Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

1 Năm Thời Gian

Tiểu thuyết gốc · 1559 chữ

Bên trong 1 mảnh rất trống, xung quanh được bao bọc bởi những lũy trúc lớn, lúc này bên giữa bãi đất trống có 1 đám người bao vây lấy 1 người, nhưng người kia 2 tay vẫn ung dung chắp ra sau lưng tựa như không để ý xung quanh hết thảy đồng dạng.

Còn đám người bao vây lấy hắn thì trên gương mặt nhăn nhó, trên người toàn là vết thương, có chỗ chảy máu nhưng đã khô lấy, không ai khác liền là đám nhóc Tần Tử cùng Kỳ Vân, nhình bộ dáng chật vật của đám nhóc hắn không khỏi cười nhẹ sau đó đưa 1 cánh tay lên khẽ ngoắc, không thèm nhình dù chỉ 1 cái nói.

"Lại đến"

Lúc này Tần Tử khẽ nhào người về phía trước tạo thành 1 thế nhào người, thanh kiếm trúc được trấn ngang hông tay cầm kiếm khẽ dồn lực, nhưng ánh mắt hắn ầm thầm khẽ đánh về phía Du Ngạo cùng Du Thanh, cả 2 thấy vậy khẽ đứng âm thầm di chuyển bằng đầu ngón chân để tránh tạo ra âm thanh hết thảy, lúc này cả 2 người khẽ bóp ra những ấn ký kì dị, cả 2 khẽ gật đầu với Tần Tử và Chu Tiếu, Tần Tử thấy vậy nhẹ xoay chân nhao về phía trước, thấy Tần Tử lao về phía trước lúc này Chu Tiếu, Vĩnh Thiên như hiểu ý, cả 3 liền lao về phía Kỳ Vân, cả 3 như ẩn như hiện, liền tạo ra những tàn ảnh bao vây lấy Kỳ Vân, ngay sau đó cả 3 tạo thành 1 thế tam giác, trọng tấn, hít sâu, sau đó hướng kiếm về phía Kỳ Vân cả 3 lúc này cùng nhau trong đầu âm nhầm niệm.

"Vũ Bạo Tam Sát Trận - Nhất Thức Ảo Trảm"

Kỳ Vân thấy vậy bỗng mĩm cười, đúng lúc 3 âm thanh xé gió lao đến phía hắn, lúc này hắn nhẹ điểm ngón chân, nhún người lên, lúc này trên không trung bỗng xuất hiện 1 đạo xé gió hướng đến đầu của Kỳ Vân chém đến, không biết từ lúc nào Tây Liễu Nhan chẳn biết từ khi nào xuất hiện ở trên không 1 kiếm chém xuống, đúng lúc 4 thanh kiếm chém đến Kỳ Vân trong tích tắc, Kỳ Vân tựa như trong thế bị động lúc này chân khẽ điểm hướng về mũi kiếm của Chu Tiếu điểm lên rồi đánh nhẹ chân, cơ thể khẽ xoay tròn sau đó lướt về phía trước, cùng lúc kiếm của Tây Liễu Nhan chạm với kiếm của Tần Tử cùng Vĩnh Thiên chạm vào nhau, cả 3 bị lực chấn, chấn ảnh hưởng đến kiếm, lùi về sau vài bước gương mặt có chút nhăn đi vì chấn động từ kiếm đánh đến.

"Lưu ý, trong chiến đấu không được để lộ biểu hiện của bản thân ra gương mặt, đó là điểm yếu giết người đấy"

Lúc này Kỳ Vân hướng về phía Du Ngạo và Du Thanh lướt đến, cả 2 đang bóp ấn sắp hoàng thiện chiêu thức thì 1 luồng kình phong đánh ra, cả 2 bị phá giải chiêu nhất thời chịu 1 lực phản phệ, gục xuống trên môi trào ra 1 tia máu tươi.

Chỉ trong tích tắt cả 6 người òa òa ngã xuống dưới đất, còn Kỳ Vân không nhiễm bụi trần tay chắp sau lưng đứng đó, hiển nhiên vẫn như mọi ngày cả đám đều không chạm được Kỳ Vân vạc áo, cái luyện tập này đã diễn ra cũng đã 1 năm, lúc này đám nhóc đã như có tâm đồng ý hợp, không những thế đã thông hết kinh mạch bước đầu vào Tu Chân cảnh giới đầu tiên Luyện Khí Cảnh Đệ Nhất Trọng Sơ Kì, cũng là lúc này Kỳ Vân đã đến Luyện Linh Cảnh Đệ Cửu Trọng Đỉnh Phong, hắn hiện đang áp chế tu vi lại, nếu như hắn tiến 1 bước lên Khúc Cốt Cảnh cũng chỉ là 1 cái bước chân nhỏ sự tình.

"Tốt, hôm nay đến đây thôi, chiều nay vẫn tiếp tục bài tập chạy bộ 10 lần lên xuống núi"

Nói xong hắn cũng không ở lại mà tiến vào căn nhà trúc cạnh bên, ngồi vào cái ghế tựa, ngã người ra sau, tựa như thiếp đi không để ý đến bọn Tần Tử.

