vị, cả cơ thể như mũi tên lao nhanh xé gió hướng vị trí của tên luyện khí khí gần nhất mà tiến.

Quá nhanh.

Sát khí trùng thiên, kiếm ảnh như ẩn như hiện.

Phốc!! Tên luyện khí này chưa kịp phản ứng lại đầu đã rời khỏi cổ, đôi mắt hiện lên không thể tin thần sắc, thi thể không đầu vô lực ngã xuống.

Tiện đà lực kiếm, Ngân Lam giết tới một cái luyện thể gần đó, lưỡi kiếm nhanh như thiểm điện vô tình đến cực điểm.

Vẫn khung cảnh này, kiếm quang vừa hiện, đầu người bay lên, tiên huyết phun trào.

Đến lúc này Hoa Yên cùng mấy người còn lại mới kịp định hình ra vấn đề cảnh giác đề thăng hết mức mà nhìn nam nhân mặc hắc y trước mặt.

"Hà!!! Thú vị." Ngưng lại trong nháy mắt cười cười Ngân Lam thân pháp quỷ dị mà nhanh nhẹn, thân hình ngay lập tức biến mất chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh. Lúc xuất hiện đã ở sau lưng của tên luyện khí sơ kì còn lại.

"Trường Thanh!!! Sau lưng ngươi, cẩn thận." Hoa Yên dữ tợn mà hét lên, ngay sau đó nàng vận chuyển linh lực trong đan điền cước bộ hướng tới vị luyện khí kia với mục đích trợ giúp nhưng vô ích.

Nam tử tên Trường Thanh mặc dù linh lực trong đan điền đã cạn kiệt nhưng cũng không ngồi im mà chịu chết, chỉ thấy hắn dùng hết sức bình sinh quay người lại, tay cầm chắc kiếm chém ngang một vòng.

Không có ai, kiếm chém lên không khí.

Trường Thanh thầm kêu không ổn nhưng đã muộn, mũi kiếm từ đằng sau xuất hiện xuyên thủng đầu lâu, một kiếm chí mạng.

Nhẹ nhàng rút kiếm ra, kèm theo đó là đại lượng não vụn trào ra ngoài, Trường Thanh sinh mệnh theo kiếm bị rút ra mà tiêu thất trở thành một bộ thi thể.

Vẩy vẩy uế vật dính trên kiếm Ngân Lam nhếch miệng cười lạnh lùng mà nhìn Hoa Lan cùng tên luyện thể còn lại, ý niệm giải tỏa, khí thế cùng uy áp mạnh mẽ theo đó tỏa ra ngoài.

"Luyện thể hậu kì võ giả!!!" Hoa Yên kinh ngạc mà nhìn Ngân Lam, nhưng ngay sau đó thay vào là một tia cố kị, sợ hãi nảy nở, chỉ thấy nàng nhăn mày lại giọng nói có phần khó hiểu:

"Không biết chúng ta và các hạ có thù???"

Ngân Lam không đáp lại, ánh mắt lóe lên sắc bén nhìn sang bên trái, bên trái đúng là nữ tử luyện thể viên mãn tọa lạc, chỉ thấy nàng ngồi rạp xuống mặt đất, hai tay ôm đầu thân thể run lên từng đợt, hiển nhiên nàng tố chất tâm lí kém bị những cảnh tượng vừa rồi làm cho tan tành đạo tâm.

Hoa Yên ánh mắt tinh tường nhận ra ngay tình hình trước mắt, gấp rút nói: "Các hạ muốn làm gì, mọi chuyện có thể thương lượng."

"Thương lượng??" Ngân Lam cười cười, sát khí không thuyên giảm mà còn tỏa ra mạnh hơn, trong nháy mắt đã đi tới bên cạnh vị nữ tử luyện thể, kiếm giơ lên tàn nhẫn mà dứt khoát chém xuống.

"Không dừng tay." Hoa Yên hét lên trong vô vọng.

Nương theo lấy một tiếng hét thảm, vị nữ nử hóa thành một bộ thi thể, trên mắt của nàng bây giờ vẫn còn nồng đậm tuyệt vọng cùng sợ hãi.

Cứ như vậy đoàn năm người đã chết tới bốn vị, chỉ còn duy nhất Hoa Yên còn sống phẫn nộ nhìn Ngân Lam, sợ hãi cùng cố kị lúc trước hoàn toàn biến mất. Nàng giọng gằn từng chữ nói: "Các hạ, thật muốn vô tình không nói lí lẽ tới vậy sao."

Ngân Lam không đáp mà chậm rãi tiến lại kéo gần khoảng cách với Hoa Yên, kiếm trên tay luôn sẵn sàng tấn công.

"Nếu đã như vậy chỉ còn cách liều thôi." Hoa Yên cắn răng, linh lực trong cơ thể nàng chỉ còn không đến hai thành, chạy trốn chỉ có đường chết, mà không chạy phản kháng lại may ra còn một đường sinh lộ.

Đánh nhanh thắng nhanh, để lâu ắt gặp bất lợi.

Hoa Yên không nhiều lời thôi động trong đan điền còn lại linh lực đồng thời lấy đà đằng sau mà bật ra đằng trước, loan đao vung lên mà nhằm phía cổ Ngân Lam.

Bạn đang đọc Ta Là Một Khỏa Linh Châu sáng tác bởi Hắchỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hắchỏa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.