Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bánh mỳ chuyển ngữ

Tiểu thuyết gốc · 1926 chữ

Ma Sát Tông ?

Nghe tên thôi đã biết là một cái tà phái rồi.

Trải qua bao năm tháng, hắn bây giờ đã quá mạnh rồi, tâm tính đã chai lỳ, cũng như bất kỳ cao thủ nào vậy, thường thì vô địch luôn tịch mịch, hắn chả thiết tha lắm đưa một cái tà phái lên đỉnh phong.

Nhưng nếu nhiệm vụ thất bại thì lại bị nhốt vào lỗ đen vũ trụ, cái này thì phải coi lại rồi.

"Nếu đem tà phái lên đỉnh cấp của lục địa chả phải là còn khó hơn lên trời sao. Mà cái Ma Sát Tông này ở đâu vậy"

Phú Quốc ôm đầu rên rỉ một hơi.

Mèo Lụa nhanh chóng chỉ cho hắn:

"Xa tận chân trời, gân ngay trước mắt. Nhìn cái biển kia"

Theo hướng tay của mèo Lụa chỉ, hắn thấy rõ một cái bảng cắm xuống đất, trên đó có ghi Ma Sát Tông.

Khoé miệng Phú Quốc giật giật, chỉ đơn giản như vậy mà là một môn phái sao.

Hắn dứt khoát nằm ra đất:

"Giết ta luôn đi cho nó nhanh"

Thiếu nữ đứng bên cạnh nhìn hắn nghi hoặc, lại thấy hắn nói chuyện gì đó với con mèo vàng bên cạnh, xong lại ôm đầu đau khổ, rồi lại nằm lăn ra đất ăn vạ, nàng hơi lùi về một bước, trong lòng thầm nghĩ:

"Gã này có phải điên rồi không, nhìn có vẻ nguy hiểm quá"

Lúc này con mèo Lụa lại nhảy về phía đầu hắn, ôn tồn nói:

"Để chúc mừng nhận được nhiệm vụ chính tuyến, ta chính là người hỗ trợ của ngươi. Đầu tiên phải có quà ra mắt"

Theo sau đó mèo Lụa vươn tay ra, một cái túi màu đen cỡ bằng nắm tay người xuất hiện.

“Phần thưởng nạp lần đầu đã chuẩn bị, ngươi có muốn nhận không ?”

Cái túi này Phú Quốc biết, trong đó lần trước con mèo này đã đưa hắn cuốn bí kíp kia, về sau hắn đã cố ý dụ nó để lấy cái túi về xem nhưng vô dụng, còn bị nó giận lên làm ầm ỹ mấy ngày.

Phú Quốc vừa nghe có quà lập tức tỉnh táo lại, cong người bật dậy, sống lưng thẳng tắp, hai tay xoa xoa, kích động nói:

"Nhận, ngu mới không nhận"

Mèo Lụa thò bàn tay mèo nhỏ xíu vào cái túi đen, lôi ra một cái thứ gì mềm mềm hình chữ nhật.

"Cái này sao lại nhìn quen thế nhỉ" - Phú Quốc vuốt cằm, nghi hoặc hỏi.

BỐP

Cái chân nhỏ của con mèo đập vào đầu hắn một cái, sau đó về chỗ đứng, khinh bỉ nói:

"Không có tuổi thơ hả, đây là [ Bánh mỳ chuyển ngữ ] trong truyện Doremon. Công dụng vô cùng dễ hiểu, ăn một cái lập tức hiểu được ngôn ngữ khác, ngay cả tiếng thú vật, người ngoài hành tinh các kiểu đều có thể nghe hiểu. Bất quá..."

"Doremon ? Sao lại là bảo bối Doremon vậy ? Không phải tu tiên sao ? Công pháp đâu ? Đan dược đâu ? Mà sao ngươi lại ngắc quãng vậy, bất quá cái gì ? "

Phú Quốc đờ người ra, cảm thấy sụp đổ.

"Bất quá đây chỉ là sơ cấp [ Bánh mỳ chuyển ngữ ] , chỉ có thể giúp ngươi hiểu được tiếng của tinh linh thông thường, một số tồn tại đặc thù thì không thể nghe hiểu. Ví dụ như tiếng của Long tộc hoặc Long ngữ thượng cổ, cần phải có cao cấp [ Bánh mỳ chuyển ngữ ] mới được. Nhưng như vậy đã tạm thời đáp ứng nhu cầu ngôn ngữ hiện tại. Lợi hại ở chỗ ngay cả chữ viết ngươi cũng có thể đọc hiểu và viết được, khỏi cần trải qua mười mấy năm giáo dục"

Mèo Lụa giải thích, xong đưa cái bánh mỳ qua cho hắn.

