Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương thành VIP

Tiểu thuyết gốc · 1985 chữ

"Quan trọng nhất là có thể mở ra Thương Thành VIP. Thương thành không thể tự chủ làm mới mà phải đợi lần mở sau. Thương thành VIP chỉ được mua một món. Sau khi mua xong sẽ tự động biến mất. Thương thành VIP chỉ mở trong thời gian VIP có hiệu lực, chính là một tháng. Sau khi hết VIP, thương thành sẽ tự động đóng lại.

Mỗi lần mở ra, thương thành VIP đều đổi mới vật phẩm, nếu thấy hàng ngon thì nên tận dụng mà mua.

Mở VIP sẽ mở ra nhiệm vụ VIP, hoàn thành sẽ được phần thưởng tốt hơn bình thường. Nhiệm vụ VIP tất nhiên sẽ khó chơi hơn bình thường. Tuy nhiên nếu thất bại thì sẽ không bị trừng phạt . Nhiệm vụ VIP chỉ mở ở mỗi lần nạp tiền vào VIP."

Nghĩ đến những trò game online hắn chơi ở kiếp trước, đa phần vào VIP thường sẽ có ưu đãi đặc biệt nên hắn có phần mong chờ.

"Tạm thời nghe giới thiệu thì mở VIP chỉ là mở được thương thành xịn xò hơn thôi chứ vẫn chưa có công dụng gì đặc biệt. Ta có nên nạp luôn không nhỉ?"

Nguyễn Phú Quốc hơi chần chờ, dù gì thì hắn phải cần kha khá linh thạch cho môn phái nữa.

Trước mắt phải kiểm tra còn bao nhiêu linh thạch đã. Hắn động tâm niệm vào giới chỉ xem xét:

"Ba chục ngàn khoả nhân công linh thạch. Trong đó hai chục ngàn chắc là từ Hắc Bạch Song Sát, còn lại xuất phát từ các tán tu đặt cược

Con Lụa rất nhanh đã đưa cho hắn tính toán:

"Một trăm khoả đã đưa cho Lê Ngọc Long, mỗi thành viên mới gia nhập lại được một trăm viên. Trừ ngươi và Lê Ngọc Long thì còn chín mươi tám người, vị chi là chín ngàn tám trăm linh thạch. Nếu vậy tính ra chỉ còn hai chục ngàn linh thạch thôi. Đủ sức nạp VIP luôn. Nạp đi, không hối hận đâu"

Nghe cũng êm tai đó, con mèo này học ở đâu chiêu bài tiếp thị chợ đen này thế nhỉ. Hắn làm ra quyết định:

"Được, vậy thì quyết định mở VIP luôn"

[ Đing, thành công nạp tiền vào hệ thống, mở ra chức năng VIP ]

[ Đing thành công hoàn thành nhiệm vụ ẩn "Có tiền là có tất cả", thưởng mười điểm cống hiến. Điểm cống hiến hiện tại 150/100. Thời gian sử dụng còn mười tiếng ]

[ Đing thương thành VIP mở ra, mời xem xét ]

[ Ngọc thăng cấp bảo bối sơ cấp - 1000 điểm cống hiến ]

[ Ngọc tăng diện tích ảnh hưởng bảo bối sơ cấp - 2000 điểm cống hiến.]

[ Phù triệu hoán ngẫu nhiên x1 - 100 điểm cống hiến môn phái ]

[ Máy nạp năng lượng cấp tốc - 1000 điểm cống hiến ]

[ Bánh mỳ chuyển ngữ cao cấp - 2000 điểm cống hiến ]

[ Lệnh bài chưởng môn - 50 điểm cống hiến ]

Nguyễn Phú Quốc lảo đảo nhìn những thứ liệt kê trong màn hình.

Những thứ này đúng là hàng tốt nhưng với số điểm hiện giờ hắn không thể nào mua được. Mà hơn nữa mua để làm gì chứ.

Một khoả ngọc thăng cấp bảo bối?

Thăng cấp cái găng tay cỗ vũ hay bộ đồ thám tử đây ? Tất cả đều vô dụng.

Hắn có cảm giác bị lừa gạt.

Hắn hít một hơi giữ lại bình tĩnh không đập điện thoại, sau đó cẩn thận nghiên cứu một phen.

Tạm thời hắn đành phải nín nhịn khi kéo qua một số thứ khá bắt mắt. Hắn cố gắng kéo xuống để xem những món khác. Đột nhiên hắn reo lên.

