Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 510 chữ

Ý tốt tới đột ngột quá, nàng biết ngay mọi chuyện không đơn giản như vậy mà.

“Bây giờ hãy còn sớm, có cái gì ta có thể giúp được, tiên quân cứ nói đi đừng ngại.”

“Vậy ta không khách sáo nữa.” Thanh Bồng nói: “Gần đây vùng này có không ít yêu quái, nhưng ta lại không quen với trấn Trường Hạ lắm, không thể không phiền cô dẫn đường, ra sau núi xem thử với ta.”

Thanh Bồng vừa nói ra lời này, Tri Vi lập tức nhớ tới cây đa tinh lần trước nàng liên thủ với Sở Âm để hàng phục.

Nghe Thanh Bồng tiên quân nói, vùng này không chỉ có đa tinh quấy phá, còn có một vài yêu quái khác.

Yêu quái tụ tập không bình thường đúng là không phải chuyện tốt gì, những năm trước đây đã từng có yêu quái tụ tập rồi tấn công tới thành trấn, cuối cùng vẫn cần thiên giới phái thiên binh thiên tướng đến địa phương hàng phục yêu quái.

Xuất phát từ suy xét sự an toàn của trấn nhỏ, Tri Vi dứt khoát đồng ý ngay.

Phía sau núi luôn ít người lui tới, lại có không ít thực vật quý giá có thể làm thuốc, trước kia Tri Vi cũng sẽ thường xuyên theo phụ thân ra ngoài hái thuốc, chỉ là gần đây nàng luôn bận thi cử, đã vài ngày rồi không tới.

Sau khi Tri Vi đến núi sau, cũng phát hiện có chuyện không hợp lý.

Tiên giới luôn mưa thuận gió hòa, khí hậu theo mùa, trong thời tiết này, bình thường sau núi sẽ có gió đông nam, mấy trận mưa xuân qua đi, độ ẩm và nhiệt độ đều sẽ tăng cao.

Nhưng hôm nay phía sau núi vừa không có gió nam và cũng chẳng ẩm ướt, trong sự khô ráo có kèm theo một chút cảm giác áp bách như có như không, người ở trong đó cũng không thoải mái, nó luôn khiến cho Tri Vi thấy nghi ngờ, rằng có phải gần đây thị trấn Trường Hạ đang trải qua khí hậu áp suất cao hay không.

Pháp thuật và đạo hạnh của Thanh Bồng tiên quân đều vượt xa Tri Vi, Tri Vi còn cảm nhận được điều lạ thì tất nhiên Thanh Bồng tiên quân cũng cảm nhận được.

Hiển nhiên hắn cũng có chuẩn bị mà đến, sau khi hai người vào sau núi thì lập tức lấy vài công cụ trong túi càn khôn mang theo bên mình ra, định chọn một địa điểm để thăm dò, dáng vẻ như là nhà nghiên cứu thăm dò địa chất.

Đợi sau khi nghiên cứu xong, Thanh Bồng cảm khái: "Ban ngày ban mặt, chẳng có yêu quái gì cả.”

Mọi người đều biết, yêu quái cũng có cách sống của mình, yêu quái xuất hiện ban ngày sẽ thiếu cảm giác an toàn, cho nên sau khi trời tối mới xuất hiện hoạt động kiếm ăn.

Bạn đang đọc Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên Đình [Dịch] của San Hô Dữ Hạ Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Batluong09
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.