Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự cho là đúng

Tiểu thuyết gốc · 1299 chữ

Doãn Trường Thanh tính cách vấn rất là cương nghị, chỉ là tình cảm phần luôn bị người nắm mũi dắt đi. Đã vậy nhờ lần này hôn lễ thay đổi một chút tính cách sẽ không ai nói gì a! Tà linh thích diễn, nhưng sẽ không trang cho chính mình uất ức, chỉ cần không thoát li quá nhiều nguyên chủ tính cách vấn được, còn muốn thế nào thoải mãi là tùy hắn tới.

Trong nhà đã bày đồ hỉ nơi nơi đều lộ vui mừng, Doãn thanh Liên đi mách Doãn phụ Doãn mẫu cũng không gì dùng, ngày thường Doãn trường Thanh lại cực kỳ yêu chiều vị muội muội này. Hai người chút tranh chấp nhỏ chỉ ngoài miệng nói mấy câutrách cứ cho có lệ! Doãn Thanh Liên lại buồn bực cực kỳ, chỉ có thể đi cùng Thẩm Ngọc nói Doãn trường Thanh cầu an ủi.

Một đêm an nhiên, buổi sáng hỉ nhạc đánh thức mọi người đang ngủ.

Doãn Trường Thanh cưới ngựa vòng qua phố đi đón dâu. tiếng nhạc vui vẻ cực kỳ. Thẩm gia cũng chỉ là một nông hộ, đối này hôn sự mọi người đều cảm thấy Thẩm gia phúc lớn thẩm cô nương cùng Doãn bát công tử là thanh mai trời sinh lương duyên dù sao chính là trong miệng mọi người một cọc đại hỉ sự.

Giờ lành tới rước râu, Doãn Trường Thanh tuấn mỹ ngồi trên ngựa xung quanh đều là tiếng kèn loa cùng tiếng chúc mừng. Thẩm Ngọc được người đưa lên kiệu hoa. Không thấy được Doãn Trường Thanh nhưng nghe xung quanh tiếng huyên náo, tay hơi nắm chặt không biết người nọ có tới hai không.

Doãn Trường Thanh nụ cười rạng rỡ đón cô râu, ai cũng thấy Doãn gia bát công tử thật là thích Thẩm gia cô nương, Thẩm Ngọc tới Doãn gia chắc chắn qua ngày tốt lành đều là chúc mừng cùng hâm mộ tiếng...

Về Doãn gia, bái đường thành thân sau Thẩm Ngọc được đưa về hỉ phòng. Doãn trường Thanh như thường ra tiếp khách tiếp rượu. Tân khách một đớt, lại đến một đợn!

Trong phòng hỉ Thẩm Ngọc nhận được thư của tình lang, không do dự muốn rời đi. Nghĩ nghĩ bảo nha hoàn gọi tới Doãn Thanh Liên, Doãn Thanh Liên rất không hiểu nhưng vấn đi qua.

Thẩm Ngọc đã dỡ khăn hoan, nước mắt đầy mặt. Doãn Thanh Liên cùng nha hoàn của nàng Hạ Tâm cả kinh: ''Ngọc tỷ tỷ sao vậy? Chẳng lẽ ta ca có lỗi với tỷ...?''

Thẩm Ngọc lắc đầu kể rõ tình hình: ''Liên muội, kỳ thật ta đã có người thương chàng gọi Liễu lang! Ta và chàng đều tâm mộ nhau, nhưng chàng chỉ là thư sinh nghèo khó chúng ta vốn không thể ở bên nhau. Ta đã quyết định gả Trường Thanh ca,... Nhưng chàng ấy muốn dẫn ta rời đi, rời đi nơi này, Hu hu ta thật có lỗi với ca ca muội chân tình, nhưng ta và Liễu Lang thực sự yêu nhau muốn cùng rời đi ta không ngại cùng hắn quá nghèo khổ... Ta ta cầu xin muội giúp ta, Liên muội muội hu hu''

Doãn Thanh Liên đã bị Thẩm Ngọc kể hai người tình cảm sở cảm động, ánh mắt kiên nghị nắm Thẩm Ngọc Tay nói;

'' Ngọc tỷ tỷ yên tâm, haizzz ngươi đã không yêu bát ca ta vậy nói rõ hai người thật vô duyên. Ta sẽ giúp hai người chạy trốn chỉ mong hai người hạnh phúc.''

Hạ Tâm kinh sợ ngăn cản; ''Tiểu thư sao có thể được, đây đây là bỏ chốn Thẩm Ngọc tiểu thư nếu bị bắt lại sẽ bị dìm lồng heo a!''