"Chính là nó rồi. Ha ha ha, con bà nó, một trăm điểm cống hiến"

Vật phẩm hắn nhìn thấy chính là [ Máy xây dựng vạn năng phiên bản nâng cấp - 100 điểm cống hiến ]

"Còn tiếc rẻ cái gì, máy xây dựng vạn năng đó, ở thế giới này thì xem như là hack rồi. Hơn nữa lại là phiên bản nâng cấp đó" - Lụa thúc giục.

"Rất có lý" - Hắn cảm thấy thoải mái hơn.

Điểm cống hiến thì có thể kiếm lại được nhưng bỏ qua cơ hội rồi thì chỉ có thể dựng lều ngủ lâu dài mà thôi.

Dù gì thì đây là thứ cấp thiết nhất hiện giờ rồi.

Có tiền là một chuyện nhưng nếu phải chờ cả chục năm để xây công trình thì hắn tình nguyện đi diệt một cái tông môn cấp yếu nào đó, chiếm núi làm địa bàn còn tốt hơn.

Có bảo bối này thì mọi chuyện dễ giải quyết rồi.

Cái << Máy xây dựng vạn năng 2.0>> này vô cùng đơn giản.

Phần thân máy là một cái hộp hình chữ nhật, cỡ bằng một cái vali cỡ nhỏ của hắn ở kiếp trước. Cấu tạo nhìn là hiểu liền cách sử dụng.

Lụa lập tức chào hàng:

"<< Máy xây dựng vạn năng 2.0>>, một đầu để ta bỏ bản thảo của một công trình, lập tức đầu kia sẽ phun ra chất liệu xây dựng công trình đó. Vô cùng đơn giản dễ dàng. Do là vật phẩm thương thành VIP đã được nâng cấp, không cần phải bỏ nguyên liệu mà chính nó sẽ tự động chuyển hoá các loại nguyên tử trong không gian tạo thành nguyên vật liệu. Thời gian xây dựng ngắn hơn một nửa bản 1.0

Khuyết điểm: Mỗi lần sử dụng xong cần phải nạp điện bằng thiên nhiên linh thạch vô cùng đắt đỏ.

Khuyết điểm hai: Phải có bản vẽ. Vẽ cái gì thì xây ra cái đó, không thể tự tối ưu hoá bản vẽ.”

“Mua”

Nguyễn Phú Quốc không do dự mà chọn luôn.

[ Đing, thành công mua << Máy xây dựng vạn năng 2.0 >>. Điểm cống hiến môn phái còn 50/100 ]

Nguyễn Phú Quốc lập tức lấy ra xem xét.

Hắn nhìn thấy phía trên cái máy có một đầu là một cái ống sắt màu xám, trên đó có ký hiệu "Bản vẽ", liền suy đoán đây chính là để đặt bản vẽ vào rồi.

Còn đầu kia là một cái ống miệng rộng, trên đó có ký hiệu "Xây dựng". Hắn đoán chắc là nơi phun ra nguyên vật liệu rồi.

Trên thân máy còn có những nút như "Tạm Dừng", "Huỷ", "Khởi công"

Khỏi cần nói cũng biết công dụng của những nút này.

Hắn vô cùng hưng phấn nhưng lại sực nhớ chính mình không hề có giấy.

"Dùng lá cây vẽ lên được không?"

Con Lụa liền nhắc:

"Nghĩ hay đó. Ngươi có thể hỏi thử cô nàng Lê Ngọc Long có đó. Nàng là đại phú bà mà."

"Đúng rồi ha, con gái thành chủ mà. Kẹt quá thì ta đi hỏi gã Bùi Kiệm cũng được"

Hắn vỗ tay cái đét một cái, sau đó phóng nhanh qua lều của cô nàng. Chẳng vì lý do gì, vì hắn đã liệt gã Bùi Kiệm là trong hàng ngũ thất học rồi, ở đâu ra mà có sẵn giấy bút.

Tới trước lều của Lê Ngọc Long, hắn vén lên chui vào.

Đúng lúc này bóng người trong lều cũng thuận thế quay lại.

Bốn mắt nhìn nhau.

Không gian yên lặng đáng sợ.

Bên ngoài tiếng gió rít gào.

Con Lụa sớm đã biến đâu mất tăm.

"BIẾN THÁI..."

Lê Ngọc Long còn chưa hét xong thì Phú Quốc đã xông tới bịt chặt miệng cô nàng, mắt nhắm lại nói nhỏ:

"Đừng có la, ta không phải có ý xấu đâu"

"Ưm...ưm..ưm (Đồ biến thái, không phải người xấu thì ngươi đang làm cái gì)" - Lê Ngọc Long gĩay dụa ư ư mấy tiếng.

