Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành chủ xuất hiện

Tiểu thuyết gốc · 2106 chữ

Toàn trường yên tĩnh nhìn theo hướng chỉ tay của Nguyễn Phú Quốc, nơi đó đúng là có một thiếu niên mặt xám tro, thân thể cao gầy cầm một thanh cự kiếm dài. Trong đêm tối chỉ qua ánh lửa nên không ai nhìn rõ mắt.

Một phần do gã đang trùm lên người một áo bào đen loại thường nhất có thể thấy ở bất cứ tu sĩ nào.

"Người này ta biết, hắn chính là Lý Hoài Nam, ta cùng với gã kết bạn đồng hành đi một đường, nào có phải là Âm Linh như ngươi nói"

Một tên tu sĩ áo đen đứng ra nói.

"Ta cũng biết hắn, chúng ta vừa cùng nói chuyện đây, tu vi của hắn chẳng qua chỉ là Luyện Khi tầng ba, có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy sao, đùa gì vậy"

Một người dáng vẻ thấp bé, hai má khô khốc với bộ tóc dài tới eo khẳng định.

Hắc Bạch Song Sát còn chưa lên tiếng thì một người hầu trung niên của hắn đã cười lạnh:

"Nguyễn Phú Quốc, nếu ngươi không tìm ra thì nên tự nhận thua, đừng có chó mèo gì cũng vơ đại vào, ngươi có biết liêm sỉ không vậy ?"

Mọi người đểu tập trung ánh nhìn tới vị chưởng môn Ma Sát phái này, con mèo Lụa trên vai hắn cảm thấy bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm vào cũng thấy hơi xấu hổ mà nói nhỏ:

"Bao nhiêu người nhìn ta như thế, thật là ngại quá"

"Đừng có tự sướng, rõ ràng là nhìn ta"

Phú Quốc khinh bỉ con mèo tiện này rồi ung dung đi đến trước mặt vị được gọi là Lý Hoài Nam kia, hắn chắp tay sau đít nói:

"Người này tu vi tuy không ra gì nhưng ta có thể nhìn được cốt cách tinh kỳ, mắt hơi có quầng thâm, cả người ăn mặc đơn giản, rõ ràng là một người có chí khí, tiền đồ vô lượng rồi, hơn nữa vũ khí hắn đeo sau lưng lại to đến thế, chứng tỏ là một nhân tài luyện võ, từ đó ta suy ra có đến chín phần hắn chính là Âm Linh"

Tất cả mọi người trố mắt ra nhìn một màn phân tích "sắc bén" của Nguyễn Phú Quốc.

Sau vài giây thì có một người nhổ toẹt một bãi xuống đất, tức giận nói:

"Ta nói vị chưởng môn này, còn có cái kiểu nhìn Âm Linh như thế sao, ngươi tưởng là mình đang coi bói chắc. Cái gì mà mắt có quần thâm, ăn mặc đơn giản, người đùa với ta à"

"Ta khinh, tên này bị điên rồi"

"Hắn không mua thua mất mặt đây mà, còn gắng gượng"

Lúc này, người cao gầy bị Phú Quốc đứng trước mặt vẫn không hề lên tiếng, hắn chỉ âm thầm nhìn mọi người xung quanh đang nghị luận về việc này, trong lòng cũng hơi có chút buông lỏng, dựa theo tiết tấu này thì chỉ cần hắn đừng thể hiện ra quá thì sẽ không ai bắt được hắn.

Hắn đang định nói vài câu phân bua xong kiếm cớ chuồn đi nhưng sau lưng lại vang lên tiếng nói lạnh như băng:

"Quốc chưởng môn, ngươi không cần phải bày nhiều trò để hư ảo chúng ta, Âm Linh chúng ta đã tìm được"

Người nói chính là Hắc Sát, hắn ngạo nghễ đứng đó, khoé miệng cong lên, sau đó hắn búng tay một cái, lập tức có năm tên tu sĩ Quỷ Diện phái xách theo một gã cao gầy khác đi đến.

Mặt Phú Quốc có chút biến sắc, sau đó thân ảnh Kiều Nguyệt Nga xuất hiện trước mặt hắn, mặt hiện lên vẻ cười khổ nói:

"Ta cũng không đánh lại năm tên kia"

Bạch Sát lôi thanh niên cao gầy được năm tên Quỷ Diện phái kéo tới, một người trong đó đứng ra dõng dạc nói:

"Đệ tử Trần Vân Nam, đã hoàn thành nhiệm vụ đưa Âm Linh đến đây"

Bạch Sát nở nụ cười tán thưởng nhìn người đệ tử này, tên này chính là hắn đang chú ý bồi dưỡng, làm việc vô cùng nhanh chóng, tâm tính lại cẩn thận, vô cùng hợp ý hắn.

