Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vị Sư Phụ Mệnh Khổ - Truyền Thừa Độc Cô Ma Tôn

Tiểu thuyết gốc · 1501 chữ

3 Người Sau 1 tuần lăng lộn trong Bạch La Sâm Lâm, Lâm Chiến đạt đết nguyên anh hậu kì, Lam Phi Tuyết thì vẫn ở nguyên anh sơ kì cũng gần chạm đến ngưỡng trung kì, Ngọc Vân do đang dưỡng thương nên vẫn dậm chân tại chô. Sau 1 tuần được lâm chiến chăm sốc tận tình nàng đã bắt đầu rung động.

3 người đang dạo bước trong sơn mạch thì bổng nhiên cả sơn mạch rung chuyển, yêu thú dưới luyện hư đang chạy tán loạn về phía rìa sâm lâm. 2 nữ phía sau đang bị một thứ gì đó bài xích như muốn lập tức xoay đầu rời khỏi nơi đây nhanh chóng. Khí tức này đa bắt đầu truyền đến những lão quái vật đang bế quan.

Tại giữa bầu trời 16 thân ảnh đang đứng bể nghể trên cao nhìn xuống, trong đó có cả Lâm gia lão gia chủ, cùng các lão quái đại thừa kì đến độ kiếp xuất ra thần hồ tụ hợp lại đứng ngạo nghễ bàn tán.

"Hừ. Lại là cấm chế, ta hận a."

"Ma khí mạnh quá, có lẻ nào ma vật hiện thế?."

"Haizz đại lục lại sắp không yên nữa rồi a."

Từng lão quái không ngừng to nhỏ, còn lâm gia lão giả đang phóng nhãn nhìn xuống phía dưới không ngưng lo lắng, có cả Lam gia lão tổ.

"Haizz trở về thôi cấm chế ở đây không phải đại thừa kì hay độ kiếp kì chúng ta có thể động vào, không may gặp phải phản phệ. Ảnh hưởng không nhỏ đâu." Một lão già khuông mặt bình thản nhìn về phía những người còn lại nhẹ nhàng nói.

"Haizz, Thiên ý aa. Ta xin cáo từ trước"

"Các vị cáo từ."

Lâm Gia lão giả cùng Lam gia Lão đầu đang định xoay người rời đi thì từ trong cấm chế. hai thân ảnh nữ nhân bị dánh văng ra khỏi vùng câm chê.

"Hử Tuyết nhi,".

Lam gia lão tổ lập tức nhận ra Lam Phi Tuyết lập tức đạp không chụp tới bế lấy hai thân ảnh.

"Chuyện gì?"

"Ta cũng không biêt đột nhiên Lâm Chiến đánh bọn ta rơi ra khỏi cấm chết xoay đầu lao về phía trung tâm nói là có gì đó đang kêu gọi hắn."

Mấy lão đầu nghe được vậy cũng chỉ biết lắc đầu. Con Lâm gia lão tổ nghe được vậy hai tay xiết chặt lại đến rỉ máu, mai mắt bắt đầu ngấn lệ.

"Rốt cuộc là chuyện gì vậy, hai người mau đi cứu hắn đi. Bên trong đó yêu thú đang rất hung hăng điên cuồng nếu chậm e là không kịp."

"Haizz không phải là ta không muốn chỉ là không có cách nào. Haizz." Lam gia lão tổ chỉ biết thở dài nhìn nàng. Mắt lại nhìn về hướng khu cấm chế ánh mắt như tiễn đưa.

"Cha hắn cũng từng trong đó 1 đi không chở lại. Ta lại một lần nữa không bảo vệ được hắn." Lâm gia lão tổ thê lương xoay người xé không rời đi. Bọn lão già cũng chỉ lắc đầu một cái cũng bước vào hư không trở về. Lam gia lão tổ cũng chỉ biết mang hai nàng trở về.

Bên trong cấm khu. Lâm chiến đang phi hành với tốc độ tối đa của một nguyên anh kì cao thủ khoát lên mình vô tức áo choàng để tránh bớt phiền phức.

"Kì la có gì đó đang kêu gọi ta càng lúc càng mãnh liệt. Linh nhi rốt cuộc là sao?."

"Trường hợp của ca rất có thể là người được chọn của 1 loại truyền thừa nào đó. Nhưng ta thấy được loại này không thuộc phạm trù của hạ giới."

"Không thuộc hạ giới?. Vậy chắc là mạnh, nhưng sao lại gọi ta."

Hắn vừa phi hành vừa suy nghĩ không bao lâu đã đến trung tâm của sơn mạch, phía dưới xuất hiện một cổng truyền tống trận đỏ thẩm. Vừa đến đây lại có một cổ cảm giác thúc giục mạnh mẽ kêu gọi hắn tiến vào bên trong. Vô thức hắn thả người bước vào lập tức bị dịch chuyển đi. Bên đây cấm chế biến mất dần mọi chuyện lại trở về quỷ đạo bình thường của nó. Các lão già cũng nhận biết những không có rời vị trí tiếp tục nhắm mắt tu luyện.

