Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trẻ Đánh Không Lại Gọi Già Đến

Tiểu thuyết gốc · 1666 chữ

"Ư...ư...á...nè ngươi có định tha cho người ta không hả."

Bạch!bạch!bạch.

Hai thân ảnh đang quấn lấy nhau không ngừng, âm thanh rên rỉ khắp cả động phủ, phía dưới âm đạo, dâm thủy và tinh dịch không ngừng trào ra như suối.

Ưm!.

Cái 2 sau vài trăm cú nhấp cuối cùng, đều lên đỉnh, lăng ra ôm nhau thở hì hục hì hục, hắn vận âm dương hỗn độn kinh, phía dưới 1 dòng lôi điện thông qua đường giao hoan tiến sang người hắn, phía trong tấp bia mới được hình thành, lôi điện chập chờn, hư ảnh lôi long ẩn hiện phía sau.

Tu vi của hắn cũng phá lên trung kỳ, do nàng vẫn còn suy yếu hiệu quá kém, nàng do tu vi cao hơn hắn nên không nhận được lời từ việc song tu. Nằm trong lòng hắn nàng u oán ngước lên nhìn hắn giận dữ nói.

"Nè ngươi định làm chết người ta à?."

"Do nàng đẹp ta không kìm được mà."

"Này, này ngươi đây là đổ lỗi cho ta đấy à, có tin ta 1 chưởng đánh chết ngươi không hả."

"Nàng nở sao?"

"Ta...ngươi cái đồ đáng ghét này không nói chuyện với ngươi nữa, đưa y phục cho ta, ta muốn ra ngoài chơi, ngươi phải đưa ta đi chơi có biết không."

"Rồi,rồi."

"Mà nàng tên gì ấy nhỉ?."

"Ngươi cái đồ vô tâm này, làm người ta như vậy đến bây giờ mới chịu hỏi tên, ta cắn chết người a."

"Ui da nàng là rồng chứ đâu phải cẩu."

"Hừ, cho chết ngươi, ta gọi Lôi Thanh Ngân."

"Họ lôi hèn chi bảo lực như vậy, ta Lâm Chiến phu quân của nàng."

Hai ngươi chỉnh đốn lại y phục, hắn đưa tay nắm lấy bàn tay ngọc của nàng dắt đi ra ngoài, nàng cũng giúp hắn thu lấy gia tốc trận để sau này có việc tiện dùng. Do bên trong có gia tốc trận, nên bên ngoài thời gian bất quá chỉ có vài canh giờ.

"Thiếu chủ."

"Chiến nhi."

Thấy hắn đi ra tất cả mọi người đồng thời hô lên, thở ra 1 hơi nhẹ nhõm, sát khí và uy áp vừa rồi cũng truyền ra tận bên ngoài, bọn họ điều cảm nhận được, nên đang rất lo cho hắn, thấy hắn bình anh đi ra liền thoải mái hơn.

"Đại bá, các vị thúc thúc."

"Oa, ngươi cũng thuộc dạng nhị thế tổ a."

"Vị cô nương này là?."

"Là thê tử ta."

"Phi,phi ai là thê tử ngươi chứ, ta chưa tính sổ với ngươi nữa đấy."

Tất cả mọi người thấy vậy cũng chỉ cười lên 1 tràn, đại bá hắn biết bản tính hào hoa của hắn cũng chỉ biết cười ai bảo cháu hắn qua phong lưu a.

"Xong việc rồi, về nhà thôi."

"Các vị thúc thúc, mời về lâm gia cùng ta, công ơn các vị Lâm gia khó lòng quên."

"Bọn ta chỉ mong được theo hầu thiếu chủ, thay chủ nhân bảo vệ người."

"Không cần như vậy đâu."

"Mong thiếu chủ thu nhận chúng ta."

Tất cả cúi đầu hướng hắn thuần phục, hắn thực sự là khó xử, hắn hướng về đại bá hắn xin ý kiến, lão thấy vậy chỉ vuốt chòm râu của mình nhẹ gật đầu.

"Được rồi, các vị cứ theo ta về Lâm gia trước đã."

"Tuân mệnh thiếu chủ."

Hắn gọi ra phi thuyền triệu tất cả mọi người lên phi thuyền chuẩn bị trở về Lâm gia thì đột nhiên 1 âm thanh quen thuộc vang lên.

"A, động phủ này hình như bị người ta lấy hết rồi, uổng công bổn cô nương, hừ."

"Tiểu thư, nếu vậy mau trở về a nếu không gia chủ sẽ lo lắng lắm a."

"Hừ, ta còn chưa đi chơi đã nữa mà, các ngươi tự về đi."

"Tiểu thử."

Lâm chiên vừa nhìn thì lập tức nhận ra đây là tiểu cô nương bướng bỉnh kia đây mà, không ngờ hắn và cô lại có diên như vậy mới đó mà đã gặp lại rồi. Vừa đến gần tiểu cô nương kia lập tức nhận ra Lâm Chiến quát lên.

"A, ngươi cái tên mặt trắng kia, không ngờ là ngươi lại ở đây a."

"A, công tử không ngờ lại gặp ở đây, không biết có thể mời người về gia tộc để bọn ta báo đáp không"

"Không cần đâu, ta phải về rồi."

"Này, có biết gia tộc ta là trung cấp thế gia không hả, rất nhiều người muốn ân tình của bọn ta mà không được, ngươi đừng có mà ở đó giả đò nữa mau đi."

Hắn và cả đám người đại bá hắn chợt phì cười về suy nghĩ của vị cô nương kia, ngươi ta là đại thế gia đó cô nương à, còn cần ân tình của trung cấp thế gia cô à.

"Vậy theo cô ta nên theo cô về gia tộc nhận ân tình à?."