"Giỏi lắm"

Bạch Sát lúc này lại quay qua quần hùng thiên hạ đang đứng xung quanh mà nói:

"Người này đang bị Âm Linh quấn thể, là do đệ tử Trần Vân Nam của chúng ta bắt được, trò chơi đến đây là kết thúc rồi"

Vị con trai thành chủ U Linh thành là Lê Ngọc Long tiến lên một bước nghi hoặc nhìn thân thể của gã thanh niên đang bị trói gô kia, nghi ngờ hỏi:

"Người này thật sự bị Âm Linh nhập thể sao, có gì có thể chứng minh"

Bạch Sát còn chưa kịp trả lời thì đã thấy Nguyễn Phú Quốc tiến lên trước mặt, mắt hắn như đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi nói:

"Bổn toạ thấy chẳng qua chỉ là lời từ một phía thôi, đưa cho ta kiểm tra xem"

Hắn vừa định vươn tay ra bắt lấy người kia thì đã bị Hắc Sát dùng chưởng lực đẩy hắn bật ngược lại, hừ lạnh:

"Quốc chưởng môn, phải chăng ngươi đang muốn giở trò thủ tiêu. Chúng ta không cần ngươi kiểm tra, tự chúng ta sẽ có cách"

Vừa dứt lời thì Bạch Sát lấy ra một viên ngọc to bằng bàn tay từ trong giới chỉ ra ngoài, sau đó nói:

"Như các vị đã biết, nếu Âm Linh nhập thể một người nào thì vô cùng khó để kiểm chứng, đặc biệt là nếu muốn tách Âm Linh ra khỏi cơ thể chủ thể thì lại là việc vô cùng khó khăn. Nhưng trong tay ta chính là Quỷ Diện Âm Linh cầu, một loại pháp bảo chuyên dùng để kiểm tra những linh hồn ẩn núp bên trong cơ thể của một người nào đó. Chỉ cần ta thôi động pháp bảo trong tay, người chạm vào nó nếu có Âm Linh nhập thể sẽ được thể hiện lên quả cầu này, quả cầu sẽ lập tức phát sáng"

Đây chính là một trong những pháp bảo mà chưởng môn Quỷ Diện phái đã đưa cho Bạch Sát trong một lần làm nhiệm vụ. Hiện giờ hắn đang tu luyện công pháp rất cần một đầu Âm Linh nên phải nói đối với hắn pháp bảo này quý như tính mạng của hắn vậy.

"Khoan khoan khoan, bổn toạ thấy quả cầu của ngươi chẳng qua là trong suốt một chút, nhìn đẹp mắt một chút nhưng chắc gì đã chính xác"

Nguyễn Phú Quốc khoác tay nói lời châm chọc, sau đó lại tiếp:

"Như vầy đi, chúng ta cùng nhau thể hiện có được không, tên kia để cho ta và ngươi cùng lên, ai có thể thu được âm linh thì người đó thắng"

Tên người hầu của Bạch Sát lớn tiếng cười:

"Ha ha ha ha, đã thấy qua người vô sỉ, nhưng đến cường độ này đúng là ta chưa từng chứng kiến"

Hắc Sát lạnh lùng nói:

"Quốc chưởng môn, chúng ta bắt được người này thì đương nhiên là chúng ta phải kiểm tra rồi. Chẳng phải ngươi cũng bắt được một tên rồi đó sao. Cứ lấy tên đó mà kiểm chứng đi, nếu ngươi có thể lôi đầu Âm Linh đó ra ngoài thì coi như ngươi thắng"

Lê Ngọc Long đứng giữa quan sát hai bên giằng co. Lúc này hắn nhìn qua bên chưởng môn Ma Sát phái là Phú Quốc đang hùng hùng hổ hổ tranh cãi với Hắc Bạch Song Sát, hai mắt người này long lên sòng sọc như chứa sự tức giận vô hạn.

Hắn đã biết có uẩn khuất nơi này. Ban nãy vị cô nương kia ảo não quay về thì hắn đã đoán ra vị chưởng môn này đang chơi trò giả đổi thật. Một mặt thì kêu người đi kiếm Âm Linh nhập thể thật, một mặt thì lại bày ra nhiều trò xong quơ đại một người.

Có điều nhìn tình hình này thì Hắc Bạch Song Sát đã sớm có phòng bị, người còn chưa bắt về được thì đã bị bọn họ nẫng tay trên rồi.