"Ây vậy chúng ta về trước đây, tạm biệt Vân ca"

Cả đám nhao nhao cười nói, bọn hắn không có ấm ức hay biệt khuất vì đau khổ, mà chỉ là trong lòng suy nghĩ làm sao mà đem Kỳ Vân đánh cho chật vật không chịu được, nhưng mà bọn hắn biết điều đó là viễn vông, nhưng ai mà chả có cái ước mơ nho nhỏ chứ.

Mặc dù trên cương vị dạy dỗ, Kỳ Vân cũng là 1 người thầy nhưng mà hắn không hướng dẫn bất cứ thứ gì chỉ cho bọn hắn 1 bộ Quyết Pháp là Thanh Linh Quyết, nhưng là bản cải tiến của Thanh Linh Quyết của Tần Tử, thêm vào đó là 1 trận pháp 3 người, 1 bộ song kiếm hợp bích và 1 bộ thân pháp, chỉ vẻn vẹn có vậy còn lại bất cứ thứ gì bọn Tần Tử phải tự lĩnh ngộ, Kỳ Vân dạy dỗ theo kiểu thả rông nên cuộc sống căng bản nhàn nhã, cứ để bọn hắn tự tìm tự học thôi.

Nhớ 1 năm trước, bỗng có 1 đợt thú triều đánh vào Kiếm Trúc Trấn, lúc đó Kỳ Vân đã ra tay đánh nát thú triều, vẻn vẹn đám người trong trấn âm thầm nhình hắn bàng đôi mắt khác, chẳn hay không Tần Tử trong bữa cơm gia đình lỡ miện nói ra sự việc Kỳ Vân đã nói khi trước, song thân của bọn hắn nghe vậy liền ngay hôm sau đến trước cổng nhà Kỳ Vân âm thầm nhờ hắn đưa bọn Tần Tử theo học đạo.

Phận làm cha làm mẹ ai mà không muống con mình như thế nào tốt, bây giờ nghĩ lại Kỳ Vân thở hắc ra 1 hơi, bước đầu kế hoạch thành lập lại Kỳ Gia liền bước đầu thành công, sẽ có 1 ngày hắn sẽ khai mở tất cả các tần pháp ấn trong linh hồn của hắn, đến đó hắn sẽ biết tất cả về 10 vạn năm trước đã xảy ra vụ việc gì, vì sao Kỳ Gia lại bị diệt, còn cả Song nhi nữa.

Hắn hết thảy đều muống nhình ra tất cả, lúc này chính là hắn muống thực hiện kế hoạch ấp ủ từ 1 năm về trước.

Hắn thế nhưng lúc trước đã từng là người của thế kỉ 22, đó là thời kì thịnh vượng và phát triển nhất của con người, lúc đó hắn đã trải nghiệm được 1 thứ gọi là thế giới ảo, bên trong đó con các người chơi sẽ hóa thân thành những nhân vật mình yêu thích, bên cạnh đó bọn họ sẽ tham gia vào 1 công hội và hoàn thành những nhiệm vụ mà công hội giao ra để đổi lấy phần thưởng, đúng thứ Kỳ Vân nhắm đến ở đây chính là 1 cái công hội, 1 nơi có thể tìm kiếm những thông tin mình cần thiết mà cũng có thể là 1 tổ chức sát thủ ngoài ánh sáng, với cương vị là những anh hùng.

Nghĩ đến đây Kỳ Vân khẽ nhắm mắt lại cảm nhận từng cơn gió phất nhẹ qua, trên gương mặt treo theo 1 tia mỉm cười, nếu như thành lập công hội thì thứ cần ở đây chính là Tài Nguyên và Nhân Tài, ở đây hắn đã có Nhân Tài, còn Tài Nguyên, nghĩ đến đây khóe miện hắn cong lên thành 1 vòng bán nguyệt trong vô cùng giảo hoạt.

Theo những gì hắn biết nơi này hắn ở cũng chính là Thánh Nguyên Đại Lục năm xưa được gọi là Nam Vực, tức có nghĩa những ngôi mộ cổ từ 10 vạn năm trước có thể chưa bị tìm thấy hoặc chưa được phá giải, với trình độ Trận Pháp Sư ở hiện tại muống phá 1 cái Trận Pháp Thời Viễn Cổ chỉ có nằm mộng mà mơ, nhưng hắn lại là 1 tình trạng đặc biệt, Trận Pháp Thời Viễn Cổ với hắn chỉ là trò vặc thôi, dù gì cũng không bằng trận pháp do 5 lão cáo già kia bày ra giam cầm hắn.

Lúc này trong đầu hắn hiện lên 3 quyển bí tịch, bên trên khắc những dòng chữ.

Độc Cô Gia Kì Bảo Kí.

Mễ Nhan Gia Kì Bảo Kí.

Lãnh Gia Kì Bảo Kí.

Đây là 3 gia tộc vào thời đại viễn cổ giàu có nhất Nam Vực, mà các quyển Kì Bảo Kí này đều kể về gia tộc thành lập, lịch sử, nội thất, mật thất, nơi phân bố, và cả Tổ Địa,..... Thứ mà Kỳ Vân nhắm đến chính là Tổ Địa.

"Làm 1 cái Trương Khởi Linh cũng không tồi"

Kỳ Vân lúc này lách mình biến mất, trên cái bàn bên cạnh bỗng xuất hiện 1 tờ giấy được để dưới ấm trà.

Bạn đang đọc Ta Luyện Kiếm Đạo 10 Vạn Năm sáng tác bởi baobanhbao18
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baobanhbao18
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 162

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.