Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Năm Trôi Qua

Tiểu thuyết gốc · 1025 chữ

- [Đinh đinh đinh, xin mời kí chủ tỉnh dậy, đếm ngược còn 10s để kí chủ chuẩn bị tỉnh dậy.]

- Tiểu Đặt à Tiểu Đặt ngươi có để cho ta làm người nữa không, ta mới là đứa trẻ 1 tuổi đấy huhu...

- [9..8...6...4... Còn 3 giây nữa..]

- Hừ ta cóc sợ ngươi nữa....

- [Thời gian đếm ngược đã hết kí chủ xác nhận chưa tỉnh táo, hệ thống sẽ trừng phạt kí chủ.]

Nghe đến từ phạt Minh Thiên có cảm giác rùng mình, ý thức được thứ gì đó tê tê sắp vụt qua cơ thể.

- Aaaaaa TIỂU ĐẶT ta giết ngươi...

- [Đây là hình phạt mà kí chủ phải nhận lấy khi không làm theo hệ thống.]

Cha mẹ hắn thấy làm lạ khi ngày nào hắn cũng giật nảy người tỉnh dậy, đầu tóc thì dựng đứng hết cả lên, mẹ của hắn còn nghi ngờ hắn là con của thiên đạo phái xuống đây. Nhưng sự thật không phải vậy...

- Minh Thiên lại đây với cha nào, hahaha trông con thật có khí phách và lanh lợi.

- Con tới đây cha.

- Oái oái này ngươi đừng nhảy lên bụng ta, này... này tiểu thử thối.

Bịch, hắn nhảy từ trên gác xuống chỗ cha hắn đang nằm, cha hắn hai mắt trợn ngược, miệng phồng ra trông rất khổ sở. Còn hắn thì ngược lại cười đùa thích thú.

- TIỂU TỬ THỐIIIIII ĐAU CHẾT CHA NGƯƠI MẤTT.....

- HỪ hai cha con có thôi đi không, đến giờ ăn trưa rồi mau xuống đi, nay thiếp có bất ngờ dành cho hai cha con chàng. - tiếng của mẹ Minh Thiên vang lên.

Tiếng hét của mẹ hắn làm hai cha con im bặt không dám hé nửa lời tự động đi xuống.

- Bất ngờ gì thế hả mẹ, con đang rất mong chờ nha..

- Lại là món mới hay gì đây mà, nàng cho ta ăn gì thế hả Diệu Nhi - Minh Hoàng lên tiếng

- Nay lúc đi ngang qua hẻm núi lấy được hoa của cây Thực Thảo để nấu canh cho 2 người ăn đấy, ngon lắm nha.

- [Giám định [Thực Thảo] là loại thảo dược cấp trung phẩm khá hiếm ở vùng đất Tam Sa Địa này, có thể phục hồi tổn thương cơ thể, tăng kinh nghiệm lên cấp khi ăn, ăn một bông hoa của loại dược thảo này có thể no đến 1 tuần.] - tiếng Tiểu Đặt vang lên trong đầu Thiên Minh

- "Hmmm khá tốt nha, có thể tăng kinh nghiệm, trong một năm qua dù không thể lên cấp nhưng mình vẫn có thể tích exp được nha, hiện tại dù mới Luyện Khí Kì tầng 1 nhưng exp bây giờ đã là 1346%/100%. Tức là khi thức tỉnh linh căn ta có thể lên một mạch mấy tầng luyện khí." - Thiên Minh nghĩ trong đầu.

- Ai da đúng thứ ta đang cần, tiểu tử thối Minh Thiên nhảy vào bụng cha làm cha đau chết đi được, Diệu Nhi nàng hãy múc cho ta một bát lớn.

- Có ngay, có ngay, đây của chàng đây, nào Minh Thiên đưa mẹ múc nào. - mẹ hắn đáp lại lời Hoàng Minh

Gia đình 3 người vui vẻ ấm cúng, Minh Thiên nghĩ về những ngày tháng bên gia đình cũ, hắn cũng đã nguôi ngoai, hắn cảm nhận được sự ấm áp của nơi sau bao năm đã cô đơn trên trốn thành thị xin việc vất vả trên Địa Cầu.

Ở phía thung lũng không xa, linh khí ngưng tụ lại dường như ở đó đang mọc ra một đoá hoa huyền bí màu tím, cũng đã gần đến một năm hắn được sinh ra tại nơi này.

- Con lớn thật nhanh a Minh Thiên không ngờ chưa đầy 1 tuổi ngươi đã có thể nói chuyện trôi trảy, được rồi quyết định đi nửa năm sau khi ngươi tròn 1 tuổi ta sẽ dạy ngươi vài chiêu kiếm thuật.

- Thật không cha, con đồng ý, mau mau dạy cho con đi a.

- Hừ tiểu tử ngươi chưa đủ một tuổi mà đã đòi học kiếm ư, thôi đi con còn chưa vác nổi cái cán rìu thì làm sao có thể cầm kiếm.

- Hừ cha cứ đợi đấy, nửa năm sau sẽ biết tay con nha.

- Hahahaha thôi 2 cha con đừng có cãi nhau nữa ăn cơm, nào nào, đưa mẹ xới cơm cho Minh Thiên của mẹ nào.

Dù là gia đình rất bình thường nhưng hắn đòi gì cha mẹ hắn cũng không thiếu, có ngày hắn ăn hết một nồi cơm đầy, nhưng cha mẹ hắn vẫn rất bình thường dù hắn mới chỉ là đứa trẻ chưa đầy một tuổi, mà còn có thể ăn cơm nữa, cơ quan trong cơ thể Thiên Minh như là một đứa trẻ 5 6 tuổi vậy.

- Haizz ở thế giới này vẫn may ra thức ăn vẫn ngon như ở địa cầu, không chỉ vậy còn có cơm nữa, nhưng cây cối ở đây có chút kì quái a.

Nói về mấy cái bụi cây trên núi, khi đạt đến cảnh giới trúc cơ kì mấy cái cây có thể nghe con người nói và đôi khi chúng còn nghe theo lời con người chỉ bảo, chúng cũng có linh hồn riêng khi mà có cảnh giới, nhưng hiếm khi mới thấy một cái cây có linh hồn...

Khung cảnh yên bình trên thung lũng một ngôi nhà nhỏ xinh xắn, một con giao long đang lướt qua các mỏm núi lướt nhìn qua mỏm núi kia, có vẻ hắn đang nhìn về ngôi nhà đó..

- Chủ nhân, ta rất mong đợi ngươi a, một thời gian nữa ta sẽ bay lên tới đỉnh cao cùng ngươi a...- con giao long nghĩ thầm trong đầu.

Sấm sét, mây đen tối xầm lại một vùng thung lũng nhỏ, mưa đến làm khung cảnh trở nên mát mẻ hơn, trong ngôi nhà nhỏ ấy có một cậu bé chưa đầy một tuổi nhưng mang suy nghĩ của một thanh niên trưởng thành...

- Ha..hă...HẮT XÌII, ai gọi ta thể nhỉ??.

.

.

.

• Còn Tiếp•

Bạn đang đọc Ta Làm Bá Chủ Ở Thế Giới Trọng Sinh sáng tác bởi dungbui123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungbui123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.