"Đưa đây" - Phú Quốc cầm lấy, không suy nghĩ nhiều liền táp một phát hết luôn cái bánh.

Hắn không muốn cho thiếu nữ kia ăn, mình hắn hiểu ngôn ngữ của thế giới này là đủ, cũng không cần người khác hiểu tiếng nói của mình từ Địa Cầu.

Trong lúc hắn ăn thì mèo Lụa lại giải thích:

"Hệ thống là hỗ trợ ngươi đưa tông phái mình lên đỉnh cao nhưng chức năng là ngẫu nhiên thôi, cái này khó mà biết được. Hiện tại hệ thống chính là hệ thống Doraemon. Toàn bộ vật phẩm trong thương thành đều là đến từ truyện Doraemon mà ngươi đã đọc được"

Phú Quốc khoé miệng co giật, có cái hệ thống hố cha người thế này sao.

Thôi đành vậy, có còn hơn không. Hắn hỏi tiếp:

"Quà tân thủ chỉ vậy thôi hả"

"Còn, ngươi được một lần rút thưởng, có muốn làm luôn không" - Mèo Lụa hỏi.

"Khoan hãy rút thưởng, để ta nói chuyện với người đẹp kia đã"

Phú Quốc thấy thiếu nữ bên cạnh hai mắt nhìn chằm chằm vào mình, đã vậy còn lùi ra khá xa thì cười khổ, hắn tiến lại gần nói:

"Cô nương, ta tên là Nguyễn Phú Quốc, hân hạnh được biết cô" - Phú Quốc chìa tay ra cười thân thiện.

Thiếu nữ không hiểu hắn đưa tay ra là ý gì nhưng nhìn nụ cười gian xảo của hắn thì đoán là hắn muốn nắm tay mình, thân thể càng lùi ra xa, khinh bỉ:

"Vô sỉ. Ý sao ta lại hiểu ngươi nói cái gì rồi"

Không chỉ nàng ta nghe hiểu mà Phú Quốc giờ đã hiểu được ý nàng, lại thấy mình giơ tay ra có hơi thất thố, gượng cười thu tay lại nói:

"Ha ha ha, ngươi tên gì, ta tên Nguyễn Phú Quốc, chưởng môn của Ma Sát phái"

Hắn chỉ tay vào tấm bảng để ba chữ "Ma Sát Phái" bên phải.

Thiếu nữ nghi hoặc nhìn qua thì đúng là có một tấm biển đề Ma Sát phái thật, nhưng nhìn qua nhìn lại thì chả thấy một kiến trúc nào, tất cả chỉ là một tấm biển.

Chính xác hơn là mặt đất bị cháy đen, trên phiến núi nằm ngổn ngang những mảnh gỗ cháy xém, nhìn sơ qua là biết nơi đây đã từng là một kiến trúc của một môn phái rồi. Rõ ràng dấu hiệu này chính là bị đốt nhà diệt môn.

Thiếu nữ suy nghĩ một hòi rồi nói:

"Ta tên là Kiều Nguyệt Nga, môn phái của ngươi đã bị diệt rồi, còn chưởng môn gì nữa chứ"

Nguyễn Phú Quốc nghe tên nàng thì ngẩn người, buộc miệng hỏi:

"Nàng có biết Lục Vân Tiên?"

"Là ai ?" - Nguyệt Nga ngờ vực nhìn hắn.

Hắn cười cười, còn chưa kịp trả lời thì đã nghe mèo Lụa bên cạnh truyền âm qua:

"Nhiệm vụ phụ, nhận đệ tử đầu tiên, Kiều Nguyệt Nga. Hoàn thành sẽ được phần thưởng nhiệm vụ phụ"

Hắn nghe vậy thì đột nhiên thái độ bỗng trở nên nghiêm túc hẳn.