Nguyễn Phú Quốc khi xông vào thì vô tình lúc nàng đang thay đồ, trên người chỉ mặt độc một cái yếm hồng thôi, phía dưới mặt một cái quần lụa ngắn hồng phấn, một loại nội y của phụ nữ thời cổ.

Hắn vừa nghe nàng định la lên liền xông tới che lấy miệng nàng. Thấy càng giải thích càng đau đầu, hắn nghiêm giọng nói:

"Bổn toạ chỉ là tìm cô có việc, vô tình mà thôi. Cô tin cũng được không tin cũng được. Nhưng nếu dám la lên ta liền hiếp trước giết sau."

Nghe chưởng môn nói vậy Lê Ngọc Long hơi hoảng lên, mặt hiện lên vẻ nóng giận. Nhưng nàng nhìn lại thì đúng là hắn đang nhắm chặt mắt, người hắn cũng không hề áp sát vào người nàng mà chỉ dùng tay che miệng nàng lại, một tay thì vòng qua giữ chặt eo nàng.

Nàng nói ư ử:

"Ư..ư....(Vậy ngươi hãy thả ta ra rồi ra ngoài mau)"

Dường như hắn hiểu lời nàng nói, hắn nghiêm túc:

"Bổn toạ thật sự là tìm cô có việc. Bây giờ bổn toạ sẽ bỏ tay ra, cô không được la, ta sẽ nhanh chóng ra ngoài đợi. Khi nào xong thì hãy gọi ta"

Nàng gật đầu.

Hắn nhìn vào mắt nàng, cảm thấy hơi yên tâm, hắn buông lỏng nàng ra rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.

Lê Ngọc Long quả thật không hề kêu lên, nàng chỉ nắm chặt tay lại, mặt đỏ như gấc.

Thấy bộ dạng chưởng môn nhà mình vất vả chạy trối chết ra ngoài, còn vấp phải miếng vải của cái lều ở dưới chân thì nàng không nhịn được tức giận giậm chân.

"Tên hỗn đãng này...Ra là hắn đã biết mình là nữ giả nam trang"

Một lúc sau, nàng đã thay quần áo chỉnh tề, trở lại thành một thân nam tử, sau đó khẽ nói:

"Ta đã xong, ngươi vào đi"

Nguyễn Phú Quốc mở cửa lều đi vào, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Hắn liền nói:

"Xin lỗi. Ban nãy ta quả thật không cố ý."

"Đừng nhắc chuyện này nữa, ngài tìm ta có việc gì" - Lê Ngọc Long hơi đỏ mặt, vội chuyển chủ đề.

"Ừm, ta hỏi cô có giấy và bút vẽ không. Ta cần một tờ giấy to khoảng chừng này. Còn cần bút lông nữa"

Lê Ngọc Long tuy khó hiểu hắn cần làm gì nhưng vẫn lấy từ trong giới chỉ ra một cuộn giấy trắng và bút lông.

"Ngươi cần làm gì" - Nàng tò mò.

"Ngươi có biết vẽ nhà cửa . À không, tông môn hay môn phái hay kiến trúc của một ma giáo phái không?

Nguyễn Phú Quốc mong chờ. Theo hắn thì con gái khuê nữ như nàng thường hay giỏi cầm kỳ thi hoạ lắm.

"Ta không giỏi lắm nhưng có thể thử" - Nàng tự tin nói.

"Được, nàng vẽ liền đi"

Một thời gian sau,

Trên tờ giấy trắng hiện ra một ngọn núi, lại có nhà cửa cây cỏ. Nhìn qua thì đúng là do người có nghề vẽ rồi.

Nguyễn Phú Quốc không nói tiếng nào, chán nản thở dài:

“Thôi để ta tự xử.”

“Là không đẹp sao”

Lê Ngọc Long khó hiểu.

Hắn cười khổ:

"Không phải là không đẹp. Nhưng mà..."

"Nhưng mà thế nào ?"

“Bà cô của ta à, cô vẽ cái nhà cô vô làm gì đấy. Hơn nữa chúng ta là Ma Sát phái, phải có chút ma khí tà dị một chút chứ. Mà quá đáng hơn là sao lại có cả người hầu và chó nữa. Còn cái gì đây, vẽ mặt trời làm cái quỷ gì. Còn con sông này nữa. Mình là trên núi, trên núi đó, có tí logic có được hay không.”

“Ngươi tự đi mà vẽ”

Lê Ngọc Long tức giận ném giấy bút qua cho hắn.

Hắn tiếp nhận lấy, xăng tay áo lên, nghiêm trang nói:

“Để cho bổn toạ ra tay. Mài mực"

Bạn đang đọc Ta Mang Bảo Bối Doraemon Đến Dị Giới sáng tác bởi yugikaiba123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yugikaiba123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.