"Đây là..?" Lâm Chiến bị dịch chuyển đến một tòa cung điện xung quanh được xây bằng hắc thạch. Phía trên bảo tọa 1 thân hắc y tóc dài xỏa xuống tay trai cầm trường thương cấm xuống đất.

"Tiền bối xin hỏi ngài là?." Lâm Chiến đứng đấy thấy người kia một mực im lặng quyết định mở miệng hỏi, từ lúc vào đây linh nhi cũng một mực im lặng chẳng biết tại sao. Hắn chỉ còn cách đâm lao thì theo lao. Thân hắc y ngẩn đầu lên nhìn về phía hắn mở miệng nói.

"Ngươi là kẻ được chọn?"

"Vãn bối chỉ vào đây trong vô thức khi nhìn đấy cái truyền tống trận kia, không biết kẻ được chọn mà tiền bối nói là có ý gì."

"Haizz đã 1000 năm rồi cuối cùng ngươi cũng đến."

"Xin người nói rõ."

"được ta sẽ kể cho ngươi nghe."

Nói xong hắn ngứa mặt lên như đang tưởng nhớ một thứ gì đó.

"Ta gọi Độc Cô Sát là tông chủ của Ma giới đệ nhất tông môn Thiên Ma Thần Tông người đời gọi ta với danh xưng Độc Cô Ma Tôn. Cả đời truy cầu sức mạnh để bảo vệ người bên cạnh. Nhưng chớ trêu thai trong lúc ta sắp đột phá bước cuối cùng đặt chân vào chí tôn cảnh thì. Thủ hạ thân cận nhất của ta lại tập kích ta bị trọng thương. May ta vẫn còn một lá phù dịch tinh. ta phải bỏ trốn đến tận nơi này dùng 1 phần sức mạnh lập nên cấm chế độ kiếp viên mãn đặt tại nơi này chờ ngày hồi phục. Nhưng không ngờ tên kia sát ý cao như vậy. Hạ độc ta từ trước ta chỉ đành cầm cự đợi truyền nhân đến để lại tất cả truyền thừa. Hi vọng hắn có thể vì ta báo thù vì ta trở thành đời tiếp theo Tông Chủ."

"Ngày cảnh giới như vậy còn bị hạ ta chỉ là con kiến hôi, ta không gánh nổi đâu a."

"Nhận truyền thừa của ta ngươi sẽ là thiếu thông chủ Thiên Ma Thần Tông."

"Ả chẳng phải người nói có phản đồ sao, vậy mà con kêu ta về đó. Hừ ngày đây là muốn hại chết ta a."

"Hừ. Hắn là tham lam chức vị của ta,tính cách của hắn tham lam điên cuồng trong tông khó ai phục, nếu như ngươi về chắc chắn sẽ được."

"Nhưng ta bây giờ có phải quá yêu không?".

"Truyền thừa tất cả của ta, kể cả cái kia huyết mạnh. Giúp ta báo thù và bảo vệ tông môn, ngươi sẽ có sức mạnh."

"Được. Ta bây giờ rất cần sức mạnh để nắm giữ vận mệnh của chính mình. Ta hứa với ngài."

"Tốt, đến đây, lí do truy cầu sức mạnh của ngươi rất giống ta lúc trẻ a."

"Đồ nhi bái kiến sư phụ." hắn rất biết lễ nghi, nếu vị kia đã đồng ý truyền dạy cho hắn thì khác gì là thầy, 1 tiếng sư phụ không quá đáng a.

"Hảo. Từ nay ngươi sẽ là đại đệ tử của ta Độc Cô Ma Tôn cũng là vị ta cuối cùng đệ tử.". Trong lời nói đầy oai nghiêm của Độc Cô, Lâm Chiến nghe được phần thê lương trong đó, một kẻ cả đời cô độc chỉ có tông môn là nhà 1 lòng vì tông môn lại bị tiểu nhân hãm hại.

"Vi sư hi vọng ngươi không làm ta thất vọng."

"quyết không nhục nhã sư môn."

"Hảo."

Độc Cô Sát cả thân người thả lên không, hai tay đưa ra trước ngực vận công dồn tất cả sinh mệnh huyết mạch, công pháp, vũ kỹ Có cả kí ức linh hồn, vung tay chỉ về hướng đầu lâm Chiến.

Aaaaaa

Chỉ thấy Lâm Chiến cả thân người đau đớn, gân xanh nổi lên gương mặt biểu hiện đầy đủ của một sự đau đớn tột cùng, cả người khụy xuống đất quầng quại. Còn Độc Cô Ma Tôn chỉ cười nhẹ gương dần tái nhợt lại khụy xuống tan biến dần trong hư không. Mĩm người thanh thản nói.

"Cố lên, vi sư hi vọng ngươi sau này vang danh vũ trụ, có thể nắm giữ được vận mệnh của bản thân mình, có được những người bên ngươi đừng như ta cả đời cô độc. Thiên Ma Thần Tông nhờ vào con rồi."

Bạn đang đọc Ta Là Vô Thượng Chí Tôn sáng tác bởi DocCoThienTon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DocCoThienTon
Thời gian
Lượt thích 19
Lượt đọc 467

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.