Nhẹ nhàng phủi phủi bụi trên người, hai tay chắp sau đít, vẻ mặt âm trầm quay lưng hướng về phía nàng, một bộ dáng phong phạm cao thủ, ôn tồn nói:

"Bổn toạ chính là chưởng môn đời thứ ba của Ma Sát Tông, môn phái của ta mặc dù đã bị cừu nhân tới đốt phá nhưng ý chí của ma tộc ta vẫn còn. Ta sẽ kế thừa hai đời tông chủ trước mà phát dương quang đại Ma Sát Tông, Ma giáo trường tồn, thọ cùng trời đất. Nếu ngươi nguyện ý gia nhập môn phái ta thì ngươi sẽ là đại đệ tử đầu tiên của ta, mọi quyền lợi đều có đủ, bổn toạ sẽ giúp cho ngươi bước lên con đường cường giả, sớm ngày phi thăng lên thượng giới"

Kiều Nguyệt Nga nghe hắn thao thao bất tuyệt một tràng, khoé miệng co giật, đang định từ chối thì lại nghe hắn nói:

"Ngươi muốn đứng trên đỉnh thế giới? Muốn thoả mãn mộng tưởng của mình, muốn trở nên cường đại để trả thù, ta biết ngươi là người có chuyện xưa, nếu ngươi gia nhập phái ta thì chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta, ta sẽ vĩnh viễn bảo vệ cho ngươi. "

Lời nói hùng hồn, đủ lực, tấm lưng thẳng tắp vô cùng ra dáng phong phạm cao thủ tịch mịch.

Hắn khẽ dùng di động, đột ngột xuất hiện bên cạnh Kiều Nguyệt Nga, tay vỗ nhẹ lên vai nàng, nở nụ cười ấm áp.

Nàng vốn có tu vi Nguyên Anh kỳ, hiện giờ bị trọng thương nên tu vi đã bị huỷ, lúc vừa gặp được Phú Quốc thì nàng đã tận dụng tia thần niệm cuối cùng dự định khống chế hắn nên bây giờ nàng chỉ còn thực lực luyện khí kỳ tầng 3.

Dù vậy thì cảm ngộ trên tiên đạo của nàng vẫn còn nhưng rất khó hiểu chính là người nam nhân trước mắt nàng lại mang cho nàng cảm giác rợn người, nàng không thể nhìn thấu hắn.

Quan trọng hơn cả là ban nãy rõ ràng hắn còn đứng cách nàng một khoảng khá xa, chỉ vù một cái tư nhiên lại xuất hiện bên cạnh.

Hiện giờ nhìn hắn đứng cạnh nàng, một tay còn để trên vai nàng, miệng thì tươi cười nhưng nàng có thể cảm nhận được uy áp như có như không, tựa như chỉ cần nàng nói một chữ “không” thì lập tức bỏ mạng tại đây vậy.

Nhưng tâm tính cứng rắn của nàng không cho phép nàng cúi đầu với thế lực tà ma ngoại đạo, hơn nữa công pháp nàng tu luyện chính là Quang Minh Quyết, một loại công pháp danh môn chính phái. Nàng nắm chặt tay, bất khuất nhìn người thanh niên này.

Nàng đã quyết tâm làm ra lựa chọn. Tà phái dù gì vẫn không thể đánh đồng với chính phái được.

Mà lúc này Phú Quốc không rảnh để ý tới nàng mà đang nói chuyện với mèo Lụa trên vai

“Ngươi nói ma giáo như chúng ta nên có tôn chỉ gì sao? Để ta nghĩ xem.”

Hắn vuốt vuốt cằm, suy nghĩ một chút rồi nói:

“Chính là hiếp trước giết sau hay là giết trước hiếp sau. Hay là luân hãm, hay là gangbang, bắt người làm nô lệ tình dục, làm đỉnh lô tình dục”

“Vô sỉ”

Mèo Lụa lấy móng cào vào đầu hắn một cái, nhìn hắn giận dữ

“Chả phải tà phái nào cũng làm vậy sao, hay đối với hạng người chống đối bất tuân thì trực tiếp sưu hồn, mỗi ngày buồn thì đem ra tế luyện, vui thì có thể cống hiến cho những linh hồn dã quỷ cường đại hơn. Ta có thể mở một cái động gái linh hồn hơ hơ”

Hắn càng nói càng khoái trá. Bỗng dưng thấy không khí có vẻ âm trầm, nhìn lại thì cả Kiều Nguyệt Nga lẫn mèo Lụa đều hơi cách xa hắn ra một khoảng rộng.

“Ây ây, nói đùa thôi, làm như ta muốn làm thật vậy, phải không Nguyệt Nga nhi. Đối với đệ tử phái chúng ta thì bổn toạ luôn là người nhân từ bác ái, rộng lượng vị tha. À ngươi có nguyện ý gia nhập Ma Sát tông phái không?

Bạn đang đọc Ta Mang Bảo Bối Doraemon Đến Dị Giới sáng tác bởi yugikaiba123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yugikaiba123
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.