"Đúng vậy, ta sẽ kêu gia gia cho ngươi nhiều đồ 1 chút ."

Hắn thực sự muốn cười to 1 cái, nhìn sang Lôi Thanh Ngân đứng cạnh hắn chợt nghĩ ra 1 trò chơi, đi hù gia tộc cô ta cho bỏ tật kiêu căn.

"Được chúng ta đi."

Hắn cũng tạm thời cũng không việc gì làm, nên đi chơi 1 chút cho thoải mái, từ khi hắn thức tỉnh hệ thống đến nay chỉ toàn giết chóc thư giản 1 chút cũng tốt.

Cả đoàn bắt đầu tiến về Hoa gia. Hoa gia chủ là 1 vị Hợp thể hậu kì là phụ thân của Hoa Thanh Ý, còn Hoa Thanh Ý là vị cô nương kiêu căn kia, do có gia gia và phụ thân cưng chiều nên tánh tình có chút kiêu ngạo, hoa gia lão tổ là 1vị hợp thể viên mãn sắp đột phát đại thừa cảnh, chuẩn bị bước vào hàng ngũ đại thế gia.

Sau 10 ngày phi hành cuối cùng cũng đến,Hoa gia phủ nằm ở Tam Giao Thành ở nơi đây cũng có 3 gia tộc toạ chấn, hai nhà kia nội tình cũng như Hoa gia không khác là bao, như thường lệ ở mọi nơi đế cổng thành sẽ cấm phi hành .

Những hộ vệ luyện hư kỳ y củ lập tức ẩn mình vào không gian chờ lệnh, 10vị kia hộ vệ bây giờ cũng xem là thủ hạ của Lâm Chiến nên nhập gia tùy tục, cũng lập tức ẩn mình vào hư không chờ lệnh.

"Hoa gia nằm ở trung tâm thành mời cái vị theo ta." 1 người hầu sau khi thấy được sự thể hiện của 20 vị hộ vệ cũng là há hốc mồm.

"Hừ thể hiện."

Lâm Chiến dắt tay Lôi Thanh Ngân bước dạo vào thành cùng Đại bá hắn, theo đám người Hoa gia dẫn đường. Lôi Thanh Ngân thì nhiều năm bị giam cầm lâu ngày ra ngoài nhìn thấy điều gì cũng lạ lẫm, lại bị Hoa Thanh Ý cho là nhà quê rất tức giận muốn ra tay nhưng bị cản lại.

"Thanh Ý muội."

m thanh của 1 thiếu niên vang lên, từ xa 1 thanh niên tu vi nguyên anh kỳ cũng 5 thủ hạ hoá thần kỳ chạy lại, do cảnh giới cao Lâm Chiến chỉ liếc mắt hoàn toàn có thể nhìn thấy được tu vi toàn bộ đám người.

"Ta với ngươi rất thân sao?."

"Dù gì.."

"Im...ta muốn đi về."

Thanh niên bị Hoa Thanh Ý phũ phàng trong lòng bực tức vô cùng muốn tìm chỗ phát tiết, tất nhiên mục tiêu là Lâm Chiến.

"Cười cái gì, có biết ta là ai không, ta không vừa mắt muốn đánh ngươi, bổn thiếu gia ra lệnh ngươi đứng im."

"Ồ."

"Thanh công t…"

"Im ở đây tới lượt ngươi nói chuyện ạ."

Hắn đúng kiểu giận cá chém thớt, giữa đám đông lại vị bẻ mặt khiến hăn cực kì nóng giận nên không ai có thể mở miệng được với hắn, nhưng bản tánh thiếu gia của hắn dùng sai chỗ rồi, nhất là trước 1 sát thần.

"Chiến nhi, nhẹ tay thôi."

Đại bá hắn tất nhiên là hiểu hắn định làm gì nên nhắc nhở hắn đôi chút, có lão ở đây dù 3 vị kia có ra chỉ có thể uấn ức lui trở về, hắn hoàn toàn thuộc loại bao che bất chấp nên bọn ngươi kia xuôi rồi.

"Cái lão già kia ai cho ngươi lên tiếng, ở đây không có chỗ cho người hầu nói chuyện, có tinh bản thiếu cho các ngươi hối hận không kịp không."

"Vậy ta cũng muốn xem các ngươi làm gì để cho bọn ta hối hận?."

"Hừ, bắt hắn lại cho ta, bắt mỹ nhân bên cạnh hắn lại, ta muốn đổi thị nữ."

"Ngươi...dám đòi bắt ta làm thị nữ, tiểu tử phu quân ta muốn đánh hắn."

"Được, ta chỉ được cái là chiều vợ, ngươi xuôi rồi."

Nói là làm, uy áp của hợp thể kỳ toả ra lập tức đáp người thanh niên kia bị trấn ọc máu, cả ngươi bị đè sát đất, không động được dù chỉ là 1 ngón tay.

"Muốn là ta hối hận với bấy nhiêu đó thực lực."

"Công tử hắn là thiếu chủ Thanh gia không đụng được đâu."

"Vậy ta thì đụng được?."

"Chuyện này…" hắn hoàn toàn không biết thân phận Lâm Chiến cho rằng Lâm Chiến chỉ là 1 băng nhóm nào đó nên có phần vì ân tình nên nhắc nhở.

"Dừng tay, tiểu tử to gan dám đến khu vực của bản toạ làn loạn, tìm chết."

"Thanh gia chủ."

1 âm thanh trung niên vang lên, trên không 1 đại thủ đánh đến ngay phía trên đầu Lâm Chiến.

"Hừ, trẻ đánh không lại, gọi già đến."

Bạn đang đọc Ta Là Vô Thượng Chí Tôn sáng tác bởi DocCoThienTon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DocCoThienTon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 268

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.