'' Vậy nên chúng ta không thể bị bắt'' Doãn Thanh lIên nói, hai người không hiểu nhìn nàng.

Trời đã bắt đầu tối. Hạ Tâm mặc một lớp hỉ phục đeo khăn hoan trang điểm cô dâu, cửa bị mở ra làm nàng sợ ngây người cương thân thể! Doãn Trường Thanh thong thả đi vào cửa rót chén rượu uống thuận hầu. Nhân gian thức ăn không gì hương vị thật không thú vị, đi tới cười mở khăn hoan.

Hạ Tâm sợ hại, Doãn Trường Thanh cười; '' Tiểu thư cùng a Ngọc đâu các ngươi chơi không vui chút nào''

Hạ Tâm đã quá sợ hãi, quyên Doãn Thanh Liên bảo nàng kéo dài thời gian buột miệng thốt ra; ''Tiểu thư dẫn Thẩm Ngọc cô nương trốn rồi.''

Doãn trường Thanh vẻ mặt tươi cười dừng lại, âm trầm: '' Ý gì? Nói rõ ràng...''

Hạ Tâm sợ hãi quỳ gối xuống khóc nói: ''Công tử tha mạng, cửu tiểu thư dẫn Thẩm cô nương cùng c...người bỏ trốn rồi''

'bang, ầm' Doãn Trường Thanh tức giận đá đổ bàn ghế, Thanh âm to tiếng lại có tiếng vang ở hậu bvuện mọi người theo tò mò đều nhanh tới xem tình hình. Hạ Tâm đã sợ run khóc lóc, thấy Lão gia phu nhân tới đều xin tha dù sao đây là cổ đại bỏ trốn theo người tội cũng không nhỏ nàng chỉ là một tiểu nha hoàn...

Đám người xung quanh tới xem tình hình, nghe xong sợ ngây người. Doãn Phụ, doãn mẫu nghe đầu đuôi câu chuyện mắng to hồ nháo! Muốn sai người đi bắt người về.

Doãn Trường Thanh từ sau khi mọi người đến lại vô cùng bình tĩnh, làm người sợ hãi! Vợ theo người chạy , hắn không phải nên đuổi theo bắt người về sao, nhưng cũng không ai dám hỏi. Doãn Trường Thanh nhìn ngoài hiên mưa bắt đầu rơi

hỏi câu: ''Ta có sai sao?''

Một đám khách khứa chưa kịp rời đi cùng trong Doãn gia người, hai mặt nhìn nhau. Doãn mẫu cảm thấy con trai bi thương tâm đi ra nói: ''Sao lại sai, là Thẩm Ngọc không biết nghĩa!''

Nhìn Doãn gia muốn nói trong nhà sự, đám khách khứa muốn rời đi, Doãn trường Thanh nói trước:

''Đã vậy trước mặt hương thân, Ta Doãn trường Thanh nói rõ ràng một ít không làm người nghĩ lệch đi!''

Đám người hai mặt nhìn nhau, rất là nể mặt nói: ''Bát công tử nói''

Doãn Trường Thanh: ''Đầu Tiên, ta và Thẩm Ngọc đã bái đường là chân chính ý nghĩa thượng danh chính ngôn thuận phu thê! Nàng bỏ chốn là nàng không tuân thủ tam tòng tứ đức cùng ta không liên quan''

''Nàng đã có người tâm duyệt, lại vấn cùng ta thành hôn cũng không phải Doãn gia ta ép nàng! Ha thật giống như không là nàng ta không thể cưới người khác dường như hừ còn bỏ trốn, muốn bên nhau thì thành thân a, làm như ta là ác nhân dường như chia cách bọn họ! Nàng đã là vợ ta lại cùng dã nam nhân chạy là nàng có lỗi với ta, với cha mẹ nàng với doãn gia ta, thật là tiện!'' Ai cũng có thể nghe ra Doãn Trường Thanh chế diễu ẩn hàm tức giận, không ai ngăn cản mọi người đều cũng cảm thấy hắn nói đúng tình hình.

''Niệm tình thanh mai, ta sẽ không bôi nhọ Thẩm gia tổ tông danh dự! Nhưng Doãn Gia và Thẩm gia từ đây không liên hệ cùng không liên quan''.

Doãn Trường Thanh còn cảm thấy chưa đủ kích thích nói thêm: '' Còn nữa, không phải nàng bỏ chạy sao! Ta cũng không nghĩ đeo nón sanh. người tới lấy giấy tới bổn công tử viết hưu thê''

ps: Há há thấy giống L-C không ?

Bạn đang đọc Tà Linh Nhập Diễn [Xuyên...] sáng tác bởi minnkk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minnkk
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.