Lê Ngọc Long hơi lắc đầu, âm thầm thở dài cho chưởng môn Ma Sát phái.

Nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, hắn lại nhận ra khí tức người này vô cùng trầm ổn, mặc dù ngoài mặt tỏ ra giận dữ, khí tức cũng thể hiện ra sự ức chế nhưng hắn cứ cảm giác một sự bình thản như nước từ vị chưởng môn này.

Hắc Bạch Song Sát lúc này vô cùng phấn chấn. Quả thật bố trí của bọn họ đã thành công, không ngờ chỉ đơn giản thế mà lại lật được một chiêu lấy giả đổi thật của tên chưởng môn này.

Để đề phòng bất trắc thì Bạch Sát đã vận dụng mắt trái của hắn để nhìn người mà hắn bắt về. Con mắt trái của hắn tuy không mạnh bằng Quỷ Diện Âm Linh cầu nhưng với công pháp Liệt Hồn Quyết của hắn thì hắn có thể nhận ra khí tức một linh hồn ba động bên trong người của gã này, tuy rằng khí tức đó không hề rõ ràng chút nào.

Xung quanh lúc này vô cùng náo nhiệt, người một câu, ta một câu khinh bỉ chưởng môn Ma Sát Phái, tất cả đều coi hắn như một kẻ vô sỉ, đã bắt không được đúng người còn đòi xài chung

"Chưởng môn Ma Sát phái, ngươi cũng đừng có tranh giành nữa, ngươi đã có thu hoạch của mình thì chỉ nên dùng nó mà thôi"

Lúc này, một thanh âm uy nghiêm vọng tới.

Mọi người nín thở quay đầu, một cỗ áp lực bàng bạc xông tới, ma khí lượn lờ.

"Là thành chủ đại nhân"

Không biết là ai la lên nhưng sau câu nói đó thì mọi người trở nên thái độ vô cùng cung kính, khẽ lùi về một bước nhường ra một con đường.

Người đến chính là thành chủ U Linh thành Lê Văn Minh, hắc khí bao phủ toàn bộ thân thể từ từ tán đi, lộ ra một người trung niên cao lớn vạm vỡ. Nếu Phú Quốc tầm một mét bảy lăm thì vị thành chủ này phải cỡ hai mét, khi đứng gần Phú Quốc phải ngước lên nhìn.

Lê Văn Minh thoắt một cái đã nhẹ nhàng xuất hiện giữa vòng vây hai bên Quỷ Diện phái và Ma Sát phái. Mọi người xung quanh lập tức cúi chào thi lễ, chỉ có Hắc Bạch Song Sát là hơi gật đầu và Nguyễn Phú Quốc thì cười vui vẻ.

"Thành chủ phải không, ngài có khoẻ không, ta tên là Nguyễn Phú Quốc, lần đầu gặp mặt xin chỉ giáo nhiều hơn"

Hắn theo thói quen lại chìa bàn tay ra muốn bắt tay thành chủ.

Lê Văn Minh không hiểu hàng động của người này nhưng thấy thái độ vui vẻ hoà nhã nên không chấp nhất mà vô thẳng vấn đề:

"Bây giờ có ta làm chứng, hãy bắt đầu cuộc so tài này đi. Chưởng môn Ma Sát phái, nếu ngươi đã bắt được người bị Âm Linh nhập thể là Lý Hoài Nam thì ngươi hãy tiến hành giúp hắn bắt lại đầu Âm Linh này đi. Hắc Bạch Song Sát cũng sẽ cùng lúc lôi đầu Âm Linh bên người bọn họ bắt được ra. Nếu quả thật bên nào có thể làm được thì sẽ là bên thắng cuộc. Bắt đầu đi"

Tiếng nói hùng hồn không cần loa phóng đại nhưng đã vang vọng khắp bãi tha ma. Thanh âm thế mà tạo ra một làn sóng chấn cho lá cây phải rung xào xoạt, một số chim chóc đang đậu trên cây phải sợ hãi mà rơi xuống đất.

Dưới uy áp thế này thì hai bên không còn gì để nói, Hắc Bạch Song Sát liền chắp tay:

"Được, chúng ta bắt đầu đây"

Lê Văn Minh lại quay qua bên Nguyễn Phú Quốc.

Nguyễn Phú Quốc bước lên một bước, bất đắc dĩ kéo cái tên cao gầy Lý Hoài Nam bên phía mình, chắp tay với thành chủ nói:

"Tốt, vậy ta sẽ tiến hành luôn"

Bạn đang đọc Ta Mang Bảo Bối Doraemon Đến Dị Giới sáng tác bởi yugikaiba123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yugikaiba123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.